Hắn vừa chạy vừa hét lớn, khí thế bừng bừng xong vào Vương thành.
– Đứng lại.
– Kettttttttt…
Lý Thiên Hành nhìn ngọn giáo trước ngực thầm hô may mắn thiếu chút nữa tiêu rồi.
– Hì hì các vị quan gia không biết có chuyện gì?
Hắn nhìn hai tên canh cổng trước mặt thầm hô không ổn, không lẽ lão tử lại bị bắt vì tội quấy rối trật tự công cộng.
– Muốn vào bên trong thành phải nộp 5 viên hạ phẩm linh thạch.
Lý Thiên Hành thở phào một hơi.
– Thì ra là bọn BOT làm lão tử hết hồn.
Hắn lấy ra 5 viên hạ phẩm linh thạch đưa cho tên vệ quân sao đó hiên ngang ngẩn mặt bước vào bên trong, cấu trúc của Vương thành không khác gì so với Vọng thành nhưng nói đến chất lượng thì hoàn toàn khác xa, mấy tòa nhà hai bên đường đều được làm từ linh khoáng, có vài tòa được mạ thêm linh thạch bên ngoài chỉ cần đi ngang hửi thôi cũng được hưởng lợi.
Lý Thiên Hành đi được một lúc liền nhìn thấy phía trước cách hắn mấy chục dặm có một tòa lâu đài vô vùng to lớn không thua kém so với lâu đài bên trong giới chỉ, bên ngoài còn được mạ một lớp tinh kim phát ra quang mang vô cùng chói mắt.
– Là tên nào mà chơi chảnh vậy? nếu có cơ hội nhất định lão tử sẽ đào mộ tổ tiên nhà hắn.
Lý Thiên Hành vừa nói xong câu này mọi người xung quanh điều kinh ngạc nhìn hắn sao đó đồng loạt tránh ra hai bên nhường đường cho hắn đi, Lý Thiên Hành biết mình lỡ lời liền tìm cớ chuồn đi.
– Đứng lại. Tiểu tử kia ta nói người đấy mau đứng lại cho ta.
Lý Thiên Hành vừa nhìn thấy hai tên thành vệ đi tới thì biết không ổn vội lập tức gia tăng tốc độ.
– Để xem tiểu tử người chạy đi đâu.
Nam tử vừa nói xong liền thi triển thân pháp thoáng chốc đã chặn trước mặt Lý Thiên Hành.
– Tiểu tử sao không tiếp tục chạy đi.
Lý Thiên Hành ngẩn đầu hai mắt liếc nhìn xung quanh vẻ mặt vô cùng ngây thơ.
– Vị quan gia này người đang nói chuyện với tiểu nhân?
– Không sai, tại sao người thấy ta lại hoảng sợ bỏ chạy có phải đã làm chuyện phạm pháp hay không?
Lý Thiên Hành nhìn nam tử trước mặt không ngờ tu vi đạt tới kim đan trung kì, lần này có muốn chạy cũng không được.
– Không có, không có tiểu nhân luôn là công nhân gương mẫu, chấp hành nghiêm túc luật pháp trước giờ chưa từng có tiền án làm sao có thể làm chuyện phạm pháp được.
– Thật vậy sao?
Lý Thiên Hành liên tục gật đầu vẻ mặt vô cùng thành thật, lúc này một tên thành vệ đi tới nói vài câu với tên nam tử, sắc mặt hắn liền biến đổi.
– Tiểu tử lúc nãy có người nghe người nói muốn đào mộ quốc vương bệ hạ có đúng hay không?
Lý Thiên Hành vừa nghe tên đó nói xong trong lòng nhảy lên một cái, lần này đúng là bị sao quả tạ chiếu trúng.
– Đại nhân chuyện này chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi.
– Tiểu tử người đúng là to gan ngay cả mộ vương hoàng người cũng muốn đào.
Nam tử vừa nói xong trên mình liền tỏa ra uy áp đáng sợ, ý định muốn tấn công.
– Đại nhân thật ra thì tiểu nhân lần đầu mới đến vương thành không biết nơi đó chính là vương cung nên mới lỡ lời xin đại nhân lượng thứ.
– Thật sự?
Lý Thiên Hành vừa thấy có cơ hội lập phát huy sở trường của mình.
