Hóa ra lúc kết hôn, Lưu Hán Đông đã sớm biết vợ mình mang thai con của người khác.
Nhưng anh ta là ứng cử viên phù hợp nhất của nhà họ Trương, sau khi đã cân nhắc thiệt hơn. Từ lúc biết chân tướng sự việc, Lưu Hán Đông thật sự không muốn kết hôn.
Nhưng khi thấy cha vợ chuẩn bị những căn bất động sản kia, Lưu Hán Đông không có dũng khí cự tuyệt, dù sao nhà họ Trương cũng là gia đình gia giáo, giàu có, Trương Quân Minh lại còn đang công tác tại trường đại học, nên vô cùng coi trọng sĩ diện.
Vì áp lực quá lớn, cộng thêm sự lạnh lùng và khinh miệt từ phía ông bà Trương, khiến anh ta không thể chịu đựng được, cuối cùng anh ta bị trầm cảm, dù anh ta bị như vậy nhưng không một ai trong nhà họ Trương hay biết.
Sau đó, anh ta trở thành bệnh nhân của Phương Thanh.
Sau những lần trị liệu của Phương Thanh, tinh thần anh ta cũng dần khôi phục.
Lưu Hán Đông không có nhiều bạn bè, không có cha mẹ cũng như anh em gì, phần lớn thời gian là lênh đênh trên biển, thậm chí có những khi đến 1-2 tuần không nói một câu nào, người nhà họ Trương đều cho là anh ta ít nói, sự thật là anh ta chẳng biết nói gì.
Bây giờ, có một bác sĩ có thể tán gẫu với anh ta, anh ta đem hết mọi chuyện của mình kể cho Phương Thanh, đương nhiên còn cả chuyện của mỗi thành viên trong nhà họ Trương, có những thứ gì bất thường, tất cả đều kể ra hết.
Nhất là chuyện, cô em vợ quen một lúc rất nhiều bạn trai. (2 chương 64 – 65 đã được cập nhật tại truyenngontinh(chấm)com)
Tính tình khó hiểu, khiến người khác cảm thấy sợ hãi, có đêm ở nhà cha vợ, anh ta còn thường xuyên nghe cô ta gọi điện cãi nhau với mấy người đàn ông khác, cứ mỗi người cô ta lại dùng giọng điệu khác nhau.
Câu nói này khiến Phương Thanh chú ý, vì từ nhỏ trong lòng Phương Thanh cũng có một cô gái, dù anh ta đã cố gắng khống chế ý niệm của bản thân, nhưng thi thoảng cô ta vẫn thoát ra ngoài, quấy nhiễu cuộc sống của anh ta.
Cứ mỗi khi như vậy, Phương Thanh không thể khống chế nổi bản thân, cách thức và âm điệu trò chuyện đều sẽ bị cô gái đó kiểm soát, anh ta vô cùng hoảng sợ, bây giờ anh ta tìm ra một người, có thể gọi là, đồng loại của mình, việc này khiến anh ta vừa căng thẳng vừa vui mừng.
Không ngờ, nửa tháng sau, cuối năm 2013, Trương Quân Nhã chủ động tới tìm Phương Thanh.
Lúc thực hiện thôi miên cho Trương Quân Nhã, anh ta đã được trò chuyện cùng hai nhân cách kia, càng lúc anh ta càng hiểu được cô gái trong lòng mình, cô gái ấy cũng giống như những nhân cách khác cùng tồn tại trong Trương Quân Nhã vậy.
Đến lúc đó, Phương Thanh bắt đầu dụ dỗ Trương Quân Nhã đến nhà anh ta trị liệu, hai người thực sự rất đồng điệu với nhau, trong quá trình thôi miên Trương Quân Nhã, cô gái trong lòng Phương Thanh hoàn toàn được giải phóng. (2 chương 64 – 65 đã được cập nhật tại truyenngontinh(chấm)com)
Có hai lần, khi Phương Thanh ở trong trạng thái hưng phấn quá độ, xém chút nữa đã bóp chết Trương Quân Nhã.
