Vu Thị Khuynh Thần

Chương 33



“Tiểu Vu, đại Quan ~” Từ xa, nhóm đại đầu nhìn thấy ta và đại Quan đứng ở đầu phố nên cất tiếng gọi.

“Sao các ngươi lại đứng đây?” Vài tên đại đầu kinh ngạc nhìn ta hỏi.

“Chờ các ngươi!” Nhìn qua một lượt, đều là người trong doanh hỏa binh, nhìn mặt mũi có chút quen thuộc. Đếm sơ qua đầu người, nếu tính cả ta và đại Quan chỉ mới có sáu người, càng ít người sẽ càng tiết kiệm nhiều tiền nha.

“Chờ chúng ta?” Bốn tên đại đầu nhìn ta và đại Quan một cách khó hiểu, chỉ chỉ vào mũi mình.

“Đúng vậy, không phải các ngươi muốn ta mời các ngươi một bữa rượu thịt sao, không thấy là ta đang đứng đây chờ các ngươi à ~” Chỉ sợ trên đời này không có ai lại dại dột tự dâng mình tới cửa cho người ta thịt như ta đâu.

Đám đại đầu nghe ta nói liền nhìn nhau một cái, hồi lâu mới phản ứng lại, vỗ tay hô lớn:”Ha ha, nhớ rồi nhớ rồi!”

“Ha ha, tiểu Vu, vậy ngươi tính mời khách thế nào?” Khuôn mặt vị đại đầu kia vốn chân chất thật thà đột nhiên nở nụ cười gian trá trông rất quỷ dị.

Lén lút lùi lại, tránh khỏi bàn tay to lớn của đại đầu đang định vỗ lên vai ta, cười gượng một tiếng:”Ha ha, đương nhiên phải đến chỗ các ngươi thường hay đi rồi!”

Ngoài ta và đại Quan ra, ai nghe xong cũng sững sờ như gặp phải quỷ, trợn to mắt nhìn ta la:”A ~ Bách Hoa lâu?”

“Ân ~” Gật đầu, đương nhiên là Bách Hoa lâu rồi, không đi chỗ đó, ta làm sao tiến hành kế hoạch li hôn được?

Vài tên trợn tròn mắt, đánh giá ta từ trên xuống dưới một lần, thấy ta không nói giỡn chút nào mới lấy lại tinh thần, sau đó mọi người bắt đầu đùn đẩy qua lại, cuối cùng đại Quan và một tên đại đầu bị đẩy tới trước mặt ta, đại Quan chịu trách nhiệm kéo ống tay áo của ta mà tên đại đầu kia thì đứng xoa xoa tay cười gượng ấp úng khuyên nhủ ta:”Cái kia, tiểu Vu, hôm nay chúng ta không đi Bách Hoa lâu, chúng ta đi chỗ khác đi!”

“Sao phải đổi chỗ khác? Không phải Bách Hoa lâu rất tốt sao!” Ở nơi đó, ngoại trừ mùi vị hơi nồng nặc một chút, ồn ào hơn một chút, ăn mặc hớ hênh một chút thì so với những tửu lâu khác cũng không tệ a.

“Cái đó, tiểu Vu, chúng ta ai cũng biết Bách Hoa lâu rất tốt, chỉ là bây giờ ngươi đã là phu quân của đại tướng quân chúng ta, tụi ta đều chưa thành gia lập thất thì không sao, nhưng tiểu Vu ngươi lại là người đã thành gia thất, vào đó không được tiện cho lắm. Cho nên hôm nay chúng vẫn là nên đi tửu lâu khác ăn nhậu một chút là được rồi, mọi người thấy có đúng không!” Đại đầu giơ tay gãi ót, thật thà nhoẻn miệng cười.

“Đúng vậy, đúng vậy……” Những người khác vội gật đầu hùa theo.

