Vô Thiên Đế

Chương 54: Ám sát



Ở bên trong một căn phòng khác, một thiếu nữ xinh xắn đang ngồi trong phòng vẻ mặt vô cùng buồn bực, phía sao nàng là hai lão giả mặt hắc y.

– Sư phụ cũng thật là tại sao lại phái hai lão ô quy này đi theo mình chứ?

Có mặt hai vị gian tế của sư phụ ở đây nàng không thể nào thi triển âm mưu của mình nếu không lần sao đừng mơ đến việc xuất môn.

– Hi vọng bên trong di tích có trò vui nếu không lần này lại uổng công đi một chuyến.

Nữ tử dùng thần thức tiến vào bên trong giới chỉ ánh mắt lập tức hưng phấn trở lại, trước khi rời động nàng chôm không ít đồ tốt của sư tỷ, mỗi lần sử dụng mấy loại bảo bối này đều làm cho mọi thứ loạn xạ cả lên tình cảnh vô cùng náo nhiệt.

Ngày hôm sao đoàn người tiến vào mê vụ sâm lâm, đây là một khu rừng rộng lớn được bao phủ bởi một lớp sướng dày quanh năm, tiến vào càng sâu lớp sương càng dày đặt, đoàn người của Lý Thiên Hành phải dựa vào dấu hiệu của học viện để lại mới có thể thuận lợi tìm được lối đi, Lý Thiên Hành vừa đi được vài dặm đã phát hiện vài nhóm người theo sao đến khi tiến tới chỗ di tích ở đây đã có hơn mấy trăm người.

Hàn Tuyết tìm một chỗ trống ra lệnh cho mọi người nghĩ ngơi khôi phục, Lý Thiên Hành nhìn mấy trăm người xung quanh hắn có cảm giác là lạ không ngờ đào mộ cũng có lúc náo nhiệt như thế này.

– Lý Mục người cảm thấy tình hình như thế nào?

– Không tệ xem như lần này không uổng công ta đi chuyến này.

– Đúng vậy, quả thật rất náo nhiệt, người cảm thấy lần này cơ hội của chúng ta được mấy phần?

Lý Mục nghe hắn hỏi vẻ mặt tràng đầy hưng phấn.

– Hàng nhiều như vậy chắc chắn sẽ có phần của ta với người.

– Hàng nhiều? làm sao người biết?

– Người không thấy sao? Bên kia, bên kia còn bên kia nữa đều là hàng thượng phẩm, người nhìn cặp ngực của nữ nhân kia xem còn to hơn hoa khôi của Lệ Xuân viện, còn cặp mong kia nữa đúng là còn hiếm hơn cực phẩm linh thạch, còn tên đại hán kia đúng là mất thẩm quan môi trường mà.

Lý Thiên Hành nhìn vẻ mặt như sói thấy mồi của hắn liền tránh sang một bên, tên này đúng là cực phẩm ngay cả nam nhân cũng gôm vào chung được, hắn nhìn xung quanh một vòng phải công nhận cái đại lục này không thiếu nhất chính là mỹ nữ chỉ riêng ba nữ nhân mặt hồng y nóng bỏng trước mắt cũng đủ cho hắn ngắm nguyên ngày.

– Lý Mục người nhận ra lại lịch của mấy nhóm này không?

– Chỉ nhận ra được chút ít, đám mỹ nữ mặt hồng y như xuân quang xạ tiết kia chính là Liệt diễm tiên môn, chủ tu hỏa hệ, còn mỹ nữ lam y kính đáo kia chính là Tịnh thủy tiên môn, chủ tu thủy hệ, đám đực rựa mặt bạch y mặt trắng kia là người của Ngọc Phong tiên môn, chủ tu mộc hệ còn đám mang nhân chính là Phiêu Miễu tiên môn chủ tu thổ hệ, số người còn lại hẳn là tán tu hoặc là người của mấy tiểu gia tộc.

– Ặc, như vậy mà gọi là chút ít sao?

Lý Thiên Hành phải đánh giá tên này lại vài lần, mặt dù bản tính hai người giống nhau nhưng về mặt nhiều chuyện thì tên này hơn xa hắn, ánh mắt hắn đảo qua mấy lần sao đó ngừng lại trên người hai lão hắc y nhân, hắn cảm giác được khí thế của hai lão già này còn hơn cả lão viện trưởng.

