Tu Chân Thế Giới

Chương 892: Chuẩn bị phát lực



Côn Luân hiện nay so với năm xưa càng thêm phồn hoa, dòng người như thoi đưa.

Mấy năm nay Côn Luân phát triển hơn nhiều. Thế lực ngày càng cường thịnh là thiên hạ đệ nhất. Tiết Đông dẫn các chiến tướng đông chinh tây chiến làm cho bản đồ Côn Luân mở rộng ra rất nhiều.

Nhưng trong lòng Tiết Đông vẫn trĩu nặng. Các vị sư đệ vẫn đang thảo luận sôi nổi trận chiến ở Minh vương hà.

Toàn bộ thiên hạ đều bị trận chiến tại Minh vương hà chấn nhiếp. Ở trận chiến này, lần đầu tiên mọi người tận mắt nhìn thấy cường giả Thần cấp kinh khủng đến mức nào. Cho dù là chiến tướng đỉnh giai Tiết Đông, hắn nhìn thấy chiến lực mà đáng lẽ không tồn tại ở con người cũng cảm thấy tuyệt vọng. Hắn vắt óc nghĩ rất nhiều biện pháp nhưng không một biện pháp nào có thể chống lại cường giả Thần cấp.

Cường giả Thần cấp có thể hủy diệt một giới, sau đó thoải mái bỏ chạy.

Riêng cái điểm này làm cho Tiết Đông không thể giải quyết được.

Hắn tính toán một hồi thì thấy trừ phi lý thuyết về thần lực phải phát triển vượt bậc để trình độ của từng thành viên trong chiến bộ phải tăng lên tối thiểu hai cấp bậc, hoặc phải có năm tên đạt được cấp độ chuẩn Thần cấp ( DG: cấp độ tiệm cận Thần cấp) mới có thể chống lại được Thần cấp.

Nhưng hai điểm này không thể thực hiện được trong ngắn hạn. Chiến bộ của hắn tuy tập hợp tất cả các đệ tử tinh nhuệ nhất ở toàn cõi Côn Luân, chúng đại diện cho trình độ của hàng đệ tử có tài nghệ cao nhất. Nếu chúng muốn thăng liền hai cấp mà không tốn mười năm thì đừng nghĩ đến làm gì. Chuyện có năm vị chuẩn Thần cấp cũng đừng có nghĩ đến. Sau mười năm khổ tu, tại Côn Luân chỉ xuất hiện hai vị chuẩn Thần cấp mà thôi.

Kể từ lúc Lâm Khiêm trốn thoát khỏi Ương Thổ Nguyên đi đã nói cho hắn biết sức mạnh thật sự của Thần cấp. Lúc đó Tiết Đông còn nửa tin nửa ngờ. Hắn cho rằng chỉ bằng sức mạnh cá nhân thì làm sao làm được trình độ khủng bố như thế?

Nhưng khi hắn xem xong toàn bộ trận chiến ở Minh vương hà thì thao thức mấy ngày mấy đêm liền.

Hắn không tìm được bất cứ biện pháp nào có thể làm được để có thể chống lại vị tân minh vương này.

Hắn vốn tưởng rằng Minh cảnh sẽ loạn lạc nhưng khi xem hết thận ảnh, Tiết Đông đã hiểu Minh cảnh không thể loạn nổi.

Những năm gần đây, hắn luôn lấy Mạc Vân Hải làm quân xanh. Mười năm qua, Mạc Vân Hải phát triển cũng rất lợi hại. Tuy Tiết Đông kiêng kỵ nhưng không sợ bởi so sánh tổng lực thì Côn Luân tốt hơn Mạc Vân Hải khá nhiều.

Hơn nữa, mười năm qua tung tích Tả Mạc vẫn bặt tăm. Việc này đối với Mạc Vân Hải chính là nhược điểm trí mạng. Theo tình báo nằm vùng báo tin thì nội bộ Mạc Vân Hải càng ngày càng bất ổn. Mâu thuẫn giữa người mới người cũ ngày càng rõ nét.

Công Tôn tiểu nương tuy là một vị chiến tướng lợi hại nhưng lại không phải là một bá chủ xuất sắc. Theo dòng thời gian, Mạc Vân Hải sẽ bị phân hoá dần dần. Một thời điểm thuận lợi nào đó Côn Luân sẽ nhất cử thôn tính toàn bộ.

