Nhìn thấy Nhạc Thành đang ở chỗ trống không, tất cả mọi người có chút lo lắng, Phục Hy cầm công kích rất quỷ dị, làm cho người lâm vào ảo cảnh, sẽ chịu ảnh hưởng.
Phía trên Hư không, Vu Tiểu Tuyết nhìn Nhạc Thành, trong mắt kinh ngạc, sau đó ngọc thủ tung bay, mười ngón liên tiếp đánh ra từng đạo tiếng đàn du dương hóa thành âm ba hình cung không ngừng xuyên thấu không gian hướng về phía Nhạc Thành.
– Ong ong…
Đột nhiên tiếng đàn xoay chuyển, vừa rồi bằng phẳng, trở nên dồn dập, phát ra như tiếng quỷ khóc thần sầu, giống như một mảnh giết chóc vậy.
Nhạc Thành thần sắc biến đổi, thân ở trong hư không, sắc mặt cơ thể không ngừng run rẩy, tựa hồ lâm vào bên trong một trận cuồng bạo.
Mà lúc này Nhạc Thành cảm giác được chính mình lâm vào bên trong một chỗ giết chóc khôn cùng, chính mình đang ở Ngọc Hư sơn, có một con dị thú huyết tinh không ngừng công kích Hạo Thiên môn, công kích về phía chính mình, chính mình bị từng đạo công kích hung hăng va chạm mà đến.
Ngọc Hư sơn máu chảy thành sông, mấy trăm vạn đệ tử Ngọc Hư sơn ngã xuống, vô số thây dị thú khắp nơi, khắp không gian tràn ngập một cỗ vô tận sát khí.
– Rống…
Nhạc Thành rít gào, từng đạo công kích không ngừng thúc dục, cả Thanh Hoa thành hủy hoại trong chốc lát, huyết tinh dị thú nhiều hết mức căn bản giết không hết.
– Vân Tiêu tiên tử, Nhạc Thành làm sao vậy, không có chuyện gì chứ?
Hạo Thiên Đại Đế nhìn Nhạc Thành ở giữa không trung, sau đó nhìn Vân Tiêu tiên tử hỏi.
– Hắn bị tiếng đàn vây hãm, tạm thời còn không có việc gì, bản thể hắn cường hãn, cũng có việc gì, nhưng Phục Hy cầm công kích nguyên thần, làm cho người ta lâm vào ảo cảnh, chỉ có dựa vào tâm cảnh mới có thể phá vỡ ảo cảnh.
Vân Tiêu tiên tử nói, trong mắt cũng lo lắng, nàng cũng liên tiếp bị hãm vào, cũng chính là tiếng đàn này lan đến mà thôi, còn Nhạc Thành ngay mặt đối kháng có thể nghĩ.
Nhạc Thành cũng không biết bao lâu, chém giết huyết tinh dị thú vô cùng, cả không gian là huyết tinh dị thú, trên mặt đất nơi nơi đều có chân tay đã bị cụt, chính mình cũng tiêu hao hầu như không còn, vô số dị thú vẫn còn tại đánh về phía hắn.
Trước người có một con dị thú đánh tới, Nhạc Thành chém thẳng xuống, dị thú kia nháy mắt biến thành một mảnh huyết vụ, phía sau vô thanh vô tức nhào tới trên người mình.
– Ong ong…
Con dị thú lao thẳng tới, Nhạc Thành nhất thời cảm giác được một trận ong ong trong đầu, đúng là Đông hoàng chung trong cơ thể.
Lúc này trong cơ thể Đông hoàng chung xoay tròn cực nhanh, tràn ngập một cỗ Hỗn Độn thần quang, Đông hoàng chung ong ong một trận, Nhạc Thành lúc này mới thanh tỉnh lại, cảm giác được trong cơ thể mình vang lên tiếng Đông hoàng chung, Nhạc Thành mới biết được chuyện gì xảy ra, chính mình lâm vào bên trong ảo ảnh.
– Leng keng…
Trong hư không vang lên thanh âm dồn dập, mà hiện tại thanh âm kia tựa hồ đối với Nhạc Thành không có ảnh hưởng, Đông hoàng chung trong cơ thể vẫn ong ong vang lên, hai cổ âm ba ở trong cơ thể giao phong, Nhạc Thành lúc này đã thoát khỏi ảo cảnh.
Tiếng đàn không ngừng vang lên, Nhạc Thành trong lòng hoàn toàn trong sáng, nhìn chăm chú về phía trước, Phục Hy cầm phong cách cổ xưa bình đặt ở trên người Vu Tiểu Tuyết, cầm thân tán ra quang mang nhàn nhạt, ngọc thủ khinh dương, mười ngón tay lien tiếp, cầm huyền không ngừng toát ra, từng đạo âm phù hóa thành hình cung âm ba liên miên không dứt khuếch tán ra.
Tiếng đàn càng ngày càng dồn dập, Đông hoàng chung trong cơ thể mặc dù đối kháng âm ba xâm lấn, cũng còn có vô số âm ba trực tiếp khuếch tán ở bên trong nguyên thần hải dương, bao phủ đến nguyên thần của mình.
