Sư phụ của Linh Vân hộc máu thụt lùi, khuôn mặt vốn già nua càng suy nhược nhiều. Một kích liều mạng của sư phụ của Linh Vân mặc dù yếu thế nhưng mặt nàng hiện ra nụ cười, lòng kiếp sợ. Sư phụ của Linh Vân kiếp sợ là tại sao Sở Nam sửa lại đại lục chi mệnh đều không có đã bị phản phệ, mà nàng chỉ làm Thiên Khôi chậm một bước đã bị phản phệ khủng bố.
Tuy chỉ một bước, kết quả cũng là cách biệt một trời một vực.
Trước một bước, Thiên Khôi có tin tưởng trước khi truyền tống môn truyền tống ra ngoài ý muốn thì gã đã hủy nó đi, bóp chết ngoài ý muốn từ trong trứng nước. Nhưng sau một bước thì lòng Thiên Khôi khủng hoảng, bởi vì truyền tống môn đã chấn động.
Thiên Khôi cố nén lòng cuống cuồng, cố nén muốn giết chết sư phụ của Linh Vân làm gã chậm một bước. Thiên Khôi dốc hết sức đánh vào truyền tống môn. Ngay khi công kích ẩn chứa thời gian bao phủ truyền tống môn thì bóng dáng Sở Nam bước ra.
Sở Nam lập tức đánh ra một quyền, đồng thời thi triển ra “Thời gian thác loạn”. Thiên Khôi bị thương nặng đánh ra công kích thời gian toàn diện hỏng mất. Thiên Khôi nhìn thấy Sở Nam bước ra từ thời gian, trong lòng bối rối lập tức biến thành sợ hãi, ngọn nguồn sợ hãi đến từ Sở Nam có thể luyện hóa không gian kia. Thiên Khôi tự nhận là mình không đối phó được không gian kia, Sở Nam có thể luyện nó thì muốn đối phó với hắn dễ như trở bàn tay.
Bởi vậy phản ứng đầu tiên của Thiên Khôi là trốn. Gã nghĩ lưu lại thanh sơn, còn muốn ngóc đầu trở lại. Lúc trốn, những người bị Thiên Khôi khống chế đều nổ tung, uy lực nổ mạnh không tấn công Sở Nam mà là sư phụ của Linh Vân, đám người Thường Danh Ca.
Thiên Khôi và Sở Nam nam giao thủ mấy lần, cũng biết nguyên tắc làm người của hắn. Thiên Khôi tin tưởng, so với chém giết chính mình thì Sở Nam chắc chắn sẽ cứu người yêu, huynh đệ của mình. Thiên Khôi ra chiêu này đúng là thành công, Sở Nam dùng tốc độ nhanh nhất đem sư phụ của Linh Vân, đám người Cửu Võ cứu ra. Không chờ Sở Nam thả lỏng, toàn bộ đại lục lại chấn động, băng liệt, Sở Nam vội vàng nuốt mệnh luyện hóa.
Thiên Khôi lấy cái giá toàn bộ đại lục ngăn cản Sở Nam, thi triển bí pháp huyết bỏ chạy.
Sở Nam cực kỳ muốn bắt Thiên Khôi, chủ yếu là vì gã rất nguy hiểm. Nếu không phải Trọng Kiếm, Tiểu Lam đang lột xác thì Sở Nam đã có thể giữ lại Thiên Khôi rồi.
Tuy rằng thực đáng tiếc, nhưng Sở Nam không buồn rầu bao lâu, thầm nhủ.
“Hôm nay có thể ở trong này gặp Thiên Khôi thì còn sẽ có lần sau. Tiếp theo Thiên Khôi sẽ không có may mắn như vậy.
Đám người Thiên Nhiên, Linh Vân thấy Sở Nam đột nhiên xuất hiện, ngăn cơn sóng dữ, trong lòng vui sướng khôn cùng. Nhưng chậm rãi nụ cười của các nàng biến mất, vì mọi người đều nhìn ra Sở Nam vẻ mặt càng ngày càng trầm trọng.
Sở Nam trầm trọng là vì luyện hóa đại lục này. Mặc dù đại lục nàyh ơi lã nhưng tuyệt đối không mạnh bằng không gian kia. Mới bắt đầu Sở Nam nuốt mệnh, luyện hóa vân vân rất bình thường, mới tiến hành đến một nửa thì hắn phát hiện ra vấn đề. Sở Nam thả mệnh lực, tra xét vài lần, hắn cảm giác được giống như có cái gì tranh đoạt mệnh lực, linh khí, sinh mệnh của đại lục này với hắn.
Cái này cũng chưa tính cái gì, khiến Sở Nam lấy làm lạ là đối phương cho hắn cảm giác rất quen thuộc, cảm giác không nguy hiểm chút nào.
Sở Nam hỏi
– Đối phương là ai?
Suy nghĩ nửa ngày không ra kết quả, Sở Nam quyết định không tranh đoạt với đối phương, dù hắn luyện hóa đại lục này thì thực lực cũng không thể gia tăng bao nhiêu, còn không bằng cho đối phương một nhân tình, đến khi gặp nhau cũng có một phần tình nghĩa ở.
Nếu đã quyết định rồi thì Sở Nam quyết định làm người tốt phải tới cùng, giúp đối phương đem còn lại đại lục luyện hóa rồi truyền tống cho đối phương. Sở Nam còn tự đưa ra một ít, vì muốn ban ơn lấy lòng nên hắn không có theo dõi, điều tra. Nếu làm như vậy chẳng những không có tình nghĩa ở, ngược lại còn bị cho rằng là bụng dạ khó lường, như thế, còn không bằng làm được rõ ràng một chút.
