Ngày nào cũng vậy, tôi nằm đó và cái bọn người vô lương tâm kia cứ nhởn nhơ đi lại xung quanh, dòm ngó, chỉ trỏ và xầm xì bàn tán. Bọn chúng thật không biết điều tí nào. Mà bọn chúng ở đâu ra mà lắm thế? Chỗ của tôi yên tĩnh lắm cơ mà. Có thể tôi nên cho chúng nếm thử cái cảm giác này của tôi…