– Tiểu nhân không dám nối dối, thật ra tiểu nhân tôn kính quốc vương bệ hạ như phụ mẫu thân sinh, như nhật nguyệt sáng tỏ, như đại hải bao la… tiểu nhân luôn lấy ngài làm một tiêu phấn đấu của đời mình, ngài giống như thái dương soi sáng đường đi, như thiên…
– Ngừng, nể tình người lần đầu phạm tội phạt người 1000 hạ phẩm linh thạch.
Lý Thiên Hành cảm thấy cổ uy áp biến mất liền thở phào một hơi cắn răng lấy ra 1000 viên linh thạch đưa cho tên thành vệ, vẻ mặt vô cùng tiết nuối.
– Được rồi người đi đi lần sao không được tái phạm.
– Đa tạ đại nhân.
Lý Thiên Hành chạy đi được một đoạn trong miệng vẫn không ngừng mắn chửi.
– Thật xuôi xẻo như không lại mất hết 1000 hạ phẩm linh thạch.
Hắn nhận định hôm nay là ngày xui nhất của mình từ khi chuyển tới đại lục sinh sống. Lý Thiên Hành tiến vào dược các mua một ít linh thảo, Vạn dược các bên trong vô cùng to lớn, bán đầy linh thảo nhất cấp, nhị cấp thỉnh thoảng còn tìm thấy tam cấp như vậy bên trên nhất định có tứ cấp cùng ngũ cấp linh dược chỉ cần hắn đạt đến tứ phẩm luyện đan sư thì có thể luyện chế huyết linh đan.
Sao khi mua đủ số dược liệu mình cần Lý Thiên Thành tìm một khách điếm nghĩ ngơi thuận tiện tìm hiểu việc khảo thí của hoàng gia học viện.
– Tiểu nhị cho ta một phòng trọ.
– Tới liền, khách quan người muốn phòng trọ loại nào?
– Bình thường là được.
– Một ngày 2 linh thạch hạ phẩm, khách quan cũng có thể dùng 10 kim tệ để thuê phòng.
Lý Thiên Hành lấy ra một viên linh thạch đưa cho tiểu nhị sao đó đi theo hắn lên lầu.
– Khách quan lần đầu đến vương thành sao?
– Ta từng đến đây vài lần, khách điếm của người là lần đầu tiên đến.
Tiểu nhị nghe hắn nói khẽ gật đầu.
– Khách quan có muốn dùng gì không?
Lý Thiên Hành gọi vài món ăn sao đó quay sang thuận miệng hỏi tên tiểu nhị.
– Vương thành sắp có chuyện gì sao? Lần này sao lại náo nhiệt hơn mấy lần trước ta đến?
– Khách quan không biết đó thôi hoàng gia học viện 3 ngày nữa là bắt đầu khảo thí, bọn họ tới để đăng kí tham gia.
– À thì ra là như vậy, được rồi người lui ra đi ta muốn nghĩ ngơi, thức ăn tối hãy mang lên cho ta.
– Vâng.
Lý Thiên Hành nhìn tên tiểu nhị đi ra bên ngoài khóe miệng khẽ cong lên.
– Muốn lấy linh thạch của lảo tử sao? Cưng còn non lắm.
Hắn vừa nói xong liền tiến vào bên trong giới chỉ.
– Trước tiên làm chính sự sao đó rồi tính tiếp.
Lý Thiên Hành lấy ra vài cây linh dược bắt đầu luyện hóa linh khí bên trong thành nước cho vào một bình ngọc, mất nữa canh giờ hắn mới hoàn toàn luyện hóa xong sắc mặt có chút tái nhợt, hắn thử vận công điều tức phát hiện linh khí bên trong chỉ còn hơn phân nữa, Lý Thiên Hành nhìn 5 bình ngọc trên bàn lại quay sang nhìn nữ tử trên giường miệng khẽ lẩm bẩm.
– Nè tới giờ uống thuốc rồi, nè nè cô nghe thấy ta gọi không nếu cô không tự uống ta sẽ đúc cho cô uống đó.
Hắn thấy nàng vẫn không có phản ứng liền nói tiếp.
– Cô không nói tức là đồng ý.
Lý Thiên Hành cầm lấy một bình dược tiến lại gần nữ tử bộ dáng như sói gặp cừu, như mèo thấy mỡ, như chó… (chậc chậc) hắn nóc một hơi nữa bình dược liệu cuối người hôn xuống đôi môi tái nhợt kia mãi đến một lúc sao mới thỏa mãng rời đi.
