Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 149: Thu phục Bát dực hắc xà hoàng! Tử tinh dực sư vương lên cấp



Sau vụ nổ, toàn bộ khu vực bị quả cầu lửa phát tán ra xung quanh khiến cho phía dưới tạo ra một cái hố trũng khá sâu. Ở trên không trung biến thành hoàn toàn quang đãng. Bởi vì quả cầu nổ ra rất mạnh khiến cho toàn bộ không gian xung quanh trấn động, mấy đám mây phía trên bị không khí trấn động hoàn toàn đánh tan. Trên bầu trời là một mảnh không gian quang đãng nhìn thấy được trời xanh.

Khói bụi tan đi, ánh sáng rọi vào tầm mắt của mọi người. Hai người hai thú ngước nhìn lên bâu trời, đập vào trong con mắt của tất cả người và ma thú ở đây là hình ảnh lẫm liệt của hai con ma thú. Con sư tử khổng lồ bị gẫy mội cái sừng, hai chiếc cánh dơi màu tím toàn bộ rách như sơ mướp, bộ áo giáp bằng tử tinh đã vỡ vụn, trên thân thể của nó từng vết rạch đáng sợ khiến máu phun ra ầm ầm.

Đối mặt với tử tinh dực sư vương thì bát dực hắc xà hoàng cũng không khá hơn. Cái sừng trên đầu của nó hoàn toàn bị đánh nát. Hai cánh của nó hoàn toàn bị đánh hỏng, ba cánh khác cũng rách như sơ mướp. Trên thân thể của nó nột ra một lớp da rắn lớn. Nhìn về phía đó thấy được thịt của nó đang chảy ra máu tươi đỏ lòm. Đôi mắt của nó một bên đã bị đánh cho mù.

Bất chợt Thanh hỏa kim trảo ma ưng đột nhiên lên tiếng nói: “Chủ nhân không ổn, tử tinh dực sư vương… nó muốn đột phá tấn thăng lục giai trung cấp ma thú!”

Thiếu niên giật mình kinh hãi hô lên: “Cái gì!? Nó muốn đột phá vào lúc này sao!?” Thiếu niên quay về phía thanh hỏa kim trảo ma ưng lên tiếng nói: “Mau, mau đi cứu tử tinh dực sư vương!?”

“Vâng!” Hai cánh của thanh hỏa kim trảo ma ưng bốc cháy. Toàn thân của nó bốc ra ngọn lửa màu xanh da trời, hai cánh đập mạnh, nó hóa thành một vệt lưu quang bắn nhanh về phía tử tinh dực sư vương trên trời.

Bát dực hắc xà hoàng nhìn về phía tử tinh dực sư vương thì con ngươi lóe ra một chút ngoan lệ. Ngay sau đó ánh mắt của nó nhìn về phía hình dáng của tử tinh dực sư vương sau đó khe khẽ thở dài một hơi, trong mắt của nó lộ ra một chút yêu thương. Toàn bộ đấu khí khôi giáp của nó thu vào trong cơ thể. Bát dưc hắc xà hoàng thấy được một đoàn lửa xanh da trời lúc này chắn trước người của tử tinh dực sư vương. Bát dực hắc xà hoàng từ từ hạ xuống phía dưới đất. Nó mệt mỏi ngước lên nhìn bầu trời.

Hai con mát của Thanh Hoa kim trảo ma ưng hơi nheo lại. Nó chăm chú quan sát nhìn về phía bát dực hắc xà hoàng. Nó cảm giác bát dực hắc xà hoàng lúc này lại không có ý chiến đấu. Lúc này, hai mắt Tử tinh dực sư vương nghiền lại. Năng lượng đấu khí trong không khí từ khắp mọi nơi tràn ngập vào cơ thể của nó. Mọi người có chút kinh ngạc phát hiện phía trên đầu của nó hình thành một cái phễu bằng mắt thường có thể thấy được. Một cái vòi rồng có chút lớn khiến cho không khí trở nên rung động.

