Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 551: Đuổi tận giết tuyệt



Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua thuộc tính miếng lót vải của Ảnh Sát rơi xuống, là một trang bị dùng để che giấu.

Miếng lót vai Mị ảnh Ách Đức Lợi: Nhu cầu nhanh nhẹn 620. Miêu tả: Miếng lót vai Mị ảnh Ách Đức Lợi đã sử dụng qua, trên mặt có chứa dấu vết linh hồn của Ách Đức Lợi, có lực lượng cường đại.

Thuộc tính: nhanh nhẹn + 50, tốc độ + 20, tiềm hành + 20, che dấu + 10, phản xạ + 10. Mang vào kỹ năng Mị ảnh cấp 7, kỹ năng Mị ảnh, khi Tiềm Hành tăng thêm khả năng ẩn thân, tốc độ di chuyển – 10, trong 10 giây không bị phát hiện, bị phát hiện khi trúng các loại kỹ năng chiếu sáng, kỹ năng duy trì liên tục trong thời gian 30 giây, trong thời gian thi triển kỹ năng không thể công kích.

Nhiếp Ngôn sau khi chứng kiến thuộc tính của miếng lót vai Ách Đức Lợi, liền bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai Ảnh Sát chính là dùng cái Kỹ năng này, mới mấy lần thoát được truy kích của hắn. Cái kỹ năng này quả nhiên lợi hại, có thể so với một số loại kỹ năng hi hữu.

Hắn đem miếng lót vai Ách Đức Lợi mang lên người, nhìn một chút thanh trạng thái, trang bị trên người hắn cơ bản đều là cấp Truyền kỳ hoặc là Á truyền kỳ.

Lúc này Ảnh Sát từ trong mộ địa phục sinh sống lại, ánh mắt của hắn có chút u sầu, từ trước đến nay đây là lần đầu tiên hắn bị thảm bại, thua ở trong tay cuồng tặc Niết Viêm, tuy nói Nhiếp Ngôn dùng một ít thủ đoạn đặc thù, nhưng dù sao cũng đã thua, đây là sự thật không thể chối cãi được.

Kỹ thuật giết người của Nhiếp Ngôn so với hắn cao minh hơn rất nhiều, Ảnh Sát lúc giết người, thường thường là lao vào đánh nhau, ỷ vào kỹ năng thủ thắng, mà Nhiếp Ngôn, cơ hồ đem hết thảy trang bị đạo cụ, các loại địa hình vật dụng triệt để sử dụng, ra tay thần bí khó lường, làm cho người khó lòng phòng bị.

“Ước định của chúng ta, ngươi còn không có quên chứ?” Nhiếp Ngôn pm với Ảnh Sát để nói chuyện.

“Ta thừa nhận ta thua. Dựa theo trước đổ ước, ta thay ngươi giết ba người, ngươi nói đi, ba người đó là ai?” Ảnh Sát có chút cô đơn nói ra. Hắn từ trước đến nay nói một là một, sẽ không quỵt nợ. Ảnh Sát có một loại dự cảm, Nhiếp Ngôn sẽ không bỏ qua cho hắn.

Nhiếp Ngôn trầm mặc một lát, lúc này đưa ra lời mời chào Ảnh Sát, hiển nhiên không phải thời cơ thích hợp. Suy nghĩ kỹ một hồi, liền có tính toán, trước hết để cho Ảnh Sát cùng tập đoàn Thế Ký, Thiên Sứ Phách Nghiệp đấu tranh kịch liệt rồi nói sau.

Nhiếp Ngôn vốn dĩ muốn để cho Ảnh Sát ám sát Cuồng Pháp cùng Thánh Diễm, nhưng hiện tại Vương Giả Thiên Hạ cùng với Aun đang ám sát Cuồng Pháp và Thánh Diêmc. Cho nên, giết Cuồng Pháp và Thánh Diễm, cũng không cần Ảnh Sát động thủ.

“Mục tiêu thứ nhất là Ngang Dực Thiên Sứ của Thiên Sứ Phách Nghiệp, tạm thời chỉ một cái này đi, khi nào ngươi thành công rồi lại nói sau.” Nhiếp Ngôn nói, chỉ cần Ảnh Sát đi ám sát Ngang Dực Thiên Sứ, mặc kệ thất bại hay là thành công kết quả đều sẽ cùng với Thiên Sứ Phách Nghiệp và tập đoàn Thế Kỷ trở mặt.

