Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 112: Thành công



Lão đầu đưa mắt nhìn không khí kích động ở hai tầng lầu, hắng giọng một cái rồi nói: “Đây là một quả trứng Huyết Thương lang, bởi vậy giá trị của nó khá cao, cho nên đấu giá hội quyết định tiến thành theo hình thức trao đổi đồng giá, chỉ cần các vị có thể đưa ra được đồ vật đồng giá, qua được sự lựa chọn của phòng đấu giá Thất Tinh, như vậy quả trứng Huyết Thương Lang này sẽ thuộc về người đó.”

Lời này vừa nói ra, mọi người đều xôn xao.

Không ngờ quả trứng yêu thú cấp tám này lại không thể dùng kim tệ để trao đổi, có thể thấy họ đã chướng mắt kim tệ, nhưng cũng khó trách, có nhiều thứ không phải cứ có tiền là mua được, hơn nữa nếu đổi lại là bọn họ, có lẽ cũng làm ra quyết định tương tự. Trên lầu hai, Lăng Tiêu cũng không ngờ tới, chỉ có một quả trứng yêu thú cấp tám mà lại muốn trao đổi đồng giá, chỉ là nghĩ một chút cũng không thấy bất ngờ nữa, ở chỗ này, đúng là trứng yêu thú cấp tám rất hiếm hoi.

Nghĩ vậy, trong mắt Lăng Tiêu lóe lên một tia sáng, đồng thời nhìn qua Du Tiểu Mặc, nếu đã không cần kim tệ, thế thì đỡ khiến y phí sức rồi.

“Tiểu sư đệ, ngươi có muốn quả trứng này không?”

Du Tiểu Mặc đang theo dõi chăm chú, liền nghe được giọng nói của Lăng Tiêu vang lên từ sau lưng, hơi ngạc nhiên, “Huyết Thương lang? Nhưng ông già kia bảo phải trao đổi đồng giá mà, ta không có bảo bối gì để đổi với ổng hết.”

“Ai nói ngươi không có.” Ánh mắt Lăng Tiêu đảo qua khuôn mặt hắn, khóe miệng lại cong lên, “Ngươi đã quên linh dịch ngươi mới bán đấu giá sao? Mặc dù thứ đó vô dụng với ngươi, nhưng đối với những đan sư và tu luyện giả khác có thể nói là tương đương với linh đan diệu dược, sao lại không thèm muốn được.”

Du Tiểu Mặc sửng sốt, mắt lòe lòe sáng, “Lăng sư huynh, chúng ta phải trao đổi bao nhiêu giọt linh dịch mới đủ?”

Lăng Tiêu suy nghĩ một chút, “Một trăm giọt là đủ.”

Du Tiểu Mặc theo bản năng tính toán theo giá kim tệ, một trăm giọt là 1000 vạn nha, bán đấu giá thậm chí còn được 2000 vạn, ( ¯﹃¯).

Lão đầu vừa dứt lời, Mộ Vân Thiên đã lập tức đứng dậy, chỉ thấy hắn hờ hừng liếc về phía bàn đấu giá, trầm giọng nói, “Ta ra một viên Phá Nguyệt đan thượng phẩm cùng một viên Tử Vân đan thượng phẩm.”

Mọi người đều quay mang nhìn Mộ Vân Thiên, đa số đều mang theo ánh mắt kinh ngạc, bởi vì Phá Nguyệt đan chính là linh đan cấp năm, ai dùng linh đan này có thể tăng thêm tỉ lệ đột phá Nguyệt cảnh, trở thành một cường giả Tinh cảnh, hơn nữa còn không để lại di chứng gì, là một loại linh đan có giá trị lớn nhất trong số linh đan cấp năm.

Về phần Tử Vân đan thì lại càng thêm quý giá, bởi vì nó là một viên linh đan cấp sáu, người dùng linh đan này có thể lập tức tăng hai sao thực lực, ví dụ như một cường giả Tinh cảnh một sao, nếu như dùng Tử Vân đan, liền có cơ hội trở thành Tinh Cảnh cường giả hai sao hoặc ba sao, khuyết điểm duy nhất là cường giả cấp bậc càng cao, thì hiệu lực của viên thuốc này càng kém.

Mộ Vân Thiên vừa ra tay, những người khác cũng không chịu yếu thế.

Mộc Dao đưa ra một quyển Ngự Hỏa Quyết, Ngự Hỏa Quyết là công pháp trung giai thượng phẩm, có thể điều khiển lửa để công kích người khác, đẳng cấp của lửa càng cao, sức công kích càng mạnh, hơn nữa nếu đồng thời có được nhiều loại lửa, có thể kết thành Hỏa Diễm trận, cũng là một loại trận pháp có uy lực cực kỳ mạnh, nếu như không phải là trứng yêu thú cấp tám, thì Tiêu Dao Môn không đời nào lại đem công pháp ra trao đổi.

