Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Đại Bang Chủ

Chương 17: Gặp Lại Sau Bốn Năm Xa Cách (1)



………………4 năm sau………………….
Tại một chuyến máy bay về Trung Quốc, trên toa hạng nhất, có một gia đình nhỏ bao cả một toa xa hoa này. . .
Gần cửa sổ là ba mẹ con. . . . . .
Người mẹ nhìn khá trẻ, trên người khoác một bộ vest trắng thanh lịch, đeo kính đen đang ngồi xem báo, nhìn có vẻ rất giỏi giang. Mặc dù đã là người có một con nhưng vẫn không thể thừa nhận rằng người phụ nữ này có làn da trắng nõn nà, môi đỏ mọng anh đào. . . Đúng vậy, sau 4 năm, cô đã sinh con, và đã trở thành một người phụ nữ trưởng thành. Người đó không ai khác là Lăng Hoàng Lệ- người được xứng danh là kì nữ của giới kinh doanh.

Mà ngay bên cạnh cô, là một đôi long phượng.. . . Cả hai đứa bé đều gần bốn tuổi. Đứa bé trai trên mặt toát ra nghị lực của một người đàn ông nhỏ. Sống mũi cao sọc dừa, đôi mắt rất to. Đứa bé gái thì môi đỏ cong lên, lông mi dài đến kinh ngạc, đôi má tròn trĩnh mềm mại. Nhìn cả hai đứa bé như công chúa và hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích, ai nhìn cũng muốn yêu. . .
Thỉnh thoảng lại có hành khách chụp trộm cậu, nhưng hay cũng có thể thành thói quen, cậu giơ hai ngón tay, nháy mắt, miệng “yeah” tự tin, phong thái bất phàm. Còn cô bé thì khép nép đứng bên anh, đôi bàn tay mũm mĩm cứ nắm chặt lấy áo anh trai. Hai anh em rất yêu thương nhau, thân thiết, gắn bó với nhau, một phút cũng chẳng rời, làm cho cô cực kì yên tâm.
Chị tiếp viên kéo xe đẩy tới, là cố ý dừng lại đến chỗ cô, nhẹ giọng hỏi:
– Hai bạn nhỏ, muốn uống gì nào?
– Sữa tươi ạ- Cô bé nhanh nhảu trả lời, mở to đôi mắt nhìn cô tiếp viên, lộ rõ vẻ hồn nhiên, ngây thơ. Chị tiếp viên nhìn thấy không khỏi mỉm cười ngọt ngào, giọng cưng chiều nói: Của em đây.
– Cho em một ly trà sữa ạ- Cậu bé cũng nhanh nhẹn trả lời, mỉm cười toe toét.
– Của em đây, mà hai em tên là gì?
– Lăng Vũ Kì ạ, còn đây là công chúa nhỏ đẹp nhất vũ trụ, cũng là em gái của em, Lăng Vũ Kì Thư.
– Ồ, nghe rất êm tai nha.- Nhìn dáng vẻ của cậu bé mà chị tiếp viên hận mình không thể đầu thai lần nữa, hay là sinh muộn hai mươi năm. . .

Lớn lên nhất định là một sát thủ tình trường nha!!!
__________________________________________________________________________________
Cũng cùng một múi giờ, trên một máy bay khác bay về Trung Quốc, là một gia đình giàu có bao toàn bộ máy bay. . .
Người đàn ông ngồi bên cạnh cửa sổ đang bật máy tính xem tài liệu, ánh mắt sắc bén như chim ưng. . . Thỉnh thoảng lại cầm chiếc bút ghi một hai dòng vào cuốn sổ của mình. . . Dáng người cân đối tương xứng, trên người mặc một bộ vest đen vừa vặn, tỏa ra khí chất vua chúa. . .
Ngay bên cạnh người đàn ông là một cô bé đáng yêu như búp bê đang say giấc ngủ, thỉnh thoảng đôi chân mũm mĩm lại đạp chăn, người phụ nữ mỉm cười ấm áp, kéo chăn lên đắp cho cô bé. . . Trên mặt mang một nụ cười hạnh phúc. . .
Người phụ nữ đắp chăn cho cô bé không ai khác là Liên Vi, cũng xinh đẹp như búp bê. Tuy tuổi đã ngoài hai mươi, cũng đã có con nhưng thực sự chỉ như thiếu nữ mười tám, duyên dáng yêu kiều, chu miệng lên tức giận:
– Sao bảo đi du lịch mà anh lại đem theo công việc chứ ?
Anh chỉ cười, sau đó lại tiếp tục cặm cụi vào công việc đang làm.

Liên Vi hờn dỗi. . .
Mặc dù là anh rất chăm sóc cô, nhưng cũng chỉ là do cô có con, nhưng thực anh đã thay đổi, cũng như trong lòng của anh vậy. . .
Nơi ấy, đã có bóng hình của một cô gái khác. . .
Tuy rằng đã bốn năm trôi qua, nhưng hình bóng ấy không hề phai mờ. Cô cũng không muốn nhắc nhiều đến cái tên ấy, nếu không trong mắt anh, cô lại trở thành một người phụ nữ bụng dạ hẹp hòi. . . . . . . Nhưng mà nhẫn nhịn, với cô là thứ đau khổ nhất thế giới, ngày nào mà anh chưa buông cô ấy ra trong lòng, cô vẫn còn cảm thấy đau khổ. . .
Ánh mắt Vương Lãng Thần phóng tầm nhìn ra ngoài cửa sổ, lại hiện lên mờ nhạt một bóng hình, đôi mắt híp lại, đôi môi anh đào khẽ cong lên nở một nụ cười với anh. . .
Lăng Hoàng Lệ. . . đã bốn năm rồi, rốt cuộc em đã đi đâu? Đã ở chốn nào !?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.