Ảnh Sát nắm chặt nắm tay, Nhiếp Ngôn đây là đưa hắn đi vào con đường tử lộ, một khi ám sát Ngang Dực Thiên Sứ, hắn chắc chắn sẽ bị tập đoàn Thế Kỷ và Thiên Sứ Phách Nghiệp cùng với các thế lực lớn khác vây giết, nếu như hắn chỉ có một mình, thế thì không quan hệ, nhưng là sau lưng của hắn còn có một phòng làm việc, hắn làm như vậy, sẽ đem phòng làm việc của mình hủy hoại, nhưng nếu hắn không làm, thì sẽ đánh mất uy tín của mình.

Một khắc bị Nhiếp Ngôn ám sát thành công, hắn dường như đã rơi vào bố cục của Nhiếp Ngôn bài trí. Chứng kiến Ảnh Sát chậm chạp không có trả lời. Nhiếp Ngôn lộ ra một chút trêu tức trào phúng, nói: “Nếu như ngươi cảm thấy yêu cầu này của ta ngươi không cách nào hoàn thành, hoặc là căn bản không có thực lực hoàn thành, quên đi. Coi như từ trước đến nay chúng ta chưa hề đánh cược. Ảnh Sát ngươi, cũng thường thôi!”

Lời nói của Nhiếp Ngôn thật là đả thương người, đem tôn nghiêm của Ảnh Sát toàn bộ giẫm nát dưới chân.

“Ta sẽ cho ngươi một câu trả lời thích đáng!” Ảnh Sát có chút bi phẫn nói, hắn tạm thời không có cách nào làm ra lựa chọn.

Nhiếp Ngôn không hề để ý, cười nói: “Ta chờ câu trả lời thuyết phục của ngươi.” Nhiếp Ngôn biết rõ, Ảnh Sát lúc này đã bị đẩy vào tuyệt cảnh. Hắn bây giờ chỉ có hai lựa chọn, một, ám sát Ngang Dực Thiên Sứ, cùng tập đoàn Thế Kỷ, Thiến Sứ Phách Nghiệp trở mặt, hai, từ bỏ uy tín, nếu như từ bỏ uy tín, vậy thì không thể nghi ngờ gì nữa hắn sẽ trở thành trò cười cho mọi người.

Sau khi cùng Nhiếp Ngôn nói chuyện xong, Ảnh Sát một trận thất lạc, mờ mịt đi về phía trước, hắn còn đang suy nghĩ do dự không dứt, phòng làm việc Hắc Ám Du Hiệp là tâm huyết của hắn, hắn không muốn phòng làm việc Hắc Ám Du Hiệp vì chuyện cá nhân của hắn mà hủy hoại chỉ trong chốc lát. Nếu như chỉ có một mình hắn, cho dù đối mặt Thiên Sứ Phách Nghiệp, tập đoàn Thế Kỷ đuổi giết không ngừng, hắn cũng sẽ không sợ hãi. Nhưng thân là người dẫn đầu của phòng làm việc Hắc Ám Du Hiệp, hắn dù sao cũng có một chút ràng buộc nhất định, không cách nào thoải mái như vậy được.

Nhiếp Ngôn làm việc quả thật quá ngoan độc! Nhưng là làm người lãnh đạo, có một số việc Nhiếp Ngôn nhất định phải học, đó là đối với địch nhân của mình phải lãnh khốc vô tình. Trước khi Ảnh Sát chưa gia nhập dưới trường, thì hắn đối với Nhiếp Ngôn chính là kẻ thù.Nếu như Ảnh Sát không thể nhận lời, vậy thì chỉ có thể diệt cỏ tận gốc, đuổi tận giết tuyệt!

Ảnh Sát mâu thuẫn, không biết nên lựa chọn ra sao, lúc này một số thành viên của Hắc Ám Du Hiệp đang ở bên ngoài đánh quái luyện cấp, đám người Hào Tư cùng Toa Cáp cũng có mặt trong đó, một đội hai mươi người tiến vào bên trong rừng rậm, bắt đầu đánh quái tinh anh cấp 80.

“Chúng ta phản lão đại như vậy, có thể được sao?” Hào Tư sắc mặt có chút chần chờ khó coi nói ra, đối với việc ở sau lưng Ảnh Sát làm những chuyện kia, hắn vỗn dĩ có chút đau lòng.