Nhạc Thành thúc dục Thần Nông đỉnh bao phủ ở tại nguyên thần hải dương của mình, mặc cho âm ba kia công kích ở trên Thần Nông đỉnh cũng chỉ có thể phát ra ong ong mà thôi.
Thần Nông đỉnh là một trong Thập đại thượng cổ thần khí, nếu muốn đánh lui Thần Nông đỉnh, cũng không phải dễ dàng.
Có hai kiện thần khí thúc dục, Nhạc Thành không chút e ngại, hai mắt nhìn về phía Vu Tiểu Tuyết, trong lòng đã không có gì trở ngại, nhìn thấy váy dài phiêu động, ngọc thủ liên tiếp đánh ra, cầm huyền dao động.
Một màn này thánh khiết vô cùng, thần quang kia thản nhiên bao phủ Vu Tiểu Tuyết, tựa như tiên nữ, làm cho Nhạc Thành có chút mê mẩn.
Một màn này rất đẹp, Nhạc Thành dĩ nhiên có chút si ngốc, trong lòng sinh ra một ý niệm trong đầu, lại nghe tiếng đàn, âm thanh giống như của tự nhiên, ở lòng mình nổi lên gợn sóng.
Nhạc Thành cảm giác chính mình cảm giác mơ hồ, tiếng đàn này, chính mình tựa hồ giống như đã từng quen biết, ở chỗ sâu trong óc, nơi một chỗ Hỗn Độn, một bóng dáng đang vũ động trường kiếm trong tay, kiếm ảnh tùy động, kiếm quang liên miên không dứt.
Kiếm quang một mạch mà thành, đúng là Tru Tiên Diệt Ma Kiếm Quyết, Tru Tiên, Lục Tiên, Hãm Tiên, Tuyệt Tiên, Diệt Ma, mỗi một chiêu đều là tự nhiên, thiên địa trời cao, uyển như nước chảy mây trôi, còn hơn chính mình thi triển, chính là một loại tiêu sái, uy lực cũng mạnh hơn nhiều.
Lúc này, ánh mắt Vu Tiểu Tuyết hơi hơi kinh ngạc nhìn chăm chú vào Nhạc Thành, trong mắt có chút vẻ kinh ngạc, lập tức nghi hoặc nhìn, sau đó hơi than nhẹ một tiếng, ngọc thủ hạ xuống, tiếng đàn hoàn toàn dừng lại.
Nhạc Thành chính đang thi triển chiêu thứ sáu Tru Tiên Diệt Ma Kiếm Quyết, mà chiêu thứ sáu tiếng đàn đột nhiên thoát phá, trong lòng cảnh tượng hoàn toàn biến mất không thấy.
– Đông hoàng chung, Thần Nông đỉnh đều ở trên thân của ngươi, thì ra trên người ngươi thượng cổ thần khí cũng không ít, ta không thể làm gì được ngươi, nhưng ngươi cũng tuyệt đối không thể làm gì được ta, các ngươi đi thôi.
Trên không trung, Vu Tiểu Tuyết khoanh chân nhìn chăm chú vào Nhạc Thành thản nhiên nói.
– Tiên tử, Nữ Oa thạch cùng Phục Hy cầm đối với ta quan hệ quá lớn, xin tiên tử ban cho, tiên tử có thể nói điều kiện, nếu ta có thể làm được, nhất định quyết không chối từ.
Nhạc Thành vội la lên, mười kiện thượng cổ thần khí, chính mình có bảy kiện, trên người Vu Tiểu Tuyết còn có hai kiện, chính mình nhất định phải có mới được.
– Ngươi hẳn là biết, Phục Hy cầm, Nữ Oa thạch đều là vật gì, sao có thể tùy tiện ban cho ngươi, ngươi đi thôi.
Vu Tiểu Tuyết nhìn Nhạc Thành, trầm mặc một lát sau chậm rãi nói.
– Tiên tử, hai kiện thần vật này, ta nhất định phải có được, nếu tiên tử không đáp ứng, ta chỉ đắc tội.
Nhạc Thành nói, Vu Tiểu Tuyết thực lực cường hãn, chính mình hiện tại có thể đồng thời thúc dục trên người bảy kiện thượng cổ thần khí, uy lực gia tăng gấp bội, đối phó với Vu Tiểu Tuyết cũng không phải không có sức liều mạng.
– Bản thể ta chính là Nữ Oa thạch, trừ phi ngươi có Tiên thiên chí bảo, nếu không, căn bản không thể làm gì ta, ngươi đi thôi.
Vu Tiểu Tuyết tựa hồ biết Nhạc Thành nghĩ cái gì.
– Tiểu tuyết, chúng ta thật cần hai kiện thượng cổ thần khí này, xem ở mặt mũi của ta, giao cho hắn đi.
Tây Vương Mẫu Thiên Dao nhìn Vu Tiểu Tuyết nói.
Vu Tiểu Tuyết nhìn Tây Vương Mẫu Thiên Dao, lập tức lại nhìn Nhạc Thành, sau một lát nhìn Tây Vương Mẫu Thiên Dao nói:*
– Chẳng lẽ ngươi cho rằng chính là hắn?*
– Chắc là không, nhưng hiện tại chúng ta thật sự cần hai kiện thượng cổ thần khí.