Thiếu niên đang ôm thiếu nữ ngước mắt nhìn lên bầu trời thấy được cái phễu nhanh chóng hình thành. Cái phễu sau khi đạt đến nửa trượng thì dừng lại. Sau hơn nửa ngày cái phễu tản đi, tử tinh dực sư vương mở ra đôi mắt nhìn về phía trung quanh. Khí thế cả người của nó tăng lên vù vù. Thanh hỏa kim trảo ma ưng kêu lên một tiếng: “Quác! Thật sự là bất công mà, ngươi không ngờ lại tấn thăng đến ma thú lục giai trung cấp!”

Tử tinh dực chẳng thèm đáp lại lời của thanh hỏa kim trảo ma ưng, nó chỉ nhìn về phía bát dực hắc xà hoàng lên tiếng hỏi, trong giọng nói của nó tràn ngập khó hiểu: “Ngươi, tại sao trong lúc ta thăng cấp lại không ra tay. Nếu như ngươi ra tay tấn công ta lúc đó, ta hẳn thua ngươi mới đúng!? Vì cái gì ngươi lại tha cho ta!?”

Cái đầu khổng lồ của bát dực hắc xà hoàng lắc lắc, cái lưỡi của nó phun ra nuốt vào, nó chỉ đạm mạc nói: “Ta nhận thấy chiêu thức vừa rồi ngươi cũng không ra hết sức vì cái gì ngươi không có tung ra toàn lực!?”

“Ta…” Tử tinh dực sư vương hởi ngẩn ra. Nó lúc này không biết trả lời sao với bát dực hắc xà hoàng. Vừa rồi nó cũng lưu lại một phần đấu khí. Nếu như nó tăng thêm uy lực đánh cho bát dực hắc xà hoàng bị thương nặng cũng có thể đến lúc đó nó cũng không phải bị thương nặng.

Bát dực hắc xà hoàng phì phì từ miệng ra cái lưỡi đỏ lòm, nó tiếp tục nói: “Ta và ngươi quen biết nhiều năm như vậy rồi! Ta còn không biết tính của ngươi sao!?” Bát dực hắc xà hoàng thở ra một hơi nói: “Chúng ta nhiều năm giao tập như vậy ngươi không ra tay được với ta, ta chẳng lẽ ra tay được với ngươi!?”

Tử tinh dực su vương khẽ khẽ thở dài. Bát dực hắc xà hoàng nhìn về phía tử tinh dực sư vương lên tiếng nói: “Ngươi đã thắng rồi! Ngươi có thể đối với chủ nhân ngươi đòi lấy hóa hình thảo. Nhưng ta tuyệt đối sẽ không thần phục bất cứ ai đặc biệt là loài người!”

Tử tinh dực sư vương đạm mạc nói: “Nguyên nhân do năm xưa phụ mẫu của ngươi bị loài người sát hại hay sao!?” Bát dực hắc xà hoàng im lặng không nói. Nó có vẻ thừa nhận những lời của tử tinh dực sư vương. Tử tinh dực sư vương lên tiếng nói: “Từ trước đến nay đấu khí đại lục vốn là cường giả vi tôn chẳng lẽ ngươi không biết điều này sao?”

Bát dực hắc xà hoàng thở ra một hơi, đầu nó lắc lắc nói: “Đủ rồi! Mèo bệnh không cần khuyên bản hoàng, bản hoàng tự có chủ ý của mình. Lần này ngươi mang theo thanh hỏa kim trảo ma ưng cùng với kim sỉ kim quang ưng dực hổ đến tìm bản hoàng. Như vậy, bản hoàng cũng biết hôm nay mình khó thoát bất quá muốn bản hoàng thuần phục một nhân loài hơn nữa còn là một kẻ yếu thì không thể. Trừ phi…”

“Trừ phi làm sao!?” Âm thanh dội vào tai của bát dực hắc xà hoàng. Cái đầu của bát dực hắc xà hoảng ngẩng lên. Một con mắt của nó nhìn về phía trước thấy được một thiếu niên mặc một thân y phục màu xanh lam đang ôm trong ngực một thiếu nữ cưỡi trên lưng kim sỉ kim quang ưng dực hổ. Hắn nhìn về phía bát dực hắc xà hoàng lên tiếng nói: “Ngươi có thể nói cho ta biết được hay không!?”