Trong con mắt của Tiết Đông, Mạc Vân Hải giống như một trái chín sắp rụng, chỉ cần có thời gian là có thể hái dễ dàng.

Đột nhiên xuất hiện một vị Minh vương không biết từ đâu mọc ra, lại cực kỳ mạnh mẽ làm cho trong tâm Tiết Đông sinh ra cảm giác nguy hiểm cực độ. Với thực lực mạnh mẽ của Tân Minh vương, chắc chắn gã sẽ không bằng lòng cố thủ Minh cảnh.

Trong lòng như có chớp sáng, sắc mặt Tiết Đông càng lúc càng khó coi.

Bách Man cảnh!

Nếu như Tân minh vương xuất thủ, mục tiêu đầu tiên chắc chắn là Bách Man cảnh! Tiết Đông thân là đỉnh giai chiến tướng nên có mạng lưới tình báo khắp nơi. Hắn phán đoán ra ngay mục tiêu tiếp theo. Bách Man cảnh chiến sự ở khắp nơi sẽ không thể chống lại Minh vương được

Minh vương có thể trở thành vị Vương thứ nhất trong vạn năm qua thống nhất được toàn cõi Ma tộc.

Tiết Đông hiểu biết rất rõ về Ma tộc. Nếu chuyện kia mà hoàn thành thì Ma tộc sẽ trở thành mạnh mẽ chưa từng có. Ma tộc không thích nội chiến, chẳng qua do lão Minh vương già yếu quá nên mới nảy ra một Hải Tâm Băng. Kỷ luật của Ma tộc là đứng đầu trong tộc. Bọn chúng sùng bái Vương quyền và tuân thủ hoàn toàn những truyền thống từ xa xưa truyền lại.

Đáng chết thật!

Minh vương nhất thống Ma tộc sẽ là trở ngại hàng đầu của công cuộc Côn Luân thống nhất thiên hạ.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên một luồng kiếm ý kinh người từ phía hậu sơn phóng lên cao.

Tiết Đông sửng sốt, cái đầu ong lên một cái.

Đại sư huynh!

Hắn lao ra khỏi phòng. Hắn nhìn thấy một thân ảnh toả ra kiếm ý từ phía sau hậu sơn bay lên.

Hai từ xuất hiện trong đầu Tiết Đông

— Thần cấp!

Lâm Khiêm xuất quan!

Tiến giai thần cấp!

Tin tức này được Côn Luân cố tình truyền bá ra nên nó như một loại ôn dịch truyền khắp Tu Chân Giới. Mỗi thế lực đều bị chấn động. Côn Luân vốn đã mạnh, khi mọi người cảm nhận được sức mạnh của cảnh giới thần cấp thì Lâm Khiêm xuất quan ngay với đỉnh cao này.

Danh tiếng Côn Luân bay lên, nhất thời tin ở Minh cảnh là thứ yếu.

Côn Luân khác Minh cảnh nhiều lắm. Côn Luân là môn phái mạnh nhất thiên hạ đã mấy nghìn năm rồi. Từ trước tới giờ chưa từng bị thoái trào mà mỗi ngày thanh thế một thịnh.

Bây giờ Lâm Khiêm trở thành một cường giả Thần cấp xuất quan làm cho thanh thế của Côn Luân lên cao trước đây chưa từng thấy.

Lần thứ hai trong mắt đa số người, Côn Luân trở thành một thế lực lớn nhất có khả năng thống nhất thiên hạ.

Chuyện rung chuyển nhất chính là tuyên bố của Mễ Nam. Y tuyên bố toàn thể Nam Thiên Hoàn quy thuận Côn Luân. Từ khi Thiên Hoàn phân liệt ra Nam, Bắc Thiên Hoàn thì càng ngày càng xuống dốc. Nhưng dù gì thì Nam Thiên Hoàn của Mễ Nam cũng thống trị gần một nửa lãnh địa của Thiên Hoàn khi trước.

Từ lúc Mễ Nam quy thuận, thế lực của Côn Luân đột nhiên bành trước đến mức độ kinh người.

Toàn bộ Côn Luân đã hơn cả nhị cảnh cộng lại.