Tây Vương Mẫu nhìn Nhạc Thành một cái, lập tức nói.
Vu Tiểu Tuyết nghe Tây Vương Mẫu Thiên Dao nói, tựa hồ lâm vào trong trầm tư, sau một lát mới thản nhiên nói:
– Nếu giao cho ngươi hai kiện thượng cổ thần khí cũng không phải là không thể được, việc này sớm hay muộn có một ngày sẽ đến, chỉ là ta cũng có một cái điều kiện, nếu không đáp ứng, các ngươi đi đi.
– Tiên tử mời nói, điều kiện gì, nhất định làm được.
Nhạc Thành vội vàng nói, chỉ cần có thể được hai kiện thượng cổ thần khí là tốt rồi, hai kiện thượng cổ thần khí này rất trọng yếu.
– Cũng không khó khăn lắm, nếu ngươi dùng hai kiện thượng cổ thần khí này muốn luyện chế thành chí bảo, ngươi đáp ứng ta, mặc kệ khi nào ngươi đều phải lưu lại cho Yêu tộc nhất mạch.
Vu Tiểu Tuyết nói.
– Điều này tự nhiên không thành vấn đề, Yêu tộc có Nữ Oa thánh mẫu trấn thủ, còn có chí bảo trấn áp số mệnh, Yêu tộc nhất mạch, không có vấn đề.
Nhạc Thành nói, Đông hoàng Thái Nhất giao cho mình Đông hoàng chung, cũng muốn mình bảo vệ Yêu tộc, xem ra bên trong Yêu tộc an bài không ít.
– Số mệnh luôn luôn đến cùng một ngày.
Vu Tiểu Tuyết thản nhiên nói, đầu bạc tung bay, quanh thân nhè nhẹ không gian sóng gợn lắc lư.
– Sưu.
Đồng thời Vu Tiểu Tuyết đang nói hạ xuống, Phục Hy cầm biến thành bàn tay, sau đó hóa thành một đạo lưu quang nhằm về phía Nhạc Thành.
Nhạc Thành trong tay pháp quyết đánh ra, Phục Hy cầm liền tiến nhập lồng ngực của mình, sau đó dung nhập không thấy đâu nữa.
– Nữ Oa thạch là bản thể của ta, sớm biết Nữ Oa thạch sớm hay muộn có ngày rời đi, ta cuối cùng cũng có thể thoát ly bản thể, ngươi cầm đi.
Vu Tiểu Tuyết nói xong, quanh thân không gian sóng gợn lắc lư, pháp lực trào ra, sắc mặt thoáng tái nhợt, một cỗ hơi thở mãi mãi trường tồn khuếch tán ra, lập tức một đạo lưu quang nhiều màu từ thân hình Vu Tiểu Tuyết bắn nhanh tới trước người Nhạc Thành.
Sau khi thần quang nhiều màu thu liễm, xuất hiện một viên thần thạch nhiều màu, linh khí nhè nhẹ dừng ở trong tay Nhạc Thành, hóa thành một đạo lưu quang sáp nhập vào trong lòng bàn tay Nhạc Thành.
– Cảm tạ tiên tử.
Nhạc Thành thi lễ, sau đó thu hồi Hỗn Nguyên Chân Thân, lúc này nhìn Vu Tiểu Tuyết sắc mặt tái nhợt.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
– Các ngươi đi thôi, nhớ kỹ lời ngươi đã đáp ứng ta, vô luận như thế nào cũng phải lưu Yêu tộc nhất mạch, ta cần bế quan, đừng nói cho ngoại nhân biết ta ở trong này, về sau, ta cũng không rời khỏi nơi này.
Vu Tiểu Tuyết nói xong, trong tay một đạo thần quang đánh ra, cuồn cuộn hư không, một đạo không gian sóng gợn lắc lư, lập tức bóng hình xinh đẹp tiến vào trong đó biến mất không thấy.
– Nhạc Thành, ngươi không sao chứ?
Vân Tiêu tiên tử, Quỳnh Tiêu tiên tử, Bích Tiêu tiên tử, đám người Trấn Nguyên Tử nhất thời nhìn Nhạc Thành hỏi.
– Không có việc gì, chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành nói, nhìn về phía Vu Tiểu Tuyết vừa biến mât, không nghĩ tới nơi bày ẩn dấu loại cường giả này, chỉ sợ vô tận thiên địa che dấu cường giả, cũng không ít.
– Chúng ta đi hư vô chi cảnh, tìm món thượng cổ thần khí cuối cùng, chúng ta nhất định phải được.
Trấn Nguyên Tử nói.
– Sưu sưu…
Mọi người lập tức phá không lao đi, mục tiêu là hư vô chi cảnh, từ đây đến hư vô chi cảnh cũng phải mất ba tháng thời gian.
Hư vô chi cảnh, đó là ở ngoài Cửu Thiên, hồng hoang hư vô, mà đám người Trấn Nguyên Tử tìm kiếm trong tam giới cuối cùng mới tìm được món thượng cổ thần khí cuối cùng.
