Nháy mắt đã qua sáu ngày, trong mấy ngày nay Tiêu Phàm đều đắm chìm trong quá trình nghiên cứu và chế tạo Mỹ Dung Dịch, thế nhưng độ khó khi chế tạo Mỹ Dung Dịch lại hơn xa hắn tưởng tượng, mười gốc Tinh Linh Thảo hiện nay chỉ còn lại một gốc.
– Nếu như lần này còn không thành công, vậy đành phải từ bỏ a.
Tiêu Phàm trầm ngâm nói.
Sau đó hắn tiếp tục bận rộn, đem Linh Thảo luyện thành chất lỏng, khống chế tốt hỏa hầu, bên trong gian phòng đầy mùi khó chịu, sau mấy lần thất bại trước thì lần này hắn lại thuận lợi hơn.
Chỉ là quá trình thành dịch cuối cùng, làm thế nào để khống chế tỉ lệ Tinh Linh Thảo mới chính là vấn đề, trên cổ phương kia chỉ ghi là Tinh Linh Thảo, lại không hề ghi rõ phân lượng rõ ràng.
Nhìn đám chất lỏng chỉ còn lại cỡ một bàn tay trong nồi đen phía trước, Tiêu Phàm ngưng thần nhìn cây Tinh Linh Thảo cuối cùng: – Dù sao cũng chỉ còn một gốc, chơi khô máu luôn.
Nghĩ vậy, hắn trực tiếp đem gốc Tinh Linh Thảo ném vào vào trong nồi sắt, nếu để cho Luyện Dược Sư khác nhìn thấy Tiêu Phàm dùng nồi sắt để luyện dược thì không biết chừng sẽ cười đến rụng răn a.
– Đồ lưu manh, nhanh lên, hôm nay là thời gian hai đại học viện chiêu sinh.
Lúc này, thanh âm Tiểu Ma Nữ từ ngoài cửa truyền đến.
– Thời gian qua thật nhanh!
Tiêu Phàm không để ý, tâm thần toàn bộ đắm chìm vào trong việc luyện dược, một lần dung luyện Mỹ Dung Dịch cuối cùng, nếu lại không thành công thì hai ngàn Hồn Thạch coi như đổ sông đổ biển.
– Nam nhân độ lượng một chút a, về sau ta sẽ không tiếp tục lôi ngươi ra làm tấm chắn đâu.
Tiểu Ma Nữ thấy Tiêu Phàm không để ý thì ngữ khí lập tức mềm xuống, mấy ngày nay Tiêu Phàm không hề bước ra khỏi phòng, nàng còn tưởng rằng Tiêu Phàm thực nổi giận rồi.
Mặc cho nàng nói thế nào thì Tiêu Phàm cũng không có đáp lại, không phải hắn không muốn trả lời mà là hắn bị huống bên trong nồi sắt đen kia hấp dẫn.
Vào thời khắc Tinh Linh Thảo rơi vào chất lỏng trong nồi, nguyên bản chất lỏng đen thui đột nhiên tản mát ra một điểm tinh quang, giống như sao trời trong đêm đen, vô cùng chói mắt.
Ngay sau đó, một cỗ hương thơm phả vào mặt, vừa ngửi vào mũi liền lập tức khến người ta cảm thấy tươi mát, bất quá vẻn vẹn trong nháy mắt, tinh quang kia đã biến mất, dược dịch cũng biến thành chất lỏng màu trắng trong suốt.
– Thất bại?
Tiêu Phàm cau mày, chất lỏng màu trắng trong suốt này vẫn giống y hệt lúc trước không có khác biệt gì, nhưng dị tượng vừa rồi vẫn làm cho lòng hắn không yên.
– Không đúng, dược dịch lần này không giống lần trước.
Ánh mắt Tiêu Phàm đột nhiên sáng lên, hắn phát hiện bên trong dược dịch có không ít điểm sáng màu trắng đang lập loè, giống như lúc nào cũng có thể biến mất.