Bát dực hắc xà hoàng ngẩng đầu lên nhìn về phí thiếu niên, trong con mắt của nó chứa đầy sự nghi hoặc. Nó lên tiếng hỏi: “Ngươi rất muốn nghe!?”

Thiếu niên mỉm cười, đầu hắn nhẹ nhàng gật xuống, gắn bình thản lên tiếng nói: “Ân, tất nhiên rồi!”

Bát dực hắc xà hoàng lên tiếng hỏi: “Ngươi biết Thiên Xà phù hay sao!?”

Thiếu niên nhẹ nhàng gật đầu, hắn lên tiếng nói: “Ta nghe nói Thiên Xà phù thực lực vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa thế lực này nghe nói còn là nhất lưu thế lực ở tại vùng Tây Bắc. Nó nằm trong Thiên Xà quốc, trong đế quốc nó có địa vị cao cả. Ngươi nói đến là nó sao!?”

Bát dực hắc xà hoàng gật đầu, nó lên tiếng hỏi: “Đúng vậy! Ngươi có thể hay không tiêu diệt được Thiên Xà phủ!?”

Hai hàng lông mày của thiếu niên hơi cau lại, hắn lên tiếng hỏi: “Ngươi đối với thiên xà phủ có thù oán!”

Bát dực hắc xà hoàng gật đầu, hắn lên tiếng nói: “Năm xua phụ mẫu của ta cũng là lục giai ma thú. Mấy trưởng lão của Thiên Xà phủ liên thủ muốn bắt phụ mẫu của ta trở thành hộ pháp thú đáng tiếc phụ mẫu của ta liều mình không nghe. Phụ mẫu của ta vốn là cường giả lục giai ma thú có tôn nghiêm của mình sao phải cúi đầu trước loài người. Hài, không nghĩ đến tiểu đệ của ta nó lại…” Bát dực hắc xà hoàng thở ra một hơi. Vấn đề của nó Tiêu Sơn có chút hiểu, cụ thể là hắn đoán được một hai. Cái chết của phụ mẫu bát dực hắc xà hoàng có liên quan tới người của Thiên Xà phủ, thứ hai là tiểu đệ của bát dực hắc xà hoàng lại có liên quan gì đó đến Thiên Xà phủ nữa.

Hai mắt của thiếu niên hơi cau lại, nó hướng về phía bát dực hắc xà hoàng hỏi: “Vậy thực lực của Thiên Xà phủ thế nào!? Rất mạnh mẽ sao!?”

Bát dực hắc xà hoàng bình đạm lên tiếng nói: “Ta cũng không quá rõ ràng nhưng hẳn trong tông môn cũng có đấu tông đi. Lần đó có một cao cấp đấu hoàng cấp bậc trưởng lão đến tìm ta. Thực lực của hắn là bát tinh đấu hoàng, nếu như lần đó tam trảo tử sắc giao long cùng với mấy ma thú khác đến hỗ trợ ta kịp thời, ta chắc hẳn bị hắn bắt đi. Theo như ta biết được thì ở đó còn có thái thượng trượng lão thực lực so với trưởng lão mạnh hơn nên ta đoán có lẽ có đấu tông. Thực lực của họ so với Vân Lam tông ở Gia Mã đế quốc mạnh hơn rất nhiều!”

Thiếu niên lúc này rời khỏi thiếu nữ, hắn bước đến trước đầu của kim sỉ kim quang ưng dực hổ, hai tay của hắn khoanh lại trước ngực, hắn nói ngạo nghễ: “Trong vòng năm mươi năm ta đảm bảo sẽ có thực lực hoặc giúp ngươi có được thực lực diệt sát được Thiên Xà phủ. Ta lấy tính mạng cùng với linh hồn của mình ra để thể với điều kiện ngươi làm sủng thủ của ta thế nào!”

Bát dực hắc xà hoàng có chút động rụng. Thiếu niên đưa tay lên trời nói: “Tiêu Sơn ta lấy danh nghĩ thề, ta dám đảm bảo trong vòng 50 năm sẽ thực hiện được lời hứa dành cho bát dực hắc xà hoàng nếu như hắn chịu làm sủng thú của ta. Nếu như ta không làm được lời hứa này sẽ hồn phi phách tán, chết không toàn thây!” Hắn nhìn về phía bát dực hắc xà hoàng lên tiếng hỏi: “Thế nào, như vậy đã được!?”

