Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương

Chương 102: Động thổ



Đêm thất tịch cũng không có mang đến bất kỳ biến hóa gì cho Tống Tân Đồng, lại vẫn bận rộn như ngày thường.

Trong nháy mắt liền tới mùng mười tháng bảy.

Giờ mẹo canh ba, Tống Tân Đồng đã sớm thức dậy, làm chuẩn bị cho việc khởi công hôm nay.

Ngày ấy Hồng sư phó dẫn Chương lão đến đã tính qua, vì bát tự của các nàng cùng canh, sáng sớm giờ thin làm lễ động thổ, đắp phòng, cho nên sáng sớm hôm nay bọn họ liền sẽ chạy tới, tế tự đào đất lên sau đó ăn sáng, ăn xong rồi liền bắt đầu đào đất làm móng.

Vừa mới đem nồi đun nước, Tạ thẩm liền tới đây hỗ trợ, vén tay áo lên liền hỏi: “Sáng sớm làm gì đây?”

“Tối qua ta đã ủ bột, chưng bánh bao.” Tống Tân Đồng nói.

Tạ thẩm xốc chậu lớn lên, sờ sờ bột mì đã ủ bên trong, đã nở rồi, “Nở rất không tệ!”

“Hôm qua ta tìm Hà nhị thẩm muốn bột nở, nếu không cũng không nở tốt như vậy.” Tống Tân Đồng tính toán nhân số, “Thẩm, ba mươi người phải làm bao nhiêu bánh bao a? Ta sợ nhiêu đây bột không đủ.”

“Ở đâu ra ba mươi người? Tính cả Hồng sư phó cùng thầy phong thủy kia mới hai mươi mốt người a.” Tạ thẩm nói.

“Còn có người trong nhà chúng ta a.” Tống Tân Đồng cười hỏi, “Thẩm nhi, ngươi cũng đừng tính sót chúng ta a?”

“Thu bà bà ngươi bọn họ sẽ không tới ăn cơm sáng, ngươi cứ làm cho mấy sư phó đó là được.” Tạ thẩm tính toán một chút, “Làm lớn một chút, mỗi người ít nhất được hai cái đi, làm sáu mươi cái đi.”

“Nhiêu đây bột có thể sao?” Tạ thẩm cũng có chút lo lắng.

Tống Tân Đồng nhìn nhìn, “Vậy làm trước đi, không đủ liền làm ăn sau.”

“Vậy được.” Tạ thẩm liếc mắt nhìn trong nồi nước một cái, “Đây là nấu cháo?”

“Phải.” Tống Tân Đồng thêm củi vào trong bếp lò, “May mắn trong nhà còn có hai cái nồi lớn còn có bếp nhỏ nấu.”

“Cũng không phải.” Tạ thẩm vừa bắt đầu nhào bột, “May mắn nền nhà này ở cạnh bên nhà, nếu không phòng bếp này của ngươi đều phải dỡ xuống, đến lúc đó chỉ có thể xào rau ngoài trời.”

“Ta đều đã tính rồi.” Tống Tân Đồng cười nói.

“Vậy cũng tốt, nền nhà của chúng ta liền ở phía trước, ngay giữa nền đất gian phòng vốn có, khi đó còn phải dỡ nhà cũ xuống mới được.” Tạ thẩm cực kỳ hối hận, “Sớm biết cũng học theo ngươi, chọn đất trống ngay bên cạnh nhà.”

“Hì hì, hối hận đi.” Tống Tân Đồng cười nói, “Không có gì, đến lúc đó có thể đến nhà ta nấu cơm.”

“Lúc đó rồi nói, nghe Đại Thúc ngươi.” Tạ thẩm đem bánh bao đã nặn tốt bỏ vào trong lồng hấp, đủ để ba bốn tầng.

Vừa tới giờ thìn, Hồng sư phó liền dẫn các công nhân tới.

Thanh sam lão nhân và Hồng sư phó mang theo mấy nam nhân tết bái thiên địa, lại tế bái tổ sư gia, lúc này mới gọi cặp song sing qua đào cái cuốc đầu tiên.

Sau đó Hồng sư phó liền dẫn mọi người tới gian nhà tranh trong viện, vây quanh ba cái bàn vuông sớm đã bày xong ngồi xuống, chờ khai màn.

Vừa lúc, bên này bánh bao Tống Tân Đồng cũng ra nồi, cùng cháo bưng ra ngoài, lại đem rau cùng thịt đã sớm xào xong đặt lên bàn, để mấy sư phó ăn với cơm.

“Uây, có bánh bao thịt là được, thế nào còn làm chút rau thịt đâu?” Hồng sư phó nhìn Tống Tân Đồng.

Tống Tân Đồng xấu hổ cười cười, “Ta sợ làm màn thầu không ngon, cho nên xào mấy món ăn cho các vị thêm vị.”

Hồng sư phó sao còn không biết nàng có ý gì, “Có bánh bao là đủ rồi, sáng sớm ngày mai cũng không cần làm rau thịt, ngươi làm kiểu này, sau này ta dẫn mọi người đến chỗ khác làm việc cực nhọc, sau này sáng tinh mơ liền không có khí lực làm sao mà được?”

“Đúng vậy đúng vậy, không cần làm tốt như vậy, có đồ chua là được.” Các công nhân còn lại cũng phụ họa nói.

“Vậy được, chờ ta làm xong đồ chua rồi, ngày mai lại bưng một chút ra cho các ngươi.” Tống Tân Đồng lớn tiếng đồng ý.