“Ha ha ~ Không sao đâu ~” Coi như ta đã hiểu được vì sao thái độ của bọn họ hôm nay lại khác thường như vậy, thành gia thất chỉ là chuyện nhỏ, thành gia thất với đại tướng quân mới là chuyện lớn. Giật ống tay áo khỏi tay đại Quan, vỗ ngực bảo đảm với bọn họ:”Không phải chỉ là Bách Hoa lâu sao, tuy giờ ta đã là phu quân đại tướng quân, nhưng ta cũng là nam nhân, thỉnh thoảng gặp dịp thì chơi một chút cũng không phải rất bình thường sao, đại tướng quân sẽ không để ý đâu. Huống chi hôm nay chúng ta chỉ là đến đó uống chút rượu nghe vài khúc nhạc, hơn nữa không phải còn có đám người các ngươi ở bên cạnh trông chừng ta sao!” Mấy tên này là đang lo lắng cho ta hay là đang bảo vệ cho hạnh phúc của đại tướng quân vậy? Nếu như là lo lắng của ta thì chắc không cần đâu, ta còn chưa lo lắng gì thì sao bọn họ phải xoắn xít hết cả lên vậy. Nếu là bảo vệ cho hạnh phúc của đại tướng quân, có bọn họ trông chừng thì ta có thể làm chuyện gì a ~

“Ngạch ~” Đám đại đầu nhìn nhau, trao đổi ánh mắt hồi lâu mới không xác định hỏi:”Tiểu Vu, ngươi thực sự chỉ đến đó để uống rượu ăn thịt nghe nhạc mà không làm bất kì chuyện gì có lỗi với Tư đại tướng quân của chúng ta đúng không?”

“Đương nhiên, yên chi tục phán ở Bách Hoa lâu sao so được với phu nhân nhà ta, một bên tựa tiên trên trời, một bên như bùn dưới đất, sao ta lại có thể để mắt đến những nữ nhân trong Bách Hoa lâu kia được chứ……” Tha thứ cho miệng lưỡi độc địa của ta, ta không cố ý đâu, mà cho dù ta có muốn làm chuyện gì có lỗi với đại tướng quân ở Bách Hoa đi lâu đi nữa thì ta cũng không có năng lực đó a……

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi……” Đám đại đầu thấy ta cam đoan thề thốt liền thở phào nhẹ nhõm.

“Tiểu Vu, cái này là ngươi nói, lát nữa đến Bách Hoa lâu ngươi cũng chỉ được ăn thịt uống rượu nghe nhạc thôi đấy……” Tên râu ria xồm xoàm vẫn có chút lo lắng.

Dùng sức gật đầu hứa hẹn với bọn họ:”Đương nhiên!”

“Vậy chúng ta đi thôi……” Đại đầu la lớn.

“Ân, đi thôi ~” Đứng ở đầu phố gần tiếng đồng hồ, chân cũng sắp rụng ra, còn bụng cũng có chút đói……

“Đi……” Đám đại đầu bước nhanh về phía trước, nhằm thẳng Bách Hoa lâu cách đó không xa xuất phát.

“Đại Quan, ngươi làm gì vậy?” Vừa mới chuẩn bị đuổi theo, tay áo lại bị đại Quan giữ chặt.

“Tiểu Vu, ngươi có thấy vị tiểu thư phía trước không……” Đại Quan giơ tay chỉ một bóng dáng nữ tử đứng cách đó không xa.

“A? Làm sao vậy?” Khó hiểu nhìn theo hướng chỉ của hắn, cẩn thận quan sát một chút, nhìn xa xa từ sau lưng trông có vẻ dáng người không tệ, bất quá người ta cũng thường bảo ‘xa xa cứ tưởng mỹ nhân, lại gần mới biết dã nhân xổng chuồng’.

“Hình như vừa rồi vị cô nương kia đã lén nhìn chúng ta vài lần!” Nói xong, đại Quan lại bày ra vẻ mặt tự kỷ.

“Ngươi bị hoa mắt rồi đó!” Chịu không nổi, bước vội đuổi theo đám đại đầu.

“Không phải đâu, tiểu Vu, là thật đó, tuy rằng nữ tử kia mang khăn che mặt, nhưng ta chắc chắn không nhìn lầm, quả thật nàng đã nhìn chúng ta mấy lần……” Đại Quan nhất quyết không chịu thua lên giọng.