Đúng lúc này, U Linh Chiến Hồn trong đan điền Tiêu Phàm tỏa ra từng đạo quang mang yếu ớt, Tiêu Phàm rất rõ ràng, U Linh Chiến Hồn rất ít khi dị động a.
Tiêu Phàm không chút do dự triệu hồi U Linh Chiến Hồn, sau một khắc, thiên địa linh khí bốn phía cuồn cuộn hóa thành một cỗ Hồn Lực rót vào bên trong dược dịch.
Ong!!!Ong!!!
Dược dịch tản ra vô tận hồng mang, quang vũ đầy trời tỏa ra đem cả phòng đều chiếu chiếu sáng.
– Tiêu Phàm, ngươi chính là tên nam…
Đột nhiên, Tiểu Ma Nữ đá cánh cửa phòng cái rầm, chuẩn bị chửi ầm lên, nhưng lời còn chưa dứt lời liền bị mùi thuốc trong phòng xộc lên mũi làm nàng ho khù khụ.
Sau một khắc, ánh mắt nàng hoàn toàn ngưng kết tại bên trong nồi sắt trước mặt Tiêu Phàm, nơi đó giống như Tinh Hải óng ánh khắp nơi, vô số ánh sao lấp lánh thu hút mọi ánh nhìn.
Tiêu Phàm liền thi triển Hồn Lực phân đám chất lỏng kia ra làm ba phần đựng vào ba cái bình ngọc, động tác giống như nước chảy mây trôi, không đợi Tiểu Ma Nữ phản ứng trong phòng liền đã khôi phục như thường, chỉ còn tràn ngập một mùi thuốc gay mũi.
– Đồ lưu manh, thứ vừa rồi là gì?
Ánh mắt Tiểu Ma Nữ sáng quắc nhìn chằm chằm bình ngọc trong tay Tiêu Phàm.
– Mỹ Dung Dịch.
Tiêu Phàm cười cười, trong lòng trầm ngâm:
– Ta rốt cuộc biết bản thân sai ở chỗ nào rồi, những Dược Tài này tạp chất quá nhiều, dùng lửa bình thường không thể nào loại bỏ được hết tạp chất, hơn nữa nồi sắt này cũng không thể bảo trì nhiệt độ ổn định được, nếu đổi lại luyện Dược Đỉnh thì xác xuất thành công sẽ tăng lên rất nhiều.
Cũng may U Linh Chiến Hồn có thể tăng lên độ tinh khiết cho Linh Thảo và Linh Khí cho nên lần này mới có thể thành công, người khác có muốn phục chế cũng sẽ rất khó khăn a!
Tiêu Phàm kích động trong lòng, U Linh Chiến Hồn lại mang đến cho hắn một niềm vui bất ngờ.
– Mỹ Dung Dịch là cái gì?
Tiểu Ma Nữ kinh ngạc, nàng khi nãy nhìn thấy dị tượng như thế liền biết chắc thứ này khẳng định bất phàm.
– Mỹ Dung Dịch, dĩ nhiên chính là dùng để mỹ dung.
Tiêu Phàm giải thích nói, lại đem tác dụng Mỹ Dung Dịch nói một lần.
Tiểu Ma Nữ nghe được ánh mắt tỏa sáng, bộ dáng thận trọng hiếm khi thấy được, nói: – Tiêu Phàm, thứ này có thể bán cho ta một bình hay không, ta trả một vạn Trung Phẩm Hồn Thạch a.
Nhưng vừa chưa dứt lời Tiêu Phàm đã ném cho nàng một cái bình ngọc, Tiểu Ma Nữ kinh ngạc nhận lấy bình ngọc, nàng ngạc nhiên nhìn Tiêu Phàm.
Nàng biết rõ Mỹ Dung Dịch này bất phàm, giá trị gần như không thể đánh giá, lại không ngờ hắn lại không hề suy nghĩ cho mình một bình.
– Đi thôi, Chiến Vương Học Viện và Thần Phong Học Viện đang chiêu sinh, chúng ta cũng không nên bỏ lỡ.
Tiêu Phàm cười cười, lời nói nhẹ nhàng như không mấy quan tâm, cùng Tiểu Kim chào hỏi rồi quay người đi về phía cửa.