Chờ các công nhân ăn sáng no đủ thì liền trực tiếp đi đến nền đất bên cạnh.

Tống Tân Đồng mới bắt đầu làm thức ăn đưa đi công trường buổi trưa, đồng thời bắt đầu chuẩn bị đồ ăn buổi trưa. Hồng sư phó đã nói, chỉ cần có thể ăn no là được, món ăn cũng không cần quá nhiều, một chậu lớn thịt kho tàu là được.

Chẳng qua Tống Tân Đồng cũng không dám thực sự chỉ làm một chậu to thịt kho tàu, còn thêm một phần rau trộn bao tử heo cùng gan lợn xào các loại.

Những thứ này đều là lúc trước đã trước tốt cùng lão bản hàng thịt rồi, mỗi ngày tăng lượng đặt hàng, ra ngoài vẫn chưa đến nửa canh giờ, lão bản hàng thịt cũng vui vẻ bớt thời giờ đưa một chuyến qua đây.

Đến buổi tối lại làm đồ nhắm tôm hùm cũng ốc nước ngọt, còn thêm ruột già xào này nọ mấy món ăn với cơm, thẳng đến qua giờ tuất canh ba, các sư phó mới uống đến lắc la lắc lư đi về nhà.

Ngắn ngủi một ngày công phu, nền đất một thước sâu liền đào được một phần ba rồi, còn có ba bốn ngày nữa, toàn bộ nền đều đào được tốt rồi là có thể bắt đầu đổ móng.

“Xem như vậy, đầu tháng tám là có thể hoàn công rồi.” Tạ thẩm nói.

Thu bà tử cũng phụ họa nói: “Mấy sư phó này đều dùng hết khí lực, cũng không có kéo công, toàn bộ đều ra sức làm đâu.”

“Đó là Tân Đồng làm đồ ăn đầy đủ, những sư phó ấy trong đáy lòng cũng có sổ đâu.” Tạ thẩm nói: “Buổi tối sau khi bọn họ ăn mấy đồ nhắm ốc nước ngọt này nọ đều hô to đã ghiền, còn ngày này như thần tiên đâu.”

Thu bà bà ‘xuy một tiếng: “Uống rượu tốt như vậy cũng không phải là ngày như thần tiên sao!”

Tống Tân Đồng thu thập gian phòng thỏa đáng, cuối cùng có thể thở một hơi, “Thẩm, Thu bà bà, hôm nay thật đa tạ các ngươi, nếu không phải vậy ta còn bận quá không qua nổi.”

Tạ thẩm lập tức nói: “Ngươi lại vừa nấu ăn, lại nhìn chằm chằm việc đào mương máng chỗ ruộng nước, còn phải thu hàng ghi sổ sách, có thể không mệt mỏi sao? So với chúng ta đi công trường bán thức ăn còn mệt hơn.”

“Hôm nay ta vừa xem tiền bạc, thế nào hơn mười lượng a?” Cho tới nay mới hơn nửa tháng, mỗi ngày đều định đếm bạc kiếm được, đột nhiên nhiều bạc hơn như vậy, Tống Tân Đồng kinh ngạc không ngớt.

Tạ thẩm vội vàng nói: “Hôm nay khâm sai đại nhân dẫn mấy người giống như làm quan đến sạp chúng ta mua đồ ăn, vô cùng khí thế hào phóng, vừa ra tay chính là thưởng mười lượng, cái này nhưng bằng nhiều ngày vào sổ của chúng ta rồi.”

“Làm quan?” Tống Tân Đồng nhắc tới thấy hứng thú, “Thái độ của khâm sai đại nhân với bọn họ thế nào?”

Tạ thẩm nghĩ nghĩ, “Cảm giác rất kính cẩn, những những người kia đối với khâm sai đại nhân cũng rất cung kính.”

Kính cẩn? Chẳng lẽ là đại quan tới từ Lĩnh Nam thành?

Đây là tới tuần tra công trường?

“Tân Đồng, thế nào?” Tạ thẩm hỏi, “Lẽ nào đối với sinh ý chúng ta không tốt?”

Tống Tân Đồng lắc đầu, “Không phải, ta chỉ hiếu kỳ là ai mà thôi.”

“Vậy thì tốt, làm ta sợ nhảy dựng, ta còn tưởng rằng là không muốn chúng ta bán đâu.” Tạ thẩm vỗ vỗ ngực, “Mỗi ngày chúng ta cũng có thể kiếm vài lượng đâu, nếu như không cho chúng ta làm, vậy không có thu nhập thì làm sao đây?”

“Sẽ không, thẩm.” Tống Tân Đồng trấn an hai câu, “Trên công trường buôn bán thức ăn rất là bình thường, không có đại nhân nào sẽ quản mấy cái này.”

“Đúng vậy, không phải lúc trước cũng không quản sao.” Thu bà bà nói: “Hiện tại nói không thể bán, đâu có cái đạo lý này.”

Tạ thẩm cười gượng hai tiếng, “Ta cũng nhất thời nóng nảy mới nghĩ vậy.”

“Ngày mai Tân Đồng cũng an tâm bận việc ở nhà, vẫn là ta và Đại Nghĩa, Đại Hào đi, mấy ngày hai người bọn họ trông nom, rất nhanh nhẹn, ta xem sau này làm tiên sinh phòng thu chi hoặc là chạy đường gì đó đều không thành vấn đề.”

Tống Tân Đồng cười cười, “Vậy được, mấy ngày nay liền vất vả cho thẩm.”

“Vất vả gì, đều là sinh ý nhà mình.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.