“Vậy à, thế chúc mừng ngươi được một vị mỹ nữ coi trọng……” Liếc nhìn bóng lưng một nữ nhân đang chuẩn bị tiến vào ngõ hẻm phía sau Bách Hoa lâu, ban ngày ban mặt lại có thể ra vào chỗ này thoải mái như vậy, còn mang theo một tiểu nha hoàn nữa chứ, đây hẳn là một nhân vật trọng yếu trong thanh lâu.

“Ha ha……” Đại Quan rút ra một cây quạt, mở ra vỗ nhè nhẹ:”Bản công tử phong lưu phóng khoáng anh tuấn tiêu sái tự nhiên là……” phách phách bạch bạch một loạt câu tự khen chính mình.

“……” Lườm hắn một cái, cất bước đuổi theo đám đại đầu.

Đại Quan tự kỷ xong thì chúng ta cũng đã đến trước cửa Bách Hoa lâu, trước cửa có năm sáu cô nương trang điểm xinh đẹp đang đứng,họ vừa thấy chúng ta xuất hiện liền giơ móng vuốt bổ nhào lại đây, bám dính lên người chúng ta rồi thẹn thùng hô:”Quan gia, mời vào trong……”

Đám đại đầu đều là khách quen nơi này, những cô nương đó bổ nhào lên người bọn họ xong nũng nịu ai oán nói:”Ai nha, cuối cùng các vị Hồ quân gia cũng đến đây, tỷ muội chúng ta đều nhớ mong khôn xiết.” Đám đại đầu đều mang họ Hồ, hình như cùng là đồng hương.

“Ha ha, tụi ta cũng nhớ các nàng lắm ~” Hồ Hổ si mê hồi đáp, dùng bàn tay thường ngày vẫn cầm đao mổ lợn sờ soạn trên người những cô nương này.

“Quan gia, ngươi thật là xấu……” Mấy cô nương này đều thẹn thùng đáp trả.

Mới bị kéo vào cửa, một người đẹp hết thời là tú bà liền vẫy vẫy cái khăn hồng nhỏ nhắn trên tay nhiệt tình chào đón:”Ai nha, cuối cùng các vị Hồ quân gia cũng đến, hôm nay các vị quan gia muốn tìm cô nương nào đến hầu hạ đây?” Nói xong không đợi đám đại đầu trả lời đã kinh hỉ nhìn ta và đại Quan:”Ai nha, hai vị quan gia, lần đầu đến Bách Hoa lâu chúng ta đúng không, hai vị muốn tìm cô nương nào hầu hạ, các cô nương của chúng ta đều là……” Bùm bùm tự khen xong liền hô vào trong:” Thúy Hồng, Thanh Liễu còn không mau ra nghênh đón hai vị công tử……”

Liều mạng ngăn cản một nữ tử đang cố bám lên người ta, hô:”Khoan khoan chờ chút……”

Tú bà buông đại Quan ra, ngược lại bổ nhào vào ta nhiệt tình hỏi:”Yêu, công tử còn phân phó gì khác?”

“Này tú bà, hôm nay huynh đệ chúng ta đến đây là để uống chút rượu nghe chút nhạc mà thôi……” Đại đầu đẩy một nữ nhân trên người hắn ra, đứng trước mặt ta thuận tiện gỡ một nữ nhân đang dính trên người ta ra.

“Yêu, Hồ gia, hôm nay là……” Tú bà vẫy vẫy khăn nhỏ, tròng mắt chuyển động đánh giá chúng ta.

“Khụ khụ ” Bước ra từ phía sau đại đầu, nói với tú bà vẫn còn đang suy tính gì đó:”Tức là hôm nay Thúy Hồng Thanh Liễu gì đó sẽ không cần dùng tới, chúng ta chỉ muốn tìm một gian phòng sạch sẽ rồi cho người đến đàn hát vài bài là được……” Chẳng lẽ son nơi này không cần dùng tiền mua sao? Vì sao trên người ai cũng nồng nặc mùi son phấn thế này?

Tú bà nhìn ta không có hảo ý:”Nguyên lai vị công tử này muốn đến nghe nhạc a, vậy công tử ngài đến Bách Hoa lâu của chúng ta là đúng chỗ rồi…… Mời công tử vào trong……Mời các vị quan gia vào trong……” Nói xong xoay người, lắc vòng eo có chút thô béo, vung chiếc khăn trong tay, dẫn chúng ta tiến vào trong.

