Vụ Bí Ẩn: Con Rắn Hát Lầm Rầm

Chương 5: Giáo phái bí ẩn



Sáng hôm sau, khi ba thám tử trẻ đang đứng tỳ tay vào hàng rào ngắm Sterling thì Peter gật đầu:

– rất nhiều người muốn được như nó.

– Người mà gặm cỏ thì có gì là ngon lành đâu – Có tiếng nói vang lên sau lưng.

Ba thám tử quay lại. Doris đang đứng đó, mặc quần jean và áo sơ mo như thường lệ. hôm nay, nét mặt cô bé không còn dấu vết gì của nỗi sợ hãi tối hôm qua. Ánh mắt cô bé đầy thách thức.

– Sao? – Cô bé hỏi – Các anh có nghĩ ra được điều gì hay ho không?

Hannibal hất cằm chỉ ngôi nhà gia đình Jamison.

– Tối hôm qua, sau khi bọn anh ra về, còn chuyện gì khác xảy ra nữa không?

– Không có gì hết. Không còn tiếng hát lầm rầm rùng rợn. Không còn bóng sáng của tên lạ mặt ria rậm. Không có gì.

Doris leo lên hàng ráo ngồi.

– Các anh nghĩ gì về kẻ trốn trong chuồng Sterling. Theo các anh, hắn vào nhà để làm gì?

Bob mỉm cười với Doris và lắc đầu:

– Bọn anh không biết gì về hắn và nếu không có dấu vết hay chỉ dẫn gì thêm thì chỉ có thể đặt ra một giả thiết mà thôi. Người đàn ông đó có thể là một tên trộm đang tìm cách đột nhập vào nhà, mà cũng có thể là kẻ lang thang đang tìm chỗ trú qua đêm.

– Cũng có thể có mối liên hệ giữa gã đàn ông này và tiếng động kỳ lạ mà ta đã nghe – Hannibal nói thêm – Hugo Falsell có nói rằng tiếng nói của rắn có thể nghe thấy từ rất xa.

– Nhưng rắn đâu có hát – Doris bắt bẻ – rắn chỉ kêu.

– Em chưa bao giờ nghe tiếng này trước khi Falsell đến nhà em – Hannibal nói tiếp – Nếu nghĩ rằng chính Falsell gây ra tiếng đó, bằng một cách nào đó, là đúng logic thôi. Nhưng tối hôm qua, khi tiếng hát lầm rầm bắt đầu, thì rõ ràng Falsell đang ngồi trong phòng khách và không hề động đậy. Thật ra, ông ấy đang lên đồng. Không phải ông ấy hát lầm rầm. Vậy tiếng động đã được tạo ra bằng cách khác.

– Hay là có băng ghi âm? – Peter gợi ý – Ngày nay người ta biết nhiều cách phối âm tài lắm. Nếu Falsell dùng băng ghi âm, gã đàn ông trong chuồng ngựa có thể là đồng lõa. Có thể tên đồng lõa đặt thiết bị gần phòng khách, sau đó trốn trong chuồng ngựa chờ xong, rồi lấy thiết bị về. Nhưng bọn mình đã làm hắn hoảng sợ.

– Cũng có thể – Hannibal thừa nhận – Nhưng cho81 nên kết luận vội vã. Rất có thể Falsell và Ria Rậm hoàn toàn không quen biết nhau. Nếu dùng băng ghi âm, không nhất thiết Falsell phải có đồng lõa.

– Vậy là quay trở về điểm xuất phát – Doris nhún vai nói- Trong khi đó, Falsell vẫn ung dung sống tại đây, như tại nhà riêng của hắn vậy. Em cũng không thích mấy người bạn của dì Pat.

– Ý em nói mấy vị khách tối qua hả? – Hannibal hỏi – Trông Noxy là một nhân vật kỳ lạ thật.

– Kỳ lạ là từ chính xác ! Nhìn ông ấy, không ai nghĩ ông ấy là chủ một tiệm bánh kẹo. Sở Vệ Sinh Phòng Dịch phải đặc biệt chú ý đến hắn !

– Ông ấy dơ bẩn một cách đáng trách thật ! – Hannibal thừa nhận – Tuy nhiên, nếu tin những gì Falsell nói tối hôm qua, thì dì em và Noxy thuộc cùng một gaío phái với nhau. Và trong buổi họp, mọi người đã nhất trí nêu ước muốn sao cho một bà Margaret Compton nào đó không thể đi dự cuộc bán đấu giá, để cô Osborne mua được quả cầu.

– Chuyện điên ! – Doris thốt lên.

Hannibal tự cho phép mình nở một nụ cười kẻ cả.

– Dường như anh biết đó là vật gì ! – Hannibal tuyên bố.

– Thế à ?

– Đúng. Vào ngày 21, sẽ bán đấu giá tài sản của diễn viên điện ảnh quá cố Ramon Castillo. Trong nghững món đồ được bán, có quả cầu pha lê dùng trong bộ phim Hang quỷ hút máu. Hôm bữa chú thím anh có bàn về vấn đề này. Em có nói với bọn anh rằng dì Pat của em sưu tầm những đồ vật từng được chiếu trong những bộ phim nổi tiếng, đúng không? Có phải dì muốn có quả cầu pha lê đó không?

– Rất có thể – Doris đồng tình – Chỉ nghĩ đến thôi cũng làm cho dì thèm muốn nó.

