– Nếu như vậy, ta bắt đầu hạ mệnh lệnh. Nếu ai bất mãn với việc tôi làm đội trưởng có thể đề suất, yêu cầu ở trong phạm vi hợp lý tôi đều có thể chấp nhận.
Nhiếp Ngôn nói, có hắn nói trước một hồi, hơn nữa Vũ Lam cũng coi như có năng lực lãnh đạo, chúng đội viên hạ phó bản chắc là không có vấn đề gì.
– Mọi người báo một qua tên và tổng số liệu, bắt đầu từ Thuẫn Giáp Chiến Sĩ.
Nhiếp Ngôn nói, hạ phó bản nếu trang bị không đạt tới yêu cầu cơ bản nhất, cho dù cao thủ lợi hại cỡ nào, cũng rất khó thông qua được phó bản. Mặc dù Nhiếp Ngôn biết làm sao thông qua phó bản Thụ yêu lâm, nhưng trước tiên số liệu các đội viên cũng phải đạt tới yêu cầu cơ bản mới được.
– Bạch Khai Thủy, Thuẫn Chiến Sĩ, phòng ngự 61, huyết lượng 230, công kích 27.
Một hán tử diện mạo hơi quê mùa khoảnh 30 tuổi nói, chính là người vừa rồi nói giúp cho Nhiếp Ngôn, hắn là chủ lực MT(Main Tank) đoàn đội này, dáng người hắn cường tráng giống con trâu, vừa thấy là biết thích hợp làm Chiến Sĩ.
– Phí Thủy Chử Giáo Tử, bảo ta Giáo Tử là được, Thuẫn Giáp Chiến Sĩ, phòng ngự 51, huyết lượng 160, công kích 28.
– Liệt Diễm, Hỏa Pháp, pháp thương 32.
…
– Bạch Khai Thủy, đi mua Gia tốc quyển trục, Nam Qua, đi mua Lực lượng quyển trục…
Nhiếp Ngôn đưa ra chỉ thị cho chúng đội viên nói.
Chúng đội viên đối mặt nhìn nhau, mặt có chút ngượng ngùng, bọn họ ở trong đám ngoạn gia bình thường xem như là cao thủ khá lợi hại, nhưng mà tài sản trên người cũng tuyệt đối không quá 1 bạc, mà Gia tốc quyển trục, Lực lượng quyển trục, Trí lực quyển trục vân vân, động một tí là mấy chục đồng, phí tổn này cũng có phần quá lớn rồi. Cho dù đả thông Thụ yêu lâm, mỗi người có thể thu được bao nhiêu tiền lời vẫn là một ẩn số.
– Mua nhiều quyển trục như vậy, cho dù ta dẫn đội cũng có thể thông qua Thụ yêu lâm.
Trần Bác lầm bầm nói một câu.
Trần Bác liên tiếp làm khó dễ Nhiếp Ngôn, Đường Nghiêu bên cạnh đã sớm thấy khó chịu.
– Không phải là ngươi không có tiền chứ, chút tiền mua quyển trục như thế, nếu không có ta có thể cho ngươi mượn trước một ít.
Đường Nghiêu giễu cợt nhìn Trần Bác.
– 20 đồng mà thôi, lão tử cũng không phải không có nổi, hắn rõ ràng có tư tâm làm sao không để cho ngươi đi mua Trí lực quyển trục, khi không khiến chúng ta tiêu tiền?
Trần Bác không khách khí phản bác lại nói.
Chúng đội viên lòng sinh nghi hoặc nhìn về phía Nhiếp Ngôn, đều trong một đội nếu Nhiếp Ngôn có chỗ thiên vị, cố ý làm cho bọn họ tiêu nhiều tiền thì thật không tử tế.
Đường Nghiêu nhất thời cũng không nói được nguyên do gì, khóe miệng Trần Bác lộ ra một tia cười lạnh, nói:
– Không thể nói được sao?
Chúng đội viên đều đang đợi Nhiếp Ngôn giải thích, nếu Nhiếp Ngôn không có công đạo cho bọn hắn, sợ là không thu được lòng người rồi.
– Ngươi biết cái gì, huynh đệ của ta một thân Trục hỏa giả sáo trang, pháp thương đã 50, cần mua Trí lực quyển trục không? Hắn khống chế pháp thương còn chưa kịp, cần mua Trí lực quyển trục gia tăng pháp thương sao? Chờ hấp dẫn cừu hận BOSS ai đánh?
Nhiếp Ngôn không chút lưu tình giễu cợt nói.
Nhiếp Ngôn ngụ ý, Đường Nghiêu một thân trang bị kia, đi theo tinh anh đoàn của vài đại nghiệp đoàn cùng nhau hạ phó bản là dư sức, đi theo các ngươi cùng nhau hạ phó bản, căn bản chỉ là đại tài tiểu dụng, đó là nể mặt rồi các ngươi còn muốn yêu cầu cái gì?
Chúng đội viên nghe được lời Nhiếp Ngôn nói, đều vẻ mặt xấu hổ nhìn về phía Đường Nghiêu thân trang bị trên người kia, ánh mắt đều không giống nhau, nhưng mà một bộ Trục hỏa giả, là tượng trưng vinh quang! Là chứng minh vinh dự chinh phục Hắc diễm rừng rậm! Đường Nghiêu đã đánh xuyên qua Hắc diễm rừng rậm, đối với Thụ yêu lâm căn bản không có cần thiết, lại quay đầu theo chân đoàn bọn họ cùng nhau đánh Thụ yêu lâm, quả thực cực kỳ nể mặt đoàn đội mình!
