Từ Npc Sơn Trại Đến Đại Boss

Chương 13: Giết Người Phóng Hỏa



Máu tươi của Hàn Tĩnh vọt lên tận yết hầu, khiến lão chỉ có thể phát ra tiếng “ô ô”.

Phụt!

Lưỡi đao rút ra, thi thể của Hàn Tĩnh mất sức ngã xuống đất.

Giết chết Hàn Tĩnh, Tần Thư Kiếm rõ ràng cũng thở phào một hơi.

Trong lúc giao đấu vừa rồi, hắn có thể phát giác ra, thực lực của đối phương tuyệt đối không ở dưới hắn. Nếu không phải hắn chiếm tiên cơ, thì chưa chắn đã dễ dàng giết chết đối phương như thế.

Lúc nhìn thuộc tính có thêm 73 điểm sinh mệnh, Tần Thư Kiếm cũng không khỏi kinh ngạc.

Chỉ một Hàn Tĩnh đã cho tới 73 điểm sinh mệnh?

Không đợi Tần Thư Kiếm nghĩ quá nhiều, đã thấy điểm sinh mệnh lại nhảy lên, từ 73 điểm ban đầu biến thành 74 điểm.

Sự thay đổi này khiến hắn ngẩng đầu nhìn về chỗ của hiệu buôn Thừa Vận.

Bị đá tảng tập kích, đại đa số người của hiệu buôn Thừa Vận đều bị đá đè chết, một số lớn hàng hóa trong xe ngựa rơi vãi đầy đất.

Chỉ có một số rất ít hộ vệ có thể tránh thoát được tai nạn.

Vương Thiết Trụ – một trong những đầu mục của Lương Sơn Trại lại là người đầu tiên chỉ huy các sơn phỉ tấn công các hộ vệ còn sót lại của hiệu buôn Thừa Vận.

Đám hộ vệ còn lại đã sớm sợ vỡ mật, đối diện với sơn phỉ của Lương Sơn Trại, bọn họ không hề có sức chống đỡ.

Trong tầm mắt Tần Thư Kiếm, Vương Thiết Trụ dùng một đao chém chết một tên hộ vệ hiệu buôn.

Mà thời khắc này hắn chú ý đến cột điểm sinh mệnh, nó cũng kịp thời nhảy lên, từ 74 điểm biến thành 75 điểm.

Ồ! Thấy sự thay đổi này, Tần Thư Kiếm không khỏi hít sâu một hơi.

Hắn luôn cho rằng điểm sinh mệnh chỉ nhận được khi tận tay giết chết NPC.

Nhưng bây giờ… đám sơn phỉ Lương Sơn Trại như Vương Thiết Trụ giết chết NPC khác, hắn cũng có thể nhận được điểm sinh mệnh.

Điều này hoàn toàn khác biệt.

Không cho Tần Thư Kiếm nghĩ quá nhiều, các hộ vệ hiệu buôn khác bị chém giết mấy phút, cuối cùng toàn bộ chết dưới đao của sơn phỉ.

Lúc này, điểm sinh mệnh của hắn ngừng lại ở 83 điểm.

Nhìn hàng hóa vương vãi đầy dưới đất, Tần Thư Kiếm ra lệnh:

“Mang tất cả những thứ đáng tiền đi, ngựa chết thì xẻ thịt mang đi.”

Ngay sau đó, các sơn phỉ lập tức bắt tay vào làm, từng món hàng hóa bị rơi ra được mang về Lương Sơn.

Mà trong đầu Tần Thư Kiếm cũng không ngừng xuất hiện thông tin của hệ thống.

[Ngươi nhận được mười lượng bạc!]

[Ngươi nhận được một bức tranh cổ!]

[Ngươi nhận được mười lượng vàng!]

Một chuỗi dài thông tin không ngừng đổi mới.

Lúc đầu Tần Thư Kiếm còn hăng hái nhìn, nhưng sau đó bỏ qua không xem nữa, lại chuyển đường nhìn về phía thi thể chết không nhắm mắt của Hàn Tĩnh.

Mò thi thể!

Sau khi đánh chết một BOSS trong bất kỳ game nào, đều phải mò thi thể!

Tuy Hàn Tĩnh trước mắt không tính là BOSS lớn gì, nhưng ít nhất cũng là BOSS nhỏ tương đương với trcu Lương Sơn Trại, dù sao cũng không thể nghèo nàn được.

Trong Lương Sơn Trại.

Tần Thư Kiếm ngồi ngay ngắn giữa Trung Nghĩa Đường, hắn đang ngắm nghía một lệnh bài bằng ngọc trong tay.

[Lệnh bài hiệu buôn Thừa Vận: Sử dụng có thể gia nhập hiệu buôn Thừa Vận.]

[Chú ý: Bản thân đã có thế lực, cần phải rút khỏi thế lực cũ mới có thể sử dụng.]

Ngoại trừ điều này, lần này tiêu diệt hiệu buôn Thừa Vận cũng thu hoạch được khá nhiều.

[Ngươi nhận được tổng cộng năm trăm ba mươi lượng bạc!]

[Ngươi nhận được tổng cộng năm mươi lượng vàng!]

[Ngươi nhận được một số tranh chữ cổ!]

[Ngươi nhận được một nghìn hai trăm sáu mươi cân thịt ngựa!]

[Ngươi giết chết quản sự hiệu buôn Thừa Vận, cướp hàng hóa của hiệu buôn Thừa Vận, hiện nay quan hệ giữa Lương Sơn Trại và hiệu buôn Thừa Vận là thù hận (ẩn hình).]

[Chú ý: Hiện nay hiệu buôn Thừa Vận vẫn còn chưa biết chuyện quản sự Hàn Tĩnh gặp chuyện không may, cho nên chuyện Lương Sơn Trại chặn đường giết người chưa bị bại lộ, một khi chuyện này bị bại lộ, quan hệ hai bên sẽ từ tối chuyển sáng!]

[Đến lúc đó, Lương Sơn Trại có thể bị hiệu buôn Thừa Vận tấn công.]

Mấy thông tin cuối cùng, Tần Thư Kiếm chỉ liếc nhìn một cái rồi ném ra sau đầu.

Để đảm bảo chuyện này làm sạch sẽ, hắn đã không tha cho bất cứ NPC nào của hiệu buôn Thừa Vận.

Về phần thi thể và vết máu, hắn cũng đã trông tận mắt toàn bộ biến mất rồi mới rời đi.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, hiệu buôn Thừa Vận muốn biết tung tích đám người Hàn Tĩnh, hẳn không phải là chuyện dễ dàng.

Hơn nữa cho dù biết cũng chưa chắc đã tra ra được ai ra tay.

Cho nên hiện giờ Tần Thư Kiếm để ý đến những gì thu hoạch được trong lần này hơn.

Tạm thời chưa nói đến số tranh cổ cần phải đổi sang tiền mới có thể sử dụng, năm mươi lượng vàng đổi sang được năm trăm lương bạc, kết hợp với thông tin hiện giờ, chuyến này chỉ riêng bạc đã thu hoạch được hơn một nghìn lượng.

Dựa theo phân phối cơ bản hiện giờ của Lương Sơn Trại, hơn một nghìn lượng bạc có thể duy trì cho sơn trại sống trong một năm rưỡi. Ba năm không mở hàng, vừa mở hàng là ăn ba năm.

Tần Thư Kiếm không khỏi cảm khái, thầm nghĩ:

“Thảo nào luôn có người nói giết người phóng hỏa tiền giắt đầy lưng, lời này đặt vào đây rất chí lý!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.