Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương

Chương 88



Tống Tân Đồng cười lắc lắc đầu, “Ta cũng không biết, nhưng thử nuôi đi.”

Đích thực là nàng biết nuôi thế nào, chẳng qua không có nuôi qua, có một lần nàng cùng bạn đi làng du lịch nông thôn chơi, chỗ nông thôn đó nhà nhà đều làm nuôi trồng đặc sắc, các nàng đi nhà kia đúng lúc là nuôi tôm hùm nước ngọt, lúc đó vừa lúc cảm thấy hiếm lạ liền nhìn nhiều mấy lần, cũng nghe ông chủ nói chuyện phiếm một chút nên hiện tại mới có lá gan đi nuôi tôm hùm, hơn nữa ngày đông chỉ cần có nhiệt độ thích hợp cũng có thể ăn được tôm hùm mới mẻ béo bở.

Sỡ dĩ nàng dám cùng Hứa Minh An muốn một thành lợi tức là bởi vì nàng có phương pháp cung cấp hàng vào mùa đông cho hắn.

Trong trí nhớ của Tống Tân Đồng, toàn bộ Lĩnh Nam thành vừa vào đông liền sẽ có tuyết rơi, đến lúc đó cho dù Hứa Minh An lại có bản lĩnh cũng không có khả năng mua được tôm lớn, khi đó tôm của nàng chính là một nhà độc đại.

Cho nên, hiện tại hắn có cho nàng lợi tức hay không đều không có gì, bởi vì Tống Tân Đồng biết cuối cùng hắn vẫn sẽ trở lại.

Tống Tân Đồng nhìn núi xanh lục sắc ngoài phòng, đáy lòng không khỏi vui sướng, nhờ vào trước đây nàng làm phiên dịch nhẹ nhàng ở bên ngoài nên có thời gian vui chơi giải trí, có thời gian đi học các loại đông tây, tỷ như làm vườn, làm đồ gốm, lại tỷ như làm vải nhuộm giả cổ, lại như học một chút yoga, taekwondo, còn có nhiều thứ hơn.

“Vây được, đến lúc đó thẩm vẫn thay ngươi làm việc.” Tạ thẩm cười nói.

“Được, sau này các ngươi đều là tiểu nhị ngự dụng của ta.” Tống Tân Đồng cười đi ra sau phòng bếp, chuyển băng ghế ngồi cạnh Vương quả phụ, “Thẩm, nếu không nghỉ ngơi một lúc đi?”

“Không cần, ta không mệt.” Vương quả phụ đem tôm hùm đã chà rửa nhẹ nhàng bỏ vào trong thùng đánh cốc, “Việc này so sánh ra còn nhẹ nhàng hơn việc nhà nông.”

Tống Tân Đồng cầm kéo lên bắt đầu cắt bỏ đuôi ốc nước ngọt, “Thế nhưng dính nước quá nhiều sẽ bị phong thấp nặng.”

“Không sợ, ra nhiều mồ hôi thì chảy ra ngoài đi.” Vương quả phụ hiện tại một ngày chà rửa vài trăm cân, mỗi ngày cũng có thể được hai, ba trăm văn tiền, tự nhiên vô cùng nhiệt tình, “Tống gia cô nương ngươi đi nghỉ ngơi một chút đi, ta chà xát xong chút này sẽ tới cắt bỏ đuôi.”

“Thẩm trực tiếp gọi ta Tân Đồng là được.” Tống Tân Đồng cười cười cùng bà, sau đó hướng về Tạ thẩm hô: “Thẩm, trong thị trấn có thể mua vải dầu không?”

“Loại giấy dầu của ô dù?” Tạ thẩm hỏi.

Tống Tân Đồng ừ một tiếng, “Chính là cái loại không thấm nước.”

“Hẳn là có đi, tiệm bán ô hoặc là tiệm vải liền có.” Vương quả phụ nói.

