Vài giờ sau, chiến hạm rốt cục về tới Viêm Võ thành.
Tin tức chân long xuất thế, Dận Vũ vẫn lạc, vài vị cường giả đỉnh phong còn sống sót từ thời đại chân linh toàn bộ tử vong, cùng tin tức Ba Long với Trữ Khả Nguyệt hi sinh nháy mắt truyền khắp Viêm Võ thành.
Chuyện Ba Long hi sinh là do Lý Vân Tiêu tự mình báo tin cho Thủy Tiên, nàng vừa nghe tin liền khóc lớn hôn mê bất tỉnh.
Hải Thần Ba Mộc không ngừng than thở, nhưng bình tĩnh hơn rất nhiều, dù sao sinh tử có mạng, trong lòng hắn đây là việc thường tình.
Về việc Trữ Khả Nguyệt tử vong, Lý Vân Tiêu tự mình đi Hồng Nguyệt thành một chuyến.
Hắn đã đóng băng thi thể của Trữ Khả Nguyệt, lúc này mang về giao lại cho cha con Trữ Khả Vi cùng Trữ Khả Vân.
Trữ Khả Vân nức nở:
– Đây là kết cục do nàng tự mình lựa chọn, từ nay về sau xem như Khả Nguyệt đã được tự do.
– Tự do…
Trong lòng Lý Vân Tiêu khó sống, bi thống như đao cắt.
Mấy ngày sau cả Thiên Vũ giới bình phục lại sau tin tức chân long sinh ra, bắt đầu chiêng trống rùm beng chuẩn bị chiến tranh.
Mấy tháng sau thương thế Lý Vân Tiêu mới khỏi hắn, bắt đầu luyện hóa long hồn.
Từng điểm hồn quang từ trong thi thể Dận Vũ bị Lý Vân Tiêu rút đi ra, dung nhập vào trong Thùy Chủ Trầm Phù.
Kiếm khí cuồng bạo giống như dã thú ngửi được mùi huyết tinh, hưng phấn tới mức kiếm âm rung lên, thậm chí bắt đầu chủ động hấp thu hồn lực.
Dận Vũ được sinh ra từ quy tắc, sau khi chết ý chí trở về thiên địa, chỉ lưu lại năng lượng hồn phách thuần khiết ở nhờ trong long thân, trái lại giảm đi không ít công phu cho Lý Vân Tiêu.
Sau khi Thùy Chủ Trầm Phù rút hết long hồn, thân kiếm lóe ra hoàng mang quỷ dị, hồn lực trung hòa cùng sát phạt khí, dần dần bình tĩnh trở lại.
Xa Vưu vẫn ở bên cạnh lẳng lặng quan sát toàn bộ quá trình, cho tới khi kết thúc hắn vung tay lên đánh ra một đạo kiếm khí.
Thi thể Dận Vũ xuy một tiếng, bị chém vỡ thành vô số khối nhỏ, bị lực lượng cổ kiếm giới triệt để hóa thành bột mịn, tiêu tán trong thiên địa.
Lý Vân Tiêu bất mãn nói:
– Ngươi làm cái gì? Chân long thân thể, đây là tài liệu cực kỳ trân quý, khó kiếm vô cùng! Ngươi lại hủy nó!
Ánh mắt Xa Vưu lạnh lẽo nhìn hắn, lạnh giọng nói:
– Chân long thân thể? Trước mắt ngươi không phải còn một thân thể sao? Có cần đem ta luyện hóa luôn hay không?
Lý Vân Tiêu nhướng mày nói:
– Nếu như ngươi không để ý, bản thân ta thật có hứng thú.
Sắc mặt Xa Vưu lạnh xuống, trong mắt bắn ra sát khí.
Lý Vân Tiêu bị hắn trừng mắt làm sống lưng phát lạnh, vội vàng phất tay nói:
– Tốt lắm, không náo loạn với ngươi, ngươi đã hủy thân thể chân long rồi, ta muốn chuyên tâm bế quan.
Xa Vưu mắng:
– Bế quan cái gì, bây giờ chỉ cần tổ chức nhân thủ giết tới Ma giới tiêu diệt Lục Sí, hết thảy đều giải quyết!
Lý Vân Tiêu khinh miệt nhìn hắn, nói:
– Đừng tưởng rằng đạt tới Giới Vương cảnh thì giỏi lắm, Dận Vũ cũng là cường giả Giới Vương cảnh, còn không phải nói chết thì chết? Chỉ có Thiên Giới chi chủ mới có thể vô câu vô thúc trong thiên địa, rong chơi trong vũ trụ. Mà ngươi, thân là chân long do giới lực ngưng tụ, cơ hồ không có khả năng xông qua Giới Vương cảnh, bi ai a!
– Ha ha, ăn không được nho thì nói nho xanh!
Xa Vưu cười như điên, trào phúng:
– Có bản lĩnh ngươi lên tới Giới Vương cảnh rồi nói sau, ta xem đời này ngươi không thể nào đạt tới giới vương, còn nói là Thiên Giới chi chủ, phi!