Thế rồi, Trương Quân Nhã không tìm đến Phương Thanh nữa, nhưng người được khai mở cánh cửa thứ hai của cuộc đời như Phương Thanh, sao có thể chịu được. Anh ta không ngừng quấy rối Trương Quân Nhã, nhưng lúc đó, tin tức đám cưới của Trương Quân Nhã truyền đến.
Phương Thanh phẫn nộ như chưa từng phẫn nộ, anh ta hận Trương Quân Nhã, hận luôn cả người sắp cưới cô ta.
Lúc này, Lưu Hán Đông tìm đến Phương Thanh với tinh thần sa sút, nói là cha vợ mở cuộc họp gia đình, đem hết bất động sản ở Xương Hà và số cổ phần được truyền từ thời ông bà lại cho Trương Quân Nhã.
Chỉ để lại căn nhà cũ ở Độ Bình và căn nhà hiện tại của ông bà cho gia đình anh ta, đó là một sự phân biệt đối xử một trời một vực, Lưu Hán Đông rất buồn bực và tức giận đến mức muốn giết người.
Lời vừa dứt, Phương Thanh đã nắm tay Lưu Hán Đông. (2 chương 64 – 65 đã được cập nhật tại truyenngontinh(chấm)com)
Phương Thanh nói, anh ta muốn giết Trương Quân Nhã và Đồng Tân Vĩ, những người còn thì để Lưu Hán Đông tùy ý xử trí, tất cả tài sản nhà họ Trương anh ta đều không cần.
Lưu Hán Đông nghe xong, lập tức có hứng thú, người khác không biết chứ anh ta thì rất rõ, bề ngoài, nhà họ Trương trông rất bình thường, nhưng tổng số bất động sản cùng những tài sản khác thực sự là một con số kinh người.
Hai người bắt đầu lập kế hoạch tường tận.
24h20, ngày 25, hai người leo tường vào rồi đi tới nhà họ Trương.
Lưu Hán Đông gõ cửa, Trương Quân Nhã đang đếm tiền cưới ở phòng khách, đi ra mở cửa thì thấy anh rể, dù kinh ngạc nhưng cô ta cũng không nói gì.
Ngay lúc cô ta quay người lại, Phương Thanh vọt vào, một tay bịt miệng Trương Quân Nhã, một dao cắt cổ cô ta.
Cách lớp khẩu trang, anh ta cắn vào vành tai Trương Quân Nhã, thả người cô ta về phía kệ để giày, đồng thời lấy miếng bông dính nước bọt của Chu Húc Bằng ra, lau vào chỗ vừa cắn.
Lưu Hán Đông ngẩn ra, nhưng máu me tung tóe kích thích anh ta, anh ta cầm dao xông vào phòng khách, mẹ vợ đang nằm ngủ trên ghế sa lon, ông Trương thì ngửa cổ trên ghế gà gật.
Anh ta học động tác của Phương Thanh, xông tới, giết cha vợ, rồi tới cắt đứt cổ mẹ vợ. (2 chương 64 – 65 đã được cập nhật tại truyenngontinh(chấm)com)
Lúc này, phòng bếp phát ra âm thanh, Trương Quân Minh bước ra khỏi đó, nhìn ra cửa, thấy Phương Thanh và Trương Quân Nhã ngã xuống đó, cô ta la một tiếng rồi lập tức định chạy lên lầu.
Lưu Hán Đông biết, cô ta muốn bảo vệ đứa bé, một ngọn lửa bùng lên trong mắt anh ta.
Anh ta bước tới kéo ngã Trương Quân Minh, rồi đâm một dao vào tim cô ta từ sau lưng, sợ cô ta không chết, anh ta còn xoáy dao một chút rồi mới rút ra, như hồi còn bé thấy người nhà giết heo.
Lúc này, Đồng Tân Vĩ từ trên lầu đi xuống, một tay đút túi một tay vịn cầu thang, dù sao anh ta cũng uống hơi nhiều, bước chân bất ổn.
