Căn phòng rộng khoảng mười hai mét vuông, nhưng chỉ một nửa diện tích là khoảng trống để đi lại. Có hai cái giá bằng thép, trên đó đặt máy tính và thiết bị ngoại vi. Trên bức tường đối diện có giá bằng kim loại. Ở đó đặt bình nhựa đựng chất lỏng, chất bột, những máy móc Shinsuke chưa từng thấy trong đời, rồi có cả can đựng hóa chất.
Sâu trong phòng có đầy ma nơ canh đứng. Số lượng khoảng hơn chục con. Có ma nơ canh khỏa thân, ma nơ canh mặc quần áo, ma nơ canh chỉ có nửa thân trên, chung quy là rất nhiều loại.
“Kishinaka Reiji là người chế tạo ma nơ canh.” Kozuka nhìn quanh phòng rồi nói. “Anh ta cất công tới tận đây để làm việc sao?”
“Không, không phải công việc đâu. Có lẽ…” Shinsuke đi về phía ma nơ canh. “Mục đích khi đến đây của anh ta là… thứ đó.”
“Là cái gì?” Kozuka đến bên cạnh Shinsuke.
“Những con ma nơ canh này đều có gương mặt giống nhau. Là gương mặt của Kishinaka Minae.”
“Hả? Vậy sao? Tôi không rõ lắm.”
“Là Kishinaka Minae.” Shinsuke nói.
Những gương mặt xếp thành một hàng kia chắc chắn là của Kishinaka Minae. Tức là mang gương mặt của Ruriko. Biểu cảm của chúng không giống nhau, có gương mặt cười, có gương mặt hơi tức giận, có gương mặt hờn dỗi, đủ cả. Chỉ không có gương mặt khóc. Nhưng đằng sau biểu cảm của con ma nơ canh nào cũng như ẩn chứa một nỗi buồn vời vợi.
Một ma nơ canh thu hút Shinsuke. Không nhầm đi đâu được, đó là con ma nơ canh được chụp hình trong quyển ảnh đó. Giống trong bức ảnh, nó đang mặc váy cưới. Đôi mắt nó đang nhìn chằm chằm Shinsuke như cố nói điều gì đó. Shinsuke ngoảnh mặt đi chỗ khác.
“Kishinaka Reiji làm ma nơ canh giống người vợ đã chết của mình trong căn phòng này sao?” Kozuka nói.
“Hình như là vậy.”
“Đúng là một câu chuyện rợn người. Dù cũng có chút thương cảm.” Kozuka đeo găng tay, mở ngăn kéo tủ thép ra. Trong đó nhét đầy tài liệu, sổ sách. Kozuka đảo mắt nhìn mấy giấy tờ đó. “Hình như là tài liệu về sản xuất ma nơ canh.”
Shinsuke thò tay ra. Kozuka ngăn lại, rồi lập tức ném ra cho anh thứ gì đó. Là găng tay.
“Để vân tay dính bê bết trên này thì chả thu hoạch được gì đâu.”
Shinsuke gật đầu, đeo găng tay vào, lấy một quyển tài liệu từ trong ngăn kéo ra. Là quyển dày nhất. Trong đó kẹp đầy bản sao chép các bài luận văn. Shinsuke đọc từng đầu mục một. Nghiên cứu da nhân tạo sử dụng Silicon Polyme, Chân tay giả dạng áp lực dầu, Nghiên cứu và các vấn đề của mắt giả di động dạng điện từ, Thay đổi biểu cảm búp bê bằng máy vi tính, Nghiên cứu số 13 về robot. Không có lý nào Shinsuke hiểu được nội dung chi tiết của mấy bài luận văn đó. Nhưng nhìn vào tiêu đề, anh dễ dàng đoán ra những bài này được tập hợp lại với mục đích gì. Là Kishinaka Reiji định tạo ra ma nơ canh giống người nhất. Tất nhiên đó là ma nơ canh giống với người vợ đã chết của anh ta. Không chỉ giống ở vẻ ngoài, anh ta còn muốn làm cho ma nơ canh chuyển động, thay đổi cảm xúc.