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
– Hiện tại ta không thời gian nói nhiều với ngươi, nếu ngươi muốn đi Ma giới đợi sau khi ta xuất quan thì đi cùng ngươi. Ta cũng rất muốn biết tình huống hiện tại thế nào, không biết Vi Thanh đã chết hay chưa!
Xa Vưu cười lạnh nói:
– Lấy thực lực của cặn bã kia, hơn phân nửa là đã chết.
Tuy hai người luôn trêu chọc, nhưng nội tâm Lý Vân Tiêu có chút lo lắng.
Sau đó hắn đuổi Xa Vưu, một mình ở lại Giới Thần Bi tu luyện.
Mấy tháng sau Lý Vân Tiêu lại thử trùng kích Giới Vương cảnh, quá trình kéo dài bảy tám ngày thời gian, cuối cùng vẫn thất bại.
Hắn đành phải buông tha, quyết định xuất quan.
Trong chủ điện Viêm Võ thành, bắt đầu thương nghị hành trình đi Ma giới lần thứ hai.
Linh Mục Địch đang bế tử quan, hiện tại mọi sự trong Thiên Vũ minh đều do Đinh Linh Nhi giải quyết.
– Vân Tiêu ca muốn đi Ma giới?
Đinh Linh Nhi chấn động nói.
– Khoảng cách mà Nhu Vi đại nhân suy tính vẫn còn bốn năm, hiện tại đi Ma giới có thể quá mạo hiểm hay không?
Lý Vân Tiêu thở dài:
– Hiện tại ta vẫn lưu lại ở dưới Giới Vương cảnh, mạnh mẽ tu luyện chưa hẳn có thể đột phá. Huống hồ ta thật quan tâm trạng huống hiện tại của Ma giới, nếu không nghe được tin xác thực thật sự bất an. Lần này ta cùng Xa Vưu đi Ma giới là được, đừng gióng trống khua chiêng, cũng không cần báo cho ai, chỉ cần nói ta vẫn còn bế quan là được.
Đinh Linh Nhi nghĩ nghĩ nói:
– Nếu Vân Tiêu đại ca đã có định đoạt, Linh Nhi cũng không tiện nói thêm gì nữa. Nhưng trong mấy tháng đại ca bế quan, Ngải đại nhân đã tìm vài lần đều bị ta thoái thác.
– Nga?
Lý Vân Tiêu gật đầu, nói:
– Trước khi đi Ma giới, cũng nên nói chuyện với Yêu tộc. Ngươi cho Thuật Uyển chuẩn bị một ít Phệ Giới đan cùng Ngự Ma khải, cung cấp cho Xa Vưu sử dụng. Ta đi xem Yêu tộc trước.
Nói xong cũng không chờ Đinh Linh Nhi trả lời đã thuấn di đi tới lãnh địa của Yêu tộc, tới trên bầu trời Ngải hành cung.
Thần thức hắn đảo qua, thuấn di tới trước Yêu Hoàng điện.
Thị vệ trước điện liền cảnh giác, vây quanh hắn.
Người phụ trách kinh hãi:
– Minh chủ?
Lý Vân Tiêu gật đầu, sắc mặt bình tĩnh nói:
– Ta muốn gặp Yêu Hoàng.
Người kia định nói chuyện, trong điện chợt truyền ra thanh âm của Mạch, có chút dồn dập cùng hưng phấn:
– Mau cho hắn vào đi!
Thị vệ liền tách ra, người phụ trách vội vàng dẫn Lý Vân Tiêu đi vào.
Vừa đi được một đoạn thì Mạch tự mình nghênh đón, Ngải đi theo sát phía sau.
– Lý Vân Tiêu, đúng là quý nhân bận rộn, hiện tại muốn gặp ngươi muôn vàn khó khăn!
Tuy Mạch luôn lo lắng, nhưng vừa nhìn thấy Lý Vân Tiêu thì lửa giận bốc lên, dáng vẻ như chỉ cần một lời không hợp liền khai chiến.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Khi ngươi muốn làm việc gì, không ai có thể làm khó ngươi. Sở dĩ không gặp được ta, chỉ có thể nói Yêu Hoàng đại nhân cũng không thật sự muốn gặp ta đâu.
– Được rồi được rồi, đừng dông dài với ta nữa!
Mạch cảm thấy đau đầu, lập tức xua tay cắt đứt, nói:
– Đi theo ta đi!
Ba người đi vào điện, chia nhau ngồi xuống.
Lý Vân Tiêu cùng Mạch ngồi trên chủ vị, Ngải ngồi xuống bên trái của Mạch.
Mạch thẳng thắn hỏi:
– Lý Vân Tiêu, bây giờ ngươi tính toán thế nào?
Lý Vân Tiêu vuốt mũi, cười khổ nói:
– Vấn đề này để ta hỏi các ngươi mới đúng chứ? Hôm nay Yêu tộc tính toán thế nào?
Mạch trầm mặc,nói:
– Ngươi xác định Ma Thủ chính là Lục Sí?
Lý Vân Tiêu xòe tay, tựa hồ tức giận cau mày nói:
– Đã tới lúc này còn hỏi có xác định hay không sao? Có phải muốn ta mang ngươi đi Ma giới cho ngươi tận mắt nhìn thấy? —————
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!