“Phong quân sư, ngươi đừng kéo ta nữa có được hay không?” Ta dùng sức giựt lại ống tay áo vẫn đang bị nàng chụp lấy.
Ống tay áo bị nàng nắm chặt không buông, kéo ta đi về phía xe nàng.
“Biểu muội phu, tuổi còn trẻ mà thân thể đã suy nhược như vậy, về già làm thế nào cho phải !” Một bên thì Phong quân sư dùng sức lôi kéo ta rồi vừa đi vừa nói hươu nói vượn, một bên lại cùng bọn thị vệ gật đầu mỉm cười.
“……” Ta ngậm miệng lại, sau khi phản kháng không có kết quả, chỉ đành phải mặc nàng lôi ta về phía trước, cứ đi được một khúc lại vô cùng ai oán nhìn đại tướng quân đang dửng dưng bình thản đứng ở phía sau. Ô ô ~ Đại tướng quân, sao nàng lại có thể để tên quân sư bất lương này lôi ta đi như vậy, ta không muốn chung xe với Phong quân sư đâu……
” Phong quân sư, ngươi làm gì mà cứ nhất định phải kéo ta sang đây vậy?” Ta bực bội khoanh tay nhìn Phong quân sư đang giở chứng ở đối diện.
“Biểu muội phu, ngồi chung xe với ta ngươi cảm thấy thật thất lễ sao?” Phong quân sư cười tủm tỉm nhìn ta hỏi.
Đưa cho nàng ánh mắt xem thường:” Nếu biết thì còn lôi kéo ta làm gì?” Nếu biết là thật thất lễ thì tại sao lại còn kéo ta lên xe?
“Biểu muội phu, ngươi không cần tự ti, bản quân sư sẽ không để ý!” Phong quân sư ra vẻ độ lượng phe phẩy cây quạt.
“Ta để ý!” Ngươi không ngại, nhưng là ta rất để ý nha.
“Biểu muội phu ~” Phong quân sư không nhìn ánh mắt phẫn nộ của ta, gấp lại cây quật trắng, cười tủm tỉm sáp lại gần, vịn vai ta cười ái muội rồi nháy mắt vài cái:”Biểu muội phu, hôm nay cổ của ngươi trắng ghê nha ~”
Ta dùng sức hất tay nàng đi, tách ra một khoảng cách, che cổ của mình phòng bị nhìn nàng:”Ngươi muốn làm gì?”
“Biểu muội phu, chậc chậc cổ của ngươi còn trắng một cách, ân ~ rất có quy luật ~” Phong quân sư híp đôi mắt ti hí, vẻ mặt toan tính nhìn chằm chằm cổ ta.
Khóe miệng cố nghẹn ra một nụ cười:”Cám ơn!” Nói xong lập tức đứng dậy ngồi sang chỗ đối diện.
Nhìn nụ cười toan tính trên mặt Phong quân sư, khó chịu nhìn chằm chằm cổ nàng, hôm nay che còn kín hơn hôm qua, hèn gì có thể nghênh ngang ra ngoài gặp người, bất quá, hừ…… Dù có che kín tới đâu thì vài vết hồng loang lổ kia vẫn bị lộ ra ngoài. Sửa sang lại biểu tình trên mặt, nở một nụ cười xán lạn rồi nói:” Phong quân sư, cổ của ngươi vẫn như ngày nào, đỏ hồng một cách, ân ~ rực rỡ ~”
Phong quân sư bình tĩnh mị hí mắt, nhìn cổ của ta rồi nói:”Biểu muội phu, tối hôm qua cũng rất vất vả!”
Mặt chợt nóng lên, nhìn Phong quân sư mặt dày đối diện tốn hơi thừa lời nói:” Phong quân sư, ngươi muốn thế nào?” Đối phó với Dạ đại gia kia thôi cũng đã đủ phiền, giờ lại thêm tên Phong quân sư mặt dày cản trở.
“Muốn biểu muội phu cùng bản quân sư hợp tác!” Nói xong ‘ bá ‘ một tiếng tiêu sái mở quạt, cười tủm tỉm nhìn ta chằm chằm.