Bên trong không gian, Nhạc Thành cùng Lang Lễ, Lục Lăng, Linh Viên, Thiên ưng, Thanh Long Mạnh Chương Thần Quân, Thanh Đồng đều tiến nhập bên trong Côn Lôn kính, ba tháng thời gian, trong Côn Lôn kính còn có chín mươi năm thời gian, một lát, Nhạc Thành tính toán luyện hóa Nữ Oa thạch cùng Phục Hy cầm luyện sử dụng. Lúc này, trên người hắn có chín kiện thượng cổ thần khí, còn một món thượng cổ thần khí cuối cùng là có thể hội tụ đủ Thập đại thượng cổ thần khí, đến lúc đó, dựa theo lời Đông hoàng Thái Nhất nói, có thể luyện chế thành Tiên thiên chí bảo.
Trong Không gian, Nhạc Thành tâm niệm vừa động, phía trên ngực hai đạo thần quang tràn ngập ra, lập tức Phục Hy cầm cùng Nữ Oa thạch xuất hiện ở trước người.
– Là hai kiện thượng cổ thần khí.
Nhạc Thành nhìn hai kiện thượng cổ thần khí, trong tay pháp quyết đánh ra, một cỗ thanh mang nhất thời bao vây hai kiện thượng cổ thần khí, bắt đầu đuổi dần luyện hóa.
Phía tây Phật giới, bên trong một tòa Đại Hùng bảo điện, hàng vạn hàng nghìn Kim Cương, Bồ Tát, phật đà, ngồi ngay ngắn phía trên, phật âm thanh triệt, có một đạo phật ảnh khổng lồ đột nhiên suy tính, một lát sau, thần sắc hơi trầm xuống.
Bên trong Côn Lôn kính, thời gian chậm rãi trôi qua, mấy tháng sau, hai đạo thần quang hóa thành hai cổ tin tức khổng lồ rót vào trong óc Nhạc Thành, đúng là tin tức từ nữ oa thạch cùng Phục Hy cầm.
Nhạc Thành trong tay pháp quyết đánh ra, thân ảnh xuất hiện ở một chỗ xa lạ, trong vòng không gian vô cùng, màu trắng thần quang thản nhiên dịu dàng tràn ngập, thân ở trong đó, nhất thời cảm giác được tâm linh trầm tĩnh, như xuân phong quất vào mặt thoải mái, tâm linh lúc này được gột rửa.
– Trong không gian Phục Hy cầm thật đúng là thần dị.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, nếu tại không gian Phục Hy cầm tu luyện, phương diện tâm cảnh, tuyệt đối có tác dụng cực lớn.
Tại không gian này đánh giá một chút, Nhạc Thành tâm niệm vừa động, nháy mắt tràn ngập năm màu thần quang dịu dàng, một cỗ Hỗn Độn khí khuếch tán ra.
Trong không gian hoàn toàn là một mảnh hư không, Hỗn Độn căn nguyên khí nồng đậm, giống như là đến từ Hỗn Độn, ở trong này, làm cho người ta tiêu diệt triệt để nguy cơ, giống như mẫu thân ôm ấp vậy.
Nhạc Thành đánh giá không gian chung quanh, nghe nói Nữ Oa thạch có công hiệu khởi tử hồi sinh, Hỗn Độn căn nguyên có thể nhìn ra một ít.
Sau một lát, Nhạc Thành lại tới Côn Lôn kính, pháp quyết vừa thu lại, nữ oa thạch cùng Phục Hy cầm lại hóa thành thần quang dung nhập vào trong lòng bàn tay.
Mặc dù luyện hóa Nữ Oa thạch cùng Phục Hy cầm hai kiện thượng cổ thần khí, nhưng không có hoàn toàn dung hợp, không thể thúc dục uy lực lớn nhất của hai kiện thượng cổ thần khí này được.
Tâm thần vừa thu lại, Nhạc Thành bắt đầu khống chế nguyên thần dung hợp hai kiện thượng cổ thần khí, đồng thời pháp quyết đánh ra, trong óc Thần Nông đỉnh xuất hiện ở trước người, lập tức một đạo thần quang bắn nhanh ra, trong tay Nhạc Thành xuất hiện Hiên Viên kiếm.
– Vu Tiểu Tuyết nói, hẳn là không có giả, Hiên Viên kiếm bị Hình Thiên ma khí xâm lấn, không thể phát huy ra uy lực cực mạnh.
Nhạc Thành nhìn chăm chú Hiên Viên kiếm trong tay mình thì thào nói.
Vu Tiểu Tuyết nói Hiên Viên kiếm muốn dùng tam vị chân hỏa, Nam Minh Ly hỏa, thiên địa cực hỏa luyện hóa ma khí mới có thể hoàn toàn thúc dục ra uy lực cực mạnh, vừa vặn trên người của mình còn có ba vị chân hỏa, Nhạc Thành lúc này cũng tính toán luyện hóa Hiên Viên kiếm, làm cho Hiên Viên kiếm uy lực tăng nhiều, thực lực của chính mình vô hình tăng cường.
Trong tay pháp quyết đánh ra, tam vị chân hỏa Thần Nông đỉnh bạo phun ra, ngọn lửa nóng cháy thiêu huỷ, cả không gian nóng cháy vô cùng.
– Luyện hóa.