– Nên dì không muốn người tên Margaret Compton đến dự cuộc bán đấu giá … bởi người này có thể tranh món đồ này của dì.

– Đúng vậy, dì Pat và cô Margaret Compton rất ghét nhau.

– Người này cũng sưu tầm những đồ vật xuất xứ từ phim à?

– Đúng, đúng ! Và bà ấy có được khá nhiều rồi. Bà góa chồng và rất giàu có, giàu hơn dì Pat nhiều. Nếu bà muốn quả cầu pha lê kia, bà có thể làm cho giá tăng lên rất cao, cao đến nỗi dì Pat không thể trả theo nổi.

– Thế là Hugo Falsell, bằng cách đốt đèn cầy và gây ra những tiếng động kỳ lạ, tự cho là sẽ ngăn cản không cho bà Compton đến dự cuộc bán đấu giá.

– Hắn tử tế quá ! – Doris càu nhàu – Nhưng tại sao hắn chịu khó dữ vậy ? Không thể vì tiền. Dì Pat dống bằng thu nhập rất thấp. Nếu dự kiến bỏ ra số tiền lớn để mua cho được quả cầu pha lê , thì dì sẽ không còn lại bao nhiêu để thanh toán dịch vụ của Falsell.

– Nói cách khác, ta không biết động cơ hành động của con người này – Bob nói.

– Nhưng chúng ta có mục tiêu – Hannibal tuyên bố – ta muốn hugo Falsell phải rời khỏi nhà của Doris. Vì ta không biết chắc chắn hắn có đồng lõa hay không, ta cứ tạm giả sử rằng hắn hành động một mình. Bằng cách lục trong nhà, thế nào ta cũng tìm được thiết bị mà hắn dùng trong những buổi họp có nhạc kia. Ta chỉ cần đưa cho cô Osborne xem tang vật. Mình nghĩ như vậy cũng đủ để dì Pat mất lòng tin vào tên Hugo tốt bụng.

Doris cười.

– Chắc chắn ! – Cô bé nói – Dì sẽ nắm hai cái tai hắn, ném hắn ra khỏi nhà ! Sáng kiến rất hay ! Lục nhà, thì không có vấn đề gì ! Sáng nay, Falsell có nhân được cú điện thoại: hắn sẽ đi vắng tối nay.

– Người ta có thường gọi đến cho hắn không?

– Rất hiếm – Doris khẳng định – Hắn hầu như không bao giờ ra ngoài. Nhưng sáng nay điện thoại reng. Có người đàn ông xin được gặp hắn. Em phải leo lên tận phòng hắn, gõ cửa một hồi, hắn mới chịu dậy.

– Anh dám cá em đã lấy máy nghe lén cuộc điện thoại – Peter vờ vĩnh nói.

– Em không kịp – Doris vô tư đáp – Hắn nói chuyện điện thoại có ba giây. Hắn nói “Được”, rồi hắn gác máy. Sau đó, hắn thông báo cho dì Pat biết rằng tối nay toàn bộ giáo phái sẽ họp mặt.

– Sao em không hỏi dì em về cái giáo phái bí mật kia – Bob hỏi.

– Bộ anh tưởng em ngốc à . Tất nhiên là em hỏi thăm lần … Dì khẳng định đó là một loại câu lạc bộ gồm những người rất dễ thương. Dì có vẻ cảm động khi em chú ý đến bạn bè của dì. Tất nhiên là dì cũng sẽ đến dự cuộc gặp mặt tối nay và dì sẽ đi cùng Falsell. Ta sẽ được tự do hoàn toàn để lục soátt ngôi nhà và tìm ra thiết bị – nếu có – mà Hugo Falsell dùng để tạo cái tiếng đó.

Hannibal suy nghĩ

– Tất nhiên, ta không thể loại trừ khả năng hắn mang thiết bị theo – Hannibal thở dài – Trong trường hợp đó, ta sẽ không tìm thấy gì cả.

– Nhưng ta sẽ làm thử chứ? – Doris nài nỉ – Có thể cái đó giấu trong rèm cửa hay torng…

– Tất nhiên là sẽ thử ! – Hannibal cắt ngang – Này, em nghĩ em đủ khả năng lục soát toàn bộ một ngôi nhà không?

– Thật ra, thì em chưa bao giờ có dịp làm việc này. Nhưng em nghĩ người ta có thể làm được mà không cần phải theo một khóa học gì đặc biệt.

– Tốt, vậy tối nay, em sẽ trổ tài. Em đừng quên xem kỹ cả chuồng ngựa nữa, phòng trường hợp Falsell có đồng lõa. Em hãy tìm tất cả những gì có tính chất khả nghi: một bộ phận máy móc, một máy ghi âm nhỏ … em biết đấy, loại chỉ dẫn như the61 …

– Em rất vui đã thuê dịch vụ của các anh – Doris tuyên bố – Em phải làm hết công việc.

– Em haỹy xem thật kỹ – Hannibal vẫn nói tiếp, làm ngơ trước lời gián đoạn mỉa mai – Dưới bàn, trong tủ…

– Trong dàn cây nho…

– Đúng. Trong dàn cây nho. Nhưng cẩn thận đừng làm rớt dàn. Cẩn thận đừng té nữa.

– Khỏi phải nói ! Anh đừng lo cho em. Trong khi em phải leo lên dàn cây nho, em có thể biết các anh sẽ làm gì không?

– Bọn anh sẽ đi theo dì em và Falsell đến buổi họp.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.