“Nếu như ngươi trung thành với lão đại như vậy, thì ngay từ đầu đừng có phản bội. Việc cũng đã làm rồi, chúng ta chỉ có thể một đường đi tiếp, không thể quay đầu lại. Hơn nữa chúng ta không có lựa chọn nào khác, chẳng lẽ cùng tập đoàn Thế Kỷ đối kháng sao? Ảnh Sát khư khư cố chấp. Là đem anh em chúng ta vào con đường chết, chúng ta chỉ có thể tự tìm con đường mưu sinh cho chính mình.” Toa Cáp ở một bên nói, so với Hào Tư, hắn càng thêm tỉnh táo tàn nhẫn một ít.

Thời điểm bọn họ nói chuyện cũng một chú cố kỵ với những đồng đội bên cạnh, những đồng đội này nghe xong, cũng không có một chút kinh ngạc naog.

“Ông chủ liên lạc chúng ta.” Giọng nói của Toa Cáp vang lên, thấy là Tào Húc, liền nhanh chóng trả lời lại.

“Ảnh Sát gần đây có động tác gì không?” Một âm thanh trầm thấp vang lên.

Toa Cáp tỏ ra vô cùng cung kính, nói: ” “Ảnh Sát gần đây để cho chúng ta tìm hiểu tin tức của Niết Viêm, tập trung truy tìm tung tích của hắn.”

“Đã như vậy, thì cứ để cho hắn tiếp tục chơi đi a!” Tào Húc nói, Ảnh Sát tựa như một cái tảng đá dưới hầm cầu, vừa cứng lại vừa thối.

Toa cáp đột nhiên nhìn thấy cấp bậc của Ảnh Sát bên trong bẳng danh sách hảo hữu rơi xuống một bậc, nói: “Ảnh Sát rớt cấp.”

“Đây là có chuyện gì?” Tào Húc khẽ nhíu mày.”Không biết.” Toa Cáp lắc đầu nói, hắn cũng là vừa mới biết.

“Đến hỏi hắn xem thế nào?” Tào Húc ra lệnh.

“Vâng!” Toa Cáp tranh thủ thời gian đáp lại.

Sau khi chấm dứt liên lạc, Toa Cáp vội lau một chú mồ hôi trên trán, cùng Tào Húc nói chuyện một hồi lâu như vậy thật sự là quá áp lực. Từ lúc Ảnh Sát ám sát Nhiếp Ngôn thất bại, Tào Húc đã lén lút thu mua bọn người Hào Tư, Toa Cáp, kể cả toàn bộ thành viên trong phòng làm việc Hắc Ám Du Hiệp, cũng đã là người của tập đoàn Thế Kỷ, Ảnh Sát sớm đã mất quyền chỉ huy. Ảnh Sát một mực không muốn đem phòng làm việc Hắc Ám Du Hiệp chuyển nhượng cho Tào Húc, nhưng trên thực tế phòng làm việc Hắc Ám Du Hiệp trên danh nghĩa đã sớm phụ thuộc vào tập đoàn Thế Kỷ. Bọn người Toa Cáp, Hào Tư vẫn luôn hướng về phía Tào Húc báo cáo hành tung của Ảnh Sát, nhất cử nhất động của Ảnh Sát đều bị tập đoàn Thế Kỷ theo dõi chặt chẽ. Cái này chính là chỗ đáng sợ nhất của Tào Húc, tập đoàn Thế Kỷ làm việc luôn luôn không từ thủ đoạn.

Tào Húc không cần nghĩ cũng có thể đoán được Ảnh Sát là bị Nhiếp Ngôn sát hại, ngoại trừ Nhiếp Ngôn, trên cơ bản không có người có đủ khả năng giết được Ảnh Sát, như bọn người Vương Giả Thiên Hạ, Aun nhiều nhất chỉ có thể cùng Ảnh Sát đánh ngang tay mà thôi. Một lát sau, Tào Húc liền từ chỗ của Hào Tư, Toa Cáp biết được ước định giữa Ảnh Sát và Nhiếp Ngôn, hơn nữa ước định dường như lad lúc Ảnh Sát bị Nhiếp Ngôn đánh bại thì làm ra.

“Các ngươi cảm thấy Ảnh Sát sẽ lựa chọn như thế nào?” Tào Húc hỏi.

“Dùng kinh nghiệm nhiều năm của ta, dựa theo tính cách của Ảnh Sát, hắn tuyệt đối sẽ không bội tín.” Toa cáp có chút cẩn thận từng li từng tí nói ra, hắn nghe giọng nói của Tào Húc mà làm ra suy đoán.