“Ta không biết là ta và Phong quân sư ngài có chung ích lợi gì cả!” Thật sự không nghĩ ra được có chuyện gì đáng giá để chúng ta hợp tác.
“Ồ, nói như vậy biểu muội phu cảm thấy Dạ đại gia quấn lấy Khuynh Thần mỗi ngày cũng không sao cả!” Phong quân sư cười gian nhướng mày dương dương tự đắc.
“Hừ ~” Khinh bỉ nhìn nàng một cái rồi nói:”Trong việc này, ta thấy không cần thiết phải hợp tác với biểu tỷ ngài!” Dạ đại gia chiếm lấy đại tướng quân, tuy rằng ta rất là bực bội nhưng bất quá, ha ha, tựa như đại tướng quân nói tối qua, tâm Dạ đại gia không ở trên người nàng, ta căn bản là không cần lo lắng phòng bị gì cả. Chỉ cần tìm một cơ hội thuận nước đẩy thuyền trợ giúp một phen, tự nhiên là có thể dễ dàng khiến Dạ đại gia rời khỏi xe đại tướng quân, sau đó sẽ không lạiquấy rầy thế giới riêng của hai người giữa ta và đại tướng quân nữa.
“Ồ, nói như vậy, biểu muội phu là không thèm để ý đến việc Dạ Tư Y chiếm lấy vị trí của ngươi mà ở chung với Khuynh Thần mỗi ngày sao?” Phong quân sư bỏ qua sự bất mãn trong giọng nói của ta, tiếp tục cười tủm tỉm dụ dỗ.
“Phong quân sư, xin hỏi nếu ta hợp tác với ngươi thì ta có được chỗ lợi nào!” Cho dù ta rất để bụng nhưng cũng không cần hợp tác với ngươi.
“Chỗ lợi này vẫn còn chưa đủ sao?” Phong quân sư nhếch môi, vẻ mặt đầy toan tính.
“Nếu nói như vậy, kia thật có lỗi, ta không rảnh!” Nếu có rảnh còn không bằng ngẫm lại xem giữa trưa nên làm gì bồi bổ cho đại tướng quân là tốt nhất.
Phong quân sư ngừng động tác trên tay, thu hồi cây quạt, hoài nghi đánh giá ta hai lần, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên cổ ta, trầm mặc một hồi, sắc mặt biến đổi, vẻ mặt thấu hiểu nhìn ta nói:” Nếu biểu muội phu không hứng thú với chuyện này, vậy ta sẽ nói chuyện mà biểu muội phu hứng thú, thế nào?”
“Ân?” Chuyện ta cảm thấy hứng thú ?
“Ân!” Phong quân sư tự tin gật đầu.
“Không biết biểu tỷ muốn nói với ta chuyện gì?” Hiện giờ ta chỉ cảm thấy hứng thú với việc làm món gì đó có chút dinh dưỡng cho đại tướng quân vào bữa trưa và bữa tối lúc dừng chân nơi dã ngoại mà thôi.
“Biểu muội phu cũng biết kinh đô là gia hương của di mẫu?” Phong quân sư đắc ý nhìn qua.
“Ân ~” Di mẫu của Phong quân sư, hẳn là mẫu thân của đại tướng quân, nhạc mẫu mà ta chưa từng gặp mặt.
“Xem ra biểu muội phu có vẻ hứng thú với điều này!” Phong quân sư cười rạng rỡ.
Tròng mắt đảo một vòng, không khách khí tặng cho nàng một ánh mắt xem thường:”Thật có lỗi, biểu tỷ, cái này ta cũng không quá hứng thú!” Chuyện của đại tướng quân, nếu đại tướng quân muốn cho ta biết, như vậy ta càng hy vọng chính đại tướng quân sẽ đến nói cho ta biết, chứ không phải là thăm hỏi từ những người khác mà nghe được.
“Nha ~” Phong quân sư có vẻ không tin nhìn ta.