Có âm thanh điện tử vang lên. Nhìn sang thì thấy Kozuka đã ngồi trước máy tính rồi. Ông ta khởi động máy tính.
“Tuyệt thật!” Shinsuke cảm phục.
“Cậu đang nghĩ một thanh tra trung tuổi như tôi không thể nào biết sử dụng máy tính đúng không?”
“Thật lòng mà nói thì đúng vậy.”
“Cậu khinh tôi thế là làm khó tôi đấy. Trông thế này thôi nhưng tôi từng lập được cả trang web đấy.”
“Thật sao?”
“Nhưng chẳng ai buồn vào trang web đó nên càng ngày càng đơ rồi tôi cũng thôi luôn.”
Màn máy tính hiện lên màn hình đặc trưng của Macintosh.
“Mình chưa dùng máy dòng Mac bao giờ, nhưng không sao, chắc sẽ xoay xở được.” Kozuka lẩm bẩm một mình.
Shinsuke mở ngăn kéo khác. Trong đó nhét mấy đồ văn phòng phẩm, và quyển sổ B5. Anh lấy quyển sổ đó, vô tình giở ra xem. Anh bỗng thốt lên một tiếng ngạc nhiên. Trong đó viết chi chít các dòng chữ nhỏ.
• Ngày 10 tháng 7.
Làm thử mặt. Sửa lại phần đầu đã làm trước đó. Tô màu. Gương mặt gần giống với Minae. Nhưng chỉ gần giống thôi. Vẫn là một thứ hoàn toàn khác. Cần tạo khuôn mới, làm đầu chuyên dụng.
• Ngày 12 tháng 7.
Làm đầu Minae bằng đất sét. Tạo hình mũi khó quá. Xử lý hình ảnh từ ảnh chụp, lấy số đo kích thước. Điều ngạc nhiên là mũi cô ấy cao, nhỏ vượt chuẩn trung bình của người Á Đông. Để khô đến tận đêm, tạo khuôn bằng thạch cao.
• Ngày 13 tháng 7.
Đổ cao su silicon vào khuôn. Đồng thời pha sơn. Không pha được màu da giống của Minae. Không tìm thấy thứ gì phù hợp để làm tóc cô ấy.
• Ngày 14 tháng 7.
Sơn màu cho phần đầu. Gương mặt Miane như hồi sinh. Nhưng vẫn có gì khang khác. Quả nhiên là ở đôi mắt.
Đây hình như là ghi chép về quá trình chế tạo ma nơ canh. Một đến hai ngày ghi vào đây một lần. Shinsuke đọc lướt từ phần đầu. Ngay từ đầu, Kishinaka Reiji đã dồn tâm huyết để làm ra ma nơ canh giống với người vợ đã chết. Mấy thứ chuyên môn thì Shinsuke không hiểu, nhưng có lẽ Kishinaka đã áp dụng rất nhiều kỹ thuật mà trước nay không được sử dụng trong việc sản xuất ma nơ canh. Ví dụ như làm nhãn cầu riêng, khi làm mặt thì cho nhãn cầu vào trước, phương pháp này hình như không phổ biến.
Qua chín tháng rưỡi, cuối cùng Kishinaka Reiji đã đi đến đích, vì đã làm hoàn chỉnh con ma nơ canh có thể gọi là bản sao của vợ anh ta. Anh ta đặt tên nó là “búp bê Minae”, mặc cả váy cưới cho nó.
Là con ma nơ canh này, Shinsuke nghĩ.