Nhìn thấy ánh mắt khác thường của chúng đội viên, Đường Nghiêu không tự giác đứng thẳng, loại cảm giác được người khác sùng bái, rất không tệ. Đường Nghiêu âm thầm hạ quyết tâm, nếu mặc vào một thân trang bị này, dù không thể dọa người, ít nhất cũng phải có bộ dáng của cao thủ.
Trần Bác nhất thời nghẹn lời không có nói nữa, lời Nhiếp Ngôn rất có lý lẽ, hắn không thể phản bác.
Vũ Lam nhìn thoáng qua Đường Nghiêu, chú ý tới trang bị trên người Đường Nghiêu, nhưng thật nhìn không ra tên mập mạp diện mạo đáng khinh này mà lại là cao thủ.
– Được gọi tên đều đi mua quyển trục đi.
Vũ Lam nói, nàng suy nghĩ là mua nhiều quyển trục như vậy, mặc dù đánh xuyên qua Thụ yêu lâm, có thể lấy lại vốn sao?
Chúng đội viên lục tục đến cửa hàng mua quyển trục, trước đó bọn họ đã chuẩn bị tốt các loại vật phẩm tiêu hao, mua ít quyển trục cũng không mất bao nhiêu thời gian.
– Niết Viêm, đánh Thụ yêu lâm thật sự cần nhiều quyển trục như vậy sao?- Yểu Yểu đôi mắt đẹp nhìn Nhiếp Ngôn nói, trong ấn tượng của nàng, vài đại đoàn đội đánh qua phó bản Thụ yêu lâm, cũng chưa dùng hết nhiều quyển trục như vậy.
– Đến lúc đó ngươi sẽ biết, ta để cho bọn họ mua quyển trục, tuyệt đối không phải đang lãng phí tiền.
Nhiếp Ngôn nói, cho dù là tinh anh đoàn của vài đại nghiệp đoàn, phỏng chừng cũng chỉ đánh xuyên qua Thụ yêu lâm độ khó bình thường, mà hắn muốn đánh, chính là phó bản Thụ yêu lâm cấp Chuyên gia! Không có quyển trục là không được.
– Ừ.
Mắt Yểu Yểu chớp chớp đánh giá Nhiếp Ngôn, mặc dù mới quen biết với Nhiếp Ngôn vài ngày, nhưng nàng có thể xác định một ít, Nhiếp Ngôn là người có bản lĩnh, tuyệt không sẽ bắn tên không mục đích.
Một lát sau, chúng đội viên mua quyển trục trở về.
Nhiếp Ngôn kiểm kê nhân số một lát, mười chín người toàn bộ đến đông đủ.
– Các ngươi ai có thể kéo một Pháp Sư thực lực mạnh một chút đến đây không, nếu có một Pháp Sư pháp thương cao một ít, phỏng chừng càng chắc chắn hơn.- Nhiếp Ngôn nhìn về phía Vũ Lam đám người nói.
– Lúc này… Có chút khó tìm.
Vũ Lam có chút khó xử nói, Pháp Sư pháp thương cao, đa số đoàn cố định, bọn họ làm sao tìm được?
– Ta có thể tìm được, ta có một đồng học, hắn ở tinh anh đoàn của Quang Minh Thánh Diễm, gần đây đang chuẩn bị hạ Hắc diễm, đúng lúc hôm nay rảnh.
Yểu Yểu ở một bên nói.
– Nam hay là nữ, kỹ thuật thế nào?
Vũ Lam bên cạnh hỏi.
– Nam đồng học, hắn rất lợi hại.
Yểu Yểu nói.
– Quang Minh Thánh Diễm? Hay là thôi đi.
Nhiếp Ngôn lắc đầu nói.
– Vì sao?
Yểu Yểu tò mò hỏi.
– Quang Minh Thánh Diễm bị ta xử lý vài người, hiện tại đang ở truy nã ta đấy.
Nhiếp Ngôn không e dè nói, mặc dù người Quang Minh Thánh Diễm biết hắn ở tại đây, thì làm gì được?
– Lần trước ta bị Quang Minh Thánh Diễm một đám người chặn đường, huynh đệ của ta một mình xử lý bảy tám người bọn họ.
Đường Nghiêu có chút tự hào khoe khoang, hận không thể tại chỗ nói cho mọi người biết, huynh đệ của Nhiếp Ngôn là ta.
– Nhưng mà là rác rưởi đoàn, đám ngoạn gia đó đều là gà.
Nhiếp Ngôn lại không cho là như thế.
– Ta nói, xử lý mấy tên gà liền cảm thấy rất giỏi, ta còn xử lý quá một đoàn người đấy.
Trần Bác đột nhiên châm biếm nói.
Đường Nghiêu bị Trần Bác làm tức giận đến không lên tiếng được, lần trước Nhiếp Ngôn xử lý những người đó, cũng không phải là tên gà gì, trong đó có một tên mặc nguyên bộ Trục hỏa giả! Hắn vừa định phản bác, bị Nhiếp Ngôn ngăn lại, chỉ có thể đè nén ấm ức không nói lời nào.
Vũ Lam hai tay ôm ngực, đánh giá Nhiếp Ngôn không phải người thích khoe khoang, coi bộ Đường Nghiêu nói hơn phân nửa là thật, có thể ngăn chặn Đường Nghiêu thì đối thủ khẳng định không đơn giản, xem ra Nhiếp Ngôn chẳng những tinh thông phó bản mà còn am hiểu PK.