Nhạc Thành pháp quyết đánh ra, Hiên Viên kiếm cho vào Thần Nông đỉnh, pháp lực khuếch tán, khống chế tam vị chân hỏa bao vây trên thân Hiên Viên kiếm bắt đầu luyện hóa.
Hiên Viên kiếm, Nhạc Thành đã kiểm tra vài lần rồi, cũng không có phát hiện ma khí, lúc này tam vị chân hỏa bao vây, mười ngày sau Hiên Viên kiếm ở Thần Nông đỉnh bắt đầu không ngừng lắc lư, đồng thời, Nhạc Thành thần niệm vừ động, Hiên Viên kiếm xuất hiện một cỗ bí văn khuếch tán ra, một cỗ ma khí chậm rãi từ Hiên Viên tràn ra, bị tam vị chân hỏa bao vây nháy mắt thối lui đến thân Hiên Viên kiếm.
– Thật đúng là có khí mê muội xâm nhập.
Nhạc Thành trong lòng kinh ngạc, pháp quyết biến hóa, ba vị chân hỏa càng thêm nóng cháy vài phần, lập tức bao vây lấy Hiên Viên kiếm không ngừng thiêu cháy.
Thời gian như thế chậm rãi trôi qua, thời điểm Nhạc Thành luyện hóa Hiên Viên kiếm, cũng lĩnh ngộ Tru Tiên Diệt Ma Kiếm Quyết, còn có các loại thần thông cùng Hỗn Nguyên Chân Thân.
Tru Tiên Diệt Ma Kiếm Quyết, tại Vu Tiểu Tuyết động dưới tiếng đàn Phục Hy nửa mê nửa tỉnh, Nhạc Thành nhớ rõ một bóng dáng thi triển Tru Tiên Diệt Ma Kiếm Quyết cường hãn, cũng từ đó lĩnh ngộ không ít, chính là chiêu thứ sáu cũng không có nhìn thấy, nếu ngày đó thấy được chiêu thứ sáu, Nhạc Thành tự tin chính mình không cần thời gian quá dài cũng có thể lĩnh ngộ ra rồi.
Đắm chìm ở tại bên trong lĩnh ngộ, thời gian đối với Nhạc Thành mà nói không có ý nghĩa, mà lúc này, Lang Lễ, Linh Viên, đám người Thiên ưng cũng ở Côn Lôn kính bế quan tu luyện.
Bên trong Thần Nông đỉnh, trên thân Hiên Viên kiếm khí cũng rất lợi hại, tam vị chân hỏa cũng vô pháp thuận lợi đem thiêu huỷ sạch sẽ, Nhạc Thành thật ra cũng không sốt ruột, khống chế tam vị chân hỏa không ngừng luyện hóa.
Côn Lôn kính trong vòng chín chín tám mươi mốt năm sau, Thần Nông đỉnh là một mảnh màu vàng hào quang, tam vị chân hỏa hào quang làm chi kiếm ong ong tê minh chấn động.
Chỉ thấy kiếm này vàng óng, phía trên thân kiếm có vô số bí văn, nhìn kỹ, một mặt tựa hồ là xuyên hà hải, một mặt là nhật nguyệt tinh thần, bí văn tràn ngập như thế, làm cho người ta cảm thấy tim đập nhanh hơn.
Khoanh chân mà ngồi Nhạc Thành mở hai mắt, nhìn chăm chú vào Hiên Viên kiếm, lúc này đã vàng óng, một cổ hơi thở cường hãn gấp trăm lần.
– Thật khó luyện hóa.
Nhạc Thành tâm niệm vừa động, thân ảnh hóa thành thần quang nháy mắt biến mất ngay tại chỗ, lập tức xuất hiện ở một chỗ không gian thật lớn, trong không gian tràn đầy lực lượng sóng gợn, không gian này, Nhạc Thành tựa hồ có thể cảm giác được một cỗ hồng hoang khí ở trong đó.
Sau một lát, Nhạc Thành lại xuất hiện ngay tại chỗ, pháp quyết vừa thu lại, thu hồi Hiên Viên kiếm cùng Thần Nông đỉnh, tính tính thời gian, cách thời gian ra ngoài cũng không xa.
Lại bế quan mấy năm Nhạc Thành mở ra hai mắt, trong mắt ánh sao chợt lóe, chín mươi năm thời gian, tu vi cũng tiến bộ thong thả, lĩnh ngộ còn hơn trước kia cách biệt một trời.
Về phần chín mươi năm thời gian này, ở tu vi tiến bộ, cũng đủ để xem nhẹ, chín mươi năm thời gian, đối với Tiên tôn trung kỳ tu vi mà nói, gia tăng cũng là biển khơi một giọt nước mà thôi.
– Thời gian không sai biệt lắm, đều xuất hiện đi.
Nhạc Thành thanh âm vang lên, đang ở thế giới mênh mông bế quan, mọi người mở ra hai mắt, sau đó xuất hiện ở một chỗ không gian loạn lưu.
– Chúng ta tới.
Trấn Nguyên Tử nói, thần quang trong tay mọi người đánh ra, sau đó xé mở một mảnh không gian bước ra khỏi không gian loạn lưu.