Bát dực hắc xà hoàng biết dù sao ở đấu khí đại lục lời thế rất linh thiêng, Đầu nó nhẹ nhàng gật xuống, nó thở ra một hơi nói: “Ta đồng ý trở thành sủng thú của ngươi!” Nó chăm chú nhìn về phía thiếu niên nói: “Ta không biết ngươi lấy được tự tin này ở đâu. Nếu như năm mươi năm sau ngươi không làm được vậy thì thành ma ta cũng không tha cho ngươi!”

Khóe miệng của thiếu niên nhếch nhếch lên, hắn nhìn về phía bát dực hắc mỉm cười nói: “Ta có một bí pháp tạo ra sự liên kết giữa ta và ngươi. Ngươi bỏ đi phòng thủ để cho ta tạo ra liên kết với ngươi…”

Bát dực hắc xà hoàng gật đầu, nó nhìn chăm chú về phái thiếu niên. Nó cũng có chút tò mò không biết thiếu niên muốn làm gì. Thiếu niên quay về phía thiếu nữ mặc áo trắng lên tiếng nói: “Tiên Nhi, nàng giúp ta chữa trị cho tử tinh dực sư vương!?”

Tiểu Y Tiên cười một cách hòa ái, thiếu nữ nói: “Ta biết!” Nói xong thân hình của nàng lơ lửng bay về phía tử tinh dực sư vương.

Hai con mắt của Bát dực hắc xà hoàng nhìn về phía Tiểu Y Tiên kinh hãi hô lên: “Cường giả đấu tông, ngự không phi hành!” Nghe được lời này thì mấy con ma phú phá lên cười. Bát dực hắc xà hoàng tức giận lên tiếng nói: “Các ngươi cười cái gì!?”

Thiếu niên khó chịu quát lên một tiếng: “Im lặng!” Nhất thời mấy con ma thú hoàn toàn rơi vào im lặng!

Thiếu niên nhẹ nhàng đua ngón chỏ lên miệng cắn lấy một cái. Một giọt máu đỏ xuất hiện trên đầu ngón tay. Ngón tay của hắn búng lên, giọt máu bắn về phía đầu của bát dực hắc xà hoàng. Hai tay của thiếu niên đưa ra những kết ấn kỳ lạ, miệng của hắn lẩm bẩm những câu chú vô cùng khó hiểu mà đám ma thú ở đây hoàn toàn không nghe hiểu được nó thuộc ngôn ngữ nào. Thiếu niên từ lòng bản tay liên tục đánh ra một đoàn ánh sáng. Đoàn ánh sáng này bắn về phía đầu của bát dực hắc xà hoàng.

Bát dực hắc xà hoàng hơi nhăn mắt lại, nó thấy đầu của nó đau nhói một cái trong tích tắc ngay sau đó hết. Nó lúc này cảm giác được trong linh hồn của mình có sự liên kết vi diệu nào đó. Mà người có liên kết đối với nó là thiếu niên kia. Nó cảm giác được thiếu niên kia tùy ý có thể giết nó, cái cảm giác này hoàn toàn không thể nào kháng cự.

Nhưng lúc này có một việc để nó kinh ngạc hơn đó chính là vết thương của tử tinh dực sư vương với khả năng của nữ nhân kia không ngờ bằng mắt thường nhanh chóng khép lại. Nó biết một số đan dược cao cấp có thể có tác dụng này. Chẳng lẽ tử tinh dực sư vương được cho ăn đan dược cao cấp, cái này hình như không đúng!? Thiếu nữ đưa bàn tay chạm vào vết thương của tử tinh dực sư vương, một đoàn sương mù phủ lên vết thương, vết thương nhanh chóng khép lại.

Sau hơn nửa ngày, thiếu nữ vỗ vỗ tay, hai tay chống eo, đầu của nàng có chút đổ mồ hôi. Thiếu nữ đưa bàn tay lên lau trán một cái, nàng cười một nụ cười hòa ái: “Xong rồi!” Thiếu nữ nhin về phía bát dực hắc xà hoàng nói: “Tiểu xà giờ đến lượt ngươi!”

