Trời ngả về tối, một thiếu niên với mái tóc bạch kim hướng về phía một căn biệt viện. Ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống. Ở giữa biệt viện có những hàng cây. Trên những cành cây đều trồng mấy loại hỏa cỏ. Phía xa xa hàng cây thấp bóng rủ xuống. Gió thổi nhè nhẹ làm cho mái tóc bạch kim của hắn thiến niên tung bay. Hàng cây đón gió khẽ lung lay. Buổi tốn công trùng phát ra những tiếng kêu vo vẽ. Cảnh hôm nay vô cùng tĩnh lặng.
Thiếu niên vẫn không ngừng giảo bước về phía trước, Nhìn căn biệt viện trang nhã và xinh đẹp, thiếu niên khe khẽ hít một hơi sau đó thở dài. Hắn nhanh chóng tiến về phía cánh cửa gỗ nhẹ nhàng đưa tay lên gõ gõ cửa. Âm thanh của phát ra vang lên: “Cốc cốc…”
Một thiếu nữ đang khoanh chân ngồi ở bên trong, hai mắt của nàng hững hờ nhắm lại. Từng đợt năng lượng hỏa hệ trong không khí thông qua từng lỗ chân lông và da thịt trắng nõn mềm mại của thiếu nữ tiến vào trong cơ thể của nàng. Thiếu nữ mặc một thân quần áo ngủ màu làm. Thân hình yểu điệu thục nữ khá là xinh đẹp. Đột nhiên thiếu nữ mở to đôi mắt của chính mình sau đó lên tiếng nói: “Ai!?”
Thiếu niên mặc áo bào làm, khóe miệng hắn hơi nhếch lên, giọng nói vô cùng bình thản: “Là ta Tiêu Sơn, Huân Nhi tiểu thư chúng ta có thể gặp mặt!?”
Thiếu nữ nghe thấy ngẩn người sau đó tự lẩm bẩm nói: “Tiêu Sơn biểu ca ca, hắn tối như vậy còn đến đây làm gì!?” Thiếu nữ trở dậy sau đó tiến ra phía cửa. Két! Cánh cửa mở ra đứng trước mặt của nàng là một thiếu niên tuấn tú, hắn nhìn về phía nàng, khóe miệng xuất hiện một nụ cười. Thiếu nữ lên tiếng hỏi: “Tiêu Sơn biểu ca, muộn thế này ngươi còn đến đây!?”
Thiếu niên thấy vậy bình thản nói: “Không hoan nghênh ta sao!? Ân…” Thiếu niên khoanh tay lại trước ngực nhìn về phía thiếu nữ nói: “Ta có chuyện quan trọng nói với muội! Chúng ta có thể vào bên trong nói chuyện hay sao!?” Tiêu Sơn ngước về phía bên trong nói: “Yên tâm đi dù ta có ý xấu với muội chẳng lẽ hộ vệ của muội có thể bỏ qua cho ta sao!?”
Nghe thấy vậy thiếu nữ hơi sửng sốt, thiếu nữ mím mím môi sau đó đưa hắn vào bên trong. Hai người ngồi xuống phía dưới. Trên bàn đặt một cái tích cùng với mấy cái chén. Tiêu Sơn có chút ngạc nhiên bởi vì thiếu nữ không ngờ trong phòng của nàng lại có chứa đựng trà. Nhưng có vẻ như nước đã nguội, hắn cầm lấy một cái ấm. Bàn tay cầm lấy một đám lá trà bỏ vào trong đó. Thiếu nữ thấy hành động này của hắn đột nhiên lên tiếng nói: “Tiêu Sơn biểu ca để ta đi pha trà cho huynh!”
Tiêu Sơn mỉm cười lắc lắc đầu nói: “Không cần!” Nói xong hắn đưa bàn tay trong không trung. Đột nhiên toàn bộ hơi nước trong không khí toàn bộ tập hợp trong tay hắn dần dần chưa đầy vài khắc đã xuất hiện một quả cầu nước khá lớn. Tiêu Sơn mỉm cười nhìn về phía quả cầu nước đang lơ lửng trong không khí. Đột nhiên từ bàn tay của Tiêu Sơn một ngọn lửa màu kim sắc xuất hiện dưới quả cầu nước. Ngay lập tức quả cầu nước bị hắn đốt sôi lên sùng sục. Tiêu Sơn nhẹ nhàng mở ra nắp ấm bàn tay nhẹ nhàng di chuyển toàn bộ nước ấm được đổ vào trong chén trà.