Hư không, một mảnh hư vô, ở trên không trung, Nhạc Thành cũng đã nghe xong bọn người Trấn Nguyên Tử nói qua, hư vô chi cảnh, chính là ở ngoài Cửu Thiên, hồng hoang hư vô không gian tồn tại, mà lý, chính là chỗ của Bàn Cổ phủ Thập đại thượng cổ thần khí cuối cùng.
– Nhạc Thành, phía trước chính là vĩnh hằng hư vô điện, Bàn Cổ phủ ở bên trong.
Dao Trì Kim Mẫu nhìn Nhạc Thành nói.
Nhạc Thành thuận thế nhìn lại, ở xa xa phía chân trời có thêm một tòa cung điện khổng lồ như ẩn như hiện, một cỗ hơi thở thần dị khuếch tán ở hư vô không gian.
– Bàn Cổ phủ ở trong đó, nhưng có Bàn Cổ phủ cũng không có dễ dàng như vậy.
Thanh Đế nói.
– Bàn Cổ phủ, là lúc trước trong tay Bàn Cổ đại thần khai thiên tích địa rồi?
Nhạc Thành hỏi.
– Không phải.
Vân Tiêu tiên tử tiếp lời nói:
– Ngươi cũng đã được nghe nói, lúc trước Bàn Cổ đại thần khai thiên tích địa là lúc Bàn Cổ phủ không thể thừa nhận lực cản thật lớn kia, phân tách thành bốn kiện Tiên thiên chí bảo, phân biệt là Thái Cực đồ, Bàn Cổ phiên, Hỗn Độn chung và Tru Tiên tứ kiếm, trong đó cán búa biến thành Thái Cực đồ, phủ thể còn lại hóa thành Hỗn Độn chung cùng Tru Tiên tứ kiếm, phủ nhận hóa thành Bàn Cổ phiên.
Hiện tại Bàn Cổ phiên ở trong tay nhị sư bá Nguyên Thủy Thiên Tôn, Bàn Cổ phiên phá hết thảy Hỗn Độn, Thái Cực đồ đã rơi vào trong tay Đại sư bá đạo đức Thiên Tôn, Thái Cực đồ định địa thủy hỏa phong, về phần sư phụ Thông Thiên giáo chủ cầm trong tay Tru Tiên tứ kiếm, chủ giết chóc.
Hỗn Độn chung còn lại rơi vào Đông hoàng Thái Nhất, bằng vào Hỗn Độn chung, Đông hoàng Thái Nhất nắm giữ thiên địa Yêu tộc, cùng Nữ Oa thánh mẫu cùng nhau trấn áp số mệnh Yêu tộc, lúc trước Vu yêu một hồi đại chiến, Hỗn Độn chung thoát phá, hạ xuống biến thành mảnh nhỏ, phân biệt bị người cầm đi, trong đó một khối đã bị Côn Bằng cầm đi, luyện chế thành Yêu tộc Yêu hoàng kiếm, Phục Hy cũng chiếm được một khối luyện chế thành Phục Hy cầm, về phần Bàn Cổ phủ, chính là đạo tổ Hồng Quân cầm Hỗn Độn chung một khối, dựa theo Bàn Cổ đại thần Bàn Cổ phủ luyện chế mà thành thần phủ, bởi vì Hỗn Độn chung cũng đến từ Bàn Cổ phủ, thần phủ này cũng tên là Bàn Cổ phủ, sau này Bàn Cổ phủ bị đạo tổ Hồng Quân đặt ở vĩnh hằng hư vô điện.
– Nguyên lai là như vậy, Bàn Cổ phủ quả nhiên không phải là bàn cổ phủ mà Bàn Cổ đại thần khai thiên tích địa sử dụng.
Nhạc Thành thầm nghĩ, nhưng hiện tại Bàn Cổ phủ này uy lực, tự nhiên cũng không thể nghi ngờ, có thể một trong Thập đại thượng cổ thần khí, đã chứng minh uy lực rồi, huống chi do Hồng Quân lão tổ luyện chế.
– Ta làm như thế nào lấy được Bàn Cổ phủ.
Nhạc Thành hỏi, nhìn chăm chú về phía trước, lúc này nếu tùy tiện có thể lấy được Bàn Cổ phủ, phỏng chừng Bàn Cổ phủ cũng sớm không còn ở vĩnh hằng hư vô điện.
– Không biết, vĩnh hằng hư vô điện này từng có không ít cường giả đi vào, cũng có đi ra, có đi vào, cũng không thu hoạch được gì, bên trong trống không, không có cơ duyên cũng tuyệt đối không chiếm được Bàn Cổ phủ này, ngươi hiện tại trên người đã chiếm được chín kiện thượng cổ thần khí, cơ duyên không thể nói là không lớn, cho nên phải nhờ vào chính ngươi.
Trấn Nguyên Tử nhìn Nhạc Thành nói.
– Vù vù…
Trấn Nguyên Tử nói xong, ở trên không một mảnh không gian sóng gợn cấp tốc lắc lư, đồng thời hơn mười đạo thân ảnh ở trên không nhảy ra, một mảnh phật quang đại thịnh, đúng là người củaTây Phương Giáo.
– Tây Phương Giáo.