Đương nhiên, Tiêu Dao Môn cố ý mang Ngự Hỏa Quyết ra để trao đổi cũng vì bọn họ biết rõ thành chủ thành Hồn Cực là một cường giả khống chế lửa, thực lực của gã rất mạnh, chỉ thiếu đúng một quyển công pháp.

Theo sau Mộc Dao, đại biểu của Huyết Sát Tông cũng đứng lên, hắn cũng đưa ra một viên linh đan, nhưng giá trị thì cao hơn linh đan của Mộ Vân Thiên rất nhiều, hiệu quả của linh đan cũng như Phá Nguyệt đan, nhưng mà viên linh đan này phụ trợ không phải là đột phá Nguyệt Cảnh, mà là Tinh Cảnh, hơn nữa linh đan cũng không có tác dụng phụ, thậm chí thời điểm đột phá còn có thể củng cố lại cảnh giới, chỉ là tỉ lệ đột phá thấp hơn Phá Nguyệt đan.

So với linh đan của Mộ Vân Thiêu hay Ngự Hỏa Quyết của Mộc Dao thì viên linh đan này vẫn có giá trị hơn, bởi vì sau khi đột phá, đã trở thành một gã cường giả Sinh cảnh rồi, cũng khó cho Huyết Sát Tông lại cam lòng đem ra.

Mộ Vân Thiên và Mộc Dao cùng biến sắc, nét mặt lập tức âm u.

Lúc này cái vị luôn bị mọi người coi là hắc mã ở lầu một, người mặc áo bào đen kia cũng đứng lên, vì vậy sự chú ý của mọi người lại rơi vào hắn, sôi nổi bàn tán xem đến cùng hắc mã huynh này sẽ mang cho mọi người sự bất ngờ gì đây.

“Có thể dùng linh thảo để trao đổi không?”

Lão giả trên đài đấu giá sững sờ một lát, sau đó lắc đầu, “Thật có lỗi, chúng ta không nhận linh thảo.”

Người áo đen kia cũng không nói thêm gì, không rõ là thất vọng hay không để bụng, trực tiếp ngồi xuống, hiển nhiên là không có ý định cạnh tranh với bọn họ.

Sau đó, ngoại trừ ba thế lực lớn, cũng không thiếu những thế lực khác thèm thuồng quả trứng yêu thú cấp tám này, tới tấp báo ra món bảo bối mà bản thân có thể đem ra được, trong chốc lát, các loại công pháp, linh đan, bảo bối xuất hiện nhiều vô kể.

Lão đầu lại đợi một hồi, thấy không có người tiếp tục báo giá, quay người muốn đi vào phía sau, trên ghế khách quý lầu hai đột nhiên có người lại đứng lên, toàn thân nam nhân đều lộ ra một khí chất cao quý, chỉ nhìn cũng để lại ấn tượng sâu sắc, bởi vì y chính là Lăng Tiêu, cũng là bị Du Tiểu Mặc thúc dục ấy mà.

Lăng Tiêu mỉm cười nhã nhặn: “Không biết một trăm giọt linh dịch có thể đổi được không?”

Lời của y, như ném một hòn đá lớn vào mặt hồ yên ả, lập tức khiến cho sàn đấu giá vang lên từng đợt tiếng kinh hô, hơn nữa còn là từng đợt liên tiếp nhau, rất nhiều người đều liên tưởng tới tám mươi tám giọt linh dịch mới được bán đấu giá, người này chỉ một lần đã lấy ra được một trăm giọt linh dịch, chẳng lẽ linh dịch lúc trước cũng từ trong tay y.

Mộc Dao ở đối diện sau khi giật mình qua đi, hai mắt lập tức phát sáng lập lòe, ánh mắt nhìn Lăng Tiêu càng cháy bỏng, đúng là trong hoàn cảnh khốn khó, tìm được lối thoát.

Nghe được một trăm giọt linh dịch, thân thể lão đầu chấn động, trong mắt chợt hiện ra sự cuồng hỉ khó mà che giấu được, trên thực tế, thành chủ của bọn họ cũng có hứng thú với linh dịch, không thua kém gì một quả trứng yêu thú cấp tám, chỉ tiếc đó là vật phẩm bán đấu giá, cho dù Thất Tinh có cảm thấy hứng thú, cũng không thể vì sự ham muốn cá nhân này mà đánh mất uy tín được, cuối cùng đành phải tiếc nuối mà buông tha.

Vậy mà không ngờ tới, người bán linh dịch vẫn còn hàng, hơn nữa vừa ra tay đã bỏ ra một trăm giọt, xét thấy giá trị của nó, lão đầu không cần nghĩ đã đưa ra quyết định.

