Trong ba ngày ngắn ngủi, không biét từ bao giờ mà không khí ở Đông Huyền Vực đã có một vài thay đổi kỳ lạ. Những cường giả vốn dĩ ẩn nấp vì bị Nguyên Môn truy sát từ bốn phương lục tục hiện thân và tiến về siêu cấp tông phái duy nhất còn lại trên Đông Huyền Vực, trừ Nguyên Môn ra, Đạo Tông.
Sự chấn động và hiệu quả mà liên minh Chu Nguyên tạo ra đã vượt qua những gì mấy người Ứng Huyền Tử dự liệu. Vì thế, khi thấy cường giả từ khắp nơi đổ về sắc mặt ai nấy cũng đều sững sờ.
Nói cho cùng thì họ đã xem thường thù hận mà Nguyên Môn đã tạo ra trên Đông Huyền Vực.
Bên ngoài Đạo Tông chật ních những người là người, cả vùng sơn mạch rộng bao la đầy âm thanh huyên náo.
Trên bầu trời chốc chốc lại có người bay qua, trong đó có không ít người có khí tức mạnh mẽ, điểm chung giữa họ chính là ánh mắt chứa đầy thù hận.
Tông môn bị hủy diệt, sư huynh đệ bị tàn sát, bản thân phải lưu vong nơi tha hương, bất cứ điều nào cũng đủ khiến họ quyết không đội trời chung với Nguyên Môn.
Ầm ầm!
Khi có ngày một nhiều cường giả đến đây hơn, trận pháp hộ tông của Đạo Tông rung chuyển, quầng sáng dần tan đi, rồi luồng nguyên lực hùng hồn trào ra như thủy triều.
Vút vút!
Vô số thân ảnh bay rào rào bay ra, cuối cùng hiện lên trên không trung, khí tức ngưng tụ vô cùng cường đại. Trên gương mặt mỗi đệ tử Đạo Tông đều có sự tự tin, cho dù họ biết đối thủ họ phải đối mặt lớn mạnh đến mức nào.
Những cường giả đến từ các siêu cấp tông phái khác thấy đệ tử Đạo Tông có khí chất như vậy cũng thầm cảm thán. So với Đạo Tông, đệ tử trong tông của họ đúng là kém hơn một bậc. Chẳng trách mà trước nhiều lần xâm phạm của Nguyên Môn mà Đạo Tông vẫn đứng vững.
Uỳnh!
Đột nhiên một luồng hung sát khí bùng phát khiến vô số cường giả giật mình, vội ngẩng lên thì thấy mộ đám hắc vân bay ra từ trong Đạo Tông, cuối cùng xuất hiện trên bầu trời. Nhịp thở của họ giống như một, sát khí biến thành một con cự hổ khổng lồ phía trên đỉnh đầu họ.
– Đây là…
Cửu Phụng tộc các phương thấy đội quân hung hãn này thì sắc mặt đại biến, ánh mắt có vẻ kinh hãi, hiển nhiên đều nhận ra sự lợi hại của đội quân này.
– Đội quân này là của Đạo Tông? Sao trước đây ta chưa nghe qua nhỉ?
– Nghe nói là Lâm Động đưa về từ địa vực khác, vô cùng lợi hại.
– Lâm Động? Lẽ nào Lâm Động, đệ tử Đạo Tông ba năm trước bị Nguyên Môn đuổi khỏi Đông Huyền Vực?
– Hề, không phải hắn thì còn là ai được? Nhưng hiện giờ hắn không phải tiểu tử vô danh năm đó nữa. Ba ngày trước, đại trưởng lão Nguyên Môn, Lục Phong dẫn quân tấn công Cửu Thiên Thái Thanh Cung, hắn đến cứu viện, kết quả đám người Nguyên Môn không một ai chạy thoát.
– Lợi hại vậy sao? Đạo Tông thật là có phúc đó. Năm xưa có một Châu Thông, giờ lại có một Lâm Động, thật là…
– Đạo Tông dám khai chiến với Nguyên Môn cũng vì Lâm Động trở về. Hơn nữa hắn về còn đem theo những trợ thủ cực kỳ khủng bố…Lần này ba lão tạp mao Nguyên Môn gặp đối thủ rồi.
Sau khi đội quân kia xuất hiện, những tiếng xì xầm bàn tán bắt đầu vang lên, không ít người kinh ngạc và hiếu kỳ nhìn họ.
Vút!
