Lý Thiên Hành từ bên trong bước ra ánh mắt khó hiểu nhìn nàng, đã trễ như vậy rồi cô nam quả nữ ở chung một chỗ ngoài chuyện kia ra thì còn có thể làm gì được chứ?
– Lý công tử tiểu nữ có thể nói chuyện riêng với công tử một lúc không?
– Chuyện này sao?
Hắn đảo mắt nhìn sang Ngọc Thanh bộ dáng có chút khó xử.
– Thiên Hành Y Tiên tiểu thư giờ này đến tìm chàng hẳn là có chuyện quan trọng cần nói chàng cũng không nên từ chối.
– Vậy được rồi chúng ta đi thôi.
– Đa tạ công chúa, Lý công tử mời đi theo tiểu nữ.
Lý Thiên Hành đi theo sao nàng ánh mắt liên tục đánh giá nữ nhân trước mặt, dáng người của nàng tuy không phải loại yêu nữ họa nước ương dân nhưng lại rất cân đối, từ trên xuống dưới đều kết hợp hoàn mỹ, trên người phát ra khí chất thanh thuần tự nhiên, đứng bên nàng cảm giác như hòa vào thiên địa làm cho người khác chỉ muốn nhắm mắt an thần ngồi yên một chỗ để thưởng thức mỹ cảnh, khuyết điểm duy nhất chính là gương mặt của nàng bình thường đến không thể bình thường hơn.
– Tiên thiên chi thể đúng là bá đạo hoàn toàn có thể sánh ngang với thiên địa kì dược.
Bên trong thần thư có ghi lại người mang tiên thiên chi thể không những sở hữu tốc độ tu luyện khủng bố mà còn có thể trợ giúp người khác gia tăng tốc độ, phá vỡ bình cảnh, tu vi người mang tiên thiên chi thể càng cao thì hiệu quả sẽ càng mạnh.
– Đáng tiếc nữ tử này lại sinh ra không đúng chỗ.
– Lý công tử mời vào trong.
Lý Thiên Hành liếc nhìn bên trong căn phòng, thần thư cẩn thận quét qua vài lần.
– Không lẽ bọn người này muốn dùng mỹ nhân kế với lão tử? dụ lão tử vào bên trong phòng để đánh hội đồng?
Hắn nhớ bọn người Bạch Vân môn tổng cộng có 3 người chỉ có một mình lão già kia đạt đến kim đan cảnh còn hai người còn lại thì không phải là đối thủ của hắn, với lại bây giờ đang ở trong hoàng cung cộng thêm thân phận của hắn chắc bọn người này sẽ không dám manh động.
– Hi vọng là bọn này không phê thuốc mà làm liều.
Lý Thiên Hành bước vào bên trong ánh mắt đảo qua vài vòng phát hiện không có ai đang ẩn nấp, xem ra lần này hắn quá đa nghi.
– Không biết Y Tiên tiểu thư có chuyện gì muốn nói với tại hạ?
– Lý công tử ngồi xuống trước đi.
Y Tiên cầm lấy bình trà rót mỗi người một chung.
– Lúc ở ngự thư phòng công tử nói có chuyện muốn bàn với tiểu nữ không biết là chuyện gì?
Hắn nghe nàng nói có chút bất ngờ, không phải cô kêu ta tới đây có chuyện để bàn sao? Tại sao bây giờ lại hỏi ngược lại lão tử?
– Ta nghe nói tiểu thư là nữ nhi của môn chủ Bạch Vân môn đúng không?
– Đúng vậy, phụ phân của tiểu nữ là Liễu Hà cũng chính là đương kim môn chủ của Bạch Vân môn.
– Nếu phụ thân của tiểu thư là môn chủ vậy tại sao tu vi của tiểu thư lại gà như vậy? Tiểu thư đừng hiểu lầm tại hạ chỉ hiếu kì mà thôi.
Y Tiên nghe hắn nhắc tới chuyện này vẻ mặt hiện lên nét ưu sầu.
– Tiểu nữ từ nhỏ đã không thể tu luyện, tu vi luyện khí sơ kì hiện tại là do phụ thân dùng đan dược mới có được.
– Thì ra là vậy, tiểu thư cũng biết ta chủ tu đan đạo nên đối với mấy vấn đề này thường có sự hiếu kì rất lớn nếu lỡ mạo phạm xin tiểu thư lượng thứ.
Lý Thiên Hành cầm lấy chung trà nhàn nhã thưởng thức, đúng như hắn dự đoán tiên thiên chi thể của nàng không nên xuất hiện trên đại lục này.
