Kiểm tra lại cái bóp. Trong bóp của tôi chỉ còn vài đồng lẻ. Có lẽ phải ngừng ván bài tiếp theo. Trên đường về nhà, tôi cứ lo lắng về số tiền tháng này của tôi.
Hôm sau tôi qua nhà thằng bạn, mẹ nó bảo là nó đi mất mấy bữa nay, điện thoại gọi không được, cả nhà đang đi tìm nó. Cô ta đang lo lắng, trong tay thì cầm điện thoại và đứng ngồi không yên trông ngóng tin tức… Tôi ở lại một chút… Sau đó quay về nhà, vừa về tới cổng bà chủ nhà lớn tiếng với tôi “liệu mà đóng tiền nhà 2 tháng trước, hôm nay không đóng là tao đuổi mày ra khỏi nhà, kiếm chỗ khác mà thuê”. Thật là khó tính! Tôi phải đưa trước bà ta một nửa, số tiền còn lại tôi nói tối nay sẽ trả đủ.
Đến tối, tôi ráng gom hết tiền đóng nốt tiền nhà cho bà chủ. Đóng tiền xong bà chủ nói “phòng của mày dạo này hôi lắm, nhà tao chứ không phải cái ổ chuột đâu nha”. Tôi chỉ cười gượng 1 cái cho qua chuyện…
Xong xuôi tôi ra phố mua một chút thức ăn về nhà, tôi vừa ăn vừa viết truyện. Tối đó tôi đếm tiền trong bóp, tự hỏi “không biết còn nhiêu đây có đủ thuê căn nhà nào nhỏ hơn không?”