Bát dực hắc xà hoàng không có phản đối, nó nhìn về phía thiếu nữ thấy được thiếu nữ đang bay về phía mình. Nó kinh ngạc hỏi: “Ngươi là đấu tông cường giả!?”

Mấy con ma thú thấy vậy tức giận: “Bát dực hắc xà hoàng, ngươi ăn nói với chủ mẫu như vậy sao!? Ngươi phải gọi chủ mẫu một tiếng chủ mẫu không được xưng hô vô lễ!”

Đầu của Tiểu Y Tiên lắc lắc, nàng phẩy phẩy tay nói: “Không cần để ý! Dù sao cũng chỉ là một cách gọi mà thôi!” Nàng nhìn về phía bát dực hắc xà hoàng lên tiếng nói: “Ta cũng không phải đấu tông!” Thấy con mắt kinh ngạc của bát dực hắc xà hoàng, Tiểu Y Tiên tiếp tục nói: “Ngươi không cần kỳ lạ, công pháp của ta cùng với trượng phu có chút khác lạ sau này ngươi sẽ hiểu! Được rồi, ngươi vẫn để ta đến chữa thương cho ngươi đi!”

Thiếu nữ tiến gần đến bát dực hắc xà hoàng, bàn tay của nàng đặt lên mấy chỗ vết thương của bát dực hắc xà hoàng. Bát dực hắc xà hoàng cảm nhận được một thứ gì đó vô cùng thoải mái giống như nó đang được ngâm trong suổi nước nóng vậy. Con mắt của nó có chút kinh hãi khi thấy vết thương của mình liền trong nháy mắt. Ngay sau đó lần lượt là sừng cùng với cánh của nó cũng liền lại. Ngay cả một cái mặt của nó bị chột cũng hoàn toàn sáng lại

Bát dực hắc xà hoàng cảm giác được thân thể của mình giống như thoát thai hoàn cốt, nó có cảm giác vô cùng thoải mái. Rõ ràng nó cảm giác được thực lực của mình tăng trưởng được một đoạn kha khá. Nó mừng rỡ nhìn về phía thiếu nữ lên tiếng nói: “Cảm ơn ngươi! Không là chủ mẫu mới đúng! Ta phải gọi người là chủ mẫu!”

Thiếu nữ thấy vậy cười một cách thân thiện, nàng đưa tay lên sờ sờ lên đầu của bát dực hắc xà hoàng. Thiếu nữ khe khẽ vỗ đầu của nó. Bát dực hắc xà hoàng cũng không có phản kháng. Thiếu niên ngước nhìn trời phát hiện trời lúc này đã tối, hắn lên tiếng nói: “Trời lúc này đã khá tối rồi! Vậy hôm nay chúng ta nghỉ tại đây thôi!”

Đầu thiếu niên quay về phía hai con ma thú lên tiếng nói: “Hai tên các ngươi mau đi săn một chút ma thú lại đây. Chúng ta sẽ mở miệng!”

Nghe thấy vậy ba con ma thú mắt sáng lên, tử tinh dực sư vương thấy được hai con ma thú chuẩn bị bay đi kiếm thức ăn thì hô to: “Chim chết, mèo vàng, nhớ bản vương muốn ăn thịt ma thú họ sơn dương nhé!” Hai con ma thú chẳng thèm để ý đến nó khiến cho nó hừ lạnh tức giận. Bát dực hắc xà hoàng nhìn về phía tử tinh dực sư vương cảm giác có chút kỳ lạ. Nó thực sự không hiểu đến ăn mà cũng cảm giác sung sướng vui vẻ như vậy sao!?

Ánh trăng nên cao, lúc này đám người đều tụ họp ở gần một con suối. Đám ma thú đem một đống thức ăn nó làm song đặt ở phía trước. Bát dực hắc xà hoàng nhìn về phía thiếu nữ mặc y phục màu trắng, con mắt của nó mang theo kinh ngạc. Nó hoàn toàn kinh hãi khi thấy được cảnh mà thiếu nữ vung tay ra đem hai con ma thú một là Lam Ưng hai là tiểu tử tinh dực sư vương mang ra ngoài. Đột nhiên trong không khí xuất hiện hai con ma thú làm cho nó cực kỳ ngạc nhiên. Đến nỗi nó mở to con mắt ra kinh hãi.

