Vị Hôn Phu Khát Máu

Chương 42: Hoàng tử xứ Tunisia



-Thơm quá,tuyệt vời quá đi

-Hức….

Cô gái với gương mặt hoảng sợ ngã bệch xuống lòng đường,mỗi bước chân tiến tới là cô lại lếch lùi ra sau.Chàng trai với gương mặt dài,chiếc khuyên tai màu bạc sáng hoắc lên,trông anh rất đẹp trai nhưng vẻ mặt lại vô cùng “bệnh hoạn”.Anh ta giơ bàn tay với bộ móng vuốt dài của mình lên,máu từ cổ của cô gái túa ra như mưa

-Ngài Adam,có người cần gặp ngài-tên hậu duệ nhảy từ trên cây xuống

-Oi…không thấy ta đang ăn bữa tối sao?

-Tôi xin lỗi ạ!-tên hậu duệ cung kính cúi đầu

-Thôi dẹp!Ta mất hứng rồi…nhưng bù lại giết thứ gì đó sẽ khiến ta cảm thấy thoải mái hơn đó…haha

Sau đó,hắn ra sức dùng móng tay mình đâm liên tiếp vào người cô gái,những tiếng cười man rợ vang lên trong đêm

-Xin chào ngài Adam,ngài vẫn khỏe chứ?-La Khang Kiện kính cẩn cúi đầu chào Adam

-Chà chà chà…là cậu chủ của gia tộc La đây mà,thật vinh hạnh cho ta quá…-Adam liếm vệt máu chảy trên tay mình

-Việc tôi nhờ ngài…đây ạ!

Khang Kiện đưa tấm hình trong đó có một cô gái đang cười rất tươi,Adam nhẹ nhàng lấy tấm hình,anh nhìn một lượt mà không rời mất

-Hú….thật là tuyệt vời,nàng ấy thật đẹp…ôi ta muốn được cắn lên chiếc cổ ấy quá

-Ngài….-Khang Kiện lo lắng

-Ta đùa ấy mà…haha…thôi được ta sẽ giúp cậu

Adam đưa bức hình cho tên hậu duệ,rồi anh nhìn vào gương mặt đang mừng rơn của Khang Kiện vì được một chủ tịch của hội ma cà rồng cấp cao giúp đỡ,tất nhiên rằng anh ta sẽ không giúp đỡ khơi khơi mà không đổi chác gì.

(Chú thích về nhân vật Adam: hoàng tử của xứ Tunisia, chủ tịch của ma cà rồng cấp cao,khi biết thông tin về bông hoa anh ta đã quyết định sẽ tự mình đi tiêu diệt bông hoa,là một người khá bệnh hoạn,với vẻ đẹp trai hắn ta cuốn hút hàng trăm nghìn cô gái rồi giết bọn họ bằng cách hút máu,ít ai ngờ rằng một hoàng tử như hắn lại là một con ma cà rồng khát máu)

Hôm nay là một ngày rất quan trọng đối với Hạ Di,đó chính là ngày mà cô sinh ra đời.Ngồi trên xe mà cô cứ tủm tỉm

-Em có chuyện gì mà vui thế?

Hạ Di nghe Chấn Hưng nói câu này mà mặt ỉu xìu không chút tươi rói như ban đầu,không lẽ Chấn Hưng không biết hôm nay sinh nhật mình sao,Hạ Di buồn rầu nghĩ

-Không có gì!

Hạ Di đổi giọng bực bội làm Chấn Hưng ngạc nhiên

-Hôm nay anh phải trực ca đêm,em có về nhà thì đóng chặt cửa phòng lại,con nhỏ Serena đó có gọi thì cũng không được ra

-Biết rồi,biết rồi

Hạ Di bực nhằn nhìn ra cửa sổ,cô bước xuống xe mà không thèm nhìn mặt Chấn Hưng chạy ngay vào cổng trường,Chấn Hưng phụt cười,anh quay xe lại con đường về nhà.