Tiêu Huân Nhi nhìn về phía thủ đoạn của Tiêu Sơn mà hoàn toàn ngây người kinh ngạc. Nàng hoàn toàn trấn kinh. Trên đời này không ngờ lại có luyện dược sư hơn nữa lại nắm giữ thủy hệ năng lực. Tiêu Sơn không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của thiếu nữ. Hắn nhẹ nhàng dâng lên ly trà sau đó bắt đầu tự mình rót lấy một chén. Sau đó hắn cũng rót cho thiếu nữ một chén. Tiêu Sơn cầm lên chén trà bắt đầu thổi nhè nhẹ sau đó há miệng uống nó vào. Hắn cảm nhận được vị đậm đà của hương trà, sau đó thở ra một hơi.
Tiêu Sơn nhìn về phía Tiêu Huân Nhi sau đó lên tiếng nói: “Huân Nhi biểu muội ta có thể gọi ngươi với cái tên này chứ!?”
Huân Nhi mím mím môi gật đầu. Tiêu Sơn lại tiếp tục làm: “Huân Nhi biểu muội có muốn trở thành một luyện dược sư hay không!?” Lời này của Tiêu Sơn nói rất thẳng thắn.
Nghe thấy thế Tiêu Huân Nhi giật mình sau đó khe khẽ thở dài nói: “Huân Nhi từ nhỏ đã rất ái mộ luyện dược sư. Muốn trở thành một luyện dược sư đáng tiếc thể chất lại không có đan xen một tia mộc hệ đấu khí lên không có cách nào trở thành một luyện dược sư!?”
Tiêu Sơn vân vê chiếc chén sau đó nhìn về phía thiếu nữ đáp lại nói: “Vậy muội có muốn hay không một thứ khá giống với luyện dược sư!? Muội có muốn hay không trở thành một người được kính ngưỡng như luyện dược sư!?”
Nghe thấy Tiêu Huân Nhi giật mình kinh hãi, thiếu nữ nhìn về phía Tiêu Sơn sau đó lên tiếng hỏi: “Ngươi… ngươi có thể giúp ta trở thành một luyện dược sư sao!?”
Tiêu Sơn lắc lắc đầu. Nghe thấy vậy Tiêu Huân Nhi khuôn mặt trở nên vô cùng ảm đạm. Tiêu Sơn thấy vậy cũng không có ngạc nhiên gì. Tiêu Sơn bình thản nhìn về phía nàng sau đó nói: “Có một thứ cũng liên quan đến dược nhưng không kém một chút nào luyện dược sư cả. Nghề nghiệp này có lẽ đã thất truyền trên đấu khí đại lục. Cũng chưa thấy ai nhắc nhở bao giờ. Nhưng tuyệt đối nó là thật, nó so với luyện dược sư không kém chút nào! Ta không biết muội có muốn trở thành một người như vậy hay không. Ta cũng không biết trước đây nó gọi là gì ta gọi nó là dược tề sư”.
Tiêu Huân Nhi nghe thấy vậy giật mình lẩm bẩm nói: “Dược tề sư!?” Nàng quả thực chưa từng nghe cái tên này ở đấu khí đại lục bao giờ. Phải biết dược tề sư theo như Tiêu Sơn biết thì không kém luyện dược sư chút nào. Luyện dược sư phối hợp luyện dược thành đan còn dược tề sư phối chế dược dịch tạo ra dược tề. Vậy hai loại này có gì khác nhau. Dược tề sư phối chế đan dược có ba loại có khả năng thành đó chính là dược tề bị hủy, dược tề trở thành độc dược, dược tề thành công. So với luyện đan sư yêu cầu có mộc hệ thể chất thì dược tề sư chỉ yêu cầu có hỏa hệ thể chất nhưng yêu cầu linh hồn lực lại cao hơn một chút, khả năng thành công so với luyện đan sư kém hơn nhưng dược tề sư dược lực ôn hỏa hơn so với đan sư rất nhiều.
