Những người chơi này cũng không biết trại chủ Lương Sơn trại tên là gì, họ chỉ biết rằng trại chủ Lương Sơn Trại cầm đầu rất nhiều sơn phỉ, là một NPC có thực lực mạnh làm người ta ngại.
Một con BOSS lớn bị hơn một nghìn người chơi bao vây mới có thể chém giết thành từng mảnh.
Một BOSS đại diện cho việc thu thập rất nhiều tài nguyên phía sau nó.
Nhưng để giết được nó thì cũng phải có khả năng làm nổ mới được. Nếu không có khả năng nổ Boss thì đó chính là cơn ác mộng của người chơi.
Hiện tại, Lương Sơn Trại chủ trong mắt bọn họ chính là một cơn ác mộng.
Nhìn người chơi chạy trốn, Tần Thư Kiếm cũng không phái người đuổi theo để giết, mà hắn dẫn theo một đám sơn phỉ từng bước tới gần.
Trong mắt hắn, những người chơi hiện tại còn chưa đủ để gây ra mối đe dọa lớn.
Mối đe dọa thực sự là những cao thủ rất có thể đang ẩn náu trong thôn Tân Thủ.
Đồng thời, vào thời điểm đó, tin tức Lương Sơn Trại chủ dẫn đầu toàn bộ sơn phỉ đã truyền khắp toàn bộ Thôn Tân Thủ.
Mọi người đều biết rằng, sơn phỉ Lương Sơn Trại từ trước đến nay đều không bước vào phạm vị trong vòng hai dặm của thôn Tân Thủ.
Những ngày gần đây, chỉ cần có người chơi bị sơn phỉ truy sát thì chỉ cần tiến vào phạm vi này thì bọn sơn phỉ sẽ tự động rút lui.
Cho nên, điều này khiến nhiều người chơi nghĩ lầm rằng sơn phỉ phải chịu những hạn chế nào đó nên không thể đi vào phạm vi an toàn này.
Nhưng hiện tại, bọn sơn phỉ lại phá vỡ suy nghĩ đó.
Ngoài ra, việc Lương Sơn trại chủ dẫn đầu càng làm cho những người chơi khác cảm nhận được sự việc không ổn.
“Lương Sơn Trại trại chủ!”
Vương Nhân Bân sau khi nghe được tin tức, sắc mặt cũng đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Tào Hoành, Triệu Hiểu Mộng và những người khác cùng với đội sát thủ cũng tập hợp lại với nhau.
Lục Thủ gia hạ thấp giọng nói: “Lần này Lương Sơn trại chủ vậy mà dẫn đầu sơn phỉ tới đây, chỉ sợ người tới không có ý tốt, với thực lực thôn Tân Thủ thì chưa chắc bọn hắn có thể chịu được.”
Nói xong, hắn nhìn về phía Vương Nhân Bân.
“Không biết Vương đại công tỷ dự định lúc nào thì hành động ?”
Nghe vậy, nhưng người khác đều nhìn về phía Vương Nhân Bân.
Tất cả đều cho rằng, tình hình hiện tại chỉ có thể chờ gia tộc họ Vương giải quyết.
Vương Nhân Bân nghiêm mặt nói: “Mọi người yên tâm, Vương gia ta đang tập hợp những cao thủ khác, không lâu nữa có thể lập tức truyền tốn tới.”
…
Bên ngoài thôn Tân Thủ đã có rất nhiều thủ vệ tụ tập.
Võ quán đệ nhất NPC Trương Kiêu, trước đó đã từng đấu với Tần Thư Kiếm hiện tại đều có mặt tại nơi này.
“Lương Sơn trại chủ, ngươi có ý gì!”
Lúc này, một người đàn ông trung niên có dáng người cao to vạm cỡ đi tới, nhìn lướt qua đám sơn phỉ cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Tần Thư Kiếm quát lớn một tiếng.
Tần Thư Kiếm nhìn đối phương, thản nhiên nói: “Người đến là người nào?”
“Ta là Cung Trường Võ, quán chủ thôn Võ Quán.”
Cung Trường Võ nói năng có khí phách, sau đó dùng đôi mắt hổ lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Thư Kiếm.
“Lương Sơn trại ba lần bốn lượt đến đây quấy rối thôn Tân Thủ số 10021 của ta, chúng ta đã không muốn tính toán, nhưng hiện tại các ngươi lại huy động người đến đấy, chẳng lẽ cho rằng cũng ta chỉ là bùn đất muốn nặn sao thì nặn!”
Trong lúc nói chuyện, trên người hắn dường như phát ra một luồng khí mạnh mẽ, tuy hơi mơ hồ nhưng người ta vẫn có thể cảm nhận được khí huyết sôi trào mãnh liệt trong cơ thể của hắn.
Tần Thư Kiếm híp mắt lại nhìn cảnh tượng quen thuộc này.
Nhập võ 6 tầng!
Khí huyết cường thịnh!
Hắn đã sớm đoán trước được, thôn Tân Thủ số 10021 sẽ có cao thủ vượt qua nhập võ 5 tầng.
Hiện tại, vị quán chủ Võ Quán này xuất hiện càng xác thực suy nghĩ của Thần Thư Kiếm là đúng.
Nếu là trước đây, một cao thủ nhập võ 6 tầng còn đáng giá cho hắn đề phòng, nhưng đối với hán hiện tại, một người nhập võ 6 tầng không đáng để hắn chú ý.
Lo lắng suy nhất của Tần Thư Kiếm chính là bên trong thôn Tân Thủ số 10021 cũng không chỉ đơn giản có một người nhập võ 6 tầng.
Nhưng sự tình đã đến một bước này thì dù có bao nhiêu sự không chắc chắn cũng không thể làm cho Tần Thư Kiếm rút lui.
Cho dù là có cao thủ nhập võ 7 tầng thì sao?
Hắn nhất định sẽ giết không tha!
Ánh mắt Tần Thư Kiếm trở nên lạnh lùng, cung tay lên hô: “Giết!”
Sau lưng, nhiều tên sơn phỉ lập tức vung đao về hướng thôn Tân Thủ.
Cũng không cần Cung Trường Võ và những người khác nói gì, thủ vệ thôn Tân Thủ trực tiếp tiến lên nghênh chiến.
Khung cảnh bình yên ban đầu đột nhiên rơi vào một cuộc chiến hỗn loạn.
“Giết!”
Đao Đầu Hổ không biết lúc nào đã ở trên tay hắn, đồng thời lúc đó cục đất dưới chân Tần Thư Kiếm nổ tung, thân thể như mũi tên rời cung bắn ra, chém về phía Cung Trường Võ.