Vào đêm làm xong “búp bê Minae”, Kishinaka Reiji đặt nó lên phía trước, nâng cốc uống rượu cùng. Đồ uống lúc đó là Irish Cream. Là loại rượu Kishinaka Reiji gọi khi đến Myoga. Theo ghi chép này, sau đó anh ta vẫn tiếp tục làm “búp bê Minae”. Hình như lý do là muốn làm những con ma nơ canh có biểu cảm gương mặt và trang phục khác nhau. Đặt ma nơ canh trong mọi ngóc ngách của căn phòng, chắc muốn đắm chìm trong cảm giác lúc nào cũng được ở bên cạnh nó.
Nhưng mà niềm hạnh phúc đó chẳng kéo dài lâu.
• Ngày 10 tháng 10.
Nói chuyện với Minae. Nhưng không được đáp lại. Về điểm này, lúc nào cũng vậy. Tâm trạng của mình không tốt tí nào. Nhìn vào đôi mắt Minae, mình hiểu điều cô ấy muốn nói. Cô ấy muốn được sống. Cô ấy mong một cơ thể có thể cử động được. Cô ấy muốn cái cổ họng phát ra được tiếng nói. Nhưng mình chẳng thể khiến Minae hồi sinh. Mình vô dụng hơn cả một con côn trùng nhỏ nhoi. Có lẽ vì thế nên ánh mắt Minae mới buồn bã đến vậy.
Sau đó, Kishinaka Reiji ngừng ghi chép một thời gian. Thời gian ghi chép đột nhiên chuyển đến ngày Hai mươi tháng Mười hai.
• Ngày 20 tháng 12.
Chuyển đến chỗ mới, việc đầu tiên là vẽ gương mặt Minae trên máy tính. Dùng búp bê số một để xác định tọa độ lập thể vẫn phải kiểm chứng nguyên liệu. Ngoài cao su silicon ra còn dùng được gì nữa? Phần khung làm bằng titan hay carbon? Cử động dĩ nhiên là bằng động cơ.
• Ngày 21 tháng 12.
Kiểm chứng hệ cơ. Nếu được, mình không muốn dùng động cơ. Cử động mà có tiếng ồn cũng không tự nhiên. Mình không định biến Minae thành robot. Nếu được, mình muốn làm bằng thứ được gọi là da nhân tạo. Tìm tài liệu về tay, chân giả. Mình chẳng tìm thấy ý kiến nào có vẻ áp dụng được, thôi cứ in ra đã.
• Ngày 23 tháng 12.
Phát hiện tài liệu hữu ích về da nhân tạo. Cơ bản là silicon, nhưng cấu trúc khác. Theo tài liệu thì điểm khó là bảo trì chăng? Sẽ tốn cả thời gian và công sức để duy trì vẻ tươi mới của làn da. Nếu làm được da cho Minae thì mình chẳng màng khó nhọc. Về cơ, hệ thống áp lực dầu là phương án tối ưu. Có lẽ cần động cơ xung cho mấy phần chi tiết. Thu thập tài liệu về răng giả.
Chuyển đến chỗ mới mà anh ta ghi trong này có lẽ là chuyển nơi làm việc đến đây vào thời gian đó. Kishinaka Reiji bắt đầu nghĩ tới việc chế tạo búp bê giống người nhất chứ không đơn thuần chế tạo ma nơ canh nữa. Sang năm mới, Kishinaka Reiji bắt đầu chế tạo mấy phần cơ bản. Đến tháng Hai, cuối cùng đã làm được khuôn.
• Ngày 5 tháng 2.
Phần đầu của MINA-1 tạm hoàn thành. Mình không hài lòng với thứ làm được. Vẻ ngoài của nó về cơ bản giống hệt lúc làm ma nơ canh. Mắt và môi có thể cử động được, nhưng động tác gượng gạo lắm. Còn da thì rất tuyệt. Khi đóng mắt nó lại, y như lúc Minae còn sống.
Mình thử hôn lên môi. Cảm giác còn chút cứng nhắc. Phải kiểm chứng lại tài liệu. Mình đã cho thiết bị cảm biến tia hồng ngoại vào mắt, nhìn vào sẽ không thấy giống mắt giả.