“Ý của các ngươi, Ảnh Sát sẽ dựa theo đổ ước giữa hắn và Nhiếp Ngôn, ám sát ba người?” Trong đôi mắt của Tào Húc hiện lên một tia sát khí. Ảnh Sát một mực đều kiệt ngạo khó thuần, cộng với đổ ước lúc này giữa Ảnh Sát và Nhiếp Ngôn, Ảnh Sát người này đã không thể dùng. Người không thể dùng, vậy cũng chỉ có thể làm cho hắn triệt để biến mất!

“Đúng vậy.” Toa Cáp gật đầu nói.

Tào Húc trầm mặc một lát, cho thủ hạ của mình phát đi một ít tin tức, sau đó thiết kế một cái kế hoạch vây xung quanh Ảnh Sát.

Sau khi Nhiếp Ngôn giết chết Ảnh Sát, cũng biết được đám người Vương Giả Thiên Hạ đã tiềm nhập vào tổng bộ công hội Pháp Sư Liên Minh, đang nhìn chằm chằm vào Cuồng Pháp và Thánh Diễm, lúc này ở trong sảnh hội nghị có hơn hai mươi người, không tìm được thời cơ thích hợp để ra tay, bọn họ chỉ có thể kiên nhẫn ẩn núp.

Nhiếp Ngôn hướng bên kia đuổi đến, chuẩn bị phối hợp cùng với đám người Vương Giả Thiên Hạ phối hợp hành động, Ảnh Sát chết, nếu có thể lại thành công ám sát Cuồng Pháp cùng Thánh Diễm, đem video phát lên trang chủ, không biết sẽ dẫn phát kinh động như thế nào?

Một cái công hội hội trưởng, tại trong đại bản doanh của công hội được đề phòng sâm nghiêm nhất bị người ta lẻn vào giết chết, cái này không thể nghi ngờ chính là một sự sỉ nhục vô cùng to lớn, đối với sĩ khí của Pháp Sư Liên Minh mà nói, đây là một đòn đả kích vô cùng trầm trọng.

Nhiếp Ngôn Tiềm Hành hướng phương hướng đại sảnh đi tới tựu, tại thời điểm hắn Tiềm Hành đến gần cửa đại sảnh, đột nhiên nghe tiếng Quách Hoài pm.

Quách Hoài tại lúc quan trọng như thế này liên lạc cho hắn, khẳng định có chuyện lớn, Nhiếp Ngôn liền đáp lại. “Có chuyện gì sao?” Nhiếp Ngôn hỏi.

“Đao Quang vừa mới phát tới cho ta một cái tin tức, có người của tập đoàn Thế Kỷ liên lạc với hắn, nói là sẽ cung cấp cho hắn một ngàn vạn kim tệ cho một năm, với thời hạn hợp đồng là năm năm, nói nếu như hắn chịu ký, gia nhập tập đoàn Thế Kỷ, bọn họ nguyện ý vì Đao Quang cung cấp phúc lợi tốt nhất. Đao Quang cự tuyệt bọn họ, nội dung toàn bộ hiệp nghị đều gửi qua hết cho ta rồi. Đây là hiệp nghị, ngươi xem đi. Mặt khác người của tập đoàn Thế Kỷ cũng tiếp xúc với không ít thành viên trong công hội…” Quách Hoài nói, đem toàn bộ nội dung hợp đồng của Đao Quang đem gửi cho Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn tiếp nhận được phần hợp đồng này, đem nội dung hợp đồng nhìn một lần, trên mặt các hạng điều kiện hiển nhiên là cực kỳ ưu việt, hợp đồng như vậy, sợ là chỉ có tập đoàn Thế Kỷ mới dám chơi lớn như vậy. Nhiếp Ngôn tâm chìm xuống tới, chuyện hắn lo lắng nhất rốt cuộc cũng tới! Tập đoàn Thế Kỷ là tập đoàn lớn như vậy, hiển nhiên sẽ không cam lòng bị Ngưu Nhân Bộ Lạc đẩy ra khỏi Cách Lâm Lan đế quốc, bọn họ nhất định sẽ làm ra một út hành động, mà chỗ mạnh nhất của tập đoàn Thế Kỷ, chính là bọn họ không thiếu tiền, kiếp trước Bộ Lạc Chiến Thần từng rất cường đại, vẫn bị tập đoàn Thế Kỷ ăn dần dẫn đến ầm ầm sụp đổ. Ngưu Nhân Bộ Lạc chẳng lẽ lại giẫm lên vết xe đổ đó hay sao?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.