Đại môn của Chiến Vương Học Viện đang tụ tập rất nhiều người, hôm nay là thời gian hai đại học viện chiêu sinh, rất nhiều tu sĩ nghe danh mà đến, tất cả chỉ vì muốn gia nhập Chiến Vương Học Viện.
Mặc dù nói Chiến Vương Học Viện cùng Thần Phong Học Viện hai đại học viện chiêu sinh, nhưng mọi người chỉ quan tâm đến Chiến Vương Học Viện, còn Thần Phong Học Viện đã sớm bị mọi người xem nhẹ.
Một trăm năm trở lại đây, Thần Phong Học Viện chiêu sinh không quá một trăm người, có thể nói là tàn lụi vô cùng, thậm chí ngay cả chiêu sinh cũng phải đến Chiến Vương Học Viện để tiến hành.
Nhất là hai mươi ba mươi năm nay, Thần Phong Học Viện lại không hề tuyển được một tên học viên nào.
Từng chiếc xe ngựa xa hoa ra vào gần như chiếm hết cả một quảng trường rộng lớn của Chiến Vương Học Viện, phần lớn đều là các quý tộc của Đại Yên Vương Triều, đối với bọn hắn mà nói hôm nay chính là một cái cơ hội để khoe khoang.
Tiêu Phàm, Tiểu Ma Nữ cùng Tiểu Kim ba người hiện tại cũng đã đến nơi này.
– Đồ lưu manh, ngươi vẫn muốn gia nhập Chiến Vương Học Viện?
Tiểu Ma Nữ ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, tựa như muốn biết suy nghĩ trong đầu của Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói: – Ta làm sao biết Chiến Vương Học Viện có muốn thu ta hay không.
– Tiểu tử này vẫn còn biết lượng sức, chỉ bằng một tên dã tiểu tử cũng muốn gia nhập Chiến Vương Học Viện, căn bản chính là mơ mộng hão huyền.
– Chiến Vương Học Viện, chỉ có quý tộc chúng ta mới có tư cách gia nhập, đám dân nghèo kia trừ phi có được Ngũ Phẩm Chiến Hồn.
– Cứ để bọn hắn nằm mơ giữa ban ngày đi a, nhưng mà Thần Phong Học Viện thì ngược lại bọn chúng có khả năng gia nhập, hahaha.
Mấy đạo thân ảnh từ bên cạnh Tiêu Phàm đi qua nghị luận không kiêng nể gì, trong lời nói đều là vẻ cười nhạo.
– Tiêu Phàm, đừng chấp nhặt cùng bọn hắn, đám quý tộc gì đó trong mắt một số người cũng không đáng một đồng.
Tiểu Ma Nữ cũng không thèm để ý mấy lời châm chọc kia.
– Thi Vũ, ta còn tưởng ngươi không đến, ta đợi ngươi đã rất lâu a.
Một âm thanh quen thuộc cách đó không xa vang lên, chỉ thấy Lăng Phong trong mắt chỉ có Tiểu Ma Nữ đang cười hì hì đi tới.
– Lăng Phong ca ca, ngươi đợi ta làm gì?
Tiểu Ma Nữ nhíu mày nói.
– Gia nhập Thần Phong Học Viện a.
Lăng Phong cười cười, không che giấu nói ra.
– Ngươi cũng gia nhập Thần Phong Học Viện?
Tiểu Ma Nữ lộ ra vẻ kinh ngạc, cảm giác đầu muốn to ra.
Tiêu Phàm bộ dáng cười trên nỗi đau của người khác, thầm nghĩ trong lòng: – Đây chính là quấn quít không rời trong truyền thuyết đây sao?
– Cái thứ như các ngươi ta đoán ngay cả Thần Phong Học Viện cũng không thèm thu đâu nha.
Một tiếng cười lạnh vang lên, Tiêu Phàm quay đầu nhìn thấy Hoàng Thiên Bá đang ôm Lý Như nghênh ngang đi tới, trong mắt đều là khinh thường.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!