Thiếu niên lúc này cầm lấy một con gà, đột nhiên trong nước bắt đầu động đậy. Ngay sau đó là một biểu diễn vô cùng hoàng tráng. Cứ ba con ma thú một lượt bị đám nước suối cuốn lấy. Đám nước suối biến thành đám dao vô cùng sắc bén mang theo một chút kim quang nhàn nhạt. Chúng rạch bụng, cạo lông vô cùng chuẩn xác đem con ma thú toàn bộ làm sạch sẽ. Sau đó đám ma thú này được trải trên một tấm vải sạch khá lớn.

Sau đó trong tay thiếu niên mang ra một đống dược liệu. Thiếu niên đem dược liệu cùng với đám ma thú này nấu chung vào với nhau. Hắn khống hỏa vô cùng tài tình đem thịt nướng toàn bộ nấu chín cùng với dược liệu. Không những mùi vị không mất đi mà thịt thơm ngon vô cùng. Đến bát dực hắc xà hoàng cùng phải chảy nước miếng.

Lúc này bởi vì mùi thơm mà khiến cho đám ma thú trung quanh kéo ngày một đông. Ngay lập tức bát dực hắc xà hoàng gầm lên một tiếng khiến cho toàn bộ đám ma thú chạy mất. Chúng chỉ dám đứng xa xa nhìn về phía đám thịt được nấu với dược liệu một cách thèm thuồng. Lần này đám thịt được nấu đủ kiểu rán có, quay có, nướng có mà nấu cũng có nốt. Mấy con ma thú được bỏ vào một cái nồi to đùng để nấu lên.

Sau hơn nửa ngày, trên bàn bày la liệt một đống lớn thức ăn. Dưới cái thảm là một đống lớn thức ăn thịt của ma thú được nấu kỹ. Đám ma thú lúc này nhìn về phía đám thịt này mà nước miếng tuôn ra ầm ầm. Thiếu niên ngồi vào bản của mình, hắn thấy được Tiểu Y Tiên đang chờ hắn, vì chờ hắn nên nàng cũng chưa có ý định động đũa. Thiếu niên mỉm cười nhìn nàng nói: “Được rồi! Chúng ta ăn thôi!”

Tử tinh dực sư vương ngay lập tức ngoạm lấy một con hươu bắt đầu cắn xé thịt hưu. Nó rống lên: “Hôm nay ai dám tranh với bản vương vậy đừng trách bản vương không khách khí!”

Kim sỉ kim quang ưng dực hổ khinh thường nhìn nó nói: “Tử tinh dực sư vương, ngươi mới lên được lục giai trung cấp ma thú mà thôi đừng có mặt dày mà đòi phần hơn!”

Tử tinh dực sư vương hống lên nói: “ngươi không phục có thể đánh một trận!”

Kim sỉ kim quang ưng dực hổ hừ hừ nói vài tiếng: “Không phải loại đấu khí của ta bị ngươi khắc! Ngươi nghĩ có cơ hội thắng ta sao!?”

Bát dực hắc xà hoàng há cái miệng rộng đem một con ma thú nhỏ nuốt vào trong bụng. Khi nó nuốt thức ăn này vào thì cảm giác được một vị nồng thơm, béo ngậy hưng phấn sộc vào vị giác của nó. Một mùi vị vô cùng thơm ngon làm cho nó chảy ra nước miếng ầm ẩm. Nó há to hết miệng nuốt trực tiếp con mồi lại. Nó nhìn về phía con mồi to nhất, nó trực tiếp há cái miệng to gấp mấy lần thân thể của nó nuốt vào.

Kim sỉ kim quang ưng dực hổ tức giận mắng: “C.mẹ ngươi rắn thối, ngươi có biết đang ăn thức ăn của ai không thế hả!? Là của bản vương a! Ngươi đây là muốn chết!” Nó há miệng ra cắn lấy con ma thú rằng kéo trở lại. Bát dực hắc xà hoàng chẳng thèm để ý đến nó mở to miệng nuốt dần đám thức ăn này vào miệng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.