– Lý công tử lần này tiểu nữ mời công tử tới là vì có một yêu cầu quá đáng mong công tử có thể giúp đỡ.
– Là yêu cầu gì?
– Công tử có thể nhường Ngọc Thanh công chúa cho Cao sư huynh không?
Lý Thiên Hành đặt chung trà xuống, khóe miệng khẽ cong lên.
– Tại sao?
– Hôn sự lần này đối với sư huynh vô cùng quan trọng có thể sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tương lai sao này, chỉ cần công tử đồng ý trợ giúp, đợi đến khi Cao sư huynh thành tựu đại nghiệp nhất định sẽ báo đáp.
– Thành tựu đại nghiệp? chính là chức môn chủ của Bạch Vân môn sao?
– Đúng vậy.
– Không phải Y Tiên tiểu thư là nữ nhi của đương kim môn chủ sao? Chỉ cần tiểu thư nói một tiếng với phụ thân của mình như vậy chức vị môn chủ kia không phải như cá trong chậu, chim trong lòng hay sao?
Nàng nghe hắn nói khẽ lắc đầu.
– Công tử có điều không biết phụ thân của tiểu nữ tuy là môn chủ nhưng mà mọi việc lớn trong môn phái đều phải thông qua sự đồng ý của các trưởng lão cùng nguyên lão, Ngọc Thanh công chúa là đệ nhất kì tài đan đạo ở Chung Nam nếu như được nàng trợ giúp chắc chắn các vị trưởng lão sẽ đồng ý cho Cao sư huynh lên làm môn chủ.
– Không phải là ta không muốn giúp tiểu thư mà là ta không thể giúp được, Ngọc Thanh chẳng khác nào một nữa sinh mạng của ta làm sao ta có thể rời xa nàng hơn nữa nếu nói về trợ giúp cho ta thì Bạch Vân môn làm sao có thể so với Ngọc Thanh? Nàng bây giờ đã là nhị cấp hậu kì luyện dược sư tương lai tiến vào hoàng gia học viện là điều rõ như ban ngày, với thiên phú của nàng chỉ cần vài năm là có thể trở thành lão sư hoặc là chấp sự ở học viện, chưa nói đến mẫu thân của nàng hiện tại là nhị phu nhân của Bạch gia một trong tứ đại gia tộc ở vương thành, Y Tiên tiểu thư nói xem ta có thể xa nàng hay sao?
– Lý công tử chuyện này thật sự không thể thương lượng sao?
– Mọi chuyện trên đời đều có thể thương lượng chỉ là không biết tiểu thư chấp nhận thương lượng hay không mà thôi.
Y Tiên nghe hắn nói trong mắt ánh lên chút hi vọng.
– Ý của công tử là chuyện này vẫn còn cơ hội?
Lý Thiên Hành đứng xoay lưng về phía nàng, hai tay chấp phía sao, hai mắt đảo vài vòng.
– Ta với Ngọc Thanh vừa gặp đã yêu là duyên phận trời định làm sao có thể thay đổi được, chỉ là chức thiếu môn chủ kia thì vẫn còn cách khác để giải quyết.
– Là cách gì?
– Nếu như bây giờ ta có thể giúp cho sư huynh của tiểu thư bước lên vị trí thiếu môn chủ thì không biết ta sẽ có được lợi ích gì?
Nàng nghe hắn nói trong lòng bừng tỉnh, nam nhân trước mặt nàng là đệ tử trọng điểm của hoàng gia học viện nếu tính theo phương diện nào đó thì tầm ảnh hưởng cũng sẽ không thua gì Ngọc Thanh công chúa, chỉ cần hắn chịu giúp đỡ cộng thêm sự trợ giúp của phụ thân nàng cùng nhị trưởng lão, chức vị thiếu môn chủ chắc chắn sẽ thuộc về Cao sư huynh.
– Không biết Lý công tử có điều kiện gì?
– Ta chỉ có hai điều kiện chỉ cần tiểu thư đáp ứng được ta sẽ giúp đỡ cho Cao sư huynh của tiểu thư.
– Công tử cứ nói chỉ cần tiểu nữ làm được sẽ cố hết sức.
– Thứ nhất sao này Cao Trung Kiên trở thành môn chủ của Bạch Vân môn khi ta cần hắn giúp đỡ hắn không được từ chối.
– Chuyện này là đương nhiên.