Sau khi Hổ Phệ Quân xuất hiện, phía sau lại có thêm những đạo lưu quang lướt tới, thân ảnh đó chính là Ứng Huyền Tử, Lâm Động và mấy người Chúc Lê đại trưởng lão.
Sau khi Ứng Huyền Tử hiện thân, tiếng huyên náo lập tức lắng xuống.
– Chư vị, chắc hẳn chúng ta không còn xa lạ nữa. Đạo Tông cũng bày tỏ niềm đồng cảm với hoạn nạn mà mọi người gặp phải trong một năm nay. Nhưng Đạo Tông trước đây cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình, không thể ra tay cứu viện, mong chư bị đừng oán hận,
Ứng Huyền Tử nhìn quanh, cung tay trầm giọng nói.
– Ứng chưởng giáo nặng lời rồi. Kiếp nạn này là do trước đây bọn ta tầm nhìn quá hạn hẹp, nếu kịp thời liên thủ thì đã không có kết cục này.
Cách đó không xa, một nhóm đông người đứng trên không, lão giả áo xanh gầy gò đứng hàng đầu, lưng đeo thanh đại kiếm màu xanh, xung quanh tỏa ra kiếm khí mạnh mẽ, nhưng sắc mặt vô cùng đau khổ.
– Ài, Mạc chưởng giáo.
Ứng Huyền Tử nhìn lão giả đó, thở dài.
– Đó là ai?
Lâm Động thấy khí tức người đó đã là Chuyển Luân Cảnh, kiếm khí quanh người cũng cường hãn, hiển nhiên không phải loại vô danh.
– Đó là tông chủ Kiếm Tông, Mạc Giám, nhưng nay Kiếm Tông đã bị hủy diệt, có lẽ bây giờ chỉ còn thế này.
Ứng Hoan Hoan ở bên cạnh khẽ nói.
– Ở đây còn có một số tông chủ và trưởng lão của Bát đại siêu cấp tông phái trước đây. Họ thoát được từ tay Nguyên Môn, trước đó không dám hiện thân.
Bên trái Lâm Động, Lăng Thanh Trúc quét mắt nhìn biển người, giọng nói dễ chịu vang lên.
– Nhờ có cách này của nàng mà tập hợp được sức mạnh này, chúng ta có thêm phần chắc chắn giải quyết được Nguyên Môn.
Lâm Động khen ngợi nàng, nếu chỉ dựa vào Đạo Tông và Nguyên Môn quyết một trận tử chiến thì dù thắng lợi cũng sẽ tổn thất nghiêm trọng.
– Cũng là do trận thắng của ngươi ba ngày trước thì mới có hiệu quả thế này. Nếu không chắc chắn họ không dám hiện thân. Đến lúc đó, có lẽ họ thà rời khỏi Đông Huyền Vực cũng không đối địch với Nguyên Môn.
Lăng Thanh Trúc lắc đầu nói.
– Muốn dựa vào những người này thành lập liên minh Chu Nguyên, ta nghĩ nếu không biết cách lôi kéo thì chỉ e thành sự không đủ mà bại sự có thừa.
Ứng Hoan Hoan thản nhiên nói.
– Hoan Hoan cô nương nói đúng, những người này đúng là có chiến lực không nhỏ, nhưng nếu không khống chế tốt thì sẽ phản tác dụng.
Lăng Thanh Trúc nhìn Ứng Hoan Hoan gật đầu.
Lâm Động cũng gật gù, trao đổi ánh mắt với Ứng Huyền Tử rồi chậm rãi bước ra. Khi ấy cũng không ít ánh mắt chuyển sang người hắn tiếng xao động lại vang lên, chắc hẳn đã nhận ra hắn.
– Chư vị bằng hữu Đông Huyền Vực, hẳn là mọi người đều biết lý do chúng ta gặp mặt nhau ởôm nayđây. Nguyên Môn phát động chiến tranh, ảnh hưởng đến cả Đông Huyền Vực, rất nhiều siêu cấp cường giả tông diệt nhân vong, chắc hẳn chư vị cũng căm hận Nguyên Môn nhưu Đạo Tông ta.
Ánh mắt sắc bén của Lâm Động nhìn xung quanh, khí thế đó khiến đến cả tông chủ Kiếm Tông cũng thầm cảm thán. Giọng nói trầm bổng của hắn vang khắp không gian.