“Tiểu Vu, ngươi không sao chứ ~” Rốt cuộc đại Quan cũng thoát được một nữ tử dính trên người hắn, thở phì phò lại gần hỏi.

“Không sao không sao, mọi việc vẫn ổn!” Nhìn một người đi trước mặt, lại lần nữa ôm cái cô nương đại đầu còn có cái khác vài người, nhịn không được cảm thán, ngày thường đám đại đầu này trông cực kì hiền lành chân chất, vì cớ gì vừa đến thanh lâu thì ai ai cũng biến thành một dạng, biểu tình hèn, tỏa không nói, còn có thể chậm rãi mà nói, kia nội dung còn có thể huân tố kết hợp, phối hợp thích hợp.

Đi lên lầu hai, ta hoàn toàn bối rối, không phải nói thanh lâu vào buổi tối mới náo nhiệt sao, giờ ngay cả ban ngày cũng náo nhiệt như vậy, trong sảnh đầy người không nói, vừa bước lên lầu thì trong hành lang đã vang vọng ra một ít thanh âm đứt quãng mà con nít không nên nghe.

“Các vị quan gia, mời vào trong……” Tú bà dẫn chúng ta tiến vào một gian phòng khá rộng rãi.

“Còn không mau hầu hạ các vị quan gia nhập tiệc……” Sau khi chúng ta vừa vào phòng, tú bà liền lên tiếng với các cô nương.

“Quan gia, mời ngồi……” Đám đại đầu bị các cô nương cười tươi như hoa lôi kéo ngồi vào bàn lớn đặt giữa phòng.

“Công tử……” Ta và đại Quan cũng bị các nàng chia nhau lôi kéo ngồi vào vị trí.

“Các vị quan gia, ngồi đợi một tí, Hồng Liễu sẽ đến nhanh thôi……” Tú bà cười duyên nói,vẫy vẫy cái khăn nhỏ trên tay rồi bước ra ngoài.

Đại đầu ôm một cô nương bên cạnh, lo lắng nhìn ta hỏi:”Tiểu Vu, ngươi không sao chứ?”

“Hộc! Không sao!” Lắc đầu với bọn họ, thở ra một hơi, sáu bảy cô nương trong phòng nay đều dính bên người đám đại đầu kia. Còn bên cạnh ta và đại Quan cũng chỉ có một người ngồi.

“Không sao là tốt rồi!” Hàm hồ nói xong lại nhìn ta một cái, sau đó nhìn nữ tử đang ngồi bên cạnh ta nói:”Ha ha, tiểu Vu, lát nữa ngươi cần phải nhớ kỹ chuyện ngươi cam đoan với chúng ta vừa rồi!”

Ngây ra một chút, hiểu ra:”Đương nhiên là không quên……” Cúi đầu nhìn vạt áo một chút, hộc, may quá, chưa bị kéo bung.

“Quan gia, các người đang nói chuyện gì mà bí hiểm vậy?” Một cô nương nũng nịu hỏi.

“Đúng đó, quan gia và vị công tử anh tuấn kia đang nói chuyện gì hay ho thú vị a?……” Các loại âm thanh cười duyên thăm hỏi vang lên.

“Công tử, đây là lần đầu người đến Bách Hoa lâu của chúng ta đúng không?” Người bên cạnh lại dựa sát vào.

“Ha ha……” Phủi rớt bàn tay đang đặt trên vai.

“……” Rượu thịt được đưa lên liên tục, theo sau là ba bốn nữ tử xinh đẹp, vốn là cạnh ta và đại Quan chỉ có một người, giờ đây các nàng bước vào đều ngồi vây quanh chúng ta thành ra hai bên trái phải lại tăng thêm người, quá trình bên trái ôm bên phải ấp bắt đầu, thậm chí con số này còn có xu hướng phát triển tăng cao.

