Đột nhiên, có một tin tức ở trên hệ thống khiến Tần Thư Kiếm hơi ngẩn ra.
Đột nhiên, hắn cảm thấy rất vui mừng.
“Thăng cấp, sơn phỉ khác cũng có thể thăng cấp thông qua việc giết chết người chơi khác!”
Phát hiện này quả thật khiến Tần Thư Kiếm vừa ngạc nhiên lại vừa vui mừng.
Hắn vẫn luôn cho rằng, những sơn phỉ khác nếu muốn tăng sức mạnh, chỉ có thể tu luyện từng bước, rồi dần dần tăng lên từng tầng một.
Nhưng bây giờ, lại không giống như vậy.
Những sơn phỉ khác, cũng có thể thăng cấp thông qua việc giết chết người chơi!
Điều này đồng nghĩa với việc, sơn phỉ ở Lương Sơn Trại có thể trưởng thành nhanh chóng.
Ban đầu có một vấn đề khiến Tần Thư Kiếm lo lắng, đó chính là sức mạnh của hắn tăng lên quá nhanh, mà sơn phỉ ở Lương Sơn Trại lại không theo kịp tiến độ này.
Nhưng bây giờ, hắn đã không cần phải băn khoăn về vấn đề này nữa.
Có thể loại bỏ người chơi để thăng cấp, như vậy là đủ rồi.
Tần Thư Kiếm xoa cằm, khẽ lẩm bẩm: “Vốn dĩ hắn còn muốn nhanh chóng tăng cường sức mạnh của bản thân lên, sau đó mới đánh phá thôn Tân Thủ số 10021, triệt để loại bỏ tai họa ngầm cho người chơi ở đây.”
“Nhưng hiện tại nếu sơn phỉ Lương Sơn Trại có thể loại bỏ người chơi để thăng cấp, thì hắn sẽ không cần phải vội vàng đánh phá nó.”
Hắn sẽ giữ lại để cày cuốc dần, như vậy không phải tốt hơn nhiều so với việc kiếm bộn một lúc.
Nhưng mà, có sơn phỉ thăng cấp, đương nhiên cũng có sơn phỉ chết đi.
Trở thành trại chủ của Lương Sơn Trại, Tần Thư Kiếm biết tất cả hướng đi của sơn phỉ.
Cho dù là người nào tăng lên cảnh giới hay là người chết, hắn đều nhận được nhắc nhở từ hệ thống.
Sơn phỉ bị người chơi giết chết, phải mất ba ngày mới được làm mới.
Chỉ cần Lương Sơn Trại không bị đánh phá, thì những sơn phỉ này có thể liên tục được làm mới không ngừng, nhưng nếu như Lương Sơn Trại bị đánh phá, thì những sơn phỉ này cũng sẽ không được làm mới nữa.
“Sơn phỉ Thiết Đản của Lương Sơn Trại vì giết hại quá nhiều dị nhân, thăng cấp nhập võ tầng 2!”
“Sơn phỉ Ngô Cẩu Đản của Lương Sơn Trại chết!”
“Sơn phỉ của Lương Sơn Trại…”
Thỉnh thoảng lại có một vài thông báo của hệ thống hiện lên, điều đó chứng minh sơn phỉ và người chơi đang chém giết ác liệt.
Lúc này…
Mấy người chơi đang đi từ đằng xa tới.
Tần Thư Kiếm vừa phát hiện ra bọn họ, thì bọn họ cũng nhìn thấy Tần Thư Kiếm.
Trong lúc nhất thời, hai bên không khỏi nhìn nhau.
Nhưng chỉ hai giây sau, có một tên người chơi trong đó hô lên: “Là trại chủ Lương Sơn, chạy mau!”
Những người chơi khác cũng phản ứng lại.
Một ngày trước ở cửa thôn Tân Thủ, khi Tần Thư Kiếm và mấy cao thủ NPC trong thôn Tân Thủ giao chiến, bọn họ đều là một trong những người đứng xem.
Cho nên đối với thực lực của Tần Thư Kiếm, những người này cũng biết một ít.
Đó tuyệt đối không phải là thứ mà bọn họ có thể chống lại được.
Người chơi có thể hồi sinh là thật, nhưng mà không ai muốn mình phải chịu đựng nỗi đau bị chết vô cớ cả, hoặc là kiểu chết vô nghĩa.
Cho nên ngay khi vừa nhìn thấy Tần Thư Kiếm, những người này đều quay đầu bỏ chạy.
Muốn chạy à?
Tần Thư Kiếm khẽ dẫm mũi chân lên mặt đất, cơ thể lập tức bắn lên như mũi tên rời khỏi cung.
Hắn tung một cú đá vào không trung, ở trên không vang lên một trận nổ lớn.
Có một tên người chơi rớt lại phía sau, còn chưa kịp quay đầu đã bị một chân của hắn đạp trúng giữa lưng, biến thành một luồng ánh sáng rồi biến mất.
Tiếng vang rất lớn, khiến những người chơi khác không kiềm chế được mà quay đầu nhìn lại.
Đúng lúc bọn họ nhìn thấy hình ảnh một cú đá của Tần Thư Kiếm giết chết một người chơi, tất cả đều như người mất hồn.
“Mẹ kiếp!”
Vậy thì đánh thế nào được?
Cái này thì cần gì đánh nữa.
Vốn dĩ thực lực của hai bên đã không cùng ở một đẳng cấp.
Vài người chơi đã nhanh chóng tỉnh táo lại, nhưng khi muốn bỏ chạy lại không thể chạy xa được.
Rất nhanh, bọn họ đều đi theo vết xe đổ của người chơi thứ nhất.
Ở chỗ đó chỉ còn lại hai thanh kiếm sắt đang đứng lẻ loi.
Sau khi giết chết mấy tên người chơi này, Tần Thư Kiếm mặt không đỏ thở không gấp.
Với cảnh giới nhập võ tầng 6 của hắn hiện tại, đối phó với những người chơi còn chưa bước vào cảnh giới nhập võ tầng 1, thật sự là chuyện rất dễ dàng.
Tần Thư Kiếm nhặt hai thanh kiếm sắt này lên, rồi tiếp tục tìm kiếm những người chơi khác.
Cho đến khi màn đêm buông xuống thì đợt chém giết này mới dần ngừng lại.
Lương Sơn Trại, Trung Nghĩa Đường.
Đám người Trịnh Phương vừa mới gia nhập, còn có mấy người Vương Thiết Trụ cũng đang tụ họp ở đây.
“Trận chiến lần này tổn thất như thế nào?” Tần Thư Kiếm hỏi.
Những người khác nhìn nhau, cuối cùng Trịnh Phương lên tiếng: “Khởi bẩm trại chủ, lần này Lương Sơn Trại chúng ta có tổng cộng ba mươi hai người chết ở trong tay dị nhân.”