Một tay Phương Thanh kéo Đồng Tân Vĩ xuống, tay cầm dao chém tới tấp vào người Đồng Tân Vĩ, không biết chém được bao nhiêu dao, chỉ khi thấy Đồng Tân Vĩ bất động, Lưu Hán Đông mới la Phương Thanh, bảo anh ta nhanh lên, đừng chém nữa.
Phương Thanh cầm dao, cắt mặt của Đồng Tân Vĩ ra, vui vẻ nhìn máu thịt be bét, nụ cười của Phương Thanh khiến người ra rợn gai ốc.
Hai người lên lầu, Phương Thanh theo âm thanh vào căn phòng ở giữa, đứa bé nhìn thấy Phương Thanh, sợ hãi trèo lên bệ cửa sổ, Phương Thanh vung tay lên, trực tiếp cắt một đường ở cổ, có điều thân thể đứa bé chậm chạp ngã về phía sau, rồi rớt xuống lầu.
Cẩn thận lắng nghe, cũng chỉ là một tiếng va đập rầu rĩ, rồi xung quanh lại hoàn toàn yên tĩnh.
Lúc này Lưu Hán Đông mang theo hộp đồ cổ, lao ra từ phòng ngủ chính, vô cùng thuận lợi.
Sau khi xuống lầu, Lưu Hán Đông không quên mang theo tất cả tiền mặt và trang sức trên bàn trà đi.
Hai người ra khỏi nhà, Lưu Hán Đông định đóng cửa, Phương Thanh lắc đầu ra hiệu không cần, dù sao cũng muốn ngụy trang thành giết người cướp của, đóng cửa sẽ là hành động cố ý.
Hai người đứng ở hành lang lầu ba, tháo toàn bộ găng tay, bọc giàu, khẩu trang, mũ và thay quần áo, tất cả cùng đạo cụ được Phương Thanh nhét vào một cái túi đeo lưng lớn.
Hai người nhân dịp trời còn nhá nhem, chạy ra khỏi khu chung cư.
Phương Thanh đưa một túi thuốc cho Lưu Hán Đông, dặn dò anh ta uống vào sáng sớm ngày mai, sau đó đến bệnh viện giả bệnh, uống thuốc này sẽ có triệu chứng sốt cao và viêm phổi. Lưu Hán Đông vô cùng cảm kích.
Dù sao tất cả tài sản của nhà họ Trương sau này đều là của anh ta, Phương Thanh cũng không cần, nên anh ta tin tưởng Phương Thanh vững chắc, không có chút nghi ngờ.
Hai người tách ra, Phương Thanh lái xe quay về bệnh viện, tìm tới xe của Chu Húc Bằng, lấy chìa khóa đã chuẩn bị sẵn mở cốp xe, nhét con dao vào khe hẹp ngăn cách với chỗ để bánh dự phòng.
Hai con dao đều do anh ta chuẩn bị, nhưng độ rộng của thân dao có chút khác biệt, nếu anh ta nhìn kỹ, cũng không biết là mình đã dùng qua cái nào. (2 chương 64 – 65 đã được cập nhật tại truyenngontinh(chấm)com)
Sau đó anh ta lái xe tới một ngôi chùa trong núi, giữa sườn núi anh ta tìm chỗ thiêu hủy toàn bộ những gì trong túi đeo lưng.
Chỉ còn lại con dao kia, anh ta không đốt, việc tiêu hủy dao không phù hợp với hình tượng hung thủ mà anh ta xây dựng.
Do đó anh ta lái xe về nha, chà rửa con dao sạch sẽ, còn luộc qua cả nước sôi. Lúc đi tắm, anh ta phát hiện kim cương trên cài áo dính máu, anh ta tranh thủ lúc tắm chà rửa nó rồi lau khô đặt trong tủ quần áo.
Phương Thanh thay đồ, lái xe tới cảng Vân Liên.
Trên đường đi, anh ta gọi điện cho Lưu Hán Đông, hỏi anh ta đã đến đó chưa?