Nhạc Thành, Vân Tiêu, Trấn Nguyên Tử, Hạo Thiên Đại Đế nhìn chăm chú vào hơn mười người Tây Phương Giáo, thần sắc trầm xuống, Tây Phương Giáo tới thật đúng lúc.
Nhạc Thành nhìn chúng Tây Phương Giáo, Văn Thù, Phổ Hiền, Địa Tạng, Từ Hàng Quan Âm đều ở trong đó, Thập đại thượng cổ ma thú Chiến ma, Thiên ma, cũng đều ở đó.
Mặt khác còn có tứ đại Kim Cương phật, năm phương phật, cũng đều ở trong đó, phía sau chín người này, còn có chúng tăng mặc áo cà sa, hình thái khác nhau, theo khí tức trên thân đều tới Phật tổ trung kỳ tu vi, còn hơn đám người Phổ Hiền, Văn Thù, cho dù là kém hơn một chút, cũng không kém hơn nhiều lắm.
Mà lần này người tới là Lão hòa thượng mặt mũi hiền lành, nếp nhăn đầy mặt, trong mắt mang hàm trách trời thương dân, trên người áo cà sa có phật quang quanh quẩn, một cỗ hơi thở cường hãn khuếch tán hư không.
– Người này thực lực thật mạnh.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, lão hòa thượng này hơi thở còn hơn đám người Văn Thù, Phổ Hiền, thực lực chỉ sợ là không dưới Vân Tiêu.
Nhạc Thành thi triển biến hóa thần thông suy tính, lúc này Tiên tôn, ma tôn, Phật tổ cường giả, Nhạc Thành đã có thể hoàn toàn suy tính, nhưng Vân Tiêu tiên tử không có thành thánh, thực lực cũng phía trên Tiên tôn, có đại thần thông trong người,mang theo cường giả, muốn tính liền khó khăn.
Nhạc Thành lúc này cũng suy tính, cũng không biết thân phận Lão hòa thượng, nhưng có tứ đại Kim Cương phật phía sau, cũng đã biết lai lịch, trong lòng cũng kinh ngạc không thôi, đây là mười đại đệ tử Như Lai, cũng có thần thông trong người.
– A di đà phật, hôm nay gặp được không ít đạo hữu.
Lão hòa thượng kia nhìn chăm chú vào Vân Tiêu tiên tử, Trấn Nguyên Tử, Tây Vương Mẫu Thiên Dao, thần sắc hơi trầm xuống, lập tức khẩu tuyên một tiếng a-di-đà phật.
– Nhiên Đăng, không nghĩ tới ngươi đến đây, hừ.
Vân Tiêu tiên tử thần sắc trầm xuống, hừ lạnh một tiếng nói.
– Nhiên Đăng cổ phật.
Nhạc Thành trong lòng cả kinh, không nghĩ tới người này chính là chúng phật đứng đầu Nhiên Đăng cổ phật, khó trách khí tức trên thân cường hãn như thế.
Đối với lai lịch Nhiên Đăng cổ phật, Nhạc Thành biết đến rành mạch, Nhiên Đăng cổ phật ở thời kì hồng hoang, đây chính là người có lai lịch, chính là Xiển giáo Phó giáo chủ Nhiên Đăng đạo nhân, Phong Thần Kiếp không biết có chuyện gì xảy ra, Nhiên Đăng đạo nhân mang theo Văn Thù, Phổ Hiền, Địa Tạng Vương Từ Hàng đạo nhân cùng nhau tới Tây Phương Giáo, lập tức được tôn là Nhiên Đăng cổ phật.
Nhạc Thành trong lòng hàn ý bắt đầu tràn ngập, Tây Phương Giáo xem ra hôm nay tới đây có mục đích, chính là muốn cản mình có được Bàn Cổ phủ, Nhiên Đăng cổ phật, Văn Thù, Phổ Hiền, Địa Tạng Vương, Từ Hàng Quan Âm, tứ đại Kim Cương phật, năm phương Bất Động phật, mười đại đệ tử, Thập đại thượng cổ ma thú, Tây Phương Giáo đội hình thật đúng là xa hoa.
Nhìn thấy Tây Phương Giáo thực lực, Nhạc Thành hàn ý tràn ngập, đồng thời cũng không khỏi cảm thán, khó trách Xiển giáo, Tiệt Giáo, đều bị Tây Phương Giáo áp chế, thực lực này không phải toàn bộ thực lực Tây Phương Giáo, hiện tại, trong tam giới, chỉ sợ không có thế lực nào có thể đối kháng Tây Phương Giáo.
– Vân Tiêu tiên tử, Bích Tiêu tiên tử, Quỳnh Tiêu tiên tử, ba vị đã lâu không gặp.
Nhiên Đăng cổ phật nói, ánh mắt nhìn chăm chú vào tam nữ, lại có chút lóe ra quang mang, không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.
– Đã lâu không gặp, cảnh còn người mất, nhưng thật ra không nghĩ tới, ngươi tới Tây Phương Giáo, Nhiên Đăng cổ phật, đúng là không nghĩ tới.
