Nhìn người Thiên Tử run bần bật, Sở Nam cảm giác gã như bị thứ gì ám vào. Thiên Tử không còn là Thiên Tử. Rất nhanh, nửa người trên của Thiên Tử nhô lên, nửa người dưới đen như than. Thiên Tử không có hơi thở.
– Thật đúng là không phải hắn.
Sở Nam nhớ kỹ, đã cảm nhận được nguy hiểm phát ra từ người Thiên Tử. Thiên Tử thay đổi quả thật là có chút mạnh mẽ, đối mặt không gian hỗn loạn, sắc bén xung quanh, một tay đen xé ra, dùng lực lượng mạnh mẽ xé ra con đường.
Mà con đường này, đúng là thông hướng Sở Nam!
Thiên Tử lạnh lùng nói:
– Sở Nam, không phải ngươi muốn mạng của ta sao? Tới đây!
Thiên Tử nói xong tiến nhanh tới trước, bộ dạng như muốn xé nát Sở Nam, vừa lúc báo các mối thù. Cùng lúc đó, lòng Thiên Tử thầm nhủ.
– Ta trả giá lớn như vậy, nếu không hủy diệt ngươi thì chẳng phải là uổng phí? Sao có thể xóa tan mối hận trong lòng ta!
Sở Nam nghe giọng của Thiên Tử khàn khàn, nhíu mày, tuyệt đối không phải vì gã bị thương mà khàn giọng. Sở Nam dám chắc chắn giọng khàn thuộc về người khác.
Sở Nam lạnh lùng nói:
– Ngươi đã không hề là chính ngươi.
Thiên Tử cách Sở Nam ngày càng gần, gã rực cháy lửa giận, không nghĩ rằng hắn có thể trốn thoát. Thiên Tử nghĩ rằng giải quyết Sở Nam xong sẽ nhanh chóng trở lại bên cạnh đại nhân, khi đó đại nhân sẽ có cách cho gã lành lặn trở lại, thực lực càng tăng nhiều.
– Không phải ngươi nói ta rất hữu dụng với đại nhân của ngươi sao? Nếu ta chết thì đại nhân nhà ngươi dùng thế nào?
Sở Nam nói xong chủ động tới gần Thiên Tử, chia ra một chút sức lực ứng đối công kích của diệt chi kiếp, còn riêng ngưng tụ càng nhiều mệnh lực, chủ yếu công kích thân hình bên phải biến đen của Thiên Tử.
Đối phó loại tồn tại này thì mệnh lực là công kích sắc bén, hung mãnh nhất của Sở Nam.
– Ngươi chết là tác dụng lớn nhất cho đại nhân nhà ta. Thiên Võ đại lục có quan hệ chặt chẽ với ngươi đúng không? Nếu ngươi chết thì chắc chắn uy lực trận pháp sẽ giảm nhiều, hơn nữa đủ loại dấu hiệu xem ra, ngươi chính là người Thiên Võ đại lục cần. Ngươi chết thì tồn tịa trong Thiên Võ đại lục sẽ thật sự vạn kiếp bất phục. Đúng rồi, con thỏ trong tay ngươi chắc không phải là thỏ thật sự đi? Những thứ này đều là ích lợi cho đại nhân.
Hai tay Thiên Tử kéo tới, cánh tay trái không có phản ứng lạ thường, nhưng cia tay pahir thì mạnh co rút. Sở Nam nhìn thấy cánh tay co rút, bỗng nghĩ tới Quái Đông Tây. Khi Quái Đông Tây bị mệnh lực của Sở Nam công kích thì cũng là trạng thái như vậy.
Sở Nam đang suy nghĩ thù hộc bãi máu, người bị nổ tung hơn phân nửa. Là vì diệt chi kiếp nhân lúc Sở Nam phân tâm cho hắn một kích, may mắn hắn ngưng tụ thân tín ngưỡng, thân hủy diệt, cực nhanh hồi phục lại.
Sở Nam nhanh chóng điều động tinh thần huyệt khiếu, muốn hóa ra ngàn vạn tư thái, tuy rằng tín ngưỡng thân có thể phục hồi như cũ, nhưng không bị hủy diệt vẫn tốt hơn. Dù sao bọn họ kính dâng ra lực lượng tín ngưỡng cũng cần loại năng lượng chống đỡ, nếu Sở Nam yêu cầu quá độ sẽ tổn thương rất lớn cho họ.
Ở trong mắt Sở Nam thì bọn họ là người nhà, hắn sẽ không liều lĩnh.
Nhưng bố xong kết cấu không gian, tương ứng hóa ra long, hổ vân vân xong Sở Nam không có cảm giác liên kết với tinh thần trong khung trời như trước kia. Thật giống như Sở Nam liên kết với tinh thần trong khung trời bị chặn lại, giống như tinh thần trong khung trời mặc kệ hắn.
– Đây là một phần của diệt chi kiếp sao?
Lòng Sở Nam dâng lên bất an, lần thứ tư diệt chi kiếp khác với ba lần trước.
Đúng lúc này, Thiên Tử nói:
– Những kiếp nạn tồn tại vì ngươi, nếu ta giết ngươi thì không tính là một phần trong kiếp nj của ngươi. Từ đó ta có nhiều lợi ích, ví dụ như vận, thực lực vân vân. Vì vậy về mặt nào thì ngươi đều không thể không chết!