– Coi như lão tử lấy lợi tức trước đi.
Hắn nhìn sắc mặt nữ tử dần hồng lên, khí tức bắt đầu ổn định liền thở pháo một hơi, Lý Thiên Hành rời khỏi giới chỉ trở lại căn phòng, nhìn sắc trời bên ngoài vẫn còn lâu mới tối hắn lấy ra mấy khối đổ thạch còn dư lại lúc trước, lúc nãy bên trong vạn dược các hắn nhìn thấy giá một đan đỉnh thấp nhất cũng là 1000 trung phẩm linh thạch đúng là hù chết người, huống hồ bên trong người hắn cũng không còn bao nhiêu linh thạch.
– Lần này nhờ vào tụi bây vậy.
Lý Thiên Hành nhìn 7 khối đổ thạch trên bàn, hắn khẽ vận linh lực một luồn tử sắc linh khí xuất hiện trên tay hắn, tử sắc linh khí bắt đầu thôn phệ đổ thạch một lúc sao trên bàn xuất hiện một viên vô sắc linh thạch xung quanh còn phát ra ánh sáng mờ ảo, Lý Thiên Hành nhìn viên linh thạch trước mắt cảm giác vô cùng quen thuộc rất giống với thứ hắn đã thấy bên trong giới chỉ.
– Là cực phẩm linh thạch sao?
Hắn nhìn thấy viên linh thạch liền nghiến răng nghiến lợi trong miệng liên tục mắng chửi tên sư phụ của hắn, tử sắc linh khí tiếp tục thôn phệ khối đổ thạch thứ hai, trên bàn tiếp tục xuất hiện một viên cực phẩm linh thạch vô thuộc tính, đến khối đổ thạch thứ ba lại làm hắn ngạc nhiên.
– Không thể nào tại sao lại là huyết linh chi? rõ ràng là khối này mắt hơn hai khối trước.
Hắn dùng thần thư quét qua phát hiện lần này là ngũ phẩm huyết linh chi, Lý Thiên Hành gật đầu tạm chấp nhận sao đó thu vào giới chỉ, ánh mắt chuyển sang khối thứ tư hi vọng là thứ đáng giá, tử sắc linh thạch bắt đầu thôn phệ đột nhiên cả khối đá bay lên không trung đợi sao khi tử sắc linh khí hoàn toàn thôn phệ lớp đá bên ngoài Lý Thiên Hành mới nhìn thấy rõ vật bên trong một quả cầu lam sắc chính xác hơn là một khối chất lỏng màu lam to bằng một nắm tay.
– Linh tuyền.
Linh tuyền cũng giống như linh thạch đều là tinh hoa linh khí thiên địa tạo thành nhưng linh khí bên trong linh tuyền nhiều hơn lại tinh thuần hơn, dễ dàng sử dụng hơn nên giá trị hơn xa linh thạch.
Lý Thiên Hành thu linh tuyền vào bên trong bình ngọc hài lòng mỉm cười thỏa mãng, hắn tiếp tục cắt khối tiếp theo, tử sắc linh khí thôn phệ khối thứ năm xong trên bàn hoàn toàn trống không, Lý Thiên Hành tìm kiếm một hồi vẫn chỉ thấy một lớp bụi, ánh mắt hình viên đạn nhìn tử sắc linh khí đang lơ lửng bên trên.
– Tử sắc huynh đệ hai chúng ta dù gì cũng là đồng môn phải biết tương thân tương ái, ít nhất người cũng phải nhã ra cho ta một ít chứ?
Hắn nhìn tử sắc linh khí vẫn lơ lửng trên không khẽ nhíu mày sao đó lấy thần thư quét lại chỗ viên đá lúc nãy bên trên mãnh kim sắc hiện lên vài chữ.
– Linh sa, do linh khoáng bị linh hỏa thiêu đốt trong vạn năm tạo thành, tác dụng phụ trợ, gia tăng phẩm cấp binh khí dưới thiên cấp.
Lý Thiên Hành vừa xem xong lập tức thay đổi thái độ mỉm cười thân mật nhìn tử sắc linh khí bên trên.
– Tử sắc huynh đệ linh sa này một nữa của người một nữa của ta thế nào?