Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1984



Chương 1984

Con trai của bà cụ Đỗ, Đỗ Tư Nam cũng chính là chú của Hy Nguyệt, là người rất có văn hóa, có một đôi mắt đen láy, văn vẻ lịch sự

“Tư Nam, đây là cháu gái Hy Nguyệt, cháu trai Phi…” Hoa Vô Song ở bên cạnh giới thiệu với ông ấy.

“Các cháu đường xá xa xôi đến đây, đúng là là khách quý, mấy ngày này để cho Chấn Diệp dẫn các cháu đi chơi. Thành phố Tinh Không có rất nhiều chỗ để vui chơi giải trí.” Đỗ Tư Nam cười nói.

Đỗ Di Nhiên từ trên tầng đi xuống.

Hôm nay cô ta mặc một chiếc váy trắng kiểu xưa, trông rất xinh đẹp.

Đáy mắt bà cụ Đỗ lóe lên một tia sắc bén nhàn nhạt.

“Bố, bố yên tâm đi, con và Chấn Diệp nhất định sẽ tiếp đãi các vị khách quý đàng hoàng mà.”

Trong lòng Hoa Vô Song khẽ hừ một tiếng, bà biết rất rõ ràng cô ta có ý định khác, chỉ nghĩ đến việc muốn quyến rũ Lục Lãnh Phong thôi. Bà nhất định sẽ để mắt đến cô ta thật kỹ, sẽ không bao giờ để cho cô ta phá hoại cuộc hôn nhân hạnh phúc của cháu gái mình!

Nói chuyện thêm một lúc, sau đó Đỗ Tư Nam mời Lục Lãnh Phong chơi một ván cờ. Ông ấy đam mê cờ vây, nghe nói Lục Lãnh Phong chơi cờ rất giỏi, ông ấy rất nóng lòng muốn chơi một ván cờ với anh.

Hai người đi tới phòng đánh cờ, Hoa Phi cũng vội vàng đi theo, cậu ta ngồi bên cạnh xem hai người chơi cờ.

Cô út nhà họ Đỗ và một người đàn ông vô cùng đẹp trai từ bên ngoài đi vào, vốn dĩ Hy Nguyệt cứ nghĩ rằng anh đẹp trai này là bạn trai của cô nhỏ Đỗ cơ, không ngờ gã ta lại là trợ lý riêng của bà cụ Đỗ, tên là Eric.

Bà cụ Đỗ là bà hoàng của Đỗ Thị, chồng của bà ta đã mất cách đây mười năm, dưới tay bà ta có một dàn trợ lý, tất cả đều là những anh đẹp trai trẻ trung tươi trẻ. Bà ta rất am hiểu cách giữ gìn nhan sắc, tuy đã hơn sáu mươi tuổi nhưng trông bà ta cũng chỉ như mới bốn mươi mà thôi. Mái tóc của bà ta đen nhánh, làn da cũng căng mịn đàn hồi.

Bà ta là một người phụ nữ biết cách hưởng thụ, cuộc sống xa hoa lãng phí, gọi bà ta là Võ Tắc Thiên của nhà họ Đỗ cũng không quá đáng chút nào.

Hy Nguyệt vẫn cảm thấy khá ngạc nhiên, trong một gia tộc lớn âm thịnh dương suy như nhà họ Đỗ thì người phụ nữ nào cùng đều vô cùng mạnh mẽ, chẳng trách mà nhìn dượng cứ khúm na khúm núm như vậy, không có chút tinh thần phản kháng nào cả.

Cô nhỏ Đỗ cũng có rất nhiều trợ lý riêng, thậm chí còn tặng người mình thích nhất cho bà cụ Đỗ nữa.

Một người đàn ông giàu có và quyền lực sẽ xem phụ nữ một món đồ chơi. Mà phụ nữ có quyền có thế cũng có thể xem đàn ông là một món đồ chơi.

Bà cụ Đỗ cười tủm tỉm liếc nhìn cái bụng dưới hơi phình lên của Hy Nguyệt, bà ta hỏi: “Cháu dâu, đứa bé được mấy tháng rồi?”

“Bốn tháng rồi ạ.” Hy Nguyệt trả lời.

Bà cụ Đỗ nhìn cháu trai một cái rồi nói: “Nhà họ Đỗ chúng ta hơi ít người, không giống như nhà bà chị đông con đông cháu, gia đình rất đông vui . Đợi đến khi Chấn Diệp và Sênh Hạ kết hôn, nhất định phải sinh thật nhiều con, như thế thì nhà họ Đỗ chúng ta cũng sẽ đông vui hơn.”

Hai má Lục Sênh Hạ đỏ bừng cả lên, cô bé nói: “Vậy cháu và anh Chấn Diệp sẽ sinh sáu đứa, ba trai ba gái ạ.”

“Được được được, sáu đứa tốt lắm, không nhiều cũng không ít.” Bà cụ Đỗ cười vang, vô cùng hài lòng với cháu dâu tương lai này, không chỉ xứng đôi vừa lứa mà còn thông minh ngoan ngoãn nữa.

Cô nhỏ Đỗ uống một ngụm trà, dùng giọng điệu thản nhiên nói: “Tôi nghe nói nhà họ Lục đã xảy ra chuyện lớn, mẹ của Sênh Hạ bị đuổi ra khỏi nhà, chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến địa vị của Sênh Hạ ở nhà họ Lục chứ?”

Lời nói tưởng chừng chỉ là vô tình nói ra nhưng thực chất lại giấu giếm mũi dao ở trong đó.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.