Tiêu Sơn thở ra nói: “Đúng vậy so với luyện dược sư thì dược tề sư không kém chút nào còn có phần hơn một chút! Ta cũng không hiểu tại sao ở đấu khí đại lục lại không tồn tại dược tề sư. Chỉ là nếu như muội muốn trở thành dược tề sư ta có thể giúp. Ta dùng tính mạng của mình ra đảm bảo loại nghề nghiệp này so với luyện đan sư không kém chút nào!? Chỉ là không biết muội có muốn trở thành dược tề sư hay không!?”
Nghe ngữ khí như đinh đóng cột của Tiêu Sơn, Tiêu Huân Nhi thoáng rõ dự hỏi: “Như vậy, Tiêu Sơn ca ca cần gì ở muội!?”
Tiêu Sơn hít một hơi sau đó lên tiếng nói: “Ta chỉ muốn biết mấy vấn đề đặc biệt là một số lời hứa với muội mà thôi!” Hắn hít một hơi sau đó nói: “Tiêu Sơn ta ở đây xin thề trước mặt Huân Nhi có trời đất làm chứng giảm, ta Tiêu Sơn đảm bảo dược tề sư so với luyện đan sư không kém chút nào! Nếu như lời này có sai thì nguyện thân thủ dị xử, chết không toàn thây, linh hồn tan thành trăm mảnh!”
Nghe những lời này Tiêu Huân Nhi hoàn toàn ngây người. Tiêu Sơn chăm chú nhìn về phía thiếu nữ khuôn mặt đang ngây ngẩn như vậy hắn hỏi: “Huân Nhi rốt cuộc muội từ đâu đến!?”
“Nga” Tiêu Huân Nhi nghe thấy được những lời này thì giật mình sau đó nàng lắc lắc đầu nói: “Xin lỗi Tiêu Sơn ca ca, ta không thể trả lời cho Tiêu Sơn ca ca!?”
Tiêu Sơn lắc lắc đầu thở ra: “Ta biết muội sẽ trả lời sớm như vậy mà! Ta biết thế lực sau lưng của muội rất lớn… Nhưng ta hy vọng thế lực sau lưng muội và muội không có ý xấu với Tiêu gia chúng ta!?”
Tiêu Huân Nhi thấy vậy ngẩn người sau đó nàng nhìn chăm chú về phía Tiêu Sơn, thiếu nữ đôi môi cắn cắn sau đó đáp: “Tiêu Sơn ca ca yên tâm, thế lực sau lưng Huân Nhi cùng với Huân Nhi tuyệt đối không có ý xấu với Tiêu gia…”
Tiêu Sơn nghe thấy vậy trong lòng có một tảng đã được bỏ ra nhưng hắn thực sự không quá yên tâm. Hắn hít một hơi sau đó nói: “Huân Nhi chúng ta làm giao dịch được không!?”
Tiêu Huân Nhi nghe thấy vậy có chút ngạc nhiên nhìn về phía Tiêu Sơn. Thiếu nữ nhưng là một người vô cùng thông minh, thiếu nữ nhìn về phía hắn sau đó nói: “Tiêu Sơn ca ca, huynh muốn giao dịch với ta sao!? Huynh hắn muốn giúp Tiêu Huân Nhi trở thành cái gọi là dược tề sư bù lại huynh sẽ cần muội giúp đỡ sao, có phải như vậy hay không!?”
Tiêu Sơn mỉm cười gật đầu, đôi môi của hắn khe khẽ nhếch lên: “Muội thật là thông minh!”
Tiêu Huân Nhi nghe thấy vậy thở dài nói: “Nếu như Tiêu Sơn ca ca cần ta có thể giúp huynh, ta cũng không cần trở thành một dược tề sư!”
Tiêu Sơn lắc lắc đầu sau đó nói: “Muội biết ta không muốn nợ ai bất cứ thứ gì!? Từ trước đến nay ta nợ bất cứ ai một ân tình ta đều dùng thứ ngang hàng hoặc lớn hơn trả cho người ta. Ta tuyệt đối sẽ không thiếu bất cứ ai thứ gì!?”
