Lục Sí lau máu tươi trên môi, lạnh giọng nói:
– Nói không chừng nếu còn khinh thường thật sự sẽ bị các ngươi thủ tiêu.
Trong lòng Lý Vân Tiêu khẽ động, cau mày nói:
– Máu? Ngươi không phải ma thân sao? Sao còn có máu tươi!
Lục Sí cười lạnh nói:
– Vấn đề này đợi ngươi xuống địa phủ hỏi Diêm Vương!
Trên người hắn đột nhiên dao động, phảng phất như có lực lượng cường đại truyền vào, ba người Lý Vân Tiêu lập tức cảm nhận được, không khỏi kinh hãi:
– Đạo phân thân thứ ba lại dung nhập sao?
Lý Vân Tiêu nói:
– Nếu chỉ dung hợp ba đạo phân thân đã nghĩ rong ruổi Thương Huyền sơn, không khỏi quá xem thường thiên hạ anh hùng!
– Hừ, nếu bổn tọa dung hợp sáu phân thân, trò chơi liền nhàm chán. Nháy mắt tiêu diệt cả hai giới, còn niềm vui gì đáng nói?
Lục Sí dung hợp thêm một đạo phân thân, lực lượng lại tăng lên, khí thế vô cùng cường hoành tán phát làm lòng người trầm xuống. Càng làm ba người Lý Vân Tiêu buồn bực chính là theo thực lực tăng lên, thương thế trên người hắn cũng hoàn toàn khép lại.
Nếu còn tiếp tục như vậy, chẳng phải Lục Sí vẫn còn ba lần cơ hội khôi phục lực lượng?
– Vậy trực tiếp chết luôn ở tầng dung hợp thứ ba này đi!
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, Thùy Chủ Trầm Phù phát ra kiếm ý khuấy động:
– Kiếm Đãng Quần Ma!
Một chiêu cuồng bạo đánh ra, hóa thành kiếm ảnh thật lớn, chỉ thấy kiếm thế đã như trời sụp đất nứt, từ trên bầu trời chém thẳng xuống!
– Buồn cười!
Đao ảnh vừa chuyển, A Hàm đao phát ra ma âm, đón kiếm ảnh chém tới!
Oanh long!
Kiếm ảnh nứt vụn, một đạo nhân ảnh chợt hiện, xuất hiện ngay trước người Lục Sí, lại một kiếm chém xuống!
Phanh!
Lục Sí vung tay, A Ma Luân Bảo chắn bên người, kháng cự Thùy Chủ Trầm Phù!
Thập nhị phúc luân lực lượng nhanh chóng xoay tròn, tước mở kiếm khí hộ thể xung quanh Lý Vân Tiêu, đập lên nhục thể của hắn.
Lý Vân Tiêu vẫn vững vàng bất động, tay trái kháp quyết, mi tâm chợt lóe kim quang, toàn thân phủ kín văn bia của Giới Thần Bi.
Sau đó quyết ấn hóa chưởng, ma khí tràn ngập khởi động tràn tới, không ngừng xoay tròn quanh thân!
– Phong Vân Do Ngã!
Đại Phong Vân Chưởng ngưng tụ bên tay trái, uy thế tràn ngập đầy trời giáng xuống!
Lục Sí biến sắc, cả kinh nói:
– Ngươi luyện hóa Giới Thần Bi, đã trở thành Giới Vương?
Hắn còn chưa dứt lời, A Nam Kiền Sát đã mạnh mẽ hóa thành mặt thuẫn lóe ra từng đạo ma quang, vững chắc vô cùng!
Oanh!
Đại Phong Vân Chưởng đánh lên mặt thuẫn, vô số kim sắc phù văn theo chưởng lực giáng xuống, đánh nát tầng tầng thuẫn quang.
Lục Sí bật lui ra sau mấy bước.
Chỉ mới vài chiêu cũng làm mọi người cả kinh trợn mắt há hốc mồm, đặc biệt là quần ma trong Thương Huyền sơn.
– Thật mạnh! Quả thật là mạnh mẽ!
Tranh kích động liên tục giậm chân, hưng phấn nói:
– Có thể thắng! Cuộc chiến này tất nhiên có thể thắng!
Nhưng bản thân Lý Vân Tiêu lại không lạc quan như vậy, mặc dù là hắn dùng một kiếm cùng một chưởng cực mạnh nhất của mình nhưng chỉ có thể bức lui Lục Sí trong khi Lục Sí chỉ mới dung hợp ba đạo phân thân. Nếu còn tiếp tục dung hợp thêm ba phân thân còn lại, chỉ sợ lực lượng gia tăng không chỉ một lần.
Hơn nữa bởi vì Giới Thần Bi đang ở trong Ma giới cho nên cũng chỉ phát huy lực lượng có hạn, cũng may Thùy Chủ Trầm Phù không bị Ma giới ảnh hưởng.
– Lý Vân Tiêu, ngươi quả nhiên làm cho ta kinh ngạc đâu!
Trong ba khuôn mặt của Lục Sí, có một khuôn mặt tràn ngập giận dữ, trong mắt bắn ra ngọn lửa lạnh giọng nói:
– Một đường tới nay luôn bị ngươi áp chế trêu đùa! Nếu không phải do ngươi, ta đã sớm tiến nhập Thánh Ma cảnh, luyện hóa hai giới từ lâu, trực tiếp rong chơi vũ trụ!