“Vậy ngày khác đi thị trấn xem một chút.” Tống Tân Đồng muốn đi mua vải dầu làm bao tay không thấm nước, ít nhất sẽ tay sẽ không quá bị thương, thuận tiện lại mua một ít mật về, đến lúc đó uống nước mật ong cũng mỹ dung dưỡng nhan a.

Tuy hiện tại nàng bị phơi đen thui, nhưng đến mùa đông hẳn là sẽ trắng trở lại.

“Thẩm, trong thị trấn ở đâu có bán mật? Trong cửa hàng đường có bán không?” Tống Tân Đồng lại hỏi.

“Ngươi muốn mật a? Ngày mai để Đại Nghĩa bọn họ vào núi tìm cho a, trong tiệm đường sợ là thêm chè, không có tốt như nhà mình lấy.” Tạ thẩm nói.

Tống Tân Đồng trái lại muốn ăn, chẳng qua trong nháy mắt vừa nghĩ vẫn là quên đi, “Vẫn là đừng đi, sẽ bị ong mật đốt.”

“Sẽ không, Đại Nghĩa ngươi bọn họ từ nhỏ đã theo Tạ thúc ngươi đi lấy mật, có phương pháp lấy mật.” Tạ thẩm nói.

Vương quả phụ cũng chen vào nói, “Ta biết trong núi có trên một bụi cây hòe lớn có một tổ ong đặc biệt lớn, mật bên trong hẳn là đặc biệt nhiều.”

“Vậy để hắn lấy về cũng phân cho ngươi một chút, về nhà cho đứa nhỏ ngọt miệng.” Tạ thẩm nói.

“Vậy đa tạ.” Vương quả phụ cũng không đùn đẩy, trong nhà cũng không có gì bồi bổ cho đứa nhỏ, có mật này là có thể nhuận nhuận miệng cho Tiểu Hổ Tử.

Tống Tân Đồng cũng cao hứng đồng ý, giúp đỡ rửa sạch ốc nước ngọt, rất nhanh liền tới lúc dùng cơm tối.

Giống như trong dĩ vãng, Tống Tân Đồng sao chế, Tạ thẩm ở bên cạnh liền bày bàn, nhận tiền, Tạ thúc qua đây giúp dọn bát rửa bát.

Qua nửa giờ tuất, cũng bán được không sai biệt lắm mấy người thu thập nồi niêu chén bát chuẩn bị về nhà.

Lúc này gã sai vặt của khâm sai đại nhân qua đây, theo sau hắn còn có một đại hán.

Tống Tân Đồng kinh ngạc, nghi hoặc nhìn gã sai vặt kia, “Tiểu ca qua đây trễ như vậy là có việc gì thế?”

Gã sai vặt gật đầu, chỉ vào đại hán phía sau mình nói: “Chu quản sự phòng bếp lúc này của công trường chúng ta.”

“Chu quản sự.” Tống Tân Đồng lên tiếng chào hỏi cùng người tới.

“Tống tiểu lão bản, ngưỡng mộ đã lâu.” Chu quản sự chắp tay một chút.

Thấy hai người này đều rất khách khí, Tống Tân Đồng không nhịn được hỏi: “Chu quản sự cùng tiểu ca qua đây là có chuyện gì?”

Chu quản sự gật đầu, “Khâm sai đại nhân của chúng ta nhân thiện, niệm tình mọi người vất vả cực nhọc một tháng, tính toán đầu tháng bảy khao mọi người một trận, cho nên ta hướng Tống tiểu lão bản chọn mua một chút tôm hùm cùng ốc nước ngọt.

Vị khâm sai đại nhân này đúng là thiện tâm, Tống Tân Đồng hỏi: “Vậy Chu quản sự tính cần bao nhiêu?”

Chu quản sự nói: “Tôm hùm ba nghìn cân, ốc nước ngọt năm trăm cân.”

Tống Tân Đồng giật mình ngốc một chút, nhiều như vậy?