-Nào em,hôm nay chúng ta lại có thêm một bạn học sinh mới…em vào đây đi

Ánh mắt của mấy đứa học sinh cứ long lanh lấp lánh và có vẻ mong đợi,Hạ Di cũng ngước đầu để xem đây là nhân vật nào.Chàng trai bước vào khiến mọi người đều cứng đơ,bất động,ai nấy đều như cứng miệng cả lại

-Xin chào,tôi là Adam Freeman

Anh ta vừa cất tiếng lên thì mọi người đều hét lên như điên,Serena nhìn anh ta với vẻ mặt tươi rói,bên cạnh Hạ Di,Xuyến Chi cũng trông có vẻ rất hào hứng

-Cậu ta là ai thế?-Hạ Di ghé tai hỏi nhỏ Xuyến Chi

-Ôi trời ơi,người như cậu ấy đến đứa con nít cũng biết mà cậu không biết sao?-Xuyến Chi ngạc nhiên

-Thì không biết mới hỏi chứ

-Cậu ta là hoàng tử của vương quốc Tunisia,một chàng vương giả với cuộc sống hoàng gia,bắn cung,ném tiêu,săn bắn….hầu như cậu ta đều thuần thục,từ ngoại hình đến tài năng đều là bẩm sinh trời cho

-Tớ thấy cậu ta…cũng bình thường thôi mà

Hạ Di hướng ánh mắt về phía Adam,anh ta nhìn lại khiến cô cúi mặt.

“Mục tiêu đây rồi!”

Sau khi sắp xếp chỗ và ổn định chỗ ngồi,lớp học cũng bắt đầu.

Tối hôm qua

-Ngươi thấy ta có đẹp trai không hả?

Adam mặc bộ đồng phục bước ra,anh tạo dáng hết sức là “xì tin”

-Trông ngài đẹp trai thật đấy ạ-Tên hậu duệ cúi đầu

-Haha…bông hoa ấy thật xinh đẹp,biết đâu ta sẽ biến nàng ấy thành công nương của ta,sau đó ta sẽ moi tim nàng ấy để lấy được bông hoa ra….Chà!Chỉ nghĩ ta cũng thấy sướng đê mê người

-Ngài thật là anh minh thưa hoàng tử

Tại lúc đó ở nhà Chấn Hưng

-Aishh…cái quái gì mà khó thế này

Chấn Hưng run run cầm quả trứng gà,đáng lẽ anh phải tách lòng trắng riêng ra với lòng đỏ nhưng trong chiếc thố thì là một mớ hỗn độn,chị Từ chỉ biết đứng cười trừ vì Chấn Hưng không cho chị giúp,anh muốn tự tay mình làm chiếc bánh này

-Aishhh…ai đã phát minh ra cái bánh kem này vậy chứ

Chấn Hưng hét lên làm chấn động cả căn nhà

Hạ Di buồn bã nhìn thái độ của Xuyến Chi,có vẻ cô cũng không nghĩ ngợi gì tới sinh nhật của Hạ Di,cả Nghi Dung cũng chẳng có một cuộc gọi nhỡ,cả Hạo Nhiên cũng chẳng thấy đâu

-Hôm nay tớ có công chuyện phải về sớm,cậu về một mình nha Hạ Di

-Ừ

Hạ Di buồn bã bước trên con đường

-Alô,Xuyến Chi hả?

Trên màn hình hiện lên số của Xuyến Chi

Hạ Di vừa bắt máy lên thì đầu dây bên kia là một giọng nam ồ ồ,nghe rất đáng sợ

-Mày là bạn của con nhỏ này đúng không?

-Ông là ai đó,ông làm gì Xuyến Chi rồi hả?-Hạ Di hoảng sợ

-Tao sẽ không làm gì nó nếu như mày đến địa chỉ này XXXXX

-Được tôi sẽ đến

-Tao chờ mày đấy,nếu mày không đến thì con nhỏ bạn mày sẽ bị làm thịt ngay lập tức

Hạ Di run run cúp máy rồi chạy đến địa chỉ mà tên vừa nãy đưa

Đó là một căn nhà khá hoang vắng,xung quanh là cây cối um tùm,căn nhà có vẻ rất tối,không có đèn đóm gì cả,chỉ có tiếng côn trùng kêu rít lên trong không gian tĩnh lặng.

Hạ Di lấy lại tinh thần mặc dù tim đang đập mạnh,cô hít thở thật sâu bước tới trước cảnh cửa gỗ.Hạ Di vừa mở cửa ra thì bóng đèn bật lên,Hạ Di ngạc nhiên té phịch xuống sàn


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.