Mời nhấn thích (hình trái tim) ở cuối trang để gom like từ từ tạo động lực cho mình nha!
Một đề cử 90 điểm sẽ bonus chương nè!
– ————————————–
Chu Hải gật đầu.
“Có thể dựa vào khoảng thời gian này để điều tra camera giám sát xung quanh, dù sao thì vị trí của cái hồ này cũng khá khuất.
Nếu không phải dân bản xứ, hoặc không phải người đã từng tới chỗ đó sẽ rất khó phát hiện.
Dựa trên quán tính ‘xa ném gần chôn’ hung thủ cho rằng không ai có thể nghi ngờ mình, nên mới quyết định vứt thi thể ở đó.”
Mập Mạp bước lại gần, dùng kính lúp soi ra một dải logo bên trong đường viền cổ áo của nạn nhân.
“Áo len của nạn nhân là mẫu mùa xuân mới nhất năm 2014 của BURBERRY, giá thị trường trên dưới 400 đô. Logo trên áo mùa thu thì tôi không biết.”
Ba người sáp lại gần, đúng là như vậy.
“Đây là tiếng Pháp, nhìn chữ e với hai chấm nhỏ ở trên này. Xem ra điều kiện kinh tế của nạn nhân cũng không tệ, có khả năng đi Châu Âu mua quần áo cơ mà.”
Chu Hải phất tay, bảo mọi người lui về sau.
Anh rạch vào bụng nạn nhân, trong nháy mắt, mùi hôi thối trong phòng giải phẫu tăng lên gấp bội, chi đội trưởng Hoàng chạy thẳng ra cửa.
Ông buồn nôn đến mức nước mắt chảy ra, ngay khi chạy ra khỏi phòng giải phẫu, ông xông thẳng vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
Chu Hải và Mập Mạp, trốn gần lỗ thông gió.
Đây là vị trí gió thoát ra ngoài, mùi thối thấp nhất.
Riêng Lương Hồng Cương vẫn còn đứng bên cạnh giường giải phẫu, Chu Hải vô cùng khâm phục.
Dạng thể chất kháng hôi thối như vậy thật là ‘xịn’.
Mười phút sau, chi đội trưởng Hoàng quay lại phòng giải phẫu, nhìn mấy người Chu gật đầu.
“Xin lỗi, vừa nãy…”
“Không sao, đó là phản ứng của người bình thường thôi mà.”
Chu Hải phẩy tay, bắt đầu giải phẫu.
Xương cổ và phần cổ của nạn nhân không phát hiện tổn thương nào, cho thấy người này không bị siết chết.
Cắt khí quản ra, bên trong đường hô hấp có rất nhiều bọt khí, đây là dịch nhầy.
Con dao trên tay Chu Hải khựng lại.
Anh vẫn cho rằng, người này bị giết, đông lạnh rồi mới vứt xác, nhưng phát hiện ra dịch nhầy này khiến anh cảm thấy quái dị.
Tiếp tục xem xét phổi nạn nhân, toàn bộ phổi tràn ngập bọt khí, rõ ràng trong phổi có nước, anh cắt lấy một miếng phổi, kèm thêm máu bên trong tim, đưa cho Lương Hồng Cương mang đi kiểm nghiệm.
Không có dịch nhầy trong đường tiêu hóa, vì thối rữa nghiêm trọng, tất cả những gì trong dạ dày đều tràn ra khỏi miệng qua đường tiêu hóa.
Vết mổ thoái vị bẹn của nạn nhân được chụp hình lại.
Dù phần bụng thi thể đã thối rữa nghiêm trọng nhưng khi tiến hành cắt mặt bên ra kiểm tra, Chu Hải vẫn tìm được một mảng vá thoát vị bẹn lượn sóng ở bẹn của nạn nhân.
Sau khi cọ rửa, anh nhanh chóng nhìn nó dưới kính hiển vi.
Chu Hải cẩn thận quan sát, đoán chừng bệnh thoát vị bẹn của người chết lúc trước khá nặng, kích thước mảng vá cũng khác với bình thường, nhìn tính chất thì có vẻ là một mảnh vá từ nhựa Teflon.
Để xác minh dự đoán của mình, Chu Hải bảo ba người giúp mình lật thi thể lại, thứ cảm giác dớp dáp thật sự khiến người ta khó quên.
Chi đội trưởng Hoàng lại xông ra ngoài lần nữa.
Quả nhiên, dưới phần da sau tai nạn nhân, phát hiện ra hai mảnh màu xanh sẫm.
“Cậu Lương, chụp chỗ chảy máu dưới da này.”
Một trận ‘tạch tạch’ và ánh đèn trôi qua, Chu Hải nhìn xung quanh, thấy mọi người đã đạt đến độ nhẫn nại cực hạn, chỉ có điều anh còn muốn tiến hành kiểm tra não.
Bộ não của một xác chết trương phình thật sự khiến người thường khó có thể chịu nổi, tổ chức não thối rữa cao độ, không thể dùng bất kỳ từ ngữ nào để diễn tả mức độ buồn nôn của nó.
Hít sâu hai cái, điều chỉnh trạng thái của mình, Chu Hải bắt đầu nghiêm túc chạm vào đầu nạn nhân.
Vì thối rữa, toàn bộ đầu của nạn nhân phình to cực đại, mặt và trán đều sưng lên, rất khó phát hiện vết thương bên ngoài.
Không còn cách nào khác ngoài việc loại bỏ phần tóc trước đã.
Cạo tóc là một trong những kỹ năng cần có của một bác sĩ pháp y, nhìn động tác nhanh nhẹn của Chu Hải.