“Nếu tiếp theo không ai ra giá, vậy lão phu liền tuyên bố người sở hữu quả trứng yêu thú cấp tám này.” Lão đầu nhìn mọi người ở đây, giống như muốn trêu ngươi, còn dừng một chút, mới tủm tỉm cười tuyên bố: “Đấu giá hội hôm nay, trứng yêu thú cấp tám cuối cùng thuộc về sở hữu của… vị tiên sinh ở ghế số mười.”

Lười này vừa nói ra, không khí trong phòng đấu giá lập tức đặc quánh lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lăng Tiêu, còn Du Tiểu Mặc đang dựa vào lan can cứ tự nhiên mà bị bỏ qua triệt để.

Lăng Tiêu hờ hững mỉm cười, vẫn ngồi nguyên vị trí.

Đấu giá hội ba năm một lần của phòng đấu giá Thất Tinh, cuối cùng vẫn kết thúc ngoài dự liệu của mọi người. Ba thế lực lớn lại bị hai con hắc mã đè xuống, cuối cùng chẳng chiếm được món bảo bối nào, kết quả này cứ như một cú nổ lớn, ngay cả ba thế lực lớn cũng bất ngờ.

Toàn hội trường đang huyên náo, sau khi lão đầu tuyên bố người sở hữu trứng yêu thú, liền một mực tràn ngập một loại không khí đầy áp lực, không ít thế lực đều lạnh lùng nhìn về phía Lăng Tiêu và người áo đen kia, trong ánh mắt chỉ toàn sát khí, tuy những thứ đồ kia đều đã bị họ mua đi, nhưng có vài người vẫn không muốn bỏ cuộc, trong đầu đang suy tính một chút chuyện mờ ám.

Lăng Tiêu dường như chẳng nhận ra, vẫn trưng lên một nụ cười có vẻ rất khoái trá.

Du Tiểu Mặc nhận thức khá muộn, chẳng phát hiện được không khí đang thay đổi theo chiều hướng khác thường, bây giờ vẫn còn đắm chìm trong sự vui sướng vì đã mua được trứng yêu thú, giật giật tay áo Lăng Tiêu, “Lăng sư huynh, bao giờ chúng ta đi lấy đồ?”

Lăng Tiêu gãi cằm, ý bảo hắn đi hỏi lão đầu chủ trì hội đấu giá.

Du Tiểu Mặc quay người nhìn xuống, lão đầu kia đã để cho người mang trứng yêu thú xuống, nét mặt cực kì vui vẻ, lại lần nữa chú ý tới mọi người, cười tủm tỉm: “Các vị, hội đấu giá ba năm một lần của bổn thành đến đây là kết thúc, cảm tạ các vị đã tới tham gia đấu giá hội lần này, tiếp theo những vị khách quý đã mua được đồ, có thể tùy ý lựa chọn thời gian tới hậu đài để lấy đồ.”

Nói xong, lão đầu liền rời khỏi bàn đấu giá, khách ngồi ở lầu một và lầu hai cũng nhao nhao đứng dậy, lục tục rời khỏi, người mặc áo bào đen kia chẳng biết đã rời từ khi nào, chỉ là những đại thế lực kia có vẻ chẳng sốt ruột, chắc hẳn đã sớm phái người theo dõi hắn.

Lăng Tiêu đứng dậy nói với Du Tiểu Mặc, “Tiểu sư đệ, chúng ta đi.”

Du Tiểu Mặc hấp tấp đi theo, lúc này hắn còn không biết, chờ hắn ra khỏi thành Hồn Cực, sẽ có một đám người muốn cướp trứng yêu thú của hắn, lại không biết, trong mắt hắn ấy mà, một quả trứng yêu thú còn chẳng quan trọng bằng đám kim tệ lấp lánh kia.

Không giống những người khác, Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc lập tức đi tới cầm những vật phẩm mà mình mua được.

Lão đầu kia đã sớm chờ ở phía sau đài, nhìn thấy bọn họ đi tới, lập tức biểu hiệu cực kỳ nhiệt tình, sau khi hàn huyên vài câu, liền bảo người ta mang những thứ mà họ đấu giá được ra ngoài, là Kim Minh đỉnh cùng chiếc hộp ngọc có chứa trứng yêu thú cấp tám, và 1900 vạn kim tệ, sau khi trừ 5% phí thủ tục, chỉ còn 1805 vạn, lão đầu đã để tất cả trong túi trữ vật rồi đưa cho Du Tiểu Mặc.

Cầm được đồ, Lăng Tiêu liền dẫn Du Tiểu Mặc trở lại Thất Tinh Lâu.

Hai người vừa về tới nơi, đã có người lập tức nhận được tin.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.