Lý Vân Tiêu nhìn thấy pháp tướng kia, cả kinh hô:
– Lý Dật?
– Hừ! Đi chết đi! Toàn bộ nhục nhã cùng hận ý ngày xưa, hôm nay phải tìm lại, gia tăng lên người ngươi gấp trăm lần!
Lục Sí nổi giận gầm lên một tiếng, vung tay, A Lại Huyền Việt hóa thành đạo ma quang mạnh mẽ đâm tới.
– Ma Chủ, chết đi!
Đột nhiên sau lưng truyền ra tiếng quát chói tai của Viện, chỉ thấy hai đạo hỏa diễm xoay tròn, hóa thành một long một phượng bay tới.
– Long Phi Phượng Vũ!
Lý Vân Tiêu nhìn thấy A Lại Huyền Việt đâm qua, thân hóa lôi quang chợt lóe, lập tức tránh né.
– Trảm yêu!
Kiếm khí khởi động, phối hợp công kích của Viện chém xuống!
Sắc mặt Lục Sí đồng thời biến đổi, A Át Phạm Sát phát ra tiếng vang, tạo thành kết giới, đồng thời A Nam Kiền Sát xoay tròn hóa thành thuẫn giới.
Oanh long!
Hai người liên thủ một kích đánh lên kết giới của hai kiện ma binh, kiếm khí cùng hỏa nhận chậm rãi thẩm thấu đi vào.
Lục Sí cũng cảm giác cố hết sức, đột nhiên thân ảnh vừa động liền xuất hiện bên cạnh kết giới, dùng A Hàm đao mạnh mẽ chém về phía Lý Vân Tiêu, tốc độ cực nhanh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt khiến cho hắn không kịp phòng ngự.
Nhưng Lý Vân Tiêu vô cùng mẫn tuệ, lập tức thu lại Thùy Chủ Trầm Phù ngăn chặn bên người.
Oanh!
Ngăn trở một kích của A Hàm đao, Lý Vân Tiêu lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Lục Sí tựa hồ nhìn ra được ba người liên thủ, thân ảnh lóe ra, tàn ảnh đầy trời, không cách nào phân biệt được chân thân.
Vẻ mặt Lý Vân Tiêu đại biến, chỉ cảm thấy chân khí dị thường nguy hiểm ập tới khắp bốn phía.
Hắn cầm kiếm, một tay kháp quyết, quát:
– Kiếm hóa cửu long, thân hóa vạn thiên!
Trong khoảnh khắc hư ảnh đầy trời, quấn quýt đối chiến cùng Lục Sí, không còn phân rõ là ai. Đưa mắt nhìn vào chỉ thấy kiếm ảnh cùng ma quang tung hoành, cùng lực lượng đáng sợ thỉnh thoảng tràn ra, mỗi lần rơi xuống núi non bên dưới đều khiến Ma tộc một mảnh tổn thương lẫn tử vong thành mây khói.
Hai người đối chiến, đao quang kiếm ảnh đầy trời.
Nhưng chỉ một lát Lý Vân Tiêu đã rơi xuống hạ phong, bị buộc hợp nhất thân pháp thả người nhảy ra.
Đao ảnh tung hoành, Lục Sí không ngừng truy tới.
Lúc này Viện mới phục hồi lại tinh thần, trên người lóe sáng kim quang, nháy mắt đi tới bên cạnh Lục Sí, kim mang hóa thành lợi nhận chém tới.
Kim quang truyền ra thanh âm ông ông, chính là Pháp Thụ Kim Luân, không ngừng di chuyển trên không trung.
– Muốn chết!
Đao ảnh trong tay Lục Sí bị kiềm hãm, vì thế hắn quyết đoán buông tha cho Lý Vân Tiêu hướng Viện chém qua.
Ngay lúc hai kiện thánh khí sắp sửa va chạm, một đạo thiên quang đột nhiên hạ xuống, hóa thành một mảnh đường kính lớn chừng nửa mẫu, trực tiếp chiếu thẳng vào Lục Sí.
Chỉ thấy Vi Thanh cầm bảo bình trong tay, miệng bình phun ra Âm Dương Nhị Khí, hóa thành hỗn độn chi quang.
Tay trái hắn đánh ra một chưởng, ma đằng bay đầy trời, đem pháp tướng trói buộc. Mà sáu tay nắm ma binh nhất thời cũng bị ma đằng quấn lấy.
Pháp Thụ Kim Luân nhất thời như lôi đình dâng lên mạnh mẽ đánh thẳng lên người Lục Sí.
Oanh!
Một mặt pháp tướng của Lục Sí bị đánh trúng, tuy chỉ chợt lóe lướt qua nhưng lại khiến hắn bị thương, thậm chí bị đánh bay ra ngoài.
Lý Vân Tiêu cũng hòa hoãn trở lại, quát:
– Mọi người cùng tiến lên!
Nhiều cao tầng trên đỉnh núi đều run lên, tinh thần phấn chấn, chiến lực dâng tràn hóa thành lưu quang phóng lên cao. —————
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!