Sau đó Sở Nam mang theo mọi người rời đi, ở trên hư không mở ra chỗ yên tĩnh, sắp xếp mọi người. Sở Nam xem vết thương sư phụ của Linh Vân, tạm thời không có cách, chỉ giúp rót vào một ít mệnh lực quỹ tích, ngăn cản phản phệ. Sau đó hai bên kể cho nhau nghe chuyện sau khi chia tay.
Sở Nam chú ý về Thiên Khôi, nói:
– Không biết Thiên Khôi còn có bao nhiêu đại lục giống như vậy, nếu có cách tìm được chúng thì tốt rồi.
Trong lúc Sở Nam suy nghĩ thì Mộng nhi, Linh Vân, Thiên Nhiên đứng chung với nhau. Ba cô gái một tuồng kịch, các nàng cũng không ngoại lệ. Chẳng qua, các nàng diễn coi như hòa hợp.
Mộng nhi nói:
– Nếu Điệp Y cũng tới thì đầy đủ. Phải rồi, hình như Lôi tộc còn có một cô nương suy tình.
………..
Sở Nam lại lại lên đường, chạy tới Thiên Võ đại lục, Lôi Nhụy trong miệng Mộng nhi cũng đã tới bên ngoài Thiên Võ đại lục nhưng không vào.
Cùng thời gian, mắt trận nào đó trong Thiên Võ đại lục đã xảy ra kịch liệt biến hóa, bên trong tồn tại mệnh long tăng cường rất nhiều. Tuy nhiên không ai biết điều này, chẳng qua mắt trận kịch liệt dao động khiến nhiều người chú ý, trong đó có Quái Nhân.
Quái Nhân lập tức lẻn vào nghiên cứu, đến bây giờ gã vẫn không có cách bài trừ kết cấu hiện tại của Thiên Võ đại lục. Thiên Tử đã không thể chờ nữa, nghe Quái Nhân trả lời vẫn chịu bó tay.
Thiên Tử nói:
– Nếu không thể thay đổi, không thể cho ta sử dụng, vậy phá hư đi. Đem tất cả không thích hợp hủy đi hết, rồi lại bố trí kết cấu của ngươi.
Quái Nhân hơi phản đối lời của Thiên Tử, nhưng không dám nêu lên, chỉ lên tiếng trả lời tuân mệnh.
Thiên Tử lại ra lệnh:
– Nếu chỗ đó phát sinh biến hóa, diệt long hành động liền bắt đâu từ chỗ kia đi. Ngoài ra, tất cả về Sở Nam và pho tượng con thỏ đó đều phải bị phá huỷ! Không chừa một cái!
Thiên Tử lại ra tay, trong lòng thì thầm:
– Sở Nam, hủy hết những thứ này, không biết ngươi trở về nhìn đến sẽ có cảm giác gì!
Sau đó Thiên Tử nhìn chỗ Sở Thiên Phong, đây mới là đại con bài chưa lật của Thiên Tử.
Đám Sở Thiên Phong không hề sợ hãi, tin tưởng nhi tử sẽ trở về cứu họ. Mặt khác, thỏ ngọc tộc nhóm Tiểu Tinh trong lòng rất vui vẻ, vì bọn họ vừa đến Thiên Võ đại lục không hiểu sao cảm giác được thân thiết, ngoài ra, thực lực lại vô duyên vô cớ tăng trưởng mảng lớn. Quan trọng nhất là bọn họ phát hiện tín ngưỡng của mình đậm hơn lúc khác.
Đám Tiểu Tinh làm những biến đổi này rất bí ẩn, Thiên Tử đa phần không chú ý vào thỏ ngọc tộc, vì vậy gã tạm thời còn không biết được. Giờ phút này Thiên Tử nhíu chặt mày, thế cục phát triển quá nhanh, gã vốn nghĩ vén màn bí mật của Thiên Võ đại lục còn cần mấy ngàn năm, có ai ngờ mới mấy chục năm đã đi tới bước này?
– Lý do như vậy là tại Sở Nam!
Thiên Tử căm hận lầm bầm, dựa theo kịch bản của gã thì trước khi vén màn Sở Nam nên bị gã đùa chết. Còn gã hùng hổ bước ra, bản thân có đủ thực lực làm vai chính, lại có đại nhân giúp đỡ, có được thu hoạch lớn nhất. Nhưng hiện tại, kịch bản còn tại tiếp tục mà không diễn theo ý của Thiên Tử. Thực lực của Thiên Tử cũng không có tăng trưởng, toàn dựa vào ngoại lực.
– Nếu hiện tại chứa chấm dứt thì cuối cùng chúng ta cùng nhau chấm dứt, đến lúc đó ta cũng có thể trực tiếp nhập vũ!
Thiên Tử tự cổ vũ mình, hiện tại thế cục nhìn như phiêu lưu thật lớn, lại hàm chứa hồi báo rất hậu hĩnh.
– Không biết khi nào đại nhân ra mặt?
Phía sau, cái gọi là “Diệt long hành động” đã muốn bắt đầu, Tinh Bảo các cũng hành động, thề sống chết thủ hộ Thiên Võ đại lục. Kiền Nguyên sớm đi vào Thiên Võ đại lục, còn có đám đệ tử của Càn Khôn tông cũng ra tay.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!