– Không phải nói chỉ có tu vi bên dưới nguyê anh cảnh mới có thể tiến vào sao? ở đâu lại ra hai lão quái vật này?

Bên cạnh hai lão giả còn có một nữ tử mang khăng che mặt nhìn vẻ bề ngoài khá giống tiểu nha đầu nhưng bộ ngực lại như trời với đất, nữ tử đột nhiên nhìn về phía hắn từ bên trong đôi mắt nàng truyền đến loại lực lượng kì dị làm hắn rùng mình một cái lập tức chuyển đổi một tiêu.

– Lý Mục có nhận ra bọn người đó không?

– Bọn nào?

Lý Mục nhìn theo hướng hắn chỉ ánh mắt sáng rực của hắn khi đối diện với ánh mắt của nữ tử kia lập tức giật lại.

– Thiên Hành huynh đệ ta khuyên người một câu, đây là hàng cấm không nên đụng vào.

Hắn nói xong lại tiếp tục sự nghiệp của mình, đúng lúc này cấm chế trước mặt đột nhiên rung lên vài cái sao đó mờ dần, nữ tử áo đen nhìn thấy cảnh này khóe miệng khẽ cong lên.

– Yêu nữ kia làm việc cũng không tệ lắm.

Nữa canh giờ sao trên cấm chế xuất hiện vài lỗ hỏng mọi người vừa thấy liền thi triển tốc độ nhanh nhất tiến vào bên trong, Lý Thiên Hành đi theo sao 5 vị lão sư tiến vào.

– Theo như kế hoạch chia ra tìm kiếm khi phát hiện được di tích lập tức phát tính hiệu.

Đoàn người chia thành 5 tổ bắt đầu tìm kiếm xung quanh, khu di tích này rộng ít nhất cũng phải mấy trăm dặm nhưng lại không có một đám sương mù nào, với số lượng người hiện tại chỉ cần vài canh giờ là có thể tìm được di tích. Đoàn người đi được một lúc thì đột nhiên ngừng lại.

– Các người chia ra xung quanh để tìm, nhớ kĩ không được rời đi quá xa nếu có chuyện gì lập tức phát tính hiệu thông báo.

– Rõ.

Lý Thiên Hành cùng Sở Trí đi chung một cặp giống như trong lúc tập luyện, Lý Thiên Hành liếc nhìn xung quanh hắn là người có thâm niên nhiều năm trong nghề chỉ cần liếc mắt một chút có thể nhìn ra được những chỗ có khả nằng ẩn giấu di tích, hắn tìm kiếm một hồi vẫn không phát hiện được manh mối gì ánh mắt đảo quanh một vòng sao đó trèo lên một góc cây, từ trên cao có thể nhìn rõ xung quanh mấy chục dặm, toàn bộ di tích được một cái lòng kính như thủy tinh bao phủ bên trong chỉ có duy nhất một ngọn núi.

– Chắc là ở đó.

– Thiên Hành đã tìm được manh mối rồi sao?

– Đúng vậy.

– Vậy ta lập tức đi thông báo cho mọi người.

Sở Trí vừa lấy tín hiệu trước mặt hai người đã xuất hiện mười mấy hắc y nhân trong đó có ba gã đạt tới kim đan cảnh.

– Các người là ai?

– Giết.

Lý Thiên Hành lập tức phóng xuống, trong tay xuất hiện mấy viên hóa vụ đan.

– Sở Trí huynh chút nữa phải đi sát ta.

Lý Thiên Hành đợi bọn hắc y nhân đến gần lập tức ném mấy viên hóa vụ đan ra, mấy dặm xung quanh nhanh chóng bị một luồng khói trắng bao phủ, hắn lấy ra một viên tam cấp ẩn linh đan đưa cho Sở Trí.

– Sở Trí huynh kích pháp của huynh có thể xuyên thủng phòng ngự của kim đan cảnh không?

– Thiên Hành người quá đề cao ta rồi, thanh kích kia của ta chỉ là hoàng cấp binh khí mà thôi.