– Nhưng chắc các vị cũng đã biết rõ thực lực của Nguyên Môn. Muốn giải quyết cái họa này chỉ có một con đường duy nhất, chính là tập hợp sức mạnh của tất cả chúng ta lại.
– Đạo Tông và Nguyên Môn là mối thù không đội trời chung, hôm nay Đạo Tông dốc toàn lực thề cùng Nguyên Môn quyết chiến một trận sinh tử. Nếu chư vị đồng lòng với Đạo Tông thì chắc chắn Đạo Tông coi các vị như huynh đệ minh hữu. Nhưng nếu có ai ngầm phá hoại thì Lâm Động ta cũng sẽ đối xử nhưu với Nguyên Môn!
Uỳnh!
Vừa dứt lời, hung quang lóe lên trong mắt Lâm Động tử kim quang bùng nổ, hàng nghìn con tử kim long uốn mình biến thành một đạo tử kim long trảo nghìn trượng. Một trảo vung lên, chỉ thấy mặt đất vỡ tan thành một khe sâu hun hút, cả vùng núi bị chia thành hai nửa, thanh thế vô cùng kinh ngươi.
Âm thanh kinh thiên động địa vang khắp không gian, mặt đất bụi tung mù mịt, vô số cường giả thấy Lâm Động đột nhiên trở nên sát khí đầy mình, ánh mắt đều đầy vẻ kinh ngạc, mồ hôi trên trán chảy túa ra.
Khác với Ứng Huyền Tử, người thanh niên này dường như có thủ đoạn lợi hại hơn.
Grào!
Tiếng hổ gầm vang vọng khắp không gian, sát khí từ Hổ Phệ Quân che lấp bầu trời khiến Lâm Động càng thêm hùng hồn.
Cả không gian lập tức yên tĩnh, ngay những người từng là chưởng giáo, trưởng lão của các siêu cấp tông phái cũng thấy run rẩy trước sát khí đó. Lăng Thanh Trúc nhìn lên Lâm Động chỉ một lời có thể chấn nhiệp vô số cường giả Đông Huyền Vực, khóe miệng hơi nhướn lên. AI ngờ được thiếu niên yếu đuối nhiều năm trước nay đã trưởng thành đến mức này. Hắn của hiện tại có lẽ đã là đệ nhất nhân của Đông Huyền Vực.
– Lâm Động tiểu ca nói phải. Chúng ta đều có thù diệt môn với Nguyên Môn, mục tiêu của chúng ta giống nhau, tuyệt đối sẽ không ai phá hoại, nếu có kẻ làm vậy ta nghĩ mọi người có mặt ở đây đều sẽ không tha cho hắn.
Mạc tông chủ của Kiếm tông dần tỉnh lại, sự sợ hãi lui dần rồi ôm quyền nói.
– Mạc tông chủ nói đúng, chỉ cần diệt được Nguyên Môn, Lâm Động tiểu ca có bất cứ việc gì cần sai khiến, Hồng Hoàng Tông không dám không nghe theo!
Ở cách đó không xa, một lão giả gày gò trầm giọng nói. Đó là tông chủ của Hồng Hoang Tông, cũng là siêu cấp cường giả uy danh hiển hách ở Đông Huyền Vực.
Có hai người này đi đầu, lập tức có nhiều người lên tiếng hưởng ứng, thù hận của mọi người với Nguyên Môn cùng lúc hội tụ.
Ứng Huyền Tử nhìn biển người khí thế hừng hực thì thở phào, ánh mắt nhìn Lâm Động có phần mừng rỡ.
– Đa tạ hai vị chưởng giáo.
Lâm Động cung tay với hai người Mạc chưởng giáo, sát khí dần thu về:
– Nếu chúng ta đã đồng lòng vậy thì liên minh Chu Nguyên thành lập, sau này các vị ở lại hay ra đi đều là tự nguyện.
– Còn bây giờ…
Lâm Động ngừng một chút, nhìn về biển người phía xa, ánh mắt ngập tràn thù hận với Nguyên Môn.
Lâm Động chầm chậm giơ tay lên, một luồng sát khí trào dâng trong mắt.
– Động thân, hôm nay phải tiêu diệt Nguyên Môn!
Grào!
Tiếng gầm thét vang lên, cả không gian rung chuyển dữ dội, nguyên lực sục sôi vô số thân ảnh ồ ạt lao tới.
Trận quyết chiến với Nguyên Môn cuối cùng cũng đã đến.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!