• Ngày 7 tháng 2.
Bắt tay vào làm thân trên. Điều chỉnh độ to nhỏ của ngực bằng túi silicon. Tạo hình khó thật. Nhờ thay đổi vật liệu làm núʍ ѵú bằng nhựa nên hiệu quả khá tốt. Làm phần da khuỷu tay cho đẹp khó quá. Nếu chỉ thay vật liệu dưới nách thì đơn giản, nhưng mình không muốn tăng thêm các đoạn nối. Còn điểm khó là dây dẫn tín hiệu ở phần cơ bụng nhìn rõ quá. Vẫn còn nhiều vấn đề lắm.
Shinsuke ngẩng đầu lên, nhìn quanh. Anh tìm MINA-1 được ghi trong này. Nhưng không có. Anh lại nhìn xuống quyển sổ. Đến tháng Ba, MINA-1 lần đầu được lắp ghép. Nối phần thân trên và thân dưới, điều chỉnh nhiều phần khác.
• Ngày 3 tháng 3.
Mình muốn mặc quần áo cho MINA-1 trước lễ hội búp bê, nhưng không kịp. Cử động cánh tay vẫn chưa thoải mái. Nguyên nhân do cử động tay phức tạp hơn chân, nhưng nguyên nhân chính là do trọng lượng lớn hơn mình dự tính ban đầu. Nói là vậy nhưng giờ rất khó để giảm thêm trọng lượng. Nếu siết chặt cử động tay thì sẽ giải quyết được vấn đề này, nhưng quả nhiên mình không thể làm vậy. Minae rất giỏi chơi dương cầm. Một Minae không thể đánh đàn dương cầm thì không còn là Minae nữa rồi.
• Ngày 5 tháng 3.
Đầu của Minae đã hoàn thiện. Có thể tự do thay đổi biểu cảm. Tóm lại, mình sẽ nhập mười hai loại biểu cảm vào máy tính. Kết quả thử nghiệm tốt. Mình quyết định giảm bớt cử động cánh tay. Dù vậy nhìn cũng thấy không có vấn đề gì. Những phần cử động trôi chảy đã có cảm giác tự nhiên. Mai mình sẽ gắn tóc.
• Ngày 6 tháng 3.
Đã gắn xong tóc và lông trên toàn thân. Mai sẽ gắn đầu vào cơ thể. Trong một ngày mà xong thì tốt.
Dù trong một ngày mà xong thì tốt, nhưng bước hoàn thiện cuối cùng bắt đầu từ ngày Bảy tháng Ba hình như không được thuận lợi. Không phải chỉ lắp mỗi phần máy thôi, mà còn phải nối sao cho phần da trông không có gì khác lạ. Thêm nữa nếu lúc thử nghiệm mà không cử động tốt thì lại phải tháo ra lần nữa. Trong hai tuần, Kishinaka Reiji đã tháo ra lắp lại phần đầu tổng cộng mười lần.
• Ngày 19 tháng 3.
Lắp phần đầu. Mất kha khá công sức để sửa phần ráp nối da. Đặt ngồi lên ghế, chỉ thị bằng điều khiển chiếu tia hồng ngoại. Cử động tay chân được cải thiện rồi, nhưng những chỗ vặn người vẫn chưa được tự nhiên. Hình như trọng lượng đầu ảnh hưởng xấu đến cơ cấu xoay hông. Mình phân vân mãi, rồi quyết định tháo phần đầu ra lần nữa. Nhưng tối nay mệt quá rồi nên mình sẽ đi ngủ.
• Ngày 20 tháng 3.
Tháo rời đầu, kiểm tra lại phần xoay hông, đúng như mình nghĩ, bị cong rồi. Đây là một lỗi tính toán hết sức cơ bản. Hay làm lại phần xoay nhỉ? Nhưng không thể thay đổi hiện trạng và kích thước.
