Team Lạc Khoái Trà Lâu xin cảm ơn. (các bạn có thể tìm thấy chúng tớ trên fb đó)
– ——————————————
Chu Hải gật đầu.
“Hiện trường quá phức tạp, rất khó để nói rõ ràng, tôi vẽ một sơ đồ lên bảng thế này sẽ tương đối trực quan hơn.”
Cửa lại lần nữa bị đẩy ra, giám đốc Bàng, Lưu Đại và Sở Mộng Hàm cùng tiến vào.
“Vất vả cho pháp y Chu quá! Cuộc họp chuyên án được tổ chức trên lầu 4, chúng ta cùng đi thôi!”
Chu Hải nhìn về phía cái bảng, hình như tối qua nên đến phòng họp viết mấy thứ này thì hơn, bây giờ đưa nó lên đúng là một đại công trình.
Mập Mạp khoát tay chặn lại.
“Các anh lên trước đi! Chúng tôi sẽ đưa nó lên!”
Tên Điên và Lương Hồng Cương nhanh chóng hỗ trợ, nó rất nặng, Mập Mạp tự mình bê một bên trông vô cùng phí sức, Chu Hải vừa định tới đỡ, Sở Mộng Hàm đã ra tay, cô đưa tay lên đè cái bảng lại.
“Tôi muốn nhắc nhở anh một chút, phía dưới có bánh xe! Có thể đẩy.”
Không khí trong phòng ngưng đọng trong nháy mắt, Mập Mạp nhìn Sở Mộng Hàm, trong ánh mắt tràn ngập sự u ám.
Lương Hồng Cương ngồi xuống, cẩn thận quan sát một chút, quả nhiên chỉ cần nhấn một cái nút ở bên cạnh bệ đỡ, khóa bánh xe đã mở ra, cái bảng được đẩy đi vô cùng nhẹ nhàng. Mọi người không nói gì, đẩy bảng kính vào thanh máy.
Tới lầu 4 bọn họ mới phát hiện, số người tham gia cuộc họp không ít.
Mọi người nhanh chóng tìm vị trí trống, Chu Hải vừa định đi ra phía sau thì bị Lưu Đại gọi giật lại.
“Pháp y Chu, cậu nói về kết quả điều tra hiện trường và kết quả khám nghiệm tử thi trước đi!”
Chu Hải bước lên bảng kính phía trước, nhìn quanh một chút.
“Đây bản đồ hiện trường vụ án giết cả nhà 25/8.
Hôm nay, trước tiên chúng ta khoan bàn đến tính chất vụ án. ()
Lý do là vụ án này quá phức tạp, tôi sẽ dựa vào kết quả xét nghiệm và kết quả khám nghiệm tử thi, tổng hợp lại thành một sơ đồ đường đi như sau, chúng ta hãy cùng nhau xem qua một chút.
Dựa vào tình hình phân bố vết chân mang hỗn hợp máu, tôi vẽ ra được hai con đường, màu đỏ là đường A, màu xanh là đường B.
Trước tiên chúng ta hãy nhìn đường A:
Ngay khu vực cửa ra vào, toàn bộ đều xoay quanh vũng máu bên dưới Trương Quân Nhã, phân tích DNA từ vết chân máu ở chỗ này chỉ có DNA của Trương Quân Nhã.
Dấu chân này di chuyển về hướng cầu thang, có điều khi tới gần cầu thang lại ngoặt vào hướng phòng bếp, sau đó bên trong dấu chân máu có chứa hỗn hợp máu của Trương Quân Nhã và Đồng Tân Vĩ.
Sau đó dấu chân mang theo hỗn hợp máu của Trương Quân Nhã và Đồng Tân Vĩ đi lên lầu, cho đến khi vào căn phòng đối diện cầu thang, trên chiếc giường đơn, cũng phát hiện được dấu chân mang hỗn hợp máu này.
Bây giờ nhìn về đường B màu xanh B:
Tại khu vực cửa ra vào phát hiện dấu chân của một bàn chân xuất hiện không liên tục, đó là do chỉ có một bàn chân dính vào vết máu của Trương Quân Nhã.