“Nếu Khuynh Thần muốn nói cho ta biết, như vậy ta càng hy vọng chính nàng là người nói cho ta biết mọi chuyện về nàng!” Kéo rèm lên, nhìn cảnh sắc vượt qua bên ngoài cửa sổ.
“Ân!” Phong quân sư trầm mặc một hồi lâu, thu lại ánh mắt vẫn đang đánh giá ta, dùng quạt vén lên tấm rèm, nhìn phong cảnh bên ngoài rồi nói:” Vu Thị!”
“Ân?” Ta khó hiểu nhìn nàng, giọng điệu và thần sắc này sao đột nhiên lại trở nên nghiêm túc vậy.
Phong quân sư buông rèm, nghiêm túc nhìn ta nói:”Đối đãi Khuynh Thần cho tốt!”
“Ân!” Này không cần phải nói, ta đương nhiên sẽ đối tốt với Khuynh Thần!
“Bảo vệ chính ngươi cho tốt đi!” Đột nhiên Phong quân sư lại nghiêm túc thêm một câu.
“Ân?” Dường như câu này Phong quân sư đã nói qua vài lần.
“Nếu muốn Khuynh Thần vui vẻ, như vậy chỉ cần bảo vệ bản thân cho tốt là được, đừng khiến nàng lo lắng!” Ánh mắt sắc bén của Phong quân sư ghim trên người ta.
“Ân!” Kiên định gật đầu, ta vẫn luôn biết điều đó, rèn luyện với Tư Hàn không phải là không có duyên cớ.
“Trên đường sẽ thái bình sao?” Nếu người cầm quyền muốn thu binh quyền, thì hiện tại chúng ta cũng đã rời khỏi đại bản doanh Biên thành, mọi việc trong quân cũng giao lại cho Vương gì đó, nếu như bọn họ vẫn còn chưa yên tâm, đại khái thì cuộc hành trình này sẽ là một cơ hội tốt cho bọn họ ra tay đi.
“Có lẽ vậy!” Phong quân sư lắc đầu, tỏ vẻ không thể xác định.
“Nha ~” Không biết bộ giáp làm lúc trước đại Quan có cầm theo không!
” Vu Thị có từng hối hận vì đã đồng ý ký bản khế ước này?” Phong quân sư hỏi.
Ta khó hiểu nhìn nàng, nhìn sắc mặt nàng có vẻ như đang không nói giỡn, nên ta cũng trả lời nàng một cách nghiêm túc:”Ân, ban đầu quả thật có chút hối hận, bất quá hiện tại ta không hề hối hận, ngược lại còn rất cảm kích vì người ngươi tìm lúc trước là ta!” Nếu lúc trước các nàng tìm một người khác, như vậy, có lẽ giờ đây ta vẫn còn đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn làm một hỏa đầu binh, lặng lẽ đợi mãn hạn binh dịch, sau đó cân đo đong đếm dành dụm từng ngày, sống một cuộc sống không mục tiêu không lý tưởng ở một thế giới xa lạ nơi đây.
“Vậy là tốt rồi!” Vẻ mặt Phong quân sư vẫn nghiêm túc như cũ.
” Phong quân sư!” Đột nhiên không khí trở nên nghiêm túc như thế này khiến ta có chút không quen, thế nên liền muốn dời sang một đề tài khác.
“Gì?” Phong quân sư nghi hoặc nhìn ta.
“Cái này tặng ngươi!” Ta lấy bình sứ Thị Vũ đưa ta buổi sáng đưa cho nàng.
“Này là cái gì?” Phong quân sư nghi hoặc nhận lấy bình sứ.
“Bên trong là thuốc mỡ!” Ta tùy ý nói.
“Thuốc mỡ?” Phong quân sư phòng bị nhìn ta.
“Ân!” Gật gật đầu, sau đó học theo ngữ điệu bình tĩnh của Thị Vũ vào buổi sáng:”Làm tan máu bầm!”
“Ân?” Vẻ mặt Phong quân sưđầy nghi hoặc.
Ái muội nháy mắt với nàng vài cái rồi chỉ những dấu vết lộ ra trên cổ nàng:”Công hiệu làm tan máu bầm của loại thuốc này cũng không quá tệ!”