Miền đất thuộc Mạc Vân Hải chưa bằng nhất cảnh. Bắc Thiên Hoàn do Lê Tiên Nhi lãnh đạo diện tích chưa bằng nửa cảnh. Những thế lực khác như như Cốc Lương Đao, và Dưỡng Nguyên Hạo cầm đầu bốn tiểu thiền môn tổng cộng bằng khoảng nửa cảnh nữa.

Dù cho minh vương thôn tính được Bách Man cảnh thì nhiều lắm cũng chỉ gần bằng Côn Luân mà thôi.

Có cường giả Thần cấp, có ba vị đỉnh giai chiến tướng như Tiết Đông, Mục Huyên, Mễ Nam, có địa đồ bằng hai cảnh.

Cái thế Côn Luân ngạo thị quần hùng đã được hình thành.

Tâm trạng của Dưỡng Nguyên Hạo không tốt.

Chuyện Lâm Khiêm tiến giai thần cấp cộng với chuyện Mễ Nam thần phục Côn Luân làm cho thế cục xoay vần cực kỳ tệ hại. Côn Luân thật quá mạnh, mạnh đến mức làm con người ta tuyệt vọng.

Sau lần Cốc Lương Đao bại trong tay Tiết Đông, nhuệ khí không bằng trước. Dù hắn cực kỳ chăm chỉ, đáng tiếc vẫn không vực dậy nhuệ khí được. Lê Tiên Nhi và bọn họ kịch chiến với Mễ Nam mấy năm nay, tổn thất cực kỳ lớn. Chiến tranh áng chừng khoét rỗng tất cả gia sản.

Mễ Nam cũng tổn thất tựa tựa như vậy. Cho nên khi y nghe thấy tin Lâm Khiêm tấn lên thần cấp bèn quy thuận Côn Luân không chút do dự.

Dưỡng Nguyên Hạo không thể không thừa nhận cái nhìn của Mễ Nam cực chuẩn, là nhân vật nâng được thì bỏ xuống được.

Dưỡng Nguyên Hạo cười khổ, y không thể hạ mình được. Cửu đại thiền môn phân liệt thành hai chi, năm môn phái đã quy thuận Côn Luân, nhưng bốn tiểu thiền môn lại không làm vậy.

Kỳ thực Dưỡng Nguyên Hạo rất hiểu, dù là y cộng cả Cốc Lương Đao thêm cả Lê Tiên Nhi đều đã mất đi tư cách chống lại Côn Luân.

Vẫn còn có một thế lực đủ để đánh một trận với Côn Luân, đó là Mạc Vân Hải.

Đáng tiếc, Tả Mạc không có tin tức, Mạc Vân Hải có rất nhiều vấn đề nội tại. Lâm Khiêm đã tiến giai thần cấp. Dưỡng Nguyên Hạo cũng có ý nghĩ, ở thời đại này cường giả thần cấp rất khó đối phó.

Thực sự là muốn mạng a!

Dưỡng Nguyên Hạo cảm thấy nhức óc, y đưa tay lên xoa trán. Y không muốn hạ mình quy thuận Lâm Khiêm. Chẳng biết vì sao, cơ bản là y không thích phong cách của Côn Luân

Giả như cái gã Tả Mạc kia còn sống thì tốt quá. Y than thở trong lòng. Tự nhiên y hoài niệm cái gã lưu manh tham tài kia.

Bỗng nhiên, một con hạc giấy xuất hiện trong phòng y.

Ánh mắt Dưỡng Nguyên Hạo nhìn vào con hạc giấy, trong lòng sửng sốt thầm nghĩ, con hạc giấy này sao quen mắt thế.

Chẳng lẽ là vị cố nhân nào đó? Y vừa nhớ lại vừa vươn tay ra tóm lấy. Bàn tay mở con hạc giấy ra thì từ trong đó bay ra một đạo hào quang. Trong đạo hào quang có một bóng người hiện ra.

Dưỡng Nguyên Hạo như bị sét đánh. Y trợn tròn con mắt. Con mắt mở trừng trừng như không thể tin nổi cái bản mặt trong đạo hào quang đó.

Tả Mạc!

Gã lưu manh này còn sống!

Tuy cả đầu Tả Mạc đã thành tóc trắng rồi, nhưng y chỉ liếc một cái liền nhận ra ngay, gã này chính là Tả Mạc.

“Nguyên Hạo huynh, đã lâu không gặp!”