Sau đó, dấu chân không liên tục này trực tiếp đi vào phòng khách, lần lượt nhiễm thêm máu của Trương Hòa Bình và Lữ Hướng Á vào dấu chân.
Dấu chân mang hỗn hợp máu của ba người này tiếp tục đi vòng qua Đồng Tân Vĩ, rồi bước từng bước dài vọt tới chỗ cầu thang, ở đó có một vết máu kéo dài liên tục.
Ngay vị trí của Trương Quân Minh vết chân lại tiếp tục nhiễm thêm máu của người thứ tư. ()
Dấu chân này lại tiếp tục lên cầu thang và trực tiếp vào phòng ngủ chính, dừng lại ở tất cả các vị trí có ngăn kéo.
Đồng thời, ở ngăn kéo của tủ đầu giường và bàn đọc sách lưu lại dấu tay máu, máu trên dấu tay này chỉ có DNA của ba người, Trương Quân Minh, Trương Hòa Bình và Lữ Hướng Á.
Dựa vào khoản trống trong ngăn kéo, mỗi chỗ thiếu một thứ có kích thức cỡ từ điển Tân Hoa.
Sau đó, đường B và đường A tụ hợp, không hề dừng lại cấp tốc rời đi.
Sự phân bố dấu tay dính hỗn hợp máu và sự thu thập hỗn hợp máu ở mép vết thương nạn nhân, đồng nhất với con đường kể trên.
Thông qua việc khám nghiệm tử thi, tôi phát hiện.
Hung khí giết nạn nhân Đồng Tân Vĩ và Trương Quân Minh không phải cùng một thứ, ở đây, tôi tổng hợp sự khác biệt ở lưỡi của hai hung khí.
Các anh nhìn đây, hung khí giết chết Đồng Tân Vĩ là một con dao có lưỡi hình bán nguyệt, đồng thời độ cong của lưỡi dao rất lớn, vì mỗi lần chép chỉ tạo thành vết thương dài nhất là 6,5 cm, ở giữa sẽ sâu nhất, hai bên hơi cạn.
Thể lực của hung thủ rất mạnh, từng nhát chém đều chạm xương, nên lưỡi dao có độ cong, có điều chỗ cong nằm ở giữa con dao.
Hơn nữa biểu hiện vết thương của Trương Quân Minh là một dao đâm vào tim.
Động tác lúc rút dao ra, trực tiếp tổn thương phổi, gan, lá lách, tạo thành một tổn thương xoáy cực lớn, đồng thời cạnh bên trong xương sườn phía trước ngực, có vết xước. ()
Vết dao chỗ đó cho thấy rõ con dao này cực kì dài, nhưng bề mặt lưỡi dao nhất định có độ cong, sống dao thẳng, vị trí cong nằm ở mũi dao và mũi dao này cắt vào mặt bên xương sườn.
Tổng hợp tất cả những yếu tố đó, tôi nhận định:
Hung thủ là hai người, đều thuận tay phải, là người quen, thời gian gây án là vào khoảng 1h-2h rạng sáng 25 tháng 8, có hận thù rất lớn đối với nhà họ Trương nói chung và Trương Quân Nhã nói riêng.
Hung thủ A oán hận rất lớn đối với Đồng Tân Vĩ, hung thủ B có hiểu biết rất rõ về cấu tạo cơ thể người, đồng thời còn biết vị trí để những đồ giá trị của nhà họ Trương, kế hoạch rất tường tận, sau khi phạm tội, bọn họ lập tức tháo bỏ bọc giày cùng lớp ngụy trang và rút lui.
Hai người này: chiều cao, cân nặng, sức mạnh, số giày, có sự khác biệt rất lớn.
Họ mang găng tay, bọc giày, chủ yếu là để xáo trộn phán đoán của cảnh sát.
Đề nghị của tôi vẫn là điều tra quan hệ xã hội của Trương Quân Nhã.”
Chu Hải phân tích một mạch xong đã có chút choáng váng, có điều tất cả mọi người tham gia cuộc họp đều vỗ tay một tràng dài.
Vụ thảm án diệt môn 6 người một nhà không có đầu mối gì, vậy mà trong vòng 24 tiếng đồng hồ lại có thể đưa ra phân tích tường tận như thế này. Không nói cũng biết bọn họ đã làm việc như thế nào.