Ban đầu, đại Quan cũng tránh né giống ta, sau khi nghe những nữ tử này khen hắn phong lưu phóng khoáng gì đó liền lập tức quay ngoắt, bày ra phong thái phong lưu nho nhã, không trốn tránh nữa mà bắt đầu bên trái ôm bên phải ấp, ai đến cũng không cự tuyệt.

Về phần ta, sau khi nhớ đến mục đích đến đây của mình, ta cũng không trốn tránh nữa mà bắt đầu tận lực phối hợp, cho dù có muốn tránh cũng tránh không thoát, nhưng khi vừa phối hợp một chút thì mọi chuyện có vẻ như vượt tầm kiểm soát, người bu tới ngày càng đông, ban đầu tên đại đầu đối diện và một tên râu ria rậm rạp khác còn lên tiếng nhắc nhở ta một chút, nhưng sau đó lại bị mấy vị cô nương kia quấn lấy, họ cũng không thèm bận tâm đến ta nữa.

“Hồng Liễu ra mắt các vị quan gia!” Một nữ tử áo hồng ôm một cây đàn tỳ bà bước vào, cúi người lễ phép chào hỏi rồi ôm đàn ngồi xuống trước mặt chúng ta, ngẩng đầu, khuôn mặt mang theo nét phong tình quyến rũ mỉm cười nhẹ giọng nói:”Hồng Liễu xin đàn một khúc [Tích Hoa ]hầu các vị quan gia!” Nói xong, sóng mắt lưu chuyển, ngón tay nhẹ nhàng gảy đàn.

Lấy tay che ngực, nhìn người đang đàn trước mặt, lắng nghe tiếng đàn,cảm thấy bối rối một chút, trước giờ ta chưa từng nghe tỳ bà độc tấu nên cũng không nghe ra giai điệu của khúc Tích Hoa này.

“Công tử, uống một chén……” Không đợi ta nghĩ nhiều, một chén rượu đầy lại được đưa tới bên môi.

“Ngô……” Vừa mới xoay đầu khỏi bên này, thì một chén rượu khác lại được đưa tới, tránh không thoát, thế là lại thêm một chén rượu khác bị đổ hết vào bụng.

“Công tử, đến đây, ta đút người miếng thịt……” Rượu vừa xuống bụng, một đôi đũa khác đã gắp miếng thịt đưa đến bên miệng.

“Công tử, nếm thử trái này……” Thịt vừa nuốt xuống, một quả gì đó lột vỏ lại được nhét vào trong mồm.

“Ngô……” Tay vừa đẩy cái này, cái khác lại đưa lên, đầu vừa né được cái kia, cái khác lại xông tới.

“Công tử, sao da của người lại đẹp vậy nha……” Mặt bị người ta sờ tới sờ lui.

“Ân, thật là mịn, so với cô nương chúng ta còn mịn màng hơn……” Lại thêm một cái tay xuất hiện trên mặt.

“A, phải không, ta cũng muốn sờ……” Mặt bị một đống bàn tay xoa tới xoa lui.

” Công tử, ngón tay của người cũng thật là đẹp……” Ngón tay bị người ta ngắt nhéo không nói, bây giờ còn bị âu yếm vuốt ve.

“A, phải không, cho ta sờ thử……”

“A, công nhận a……”

“A, thật là đẹp……”

“……”

Ta không nể mặt giật tay mình lại, gạt một cái tay khác đang chuẩn bị sờ vào ngực ta, rồi đẩy ngã một người khác không biết khi nào đã ngồi lên đùi ta, đứng lên.

“A……” Người bị quăng ngã xuống sàn nhà nhìn ta ai oán.

“Tiểu Vu, sao vậy?” Đại Quan và vài tên đại đầu đều ngưng lại động tác trêu đùa nữ tử bên người, nhìn ta khó hiểu.

Đỏ mặt, thở phì phò hô to với bọn họ:”Ta, ta muốn đi nhà xí……” Vù vù, nữ nhân nơi này cũng quá bạo, mặt đều bị các nàng nựng đỏ, may mà vừa rồi cố sống cố chết bảo vệ ngực, bằng không chắc cũng sẽ bị các nàng làm gì đó, chỉ thiếu chút nữa thôi là trong sạch khó giữ……


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.