– Thứ hai ta đối với bệnh tình của tiểu thư cũng có chút hứng thú nên muốn nhờ tiểu thư ở bên cạnh một thời gian để ta tiện việc nghiên cứu không biết có được không?
– Chuyện này… công tử có thể nói rõ thời gian không?
– 10 năm chỉ cần 10 năm là được đến lúc đó cho dù ta không tìm ra được bệnh tình của tiểu thư thì ta cũng sẽ không giữ tiểu thư ở lại bên cạnh.
Y Tiên mày liễu nhíu chặt 10 năm đối với tu chân giả không phải là dài nhưng đối với một nữ nhân bình thường như nàng thì lại khác, bây giờ nàng đã gần 20 mươi 10 năm sao thanh xuân của nàng chắc chắn không còn đến lúc đó làm sao dám gặp lại Cao sư huynh.
Lý Thiên Hành nhìn bộ dáng do dự của nàng lập tức lên tiếng trấn an.
– Y Tiên tiểu thư ta thật sự không có ý muốn chế nhạo tiểu thư, thật lòng mà nói Vương thành mỹ nữ như mây, thiên tài như cỏ dại ta chỉ có hứng thú với căn bệnh của tiểu thư ngoài ra không có ý khác.
– Công tử không cần phải giải thích tiểu nữ tự biết thân phận của mình, công tử có thể cho tiểu nữ thời gian một ngày để suy nghĩ được không?
– Được, vậy ta sẽ chờ câu trả lời của tiểu thư.
Lý Thiên Hành nói xong liền rời khỏi phòng đi thẳng tới chỗ Ngọc Thanh.
Tiên thiên chi thể tuy là trên đại lục không có tài liệu để thức tỉnh nhưng chưa chắc trong thần đồ không có hơn nữa bên trong giới chỉ vẫn còn hai tòa tháp chưa mở, chỉ cần có thể thức tỉnh tiên thiên chi thể vậy thì việc tu luyện trong hậu cung sẽ hoàn toàn được giải quyết, Lý Thiên Hành vừa đi vừa nhớ lại bộ dáng của Y Tiên thật sự là vô cùng hoàn mỹ nhưng đáng tiếc lại không thể nhìn thấy gương mặt thật của nàng, lúc nãy thần thư quét qua gương mặt của nàng bên trên mãnh kim sắc hiện lên một mớ tài liệu da thú dọa hắn một cú không nhẹ, hắn còn tưởng nàng là yêu quái biến thành đến để câu dẫn hắn giống như bên trong tây du kí cũng mai là trong một mớ da thú đó còn có một số tài liệu luyện kim.
– Có thể là nàng ta đeo mặt nạ, dáng người như vậy làm sao có thể đi cùng với gương mặt như thế.
Sáng hôm sao hoàng thượng triệu kiến hai người vào ngự thư phòng, Lý Thiên Hành vừa bước vào đã thấy bọn người của Bạch Vân môn nhưng lại không thấy Y Tiên.
– Gia Gia người gọi Thanh nhi đến là để bàn chuyện hôn sự sao?
– Đúng vậy, Từ huynh lúc nãy đã thương lượng với gia gia hôn sự của con sẽ bị hủy bỏ.
– Thật sao?
Ngọc Thanh vừa nghe xong gương mặt như hoa nở ôm lấy cánh tay gia gia nàng.
– Ngọc Thanh công chúa cùng Lý công tử đều là thiên tài hiếm thấy, trời sinh một đôi lão phu làm sao có thể phá hủy thiên mệnh được chứ.
Lý Thiên Hành ném cho lão ánh mắt khinh bỉ, hôm qua còn nói hai người xung khắc như nước với lửa hôm nay lại bảo như keo với sơn, mệnh số gì mà xoay như chông chóng vậy.
– Từ huynh, lần này huynh đến đây hai chúng ta vẫn chưa có thời gian ôn lại chuyện cũ hay là tối nay ta mở tiệt chiêu đãi, không say không về huynh thấy thế nào?
– Trấn Quốc huynh đã có lời mời lão phu làm sao dám từ chối.
Lý Thiên Hành nhìn hai lão già tán chuyện bắt đầu cảm thấy buồn chán ánh mắt hắn chuyển lên người của Cao Trung Kiên.
– Không biết tiểu tử này có gì tốt lại làm cho nữ nhân kia vì hắn mà hi sinh nhiều như vậy?
Hắn khẽ kéo Ngọc Thanh vào một góc nói với nàng vài câu sao đó đi tới chỗ thanh niên kia.