Tiêu Huân nhi cắn cắn môi sau đó nàng gật đầu nói: “Ta hiểu rồi! Tiêu Sơn ca ca huynh nói đi!”
Tiêu Sơn mỉm mím môi, hắn suy nghĩ một chút sau đó hắn mới nói: “Ta chỉ cần muội hứa ta một việc. Thứ nhất đó chính là muội chỉ cần thế lực sau lưng muội cùng với muội sẽ không đánh chủ ý vào ta, không đánh chủ ý vào mẫu thân ta, nếu như các người đánh chủ ý vào ta cùng với mẫu thân như vậy toàn thể người thế lực sau lưng Huân Nhi cả nhà chết không được yên ổn, linh hồn chết cũng sẽ chịu dằn vặt thống khổ cả vạn năm sau đó tiêu tán trong thiên địa. Nữ nhân sinh ra đời đời làm gái thanh lâu, nam nhân sinh ra đời đời làm nô bộc…” Nghe thấy những lời này Tiêu Huân Nhi khuôn mặt trở nên trắng bệch, cả thân thể khẽ run lên. Tiêu Sơn thở dài nhìn nàng nói: “Ta biết bắt muội thề như vậy thực sự quá độc đoán, quá vô lý. Nhưng thân ta đang ở nơi nguy hiểm ta không thể làm gì khác hơn. Ta biết thế lực sau lưng muội rất lớn. Họ có lẽ dùng một ngón tay bóp chết ta giống như bóp chết một con kiến. Nhưng muội nghĩ xem một chút nếu như thế lực sau lưng muội cùng với muội không có ý xấu với Tiêu gia, không đánh chủ ý với ta, không đánh chủ ý với mẫu thân ta như vậy lời thề này tuyệt đối sẽ không bao giờ thành hiện thực. Tuyệt đối nó sẽ không bao giờ thành hiện thực…”
Nghe thấy thế sắc mặt của Tiêu Huân Nhi âm trầm bất định. Nàng nhìn về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn bình thản nhìn về phía nàng sau đó hắn lại tiếp tục nói: “Muội sẽ là người khai sáng ra một nghề nghiệp mới ở đấu khí đại lục đối với thế lực sau lưng của muội tuyệt đối là chỗ tốt. Trên đời này luyện dược sư cũng không nhiều nhưng thử nghĩ xem sau lưng thế lực của muội sẽ xuất hiện một trăm, một ngàn, một vạn người có khả năng như luyện dược sư. Ta không phải ở đây cầu xin muội mà chúng ta đang làm giao dịch. Ta biết muội có thể dễ dàng dùng thực lực để bắt ép ta nhưng ta sẽ đảm bảo hủy hết tất cả như vậy không ai được gì!”
Tiêu Huân Nhi nghe thấy vậy đôi môi đỏ thắm nhỏ nhắn mím mím lại sau đó nàng hít một hơi sau đó lên tiếng nói: “Được Huân Nhi hứa với huynh. Huân Nhi xin thề thế lực sau lưng Huân nhi cùng với Huân Nhi tuyệt đối không có ý xấu với Tiêu gia, tuyệt đối sẽ không đánh chủ ý vào Tiêu Sơn, tuyệt đối sẽ không đánh chủ ý vào mẫu thân của Tiêu Sơn. Nếu như sau này có tại phạm vào lời thề này như vậy thế lực sau lưng Huân Nhi cùng với Huân Nhi sẽ toàn thể cả nhà chết sẽ không được yên ổn, linh hồn đã chết cũng phải chịu vạn năm thống khổ dằn vặt sau đó tiêu tán trong thiên địa. Nữ nhân sinh ra đời đời làm gái thanh lâu. Nam nhân sinh ra đời đời làm nô bộc…”
Tiêu Huân Nhi nhìn về phía Tiêu Sơn cắn răng sau đó nói: “Tiêu Sơn ca ca huynh xem như vậy đã được chưa!?”
Tiêu Sơn mỉm cười sau đó trong tay của hắn xuất hiện một quyển sách màu đen vô cùng lớn với một tờ giấy, hắn bình thản nói: “Đây là cuốn sách dạy luyện chế và dược tề thuật còn tờ giấy này ta hy vọng muội có thể nhờ thế lực của muội sau lưng tìm giúp ta được không!?”