Dưỡng Nguyên Hạo hoàn toàn ngây người.

Cốc Lương Đao ngơ ngác xuất thần. Trên mái tóc y đã xuất hiện những mảng hoa râm. Trong cuộc chiến Tây Huyền, y đã thua trong tay Tiết Đông, tổn thất thảm trọng, nếu không phải Công Tôn Sai đánh tới thì thiếu chút nữa toàn quân bị diệt.

Ý đồ thu nhận Tây Huyền hoàn toàn phá sản.

Sau cuộc chiến, y chủ động nhường đại bộ phận lãnh địa. Một mặt cảm tạ sự trợ giúp của Công Tôn Sai, một mặt y cũng biết bản thân mình không còn lực mà quản nhiều giới như vậy nữa.

Trận Tây Huyền thất bại làm cho y như bị một cú đánh mạnh. Cú đánh vào sự tự tôn này người khác không thể tưởng tượng nổi. Suýt thì vì trận chiến này mà y không gượng nổi.

Khi y biết chuyện Lâm Khiêm tiến giai thần cấp và Mễ Nam quy thuận Côn Luân thì trong lòng cảm thấy cực kỳ tồi tệ.

Thế cục càng ngày càng tệ.

Sức mạnh của Côn Luân đủ làm người ta tuyệt vọng. Trước mặt cường giả thần cấp thì những phòng tuyến cứ điểm quan trọng kia chỉ đáng một nụ cười nhếch mép. Về phương diện đỉnh giai chiến tướng thì đội ngũ của Côn Luân càng thêm kinh người.

Tuy rằng đỉnh giai chiến tướng ở những thế lực khác vẫn còn một số nhưng họ còn đang mải đánh lẫn nhau. Hiện thiếu hẳn một nhân vật lãnh đạo toàn cục.

Nếu như Tả Mạc huynh đệ còn tại thế thì tốt rồi.

Chỉ tiếc, trời đố kị anh tài.

Cốc Lương Đao hít sâu một hơi, y hiểu rõ tình cảnh của bản thân sẽ càng ngày càng gian nan, mỗi bước đi là một khó khăn.

Trong cách nhìn của y thì thiên hạ giờ đây chỉ còn cuộc chiến của Lâm Khiêm và Minh vương. Trước mắt Lâm Khiêm sẽ nhất thống tứ cảnh, Minh vương nhất thống yêu ma lưỡng tộc. Quan điểm của Cốc Lương Đao là Côn Luân chiếm ưu thế.

Không có Tả huynh đệ, Mạc Vân Hải rất khó ngăn trở bước tiến của Côn Luân.

Bỗng nhiên, y ngẩng đầu. Một con hạc giấy ở cách y không xa.

Cốc Lương Đao giống như bị sét đánh trúng, y ngây người sửng sốt.

Con hạc giấy này… Là của Tả Mạc huynh đệ!

Tả Mạc huynh đệ còn sống!

Trong lòng Cốc Lương Đao mừng như điên. Toàn bộ lo lắng kia nháy mắt bị quét sạch trơn. Cái gì Côn Luân mạnh mẽ, cái gì làm người tuyệt vọng đều không còn mảy may.

Y nhanh chóng mở con hạc giấy ra, bàn tay run run.

Cái bản mặt quen thuộc kia xuất hiện phía trước y.

“Sư đệ yên tâm.” Thần sắc Vi Thắng trịnh trọng: “Có chúng ta toạ trấn, tuyệt đối không để Côn Luân bước vào Mạc Vân Hải một bước.”

La Ly, Ngã Ly, Tông Như, Tằng Liên Nhi cùng gật đầu. Bọn họ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Mạc Vân Hải. Chỉ để A Quỷ lưu lại bên Tả Mạc.

Lâm Khiêm xuất quan và Mễ Nam quy thuận, cái thế của Mạc Vân Hải vô cùng nguy ngập.

Sau khi Côn Luân sắp xếp lại xong thì nhất định trực chỉ Mạc Vân Hải.

“Ta ở đây sẽ cố gắng nhanh hơn.” Tả Mạc nghiêm túc bảo.

Bố cục của hắn đã hoàn thành, một cái lưới lớn đã xong.

Tả Mạc hiểu rõ từ bây giờ đã bước vào trận quyết chiến.

Đã đến lúc phải ra sức rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.