Sở Mộng Hàm ngước mắt nhìn Chu Hải cao gầy với ánh mắt dò xét, cuối cùng người này là người thế nào?
Trước đó, anh không hề khách khí vạch trần việc cô tự ý hành động, còn bỏ mặc cô ven đường.
Vậy mà bây giờ, vì một vụ án lại làm việc liên tục 24 tiếng đồng hồ không ngủ. ()
Rốt cuộc, đâu mới là con người thật của anh?
Lưu Đại đứng dậy, ra hiệu Chu Hải ngồi vào chỗ bên cạnh ông, đồng thời giơ điện thoại lên chụp nội dung mà Chu Hải viết trên bảng kính.
“Tất cả những phân tích được pháp y Chu tập hợp vô cùng tường tận.
Hai con đường này quá quan trọng, có thể mô tả tầm nhìn của hung thủ.
Tạm thời chúng tôi sẽ lấy tài liệu về hai đường đi này và điều tra theo hướng hung thủ thật sự là hai người!
Sở Mộng Hàm ngồi dưới kia, nói một chút về tình hình những việc các cô đã làm hôm qua đi.”
Sở Mộng Hàm đột nhiên bị gọi tên như vậy nên khá ngạc nhiên, nhanh chóng cầm sổ ghi chép đứng dậy.
“Bên phía chúng tôi chia làm 3 tổ, một tổ điều tra quan hệ xã hội của Trương Quân Nhã, phát hiện trong thời gian công tác tại bệnh viện, nạn nhân đã kết giao không dưới 20 người bạn trai.
Trước khi kết hôn đã quen cùng một lúc mấy người bạn trai.”
“Cùng một lúc?”
Sở Mộng Hàm nhìn vẻ nghi ngờ của cục trưởng Tống, gật đầu.
“Đúng vậy, sinh hoạt đời tư của người này tương đối phức tạp, theo phản ánh của đồng nghiệp, Trương Quân Nhã quen cùng một lúc ít nhất là 3 người bạn trai.
Trong đó có hai bác sĩ trong bệnh viên cô ta đang công tác. Một là bác sĩ khoa tâm lý Phương Thanh và hai là bác sĩ khoa tim mạch Chu Húc Bằng.”
Chu Hải nghe thấy cái tên Phương Thanh liền ngẩng đầu lên.
Đó là bạn học cấp ba của anh, quan hệ cũng không tệ, cha của Phương Thanh là đồng nghiệp của mẹ Chu Hải, sau khi về nước Chu Hải quá bận, chưa có dịp đi thăm. ()
Hơn nữa Phương Thanh đi thủ đô để đồi dưỡng 3 tháng, nên hai người chưa thể gặp nhau, chỉ trò chuyện qua điện thoại.
Không ngờ anh ta lại liên quan đến vụ án này!
Chẳng lẽ Phương Thanh về Đông Nam rồi sao?
Sở Mộng Hàm nói tiếp.
“… về những người khác, chúng tôi đều thống kê trong danh sách, kèm ngành nghề rõ ràng.
Trước mắt, có 6 đối tượng tình nghi quan trọng cần điều tra.
Sau đó, sẽ căn cứ vào thời gian phát sinh vụ án mà pháp y Chu phân tích để tiến hành điều tra.
Tổ thứ hai điều tra tất cả mối quan hệ xã hội của nhà họ Trương. Các mối quan hệ của hai vợ chồng Trương Hòa Bình, và Trương Quân Minh đều tương đối đơn giản.
Chồng của cô con gái lớn tên là Lưu Hán Đông, năm nay 35 tuổi.
Là thuyền phó 1 của công ty tàu vận tải Đông Nam, chuyên môn lái tàu vận chuyển hàng hóa chuyến quốc tế, chúng tôi đã xác nhận qua công ty của anh ta.
Rạng sáng hôm qua, thuyền của anh ta đang dỡ hàng tại cảng Vân Liên, phải ngày mai mới có thể trở về Đông Nam.”
Lưu Đại khoát tay.
“Chờ chút, cô nói cảng Vân Liên sao?”
– ——————————————–
Người dịch: Chikahiro