Tiêu Huân Nhi cầm lấy cuốn sách vô cùng lớn này. Thiếu nữ nhìn về phía Tiêu Sơn sau đó khe khẽ thở dài lên tiếng nói: “Tiêu Sơn ca ca ta biết!”
Tiêu Sơn gật đầu, hai tay của hắn chắp vào nhau vô cùng khách khí nói: “Như vậy ta cũng cáo từ. Ngày không còn sớm muội cũng nên nghỉ sớm ta cũng sẽ không làm phiền muội!” Nói xong hắn xoay người từ từ đi ra ngoài. Khóe miệng của hắn nhếch lên một cái độ cong khá lớn. Hắn vui vẻ vì dù sao cũng lấy được đáp án của Tiêu Huân Nhi như vậy sau này hắn tuyêt đối sẽ an tâm kê cao gối mà ngủ ngầm phát triển thực lực của mình. Nhưng hắn hôm nay không biết rằng dù Tiêu Huân Nhi đã thề như vậy nhưng biến cố vẫn là biến cố. Tiêu Huân Nhi cũng không ngờ sau này lời thề năm xưa của nàng lại ứng nghiệm. Tất cả đều là thiên số.
Thiếu nữ nhìn về phía Tiêu Sơn đang rời đi lòng không biết thế nào xuất hiện một nỗi buồn vô căn cứ. Bất chợt một bóng đen bước ra cung kính với nàng: “Tiểu thư…”
Thiếu nữ lên tiếng hỏi: “Lăng lão có chuyện gì!?”
Hắc bào lão nhân giọng khàn khàn ra nói: “Tiểu thư lão phu tìm được một số thông tin liên quan tới Tiêu Sơn thiếu gia.”
Thiếu nữ hít một hơi hỏi: “Nói!”
Hắc bào lão nhân giọng bình thản nói: “Tiêu Sơn thiếu gia thường giả dạng trở thành một lão nhân tiến hành đối với Đặc Thước Nhĩ gia tộc giao dịch. Mấy món áo lót cũng là do Tiêu Sơn thiếu gia nghĩ ra bày bán. Các cửa hàng mở ra ở Ô Thản Thành cùng với một số nơi khác đều được mở ra thực chất là của Tiêu Sơn thiêu gia mà đứng sau là Nhã Phi. Nhã Phi vốn là đệ tử của Tiêu Sơn thiếu gia, thân thể có mộc hệ thể chất nhưng theo chúng ta nàng lại là một luyện dược sư…”
Tiêu Huân Nhi khoe mắt nheo lại: “Nói tiếp…”
Hắc bào lão nhân tiếp tục nói: “Trong những người không đạt được bảy đoạn đấu khí của Tiêu gia. Có một số ngươi hình như sau đó đấu khí của họ toàn bộ biến mật, giống như họ tự phế tu vi. Sau đó qua người chúng ta điều tra hình như họ tu luyện một loại công pháp gì đó vô cùng đặc biết. Trong đó có một thiếu nữ tên là Tiêu Hàm chúng tôi phát hiện rằng nữ nhân này vốn không có thể chất của một luyện sư lại có thể luyện dược trở thành một luyện dược sư. Người thứ hai là Tiêu Bá tu luyện một loại công pháp mà chúng tôi không nhìn được đấu khí cấp độ là bao nhiêu. Mấy ngày trước bị một đấu giả khiêu chiến, hắn dùng một chiêu đả bại người này…” Hắc bào lão nhân đem rất nhiều thông tin nói ra.
Nghe xong Tiêu Huân Nhi càng nghe càng kinh ngạc giống như chuyện này đều hết sức vô lý, hẳn sẽ có người không tin nhưng không ngờ mọi thứ đều là thật. Hai hàng lông mày như lá liễu của Tiêu Huân nhi cau xuống, đôi môi mấp máy, ánh mắt có chút thất vọng nói: “Tiêu Sơn ca ca đến tột cùng huynh là ai!? Huynh còn dấu Huân nhi bao nhiêu điều nữa đây!?”