– Vậy bọn trúc cơ kia hẳn là không có vấn đề chứ?

Sở Trí suy nghĩ một chút liền gật đầu.

– Không có vấn đề.

– Vậy ta lo ba tên kia số còn lại cho huynh giải quyết?

– Được.

Lý Thiên Hành chỉ cho Sở Trí cách hóa giải hóa vụ đan sao đó hai người tách nhau ra, hắn nhìn ba tên kim đan cảnh trước mặt khóe miệng khẽ cong lên, nếu không phải muốn rèn luyện vũ kĩ một chút thì mấy tên này đã chết mất xác từ lâu.

– Dám ám sát đào mộ giả đúng là tự tìm mộ cho mình.

Lý Thiên Hành dùng xuyên tâm chỉ tấn công tên gần nhất, một tia tử sắc linh khí phá không bay đi, hắc y nhân cảm nhận được nguy hiểm lập lức vận linh lực hộ thể, tử sắc linh khí vừa chạm vào phòng ngự liền tan biến.

– Như vậy cũng đỡ được?

Hắn không thể không công nhận linh giác của kim đan cảnh còn hơn cả mấy con becgie, theo như tính toán của hắn thì thần thức của mấy tên này bị hóa vụ phấn hạn chế chỉ có thể dùng bên trong phạm vi một trượng cộng với tốc độ của xuyên tâm chỉ đã ngang với sống âm, vị chi thời gian phản ứng của mấy tên này sắp sỉ 0,01s quá kinh khủng còn hơn cả The Gea.

Lý Thiên Hành tiếp tục dùng di lăng chi thuật thay đổi vị trí sao đó sử dụng xuyên tâm chỉ, mấy tên hắc y nhân biết hành động lần này không ổn liền dứt khoác rút lui.

– Nếu đã đến thì không cần phải đi nữa.

Ba tên hắc y nhân đang muốn chạy đi đột nhiên cảm giác linh lực cạn kiệt, toàn thân không còn sức lực, Lý Thiên Hành xuất hiện phía sao một tên tung ra một quyền, hắc y nhân lập tức ngã xuống hôn mê bất tỉnh, hai tên còn lại đột nhiên lăn đùng ra đất khóe miệng trào ra một tia máu đen, hắn tiến lại kiểm tra phát hiện hai tên hắc y nhân đã không còn thở.

– Cũng mai là giữ được một tên.

Lý Thiên Hành lấy ra kim sắc linh tơ trói tên hắc y nhân lại sao đó vệ sinh răng miệng miễn phí cho hắn tránh để tình trạng cắn thuốc tự vẫn cuối cùng thu toàn bộ 3 tên vào giới chỉ.

Lúc này người của học viện cũng tiến đến, đám hắc y nhân còn lại cảm thấy không ổn liền rút lui.

– Chuyện gì xảy ra?

Hàn Tuyết lạnh lùng nhìn đóng chiến tích trước mặt, nàng thấy hai người không sao liền chuyển sang mấy cái thi thể đang nằm trên đất.

Lý Thiên Hành nhìn qua 5 tên hắc y nhân trên đất trong lòng đắc ý, dù sao đây cũng là lần thực chiến đầu tiên của hắn mà còn có thể vượt cấp kiêu chiến đúng là thiên tài.

– Đệ tử cũng không biết, tự nhiên đám người nầy cầm vũ khí lao tới tấn công, hai người chúng ta chỉ là bị động phòng vệ.

Sở Trí đứng một bên gật đầu, Hàn Tuyết tiến lại kiểm tra mấy thi thể sao đó quay lại nhìn mọi người.

– Kể từ bây giờ không ai được tự động rời khỏi.

– Rõ.

Sở Trí tiến lên trước mặt nàng.

– Lão sư vừa rồi Thiên Hành phát hiện chỗ khả nghi rất có khả năng di tích đang ở đó.

Lý Thiên Hành thấy mọi ánh mắt đều nhìn về phía mình sắc mặt có chút không tự nhiên.

– Đệ tử nghĩ di tích đang nằm bên trong ngọn núi kia, dù sao đào động bên trong núi sẽ an toàn hơn so với ở đây.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.