Trên mặt Phong quân sư khẽ nổi lên hai đóa hoa đào, nhưng mặc kệ sắc mặt thế nào, Phong quân sư vẫn vẫn duy trì hình tượng phong độ cao nhã, bình tĩnh nói:”Ồ, nói như vậy,hôm nay cổ biểu muội phu có thể trắng như vậy là nhờ tác dụng của loại thuốc này!” Nói xong chậm rãi thu bình sứ vào người.
“Khụ khụ……” Xấu hổ sờ sờ mũi, quên mất mức độ mặt dày của Phong quân sư.
“Nói như vậy,quyển đồ sách mà bản quân sư đưa vài ngày trước đã được biểu muội phu nghiên cứu một cách thấu đáo, áp dụng vào cũng không tệ lắm!” Phong quân sư một dạng tự phong cho mình danh hiệu ân nhân.
“Nha, Phong quân sư có cần cầm lại để nghiên cứu một chút không?” Vừa rồi ta còn để ý ngắm kỹ Dạ đại gia, cổ Dạ đại gia người ta rất là sạch sẽ trắng trẻo, ngược lại với Phong quân sư bên này, chậc chậc, cũng đã hai ngày, dấu vết trên cổ vẫn chói lọi như cũ.
“Vẫn là biểu muội giữ quyển sách đó đi, có vẻ thích hợp với biểu muội phu ngươi, không phải sao!” Phong quân sư phe phẩy cây quạt bắt đầu xỉu xói ta.
“……” Cùng nàng tranh luận một vấn đề nhàm chán như vậy không phải là tác phong của ta.
“Phong quân sư, ngươi biết làm áo giáp không?” Đường xá hiểm trở, làm một bộ áo giáp là một điều cần thiết, bình thường Phong quân sư ra vẻ bản thân lợi hại như vậy, vậy bộ giáp này chế tác thế nào hẳn là nàng cũng biết một chút đi!
“Áo giáp?” Phong quân sư nghi hoặc nhìn ta một hồi rồi hỏi:”Ngươi cần áo giáp để làm gì?”
“Hỏi câu này không vô nghĩa sao, đương nhiên là để mặc a!” Nguyên lai Phong quân sư cũng có lúc ngu ngốc.
“Muốn áo giáp thì tìm Tư Hàn!” Phong quân sư khinh bỉ nhìn ta.
“Phong quân sư, nếu tìm Tư Hàn có thể lấy được loại giáp này thì ta còn hỏi ngươi để làm gì?” Tìm Tư Hàn lấy áo giáp, cầm về rồi lại y như bọn họ tròng lên người một thứ cồng kềnh nặng muốn chết sao, bộ giáp như vậy có thể mặc cả ngày trên người sao?
“Ân?” Phong quân sư khó hiểu nheo mắt hỏi:”Kia không biết biểu muội phu muốn loại giáp thế nào?”
“Nhẹ nhàng thông thoáng!” Loại nguyên liệu tốt nhất để làm giáp có lẽ là loại sợi băng tằm kia.
“Biểu muội phu có lời đề nghị hay ho gì sao?” Phong quân sư mị hí mắt, bên trong hiện lên ánh hào quang.
“Cũng không tính là quá hay ho……” Bộ áo giáp lần trước dùng sắt tinh chế để làm ra, tuy độ cứng so với các loại binh khí thông thường có cao hơn, nhưng nó lại quá nặng .
“Cứ nói nghe thử?” Phong quân sư ‘ bá ‘ một tiếng gấp cây quạt lại.
“Ân, áo giáp bình thường rất cứng nhưng lại quá nặng và cồng kềnh, ta muốn làm ra một loại giáp nhẹ hơn một chút.” Khoa tay múa chân mô tả một chút về hình dạng của bộ giáp trong tưởng tượng.
“Hình dạng thế nào?” Đáy mắt Phong quân sư lóe sáng.
“Ân ~” Gật đầu, đánh giá quanh thùng xe ~ Ta định vẽ lại bộ giáp lần trước vẽ cho đại Quan xem để đưa cho nàng, ai dè trên xe không bút cũng không mực nên cũng đành chịu.