Thiên Tử tát một cái, bàn tay mang theo hỗn loạn không gian cùng nhau nảy lên. Sở Nam động ý niệm, trọng kiếm chém xuống bị bật ra. Bàn tay chưa hết đà, Sở Nam dốc sức vận chuyển tám mươi khối vô danh lệnh bài, “Hỗn loạn Càn Khôn” tính cả “Thời gian thác loạn” đánh ra.
Bàn tay nổ tung, Sở Nam văng ra sau, thân hình lại nổ một phần.
Thiên Tử nói:
– Tín ngưỡng thân, quả thật là bất diệt, nhưng nếu đã không có tín ngưỡng, tín ngưỡng của ngươi thân lại như thế nào tồn tại?
Thiên Tử lạnh lùng nói, không chỉ công kích Sở Nam mà còn công kích Thiên Võ đại lục, muốn dốc sức hủy diệt tín ngưỡng chi nguyên. Sở Nam thấy vậy mau chóng vận chuyển “Thiên Võ Trạm” ngăn cản công kích từ Thiên Tử.
Ngay khi Sở Nam vận chuyển Thiên Võ Trạm thì bỗng nghĩ:
– Không có liên hệ với tinh thần trong khung trời, vậy tinh thần của thế giới trong người ta thì sao? Còn nữa, tinh thần huyệt khiếu của ta hóa thành Thiên Võ Trạm hô ứng nhau thì sẽ thế nào?
Sở Nam nghĩ vậy liền làm, cũng hỏi Thiên Tử:
– Bây giờ tư duy trong đầu ngươi không chỉ có một mình ngươi đúng không?
– Diệt ngươi đủ rồi!
– Phải không?
– Đương nhiên!
Thiên Tử lại đánh một kích, bức lùi Sở Nam. Sở Nam bị thương, nở cười nói:
– Nếu ta giúp nửa người của ngươi, tư duy khác đoạt đi tư duy của ngươi, hoàn toàn chiếm cứ thân thể của ngươi, vậy ngươi nói sẽ như thế nào?
Nghe Sở Nam nói vậy, Thiên Tử khựng lại, bởi vì hắn đánh trúng điểm yếu của gã. Trong ngọc bội ẩn chứa tồn tại cường đại, gã nuốt nó vào có thể đạt được lực lượng cường đại đến khó tưởng tượng. Nhưng Thiên Tử cũng có khả năng bị tồn tại cường đại kia ăn mòn, dây là lý do tại sao lúc trước gã không sử dụng nó.
Thiên Tử khựng lại rồi hồi phục như thường, cười nói:
– Ngươi muốn giúp nhưng có làm được không? Tư duy này đã hoàn toàn bị ta khống chế!
Sở Nam liên kết với mệnh long hồn trong Thiên Võ Trạm:
– Thật không may ta có mệnh lực ngươi khó thể tưởng tượng, dốc hết sức sửa mệnh cho ngươi cũng không khó. Mặc kệ mạng của ngươi cứng rắn cỡ nào!
Thiên Tử không bình tĩnh nổi, thân mình nhảy dựng trong không gian hỗn loạn, thẳng hướng Sở Nam. Sở Nam không cứng rắn chống lại, né tránh, cùng lúc đó, trong cơ thể tinh thần huyệt khiếu hình thành Thiên Võ Trạm!
Đang lúc giờ phút này, trong thiên địa một tiếng “Diệt”, thân hình của Sở Nam mình lập tức bị giam cầm, loại giam cầm không phải như định phù văn vân vân mà là thời không giam cầm, Sở Nam không thể nhúc nhích.
Bên kia Thiên Tử không chịu ảnh hưởng.
Sở Nam nghĩ tới Quái Đông Tây, lập tức hiểu ra, Thiên Tử cũng bị diệt chi kiếp lợi dụng. Thiên Tử bạo kích đến, năng lượng của Sở Nam đều bị giam cầm, chỉ có dùng được mệnh lực. Sở Nam đã ngưng mệnh thành long.
Khi Thiên Tử tấn công Sở Nam thì mệnh long cũng chui vào thân thể của gã. Nửa người của Thiên Tử run bần bật, cùng lúc đó, gã cảm giác tư duy kia điên cuồng ăn mòn gã, muốn chiếm lấy.
Thiên Tử hét to:
– Ngươi…
Thiên Tử cảm giác quỹ tích mệnh lực của mình đúng là hơi thay đổi, nhíu mày nói:
– Nếu ngươi biết điều thì hãy phối hợp ta, chờ ta trở về còn có thể cầu xin đại nhân sống lại ngươi. Nếu ngươi dám gây rối với ta thì hãy chuẩn bị sẵn sàng hủy diệt tại đây!
Sở Nam nói:
– Không phải hắn không nghĩ phối hợp ngươi, nếu hắn phối hợp ngươi thì hiện tại hắn đã thành mây khói. Không chỉ là nguyên nhân của ta mà còn có diệt chi kiếp. Diệt chi kiếp muốn diệt ta, cần công kích lớn hơn nữa. Ngươi không mạnh bằng một nửa tồn tại trong thân thể của ngươi, vì vậy diệt chi kiếp mới tiêu diệt yếu nâng đỡ mạnh.
Thiên Tử nghe vậy đánh rùng mình.
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!