Lý Vân Tiêu cố ý kiểm tra đại trận hộ thành Thiên Hàn, đúng là rất mạnh mẽ.
Đại trận hộ thành của thành Thiên Hàn có đặc điểm là cứng chắc và đơn nhất, hơn nữa có thể liên tục vận chuyển năng lượng.
Không giống Thiên Vũ giới thích làm hoa hòe, trừ phòng ngự ra còn thích tăng thêm các loại thủ đoạn công kích, cách phòng ngự và công kích không chỉ một loại, nên đại trận hộ thành của thành trì Thiên Vũ giới cực kỳ phức tạp.
Vi Thanh nói:
– Nếu vừa lên bọn chúng đã tấn công mãnh liệt tức là tâm tính bất ổn, tính tình nóng nảy. Bây giờ để đám ma vật vô dụng công kích đại trận hộ thành tức là đã có sách lược chiến đấu toàn diện, hiện giờ nhẹ nhàng nhưng rất nhanh sẽ trở nên kịch liệt.
Quả nhiên không lâu sau tần suất công kích càng lúc càng mạnh.
Chính giữa trận pháp thành Thiên Hàn có mấy trận pháp sư đang căng thẳng nhìn chằm chằm đại trận, sợ xảy ra chút sai sót gì.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm trọng, xoa hai tay bình tĩnh nhìn.
Một đám cường giả đã tập hợp trong thành Thiên Hàn, họ đứng sau lưng Lý Vân Tiêu và Vi Thanh, biểu tình căng thẳng chú ý tình huống xung quanh. Còn nhiều ma thú, ma cầm thành Thiên Hàn nuôi cũng được thả ra.
– Quyết chiến sao?
Lý Vân Tiêu chắp tay sau lưng bình tĩnh nhìn đối phương tấn công trận pháp. Đúng như Vi Thanh nói, lực lượng từ yếu đến mạnh không ngừng một giây, đã đánh bảy, tám canh giờ.
Giờ phút này màu sắc kết giới cứ nhạt dần cho thấy lực lượng suy yếu, sắp hết sức chống đỡ.
Trong lòng Lý Vân Tiêu không ngừng tính toán, hắn giơ tay lên ra lệnh:
– Kêu người rút trận pháp lại.
Đám Ma tộc biến sắc mặt nói:
– Cái gì? Rút trận?
Vi Thanh nhìn Lý Vân Tiêu, hiểu ý hắn:
– Ý của ngươi là đây không phải quyết chiến nên muốn giữ lại trận pháp, tránh cho lúc phá trận gặp phản phệ?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
– Không sai, đại trận hộ thành này dùng rất tốt, nếu bị phá hủy thì tiếc. Chúng ta không biết đây có phải là cuộc chiến cuối cùng chưa, nếu trận bị hủy mà chiến đấu chỉ mới bắt đầu thì sẽ cực kỳ bị động.
Vi Thanh gật gù:
– Ta cũng đồng ý quan điểm giữ lại trận pháp, mọi người hãy có giác ngộ sẵn sàng đi, không ai có thể bảo đảm mình sống tiếp trong trận chiến này. Nhưng dù có chết cũng không để đối phương dễ chịu. Đối phương đã chọn khai chiến với chúng ta thì phải trả giá nên có!
Vi Thanh là lãnh tụ của Thánh vực, bẩm sinh có khí chất người bề trên nên cố gắng ủng hộ sĩ khí.
Một Ma Quân hét to:
– Chúng ta tu luyện yên lành trong thành Thiên Hàn nhưng đám tạp chủng này dám đến phạm chúng ta, cho bọn họ có đi không có về!
Tiếng hét rung trời, sát khí phóng lên cao.
Ngay lúc này, bên chính giữa trận pháp ngừng vận chuyển đại trận hộ thành.
Bầu trời bỗng chốc rực sáng, nhiều ma vật công thành như mưa sao sa rơi xuống thành Thiên Hàn.
Mọi người chỉ nhìn ma vật đầy trời rớt xuống là đã thấy nghẹt thở.
Nhưng may mà chỉ là một số đẳng cấp không cao, không đem lại uy hiếp quá lớn.
Lý Vân Tiêu lấy Tiếu Ngạo Hồng Trần ra liên tục quạt mấy cái trên trời, mỗi lần đều điều chỉnh sức tránh cho bị quạt rút đi nhiều sức mạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lực lượng khủng bố hóa thành từng luồng gió và lửa lớn bay lên trời, nháy mắt đánh tan tất cả ma vật.
Bầu trời khoảnh khắc sáng sủa trong xanh, ma khí cũng bị quét sạch.
– A!?
Đám Ma tộc sau lưng Lý Vân Tiêu xoe tròn mắt nhìn, dụi mắt, họ cứ tưởng là ảo giác.
Vi Thanh cũng hết sức giật mình, tuy đã thấy Lý Vân Tiêu sử dụng cây quạt này vài lần nhưng trên chiến trường hiệu quả thế này mới kinh người nhất.