Tạ thẩm cùng Tạ Đại Ngưu bên cạnh bọn họ càng là cả kinh cười đến toe toét.

“Cần từ hôm nay?” Tống Tân Đồng lại xác nhận lần nữa, hôm nay đã là 29 tháng sáu, từ này trở đi là một tháng bảy.

“Nếu như ngày mai đưa tới trước thì tốt hơn.” Chu quản sự nhìn ra mặt Tống Tân Đồng lộ vẻ khó xử, “Đương nhiên, giá nói tốt.”

“Vậy Chu quản sự là tự mình xử lý hay là lấy đã xử lý.” Tống Tân Đồng hỏi.

Chu quản sự cũng ăn qua tôm hùm Tống Tân Đồng làm, rửa rất sạch sẽ, nhìn ra tốn rất nhiều công phu, “Nếu như đã rửa thì bao nhiêu tiền?”

Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ, không có đưa giá cao hơn: “Đã rửa sạch thì năm văn một cân, không rửa qua liền một văn một cân.”

Gã sai vặt nghĩ nghĩ, nói: “Người trong phòng bếp các ngươi đều là đàn ông lỗ mãng, vẫn là giao cho Tống tiểu lão bản rửa rồi đưa qua thì tốt hơn.”

Chu quản sự đương nhiên là nghe gã sai vặt, dù sao cũng tính vào sổ riêng của đại nhân, “Vậy nghe ý của ngươi, liền nhờ vào Tống tiểu lão bản, chậm nhất là từ nay trở đi sáng sớm giờ thìn liền đưa qua đây

Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ, “Thành.”

Gã sai vặt cho Tống Tân Đồng mười lượng: “Đây là tiền đặt cọc.”

Tống Tân Đồng nhận lấy bạc, “Chu quản sự yên tâm, nhất định sẽ đúng giờ đưa qua đây.”

“Tốt.” Chu quản sự trước khi đi còn hỏi một chút phương pháp nấu ăn, Tống Tân Đồng nói đơn giản với hắn một lần, lúc này mới luôn mãi cảm ơn cáo từ.

“Khâm sai đại nhân thật là tốt, trả bạc lại cho các ngươi thêm bữa cơm.” Tạ thẩm nói cùng Tạ Đại Ngưu.

“Khâm sai đại nhân là người tốt, liên đới các quản sự khác đều là người tốt, cũng sẽ không cắt xé tiền công.” Tạ Đại Ngưu chân thành nói: “Ta nghe nói huyện lão gia còn từng muốn đến trên công trường phân một chén canh, chẳng qua bị khâm sai đại nhân đá trở về, hiện tại còn cụp đuôi trong thị trấn đấy.”

“Nên!” Tạ thẩm nói: “Chúng ta bày hàng đã gần một tháng, còn chưa từng thấy khâm sai đại nhân đâu.”

“Ta cũng chỉ xa xa nhìn thấy một lần.” Tạ Đại Ngưu nói.

Tống Tân Đồng đi ở phía trước, “Thẩm, chờ chút chúng ta đi nhà thôn trưởng thông tri một chút được không?”

“Không cần, trong rừng khẳng định có không ít người ở đó suốt đêm mò đâu.” Ý Tạ thẩm chính là trực tiếp thông báo một tiếng.

“Đột nhiên thêm nhiều hàng như vậy, vẫn phải cũng thôn trưởng nói một chút, hắn nhất định sẽ lần nữa phân phối nhân thủ, nếu không sẽ không kịp.” Tống Tân Đồng nói.

Tạ thẩm suy nghĩ một chút thấy cũng phải, “Chúng ta đi đến giữa thôn.”

Hai người cầm đuốc đi nhà Vạn thôn trưởng, nói tình huống một chút với hắn, sau đó Vạn thôn trưởng lại vội vội vàng vàng đi thông tri an bài từ giờ với người ta, để cho bọn họ cũng vội vàng đi bờ sông thả lưới kéo tôm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.