Ba người đàn ông do Mỹ Dung thuê làm nhục Tư Nhuệ đã khai ra toàn bộ mọi chuyện, dưới sự đả kích phía cảnh sát, bọn họ nói tất cả mọi chuyện là do Mỹ Dung sai khiến, cô ta đã đưa cho bọn họ một khoảng tiền để thực hiện nhiệm vụ.
Nữ hoàng rất thất vọng khi nghe tin này, bà không ngờ người mà mình xem như cháu gái yêu thương lại dám làm ra những chuyện đáng sợ đến như thế, bà sẽ không bao giờ bỏ qua cho Mỹ Dung thêm một lần nào nữa.
Lý Chấn Kiệt luôn ở bên cạnh chăm sóc cho Tư Nhuệ, anh không rời khỏi cô dù chỉ là nữa bước.
“ Tư Nhuệ ăn chút cháo đi.”
Lý Chấn Kiệt múc lên một thìa đưa lên miệng của Tư Nhuệ, cô liền đẩy ra.
“ Em không ăn đâu.”
Lý Chấn Kiệt vẫn cố gắng đưa lên miệng của Tư Nhuệ, cô liền khó chịu quát anh.
“ Đã bảo là không ăn mà.”
Thìa cháo bị Tư Nhuệ hất đổ xuống sàn, anh không tin là Tư Nhuệ lại có những hành động như thế với mình, nhưng Lý Chấn Kiệt vẫn rất kiên nhẫn.
“ Em không ăn sẽ không tốt cho sức khỏe và em bé trong bụng đâu.”
Tư Nhuệ nằm xuống mệt mỏi nói.
“ Em cảm thấy mệt lắm một lúc nữa ăn sau, anh mang ra ngoài đi đừng để trong phòng em cảm thấy rất khó chịu khi ngửi thấy mùi tanh.”
Lý Chấn Kiệt vội vàng đứng lên mang bát cháo ra bên ngoài.
“ Được rồi anh đi ngay.”
Vừa đi ra khỏi phòng bệnh của Tư Nhuệ tiếng chuông điện thoại lại vang lên, Lý Chấn Kiệt thò tay vào túi quần lấy điện thoại ra bắt máy, sau khi nghe đầu giây bên kia nói chuyện, gương mặt của anh liền tối sầm lại, nhân lúc Tư Nhuệ đang ngủ, Lý Chấn Kiệt lái xe quay về hoàng cung. Mỹ Dung đang đứng trước ánh mắt phán xét của mọi người, cô ta biết mình chẳng thoát được tội nên bắt đầu giở trò khóc lóc, Mỹ Dung quỳ xuống ôm lấy chân của Nữ hoàng.
“ Xin bà hãy tha lỗi cho con, chỉ vì quá yêu Chấn Kiệt con mới có những suy nghĩ điên rồ đó.”
Nữ hoàng không thể nào khoang dung cho cô ta nữa.
“ Cô có biết là Tư Nhuệ đang mang thai không, cô cố tình cho người tác động mạnh vào Tư Nhuệ, cũng may là con bé không sao nếu không cô đừng trách tôi tuyệt tình, tôi không bao giờ muốn cô xuất hiện trong hoàng cung nữa, đây sẽ là ân huệ cuối cùng tôi dành cho cô mau ra khỏi đây ngay, từ giờ tôi sẽ không dung túng cho những hành vi sao trái của cô nữa, đúng là nuôi ong tay áo, tôi đã nhìn lầm con người thủ đoạn của cô.”
Mỹ Dung không ngừng lên tiếng cầu xin lấy nước mắt ra chỉ mong có được sự thương hại của mọi người, đúng lúc Lý Chấn Kiệt cũng quay về hoàng cung để cùng giải quyết vấn đề nghiêm trọng này, anh nhìn Mỹ Dung bằng ánh mắt đầy sự lạnh lẽo, cô ta tỏ vẻ yếu đuối khóc trước mặt của Lý Chấn Kiệt.
“ Chấn Kiệt xin hãy cho tôi một cơ hội sữa lại những sai lầm của mình có được không, cũng chỉ vì quá yêu cậu muốn cậu chỉ mãi mãi thuộc về mình tôi mới nghĩ đến những chuyện đó, xin cậu hãy cho tôi một cơ hội.”
Đôi mắt không chút dao động của Lý Chấn Kiệt đã cho Mỹ Dung biết kết quả như thế nào rồi.
“ Mau rời khỏi đây ngay từ nay tôi không muốn thấy cô xuất hiện ở đây nữa.”1
Mọi người cùng quan điểm tất cả đã quay lưng lại với Mỹ Dung, cô ta chỉ biết khóc lóc cầu xin trong tuyệt vọng những tội lỗi của cô ta không thể nào tha thứ được. Đồ của Mỹ Dung được quản gia đem ra ngoài cổng cô ta bị đuổi ra khỏi hoàng cung bước đi đầy nhục nhã, nhưng đôi mắt vẫn lóe lên lòng hận thù không cam chịu số phận của mình.
“ Các người được lắm dám ức hiếp tôi, tôi nhất định phải trả thù.”
Mỹ Dung vội vã đến gặp Lý Nhãn Đan, anh ta nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác đó liền bật cười đầy khinh bỉ.
“ Xem cô kìa thật thảm hại.”
Mỹ Dung đã hết đường để đi nên chỉ có thể đến tìm Lý Nhã Đan để làm chỗ dựa cho bản thân.
“ Tôi sẽ làm theo kế hoạch mà chúng ta đã bàn bạc lúc trước, để chia rẽ Lý Chấn Kiệt và cô ta, tôi sẽ cho bọn người đó phải trả giá cho những gì bọn họ đã đối xử với tôi.”
Lý Nhã Đan đứng lên bỏ tay vào túi quần chậm rãi bước đi, anh ta đã nắm được yếu điểm của Mỹ Dung đó là sự nóng vội.
“ Nếu như cô không một mình hành động dại dột thì đâu ra nông nổi này rồi, tôi đang suy nghĩ có nên hợp tác với cô nữa hay không.”
Mỹ Dung liền lên tiếng cầu xin.
“ Xin anh đấy hãy để tôi làm việc cho anh chẳng phải anh nói muốn trả thù bọn họ hay sao, tôi cũng có cùng mục tiêu với anh chúng ta nhất định phải hợp tác với nhau.”
Lý Nhã Đan nhìn thấy sự van xin của Mỹ Dung liền cười đắc ý, chỉ mới mấy ngày trước cô ta còn rất kiêu ngạo không muốn hợp tác sỉ nhục tôi vậy mà bây giờ lại lên tiếng cầu xin cẩn thiết đến như thế, đúng là hạng phụ nữ chỉ biết lợi dụng người khác, khi đã đạt được mục đích rồi thì lại quay lưng lại, Lý Nhã Đan muốn cho Mỹ Dung biết thế nào là lễ độ, khi dám coi thường người khác, đến lúc gặp chuyện thì lại tìm đến nài nỉ vang xin sự giúp đỡ, nếu cô ta biết tất cả kế hoạch của mình đã bị Lý Nhã Đan xen vào thì chắc chắn sẽ nổi điên lên.