Mấy người Lương Hồng Cương mở to hai mắt, cạo tóc trên da đầu mềm xốp dễ vỡ như vậy như thế cũng giống như việc cắt dưa leo bên trên miếng đậu hũ vậy.
Cạo xong, tại phần chẩm trái (khu vực thùy chẩm) của nạn nhân xuất hiện một chỗ phù nề màu tím đen, da đã bị bóc ra, màu sắc chỗ phù nề cực kì rõ ràng, đây là tổn thương cơ học điển hình.
Phán đoán dựa vào hình thái, có thể thấy được hung khí là một cây gậy, bằng gỗ, nếu là gậy kim loại thì da đầu đã không còn tồn tại.
Mập Mạp nhanh chóng chụp ảnh, phát hiện đó khiến mọi người vô cùng hứng khởi.
Cắt mô dưới da ra, vị trí xương sọ tương ứng hình thành vết lõm “hình thuyền.
Sau khi mổ hộp sọ ra, toàn bộ tổ chức não đã trở thành một đống bột nhão, nhưng tại mô não chẩm trái vẫn còn có thể thấy sự biến đổi màu đỏ sậm.
Lương Hồng Cương loại bỏ phần não, tại vị trí cực thái dương (bộ phần nằm ngoài rìa thùy thái dương ‘temporal pole’), cậu phát hiện thêm một sự biến đổi màu đỏ sậm.
Chỗ đó chính là vị trí chấn thương đối diện (1).
Nạn nhân bị người dùng gậy đánh ngất từ phía sau, sau đó nhấn nước đến chết, do đó trên cơ thể không có tổn thương do chống cự hay tổn thương do trói buộc nào.
Nhìn hai bàn tay bị lột găng của nạn nhân, Lương Hồng Cương cầm mực lấy dấu vân tay, vẻ mặt vô cùng lúng túng.
Tay của tử thi cực kì trơn nhẵn, sượt tay cũng có thể khiến da tróc ra, căn bản là không có cách nào lấy được dấu vân tay.
Mập Mạp đẩy Lương Hồng Cương ra, hít sâu hai cái, đứng trước mặt cậu ta với bộ dạng anh dũng hy sinh.
“Tránh ra, để tôi.”
Mập Mạp nói, rồi nắm cổ tay nạn nhân.
Anh ta dùng dao giải phẫu, cắt vòng tròn quanh cổ tay nạn nhân, lột hướng lên, toàn bộ da của bàn tay rơi ra.
Mập Mạp nhắm mắt lại, mang “bao tay da người” lên tay mình.
Lăn tay lên mực in, nhanh chóng lấy dấy vân tay, sau đó vứt “găng tay da người” lên cái bàn đang để quần áo nạn nhân.
Chi đội trưởng Hoàng chịu đựng cảm giác buồn nôn, trong lòng tràn ngập sự khâm phục.
Thái độ làm việc như vậy đúng là khiến người khác nể phục.
Thi thể được đặt vào túi đưa đến phòng cấp đông.
Nồi áp suất không ngừng phát ra tiếng ‘phốc… phốc’, bên trong là xương chậu và xương cánh tay của nạn nhân đang được nấu lên.
Phải trừ khử sạch sẽ được máu thịt thì mới có thể dùng để xác định tuổi tác của nạn nhân.
Lúc dọn dẹp bàn giải phẫu, Lương Hồng Cương đã lấy xương chậu và xương cánh tay ra, bọn họ cầm số xương đó ra khỏi phòng giải phẫu.
Cả bốn người dùng gần nửa tiếng để tắm.
Dù vậy, họ cứ cảm thấy cái mùi hôi thối kia vẫn còn ngoan cố bám trên cơ thể.
Chi đội trưởng Hoàng đã nôn 3-4 lần, bước chân lơ lửng, toàn thân rã rời, bây giờ ông mới hoàn toàn cảm nhận được cảm giác lúc vợ mang thai.
Quay lại văn phòng, Chu Hải nghiêm túc tiến hành so sánh xương chậu và xương cánh tay.
Tính toán dựa theo công thức, ra được tuổi của nạn nhân vào khoảng 24.5, kèm quy luật chênh lệch 2 năm thì tuổi của nạn nhân vào khoảng 23-27.
Kết hợp với sự phát triển ở xương cánh tay và giải phẫu phần cổ có thể thu hẹp khoảng tuổi lại trong phạm vi 23-25.
Lương Hồng Cương đã thuần thục việc kết nối máy tính, cậu ta gửi toàn bộ ảnh cho Chu Hải.
Chu Hải ngẩng đầu nhìn chi đội trưởng Hoàng.
“Tiếp cận thi thể với nhiều phương pháp chúng ta thấy: Nạn nhân là nam, tuổi từ 23-25, cao 175 cm, nặng trên dưới 70kg.
Điều kiện kinh tế khá giả, mùa xuân năm nay vừa mới đi Châu Âu, dựa vào nhiệt độ của thành phố Đông Nam năm nay thì thời gian tử vong trong khoảng 1/3 – 25/3 năm nay.
Nguyên nhân tử vong: bị dìm chết.
Hung thủ dùng gậy gỗ đập vào chẩm trái của nạn nhân, sau đó nắm gáy nạn nhân dìm trong nước cho tới chết. Hồ nước ở thị trấn Tích Phúc là hiện trường vứt xác.”
– ——————————————–
*(1)Chấn thương đối diện (contre-coup injury): chấn thương contrecoup xảy ra ở phía đối diện với khu vực trực tiếp bị tổn thương.
Sau khi tiếp tục mổ các phần nội tạng khác, Chi Hải không thấy gì dị thường, anh có một nhận định.*
– ——————————————–
Người dịch: Chikahiro
Dịch và đăng tải độc quyền tại