Băng Uyển lúc này không tin vào chính tai của mình, nhanh chóng đi đến nhà kho tìm Tư Lam nhưng không thấy, lần này cô thực sự thua Tư Lam rồi không nghĩ tới chuyện Tư Lam có thể thoát ra còn có cả đoạn ghi âm nữa chứ.
“Băng Uyển thầy hiệu trưởng tìm cậu kìa” Trương Thanh đi đến vẻ mặt lo lắng nói.
Băng Uyển sau khi đi lên gặp hiệu trưởng cô đã bị đuổi khỏi trường, cô ta gọi cả ba mẹ của mình vào chỉ mong có thể tiếp tục học nhưng không ngờ còn bị họ mắng.
Vì gia đình của Băng Uyển là gia đình có gia giáo, nhưng không hiểu sao con gái của họ lại có thể ra nông nổi như vậy, Tư Lam đã thu thập rất nhiều thông tin về Băng Uyển.
Cô ta thường xuyên xuất hiện ở những quán bar, đã từng sử dụng những chất cấm gây nghiện, sau khi biết được tin này cô ta mới bị cho thôi học vì sợ tiếng đồn sẽ ảnh hưởng đến trường học.
“Không!!! Con không cam tâm, ba mẹ phải làm chủ cho con” Băng Uyển kêu gào thảm thiết.
“Ông mang nó về mà dạy bảo, đấy con gái cưng của ông đấy chiều nó cho nhiều vào” mẹ của Băng Uyển đổ tội cho chồng.
“Băng Uyển lần này con làm ba mẹ rất thất vọng về con” Ba của cô cũng đành lắc đầu ngán ngẫm.
Sau khi mọi chuyện kết thúc, Thái Trạch Dương lo lắng chạy xuống lớp tìm Tư Lam, anh không biế cô xảy ra chuyện, đến khi nghe tin này anh đã hoảng hốt vô cùng.
“Tư Lam, em không sao chứ” Thái Trạch Dương kéo cô ra một góc sân nói.
“Em không sao, ngược lại còn làm cho cô ta phải trả giá đắt nữa” Tư Lam nhếch môi cười, con người khi bị chèn ép đến một mức độ nào đó cũng sẽ tự nhiên bùng nổ thôi, bản thân tư lam không phải loại người thích để bụng nhưng đối với loại tiểu nhân như vậy phải sống tiểu nhân với họ mới xứng.
“Anh xin lỗi vì không phải là người đến cứu em” Thái Trạch Dương ôm cô trầm giọng nói.
“Không sao, cả đời còn dài mà, em sẽ cho anh cơ hội bảo vệ em cả đời anh thấy sao?” Tư Lam nhướng mày nói.
“Nhất định rồi” Thái Trạch Dương ôm chặc lấy cô mặc dù cô nói vậy nhưng anh cảm thấy mình thật vô dụng khi không bên cạnh cô lúc đó.
“Phải nói là em rất thông minh, Tư Lam” Anh xoa đầu cô nói.
“Dĩ nhiên là em phải thông minh rồi, đối với loại người như vậy em phải thế” Tư Lam nhếch môi cười.
“Ngày mai em thi bóng rổ đúng không?”
“Đúng vậy, em lo quá” Tư Lam nhẹ nói.
“Gáng thi tốt, nếu được anh sẽ đưa em đi du lịch bốn ngày chịu không?” Thái Trạch Dương nói vậy để cô có động lực thôi dù cô có được hay không anh cũng đã mua vé sẵn cả rồi.
“Thật tốt, em sẽ cố”
Ngày hôm sau, Tư Lam đã có mặt tại sân thi, hiện tại nam sẽ thi trước, Trí Nam đã chuẩn bị sẵn sàng, Thái Trạch Dương hôm nay đến xem cô thi đấu.
Nhưng anh chỉ đứng từ xa không để cô nhìn thấy sợ cô bị phân tâm, tiếng reo hò Trí Nam vang lên khắp sân, cậu là người có số lượng fan hùng hậu nhất ở đây.
“Trí Nam cố lên!!” Tiêu Phàng và Tư Lam cổ vũ.
Trí Nam nhìn thấy Tư Lam như có thêm động lực, cậu nhanh chóng vượt qua những đối thủ và cho bóng vào rổ, tiếng rep hò cứ thế vang lên.
“Vòng 1 lớp 12A chiến thắng” cả lớp cùng nhau reo lên vui mừng.
“Đến đội nữ, hãy vào sân ngay lập tức!!” Tiếng của thầy thể dục hô lớn.
Tư Lam cùng Tiêu Phàng bắt đầu đi xuống sân để chuẩn bị, Thái Trạch Dương âm thầm cổ vũ cho cô, tiếng reo hò vang lên.
“12A cố lên!!”
“Tư Lam, Tiêu Phàng cố lên” bây giờ đến lượt Trí Nam cổ vũ cho cả hai.