“Nguyên liệu làm giáp muội phu cũng nghĩ xong rồi phải không?” Phong quân sư bỏ qua hình dạng bộ giáp mà hỏi thẳng sang nguyên liệu.
“Sắt tinh chế!” Ở nơi đây sắt là nguyên liệu cứng nhất, cũng thích hợp nhất để làm giáp.
“Sắt tinh chế, tuy rằng ít, nhưng không khó tìm!” Phong quân sư nghĩ ngợi nói.
“Đúng vậy!” Nhớ đợt chế tác thử bộ giáp lần trước,không nói đến chuyện đại Quan và chưởng quầy Thiên Hương lâu phải bận bịu hết mấy ngày mà dường như còn phải tốn một đống tiền mới tìm được vài khối.
“Quặng sắt luôn nằm trong sự kiểm soát của quan phủ, sắt tinh chế lại càng bị kiểm soát chặt chẽ!” Phong quân sư nói xong liền cười tủm tỉm nhìn chằm chằm ta bổ sung:” Chỉ cần biểu muội phu có thể tìm được sắt tinh chế hoặc một loại nguyên liệu tốt hơn cả sắt tinh chế, bản quân sư có thể giúp biểu muội phu làm ra một bộ giáp nhẹ nhàng linh hoạt!”
“Nhẹ nhàng linh hoạt?” Quả nhiên, làm giáp vẫn là nên đi tìm chuyên gia mới được!
“Đúng vậy, chỉ cần biểu muội phu có thể cung cấp nguồn nguyên liệu tốt!” Ánh sáng chợt lóe trong đáy mắt Phong quân sư.
“Thật sao?” Ánh mắt nàng khiến ta rùng mình một cái.
“Đương nhiên!” Phong quân sư gật đầu.
“Ân ~” Biểu tình này của nàng nhìn kiểu nào cũng giống như là biểu tình của sói trông thấy cừu vậy.
“Nếu như biểu muội phu không tin, vậy thôi quên đi!” Phong quân sư ra vẻ mặc kệ ngươi sống chết thế nào!
“Ngạch ~” Khẽ cắn môi, nghĩ nghĩ, gật đầu nói:”Nguyên liệu thì ta không có, bất quá, ta có nghe nói qua một phương pháp luyện kim, sắt được luyện ra có độ cứng khá là cao!”
“Nha ~” Phong quân sư dựa sát lại gần.
“Hiện tại ai cũng dùng lò nhỏ để luyện sắt, nhưng nếu đổi sang dùng lò cao thì sắt được luyện ra sẽ càng thêm cứng rắn!” Trước kia nhóm khảo cổ chúng ta từng khai quật được một số binh khí trong một ngôi mộ cổ thời Chiến Quốc, để càng hiểu rõ hơn về chúng, ta đã dành riêng ra một khoảng thời gian để nghiên cứu về kỹ thuật luyện kim thời cổ xưa. Mà lần đó luyện giáp cùng đại Quan, thợ rèn nơi đây đã dùng lò sưởi để luyện sắt!
Ánh mắt Phong quân sư sáng lên, cười tủm tỉm hỏi:”Lò cao sao?”
“Không sai! Lò cao có hình trứng……Bên trong lò cao lắp một hệ thống thổi khí dùng để tăng nhiệt độ ngọn lửa……” Cố gắng nhớ lại hình dạng cấu tạo của lò cao, sau khi trình bày những kiến thức cơ bản mà mình biết về bễ thổi lò cũng như nhiên liệu dùng để đốt lò, ta lại cẩn thận phân tích cho nàng những chỗ hơn của việc sử dụng lò cao luyện sắt thay vì lò sưởi như thông thường.
Phong quân sư nghe xong liền sáng mắt lên, sau đó vỗ vỗ cây quạt nói:”Không tệ, có thể thử một lần!”
“……” Ta trợn mắt nhìn nàng một cái, ta nói đến khô cả miệng mà nàng cứ như vậy thôi sao?