Còn dặn dò Lưu Hán Đông gọi điện cho thuyền trưởng, thông báo báo với ông ta.
Biết bệnh viện anh ta đang ở, Phương Thanh lái xe đến đó.
Vừa tới bệnh viện, anh ta tìm đến phòng cấp cứu, phát hiện Lưu Hán Đông nằm trơ trọi trên giường bệnh, sắc mặt đỏ bừng, cả người đầy mồ hôi, xem ra anh ta đã thực sự uống số thuốc kia, Phương Thanh đến gần đẩy đẩy Lưu Hán Đông, anh ta mơ mơ màng màng mở mắt, không nhận ra ai.
Phương Thanh lại lần nữa cho anh ta uống gấp đôi số thuốc, sau đó mới yên ắng rời đi.
Anh ta làm vậy chính là mua bảo hiểm cho mình, Chu Húc Bằng là bảo hiểm một, nếu như cảnh sát tra ra được Lưu Hán Đông, lúc tìm được Lưu Hán Đông thì anh ta đã trở thành một tên khờ dại, đó cũng là bảo hiểm lớn nhất đối với Phương Thanh.
Ngoài việc về đồn cảnh sát để điều tra thì anh ta không dám về nhà, chỉ ở lì trong văn phòng, ở đó có nhiều người, điều đó khiến anh ta cảm thấy đỡ căng thẳng.
Nhưng anh ta không ngờ, ban ngày anh ta vừa được loại khỏi diện tình nghi, nửa đêm lại nghe tiếng còi cảnh sát dưới lầu.
Phương Thanh nhanh chóng tỉnh mộng, không ngờ cảnh sát lại tìm được Lưu Hán Đông, còn mang theo anh ta trở về.
Anh ta chạy đến hành lang thấy những người đó đi lên lầu 4, đó là khu vực cha anh ta quản lí, thứ làm anh ta mừng thầm trong lòng là bọn họ sắp xếp cho Lưu Hán Đông vào phòng phía đông nhà kho.
Hơn 5h sáng, anh ta trang bị đầy đủ, thừa dịp một cảnh sát đi vệ sinh, anh ta đi tới từ cửa chính phía tây, lấy chìa khóa ở chỗ y tá, mở khóa vào nhà kho, cảnh sát còn lại thì đang ngủ gật.
Sau đó anh ta mở cửa phòng, cẩn thận dời tủ đi, dìu Lưu Hán Đông ra khỏi phòng, lấy số ga giường mà mình đã chuẩn bị thắt thành dây cột vào cửa sổ, rồi khôi phục nguyên dạng mọi thứ.
Phương Thanh lại cho Lưu Hán Đông uống thêm một lượng lớn thuốc an thần, dùng ga giường trùm kín anh ta lại, anh ta không gấp gáp, tính là sẽ quay lại xử lý Lưu Hán Đông sau. (2 chương 64 – 65 đã được cập nhật tại truyenngontinh(chấm)com)
Nhưng sáng hôm sau, anh ta bị cảnh sát đưa đi, đây là điều ngoài dự kiến của Phương Thanh.
Cuối cùng, anh ta hỏi cảnh sát phụ trách thẩm vấn, có phải là Chu Hải đã điều tra ra anh ta.
Cảnh sát không trả lời, hỏi ngược lại anh ta một câu, nếu không phải anh ta bị bắt thì có phải là anh ta chuẩn bị giết Lưu Hán Đông không?
Phương Thanh cười cợt nhưng không trả lời, rất lâu sau mới khẽ gật đầu.
Xem hết tất cả video, Chu Hải im lặng thật lâu.
Người khác nói anh ta máu lạnh cũng được, vô tình cũng được, tùy họ.
Như cái biệt danh mà Mập Mạp hay gọi anh: ‘Pháp Hải’, vào giờ phút này, Chu Hải đột nhiên bắt đầu thấy thích cái tên đó, anh nên xứng với cái tên này, một lòng trảm yêu trừ ma, có niềm tin to lớn đối với thứ chấp niệm đó.
————————
Editor: Chikahiro