Vân Tiêu tiên tử khinh miệt nhìn Nhiên Đăng cổ phật nói, luận thực lực, Nhiên Đăng cổ phật lúc trước là Xiển giáo Phó giáo chủ, nhưng ở Cửu Khúc Hoàng Hà Trận bị Tam Tiêu bắt lấy.
– Chuyện cũ như ở trước mắt, chư vị đạo hữu hôm nay tìm đến Bàn Cổ phủ, loại bảo vật này sao tùy tiện rơi vào trong tay các vị, chư vị đi thôi.
Nhiên Đăng cổ phật nói.
– Nhiên Đăng, chúng ta tới lấy Bàn Cổ phủ, cùng Tây Phương Giáo ngươi có quan hệ gì, tại sao các ngươi đến ngăn cản, đừng quên, lúc trước Cửu Khúc Hoàng Hà Trận, chúng ta tha ngươi một mạng, hôm nay, nếu lại đến, chúng ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.
Nhìn Nhiên Đăng đạo nhân, Quỳnh Tiêu tiên tử lạnh nhạt nói.
– Quỳnh Tiêu tiên tử tính tình vẫn nóng nảy như thế, là vì Bàn Cổ phủ cũng không thể xuất thế.
Nhiên Đăng đạo nhân nói.
– Bàn Cổ phủ không thể xuất thế, cùng Tây Phương Giáo ngươi tuyệt đối không quan hệ, các ngươi tốt nhất cút ngay, nếu không, ta không để ý Tây Phương Giáo, trước tiên tính toán một chút.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói, đối với thái độ làm người của Nhiên Đăng đạo nhân, Nhạc Thành cũng có hiểu biết, người này có phải chính nhân quân tử hay không, nghe nói ở Tiệt Giáo, Xiển giáo đại chiến Nhiên Đăng đạo nhân đúng là hoạt động đánh lén.
Nhiên Đăng cổ phật nghe tiếng, nhìn chăm chú vào Nhạc Thành, trong mắt thần sắc lóe ra, ánh mắt trách trời thương dân, Nhạc Thành cũng cảm giác được không có thiện ý bên trong, Nhiên Đăng đạo nhân quả nhiên không có cái gì trách trời thương dân, nhưng không ngờ cũng tu luyện tới loại tình trạng này.
Có thể tu luyện đến Tiên tôn, Minh Tôn, Phật tổ tu vi, không phải hạng người tâm ngoan thủ lạt, tâm địa thiện lương, ở Tiên Ma giới cũng chỉ có trở thành tảng đá vì người khác kê chân mà thôi.
– Ngươi chính là Kim Giáp Chiến Thần Nhạc Thành, tuổi không lớn, khẩu khí thật không nhỏ.
Nhiên Đăng cổ phật nhìn Nhạc Thành nói.
– Thật không, cũng so ra kém ngươi cậy già lên mặt, vĩnh hằng hư vô điện ta định rồi, ta muốn nhìn Tây Phương Giáo có ai có thể ngăn được ta.
Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, thân hình trực tiếp hướng về phía tiền vĩnh hằng hư vô điện mà đi.
– Tiểu tử, lần trước Hỗn Độn tử vực cho ngươi chiếm tiện nghi, hôm nay ta muốn nhìn một chút, ngươi còn có bổn sự này hay không?
Thập đại thượng cổ ma thú, thân ảnh Chiến ma hóa thành một đoàn ma khí nồng đậm, nháy mắt lao thẳng tới Nhạc Thành, bên trong hồng hoang tử vực bị Nhạc Thành đánh trọng thương, Chiến ma vẫn nhớ ở trong lòng, lúc này tự nhiên không bỏ qua cơ hội này.
– Hừ, lấy ngươi thử một chút.
Nhạc Thành thân ảnh hóa thành một chuỗi hư ảnh biến mất ngay tại chỗ.
Nhìn thấy Chiến ma ra tay, Trấn Nguyên Tử, Vân Tiêu tiên tử, Quỳnh Tiêu tiên tử cũng không có động, Chiến ma thực lực mặc dù cường hãn, nhưng hiện tại không thể cùng Nhạc Thành đối kháng, Nhạc Thành cùng Vu Tiểu Tuyết trực tiếp đối kháng, huống chi Chiến ma này.
Mà ở Tây Phương Giáo, có Chiến ma ra tay, đám người Nhiên Đăng cũng muốn biết thực lực Nhạc Thành chân chánh đến tột cùng tới tình trạng gì, thân hình mọi người đều lui về phía sau.
– Tiểu tử, hôm nay không phải ở hồng hoang tử vực.
Trên không, Nhạc Thành vừa mới ổn định thân hình, Chiến ma cuồng bạo ma khí nháy mắt xuất hiện bản thể, trong tay pháp quyết oanh kích về phía Nhạc Thành.
Nháy mắt, ở không gian chung quanh Nhạc Thành hoàn toàn bị vặn vẹo, lập tức dưới quyền ấn, không gian ầm ầm nứt toác, thân hình Nhạc Thành hóa thành một số mảnh nhỏ tiêu tán.
– Tàn ảnh.
Chiến ma sắc mặt nhất thời trầm xuống, ánh mắt kinh ngạc, tựa hồ cảm giác được tám trăm năm không gặp, Nhạc Thành tốc độ nhanh hơn nhiều như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!