Mấy cái quạt vừa rồi ít nhất khiến hàng ngàn ma vật chết trong tay Lý Vân Tiêu.
Bầu trời tĩnh lặng, liên minh bốn bộ xoe tròn mắt.
Mấy luồng sáng bay nhanh đến, khoảnh khắc hiện hình trên bầu trời đỉnh đầu nhóm Lý Vân Tiêu, là bốn Ma Tôn tự mình đến.
Một đám Ma Quân kéo tới như vì sao lấp lánh trải rộng trên bầu trời.
Mặt Ma tộc thành Thiên Hàn trắng bệch, tất cả đều oán hận trừng to mắt, lộ ra vẻ hung ác.
Trong tĩnh lặng Cung hét to:
– Là ngươi…!
Cung hoàn toàn không tin được điều trông thấy, xoe tròn mắt như thạch lựu nhìn Lý Vân Tiêu đăm đăm.
Ba Ma Tôn khác cũng thấy Lý Vân Tiêu, giật mình biến sắc mặt, trong óc nhiều suy nghĩ lướt qua, trăm ngàn dấu hỏi nổi lên trong óc.
Viêm lạnh giọng nói:
– Hèn gì ta cứ thấy cuộc chiến Thương Huyền sơn có vấn đề, thì ra Viện bộ, Tranh bộ đã cấu kết với Thiên Vũ giới, bốn bộ lần này thảo phạt càng là lẽ đương nhiên.
– Xì!
Lý Vân Tiêu bật cười nói:
– Kẻ thất bại luôn thích tìm lý do, các ngươi đã thua một lần trong thành Hồng Nguyệt, hôm nay sẽ thua lần thứ hai trong thành Thiên Hàn.
– Hừ! Giọng điệu thật ngông cuồng!
Lòng Hậu rực cháy lửa giận nói:
– Ta vốn còn băn khoăn việc chinh phạt Viện, nhưng bây giờ xem ra Viện thật sự nên chết.
Cơ cảnh giác nói:
– Mọi người cẩn thận chút, người này đã là Ma Tôn cảnh, hơn nữa người bên cạnh hắn đã…
Cơ chợt ngừng lời, nét mặt sa sầm, lòng dậy sóng thần.
Tại sao có thêm hai vị Ma Tôn cảnh?
Ba người khác biến sắc mặt, thế mới phát hiện tu vi của Lý Vân Tiêu, Vi Thanh ngang ngửa bọn họ.
Cung giật mình kêu lên:
– Bọn họ làm sao vượt qua giới lực Ma giới được?
Cơ nói:
– Chuyện này thì không khó, chỉ cần luyện hóa vật giới lực Ma giới ngưng tụ là được. Hai người này hơn phân nửa là luyện hóa Nghê Hồng thạch, nhưng tại sao tu vi của họ có thể trong thời gian ngắn bước vào Ma Tôn cảnh? Dù là Ma tộc chúng ta cũng không thể suôn sẻ như vậy.
Hậu lạnh lùng nói:
– Tóm lại càng không thể để bọn họ sống, thù mới hận cũ lần này cùng nhau thanh toán!
Cung nét sắc mặt khó xem nói:
– Cẩn thận chút là hơn, còn Viện, Tranh trốn trong thành, tính ra là bốn vị Ma Tôn cảnh rồi.
Viêm tức giận quát:
– Sao có thể tính vậy được? Hai tiểu tử này cùng lắm là mới đột phá gần đây, sao có thể đánh đồng với chúng ta? Một mình ta có thể diệt hai người bọn họ!
Cung hờ hững liếc qua Viêm, cười khẽ:
– A? Vậy ngươi cứ thử xem? Vừa lúc chúng ta mất mặt trong Thương Huyền sơn, đang suy xét lần này nhặt lại đây.
Khuôn mặt giận dữ của Viêm cứng ngắc, gã liếc Lý Vân Tiêu và Vi Thanh, hậm hực nói:
– Chúng ta rõ ràng có bốn người, thắng rất dễ dàng, tại sao để một mình ta đi mạo hiểm? Có cần tranh nhau lời nói vậy không?
Cơ nói:
– Chúng ta cần đề phòng Viện và Tranh nữa. Đặc biệt là Ma Viện, nghe nói đã có lực lượng Nửa Bước Thánh Ma, nếu ngươi có thể một chọi hai thì chúng ta không lo gì nữa.
Cơ mặt Viêm co giật nói:
– Nghe nói đại chiến khoáng thế lúc trước trong thành Thiên Hàn thì Viện đã bị thương nặng, xem tình hình hiện giờ hình như đúng thật.
Cung nói:
– Cẩn thận mới lái thuyền vạn năm được, đề phòng chút là hơn. Nếu ngươi sợ có gì sơ sẩy thì kêu một người lên, đấu đơn với nhau, ký thêm giấy sinh tử. Chỉ cần tiêu diệt một Ma Tôn của đối phương thì chúng ta không chỉ chiếm ưu thế về lực lượng mà sĩ khí cũng nâng cao, lúc đó xua quân tràn xuống tiêu diệt bọn họ! —————
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!