Lão Lâm gật gật đầu, nói: “Vậy đúng rồi, lão thái gia hẳn là trong khi tu luyện đã xảy ra vấn đề gì đó, khiến cho tinh thần có chút rối loạn.”
“Cái gì?”
Phượng Tiêu kinh hô ra tiếng: “Ngươi nói là lão thái gia trong lúc tu luyện đã xảy ra vấn đề gì đó, khiến cho tinh thần có chút rối loạn? Sao có thể! Nếu như xảy ra vấn đề trong quá trình tu luyện, phỏng chừng sẽ bị tẩu hỏa nhập ma. Nhưng ta đã từng thăm dò lão, huyền khí trong thân thể lão hết thảy đều bình thường, không có khả năng sẽ xuất hiện loại chuyện như ngươi nói, có phải ngươi đã khám sai rồi hay không?”
Nghe được lời này, lão giả nhíu mày: “Nếu như lão gia không tin, có thể mời người khác tới chuẩn trị cho lão thái gia, nhưng ta chỉ muốn nói, bất luận là thỉnh ai tới cũng đều giống nhau. Hơn nữa, trước mắt tốt nhất là nên nhốt lão thái gia lại, nếu không chờ đến khi lão tỉnh lại, còn không biết có thể lại giống như lúc trước hay không. Hiện tại, lão thái gia rất nguy hiểm, lão sẽ không biết mình đang làm gì.”
“Ngươi, ngươi đang nói, nếu gia gia tỉnh lại, rất có khả năng sẽ lại lấy kiếm muốn giết chết ta?” Giọng nói của Phượng Thanh Ca khẽ run lên hỏi, sắc mặt tái nhợt.
Lão Lâm gật gật đầu: “Ân, rất có khả năng đó.”
Nghe được lời này, sắc mặt Phượng Tiêu cũng ngưng tụ lại. Hắn nhìn nhìn nữ nhi đang cố gắng áp chế kinh hoảng, lại nhìn nhìn lão phụ đang hôn mê trên giường, không khỏi thở dài: “Trước hết mời thêm vài vị y giả qua đây kiểm tra thật kỹ rồi hẵng nói. Thanh Ca, ngươi trở về viện trước đi, nơi này đã có cha giải quyết.”
“Ân.”
Nàng hạ liễn đôi mắt và gật gật đầu, trong lòng cũng đã lường trước, rằng hắn sẽ không dễ dàng lập tức đem nhốt lão gia tử lại. Rốt cuộc, tình cảm phụ tử giữa hắn và lão gia tử từ trước đến nay đều luôn rất tốt, tất nhiên sẽ không dễ dàng nhốt lão gia tử lại bởi vì kết luận của một vị y giả nói rằng tinh thần của lão gia tử đã bị rối loạn.
Tuy nhiên, ngay cả khi hắn mời ai tới cũng đều giống nhau, nàng sẽ khiến hắn tin tưởng, lão gia tử đã bị điên rồi.
……Edit & Dịch: Emily Ton…..
Bên kia, Phượng Cửu đang dùng một tay nâng má ngồi ở trong viện, cũng không biết đang nghĩ đến điều gì, ngay cả khi Lãnh Sương đã quay trở lại, nàng cũng không phát hiện ra.
“Chủ tử?”
“Ân?” Nàng phục hồi lại tinh thần, nhưng thấy nàng ta đang đứng bên người, liền hỏi: “Các ngươi đã trở lại? Có chọn được người không?”
“Có, thiếu gia mua năm người trở về, đang muốn thỉnh chủ tử đi qua sân viện phía trước.”
“Ân.” Nàng đặt tấm khăn che mặt lên, chậm rãi đi vào sân viện phía trước.
Quan Tập Lẫm nhìn thấy nàng thì vội vàng đi lên đón: “Tiểu Cửu, ngươi tới rồi, ngươi nhìn xem, ta mua năm người trở về, trong đó có một người là đầu bếp nữ.” Chưa xong, lại nói với mấy người kia: “Các ngươi hãy ngẩng đầu lên để muội muội ta nhìn xem.”
“Vâng.”
Mấy người đáp lời, lúc này mới mang theo thấp thỏm ngẩng đầu nhìn lên. Khi nhìn thấy rõ ràng thần thái của người nữ tử đang đứng trước mặt, trong mắt mấy người liền bị mê hoặc, nhưng lại không dám làm càn đánh giá nàng quá mức, mà chỉ nhìn thoáng qua sau đó vội vàng rũ thấp mắt hèn.
Ánh mắt Phượng Cửu xẹt qua mấy người, sau khi đánh giá một phen, hỏi: “Tên của các ngươi là gì?”
“Thỉnh tiểu thư ban danh cho bọn nô tỳ.” Đầu bếp nữ lớn tuổi mở miệng nói. Bởi vì các nàng đã bán mình, về sau chính là người nhà này, tất nhiên sẽ không còn có thể dùng tên trước kia.
“Vậy hãy bắt đầu bằng từ Thanh, bốn chữ Bình An Như Ý, mỗi người các ngươi hãy chọn một, đối với nữ đầu bếp, hãy gọi là Thanh nương đi!”
“Tạ tiểu thư ban danh.” Mấy người quỳ gối hành lễ.
Nàng gật gật đầu, nói với Quan Tập Lẫm một bên: “Ca, hãy để Lãnh Sương an bài chỗ ở cho các nàng, nói qua quy củ một chút. Hôm nay ta ra ngoài một ngày nên có chút mệt mỏi, về phòng nghỉ ngơi trước.”
“Được, vậy ngươi đi thôi!” Hắn gật đầu, sau khi nhìn nàng rời đi, mới giao đãi Lãnh Sương dàn xếp cho các nàng, sau đó cũng rời đi.
“Đi theo ta!” Lãnh Sương nói, mang theo các nàng đi về hướng trong viện.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!