Không hiểu sao sau đó cuốn sổ bị xé mất một trang. Thế nên ghi chép nhảy luôn đến ngày Ba mươi tháng Ba. Shinsuke sửng sốt khi nhìn thấy đoạn ghi chép ngày đó. Vì MINA-1 đã hoàn thành rồi.
• Ngày 30 tháng 3.
Hôm nay là sinh nhật thứ hai của Minae. Là ngày kỷ niệm Minae đã phục sinh rực rỡ. Mình thử mặc đồ cho MINA-1. Làm xong sẽ mặc quần áo gì, mình đã quyết định từ trước rồi. Là bộ váy liền màu trắng đó. Tuy không hợp lắm với thời tiết này, nhưng đó là bộ váy đầu tiên mình mua tặng cô ấy. Đương nhiên là bộ váy vừa in. Cô ấy sống lại rồi. Minae đã quay trở về bên mình.
“Mừng em về nhà.” Mình nói.
“Em về rồi đây.” Cô ấy đáp.
Mình nghe thấy giọng cô ấy.
“Em đừng đi đâu nữa nhé!” Mình nói.
“Em không đi nữa đâu.” Cô ấy nói.
Đây là ghi chép cuối cùng. Đằng sau toàn là giấy trắng. Shinsuke đóng quyển sổ lại. Có vẻ Kishinaka Reiji đã lao tâm khổ tứ để tạo nên con búp bê giống hệt vợ mình. Anh chỉ bận tâm là sao con búp bê đó không ở trong căn phòng này. Theo ghi chép thì nó khá lớn.
Và hình như nó không bị tháo ra để bảo quản ở đâu cả. Phải chăng Kishinaka Reiji đã chuyển nó đến chỗ khác. Nhưng để làm gì?
Anh đang mải suy nghĩ, chợt Kozuka hỏi: “Trong đó có ghi gì thú vị không?”
Trước lúc hỏi, ông ta vẫn đang xem máy tính.
“Thú vị hay không là tùy cách nghĩ của mỗi người.”
“Cậu thấy sao?”
“Thú vị lắm!” Shinsuke để cuốn sổ lên bàn. “Dù có chút đáng sợ.”
“Hô!”
“Ông định làm gì bây giờ?”
“Tôi đang xem từ đầu. Kishinaka Reiji khá giỏi vi tính. Nói thật là tôi không sánh kịp.”
“Không có gì về mấy con búp bê sao?”
“Mấy thứ kiểu tài liệu thì có đấy.” Nói rồi, Kozuka nhìn sang màn hình. “Ô, cái gì đây?” Rồi ông ta di chuyển con chuột. “DOLL nghĩa là búp bê nhỉ?”
“Đúng vậy.”
“Có một thư mục tên như vậy. Ha ha, trong này có ảnh.”
Shinsuke đứng sau lưng Kozuka, nhìn vào màn hình. Những hình ảnh hiện lên trên màn hình. Là ảnh của búp bê Minae.
“Ha ha, hóa ra anh ta chụp ảnh tác phẩm của mình rồi lưu trong này.” Kozuka nói.
Có các file để tên DOLL 1, DOLL 2. Có lẽ lưu rất nhiều ảnh các kiểu của búp bê Minae. Có một file tên MINA-1. Shinsuke chỉ tay vào đó.
“Mở cho tôi xem cái này.”
“OK.” Kozuka di chuyển chuột đến đó, kích đúp.
Hình ảnh hiện lên trên màn hình. Khoảnh khắc nhìn thấy hình ảnh đó, Shinsuke không thốt nên lời. Kozuka cũng nín thở kinh ngạc. Ông ta đưa mặt vào sát màn hình rồi nói:
“Này, đây là búp bê hả?”
Trong ảnh là một cô gái ngồi quay về phía này, mặc bộ váy màu trắng. Là Ruriko, Shinsuke lẩm bẩm.