Mặc dù giọng nói của anh cứ vang lên Tư Nhuệ có thể nghe rất rõ ràng nhưng cô lại cố gắng bịt chặt tai lại không muốn nghe, nước mắt bất giác lăn dài trên đôi má. Tình yêu là gì mà khiến cho con người ta đau đớn đến tột cùng như thế, tình yêu và hạnh phúc thuộc phạm vi thật mỏng manh, nếu như không nắm giữ thì sẽ vuột mất trong tầm tay bất cứ lúc nào.
Tiếng sét chói tai vang lên, bầu trời xám xịt những đám mây đen bắt đầu kéo đến, những giọt nước nặng hạt rơi xuống, cơn mưa ập đến bất chợt, nhưng Lý Chấn Kiệt vẫn đứng bên ngoài anh không ngừng xin lỗi cầu xin sự tha thứ của Tư Nhuệ cố chấp không chịu đi. Ba mẹ nuôi đã không chịu được, sợ anh sẽ đổ bệnh khi cứ đứng dưới cơn mưa lớn như thế, mẹ nuôi đứng lên đi lên phòng của Tư Nhuệ.
” Tư Nhuệ con định giải quyết như thế nào, nếu cứ đứng dưới mưa như thế không khéo cậu ta sẽ đổ bệnh mất.”
Trong lòng của Tư Nhuệ vẫn rất lo lắng cho anh nhưng lại cố cứng rắn trước mặt gia đình.
” Đừng quan tâm đến anh ta.”
Cơn mưa một lúc một lớn cả người của Lý Chấn Kiệt đã ướt sũng, anh vẫn không chịu rời đi, Tư Nhuệ đi đến cửa sổ mở nhẹ rèm cửa ra, nhìn thấy người đàn ông đó vì mình mà cố chấp đứng dưới cơn mưa chỉ để cầu xin sự tha thứ, nhưng cô sẽ không bao giờ mềm lòng nữa, những chuyện đã xảy ra giữa hai người khiến cho cô rất mệt mỏi.
Tư Nhuệ thả rèm cửa xuống, cô cố gắng không quan tâm đến anh, đi đến giường trùm chăn lên đầu nhắm mắt lại. Sau nhiều giờ trôi qua thì đã không còn nghe giọng nói của Lý Chấn Kiệt nữa, Tư Nhuệ vội vàng bước xuống giường đi đến vén rèm cửa lên xem tình hình của anh, đã không thấy xe của anh đâu, lúc này cô mới yên tâm.
Lý Chấn Kiệt bất lực lái xe quay về hoàng cung với cơ thể ướt sũng, anh không ngừng run rẩy vì cơn lạnh, về đến nơi Lý Chấn Kiệt đưa tay ôm lấy cơ thể của mình lảo đảo bước vào hoàng cung, cô nương nhìn thấy con trai với cơ thể ướt sũng gương mặt tái nhợt, bà liền lo lắng đi đến hỏi.
” Con bị làm sao vậy, tại sao làm ướt sũng hết vậy?”
Lý Chấn Kiệt đau khổ rơi nước mắt, anh không biết làm cách nào để Tư Nhuệ chịu tha thứ cho mình, trái tim của anh cũng đang bị dằn xé đến đau lòng.
” Con đến gặp Tư Nhuệ nhưng cô ấy không chịu gặp con.”
Lý Chấn Kiệt ngã vào lòng của mẹ mình rồi ngất đi trong vòng tay của bà, công nương vô cùng đau lòng cho chuyện tình cảm của con trai mình, bà nghẹn ngào nói.
” Đúng là khổ thật mà tại sao chuyện này lại xảy đến với con trai của tôi.”
Tối hôm đó Lý Chấn Kiệt bị sốt rất cao, trong cơn mê sảng anh không ngừng gọi tên của Tư Nhuệ, công nương luôn túc trực bên cạnh anh để chăm sóc cho anh cả đêm.
Nữ hoàng không thể để chuyện này tiếp diễn thêm nữa, bà không cho phép ai làm tổn thương đến hạnh phúc với những đứa cháu yêu thương của mình. Quản gia đã điều tra rõ cô hầu gái ngày hôm đó nghe lén cuộc đối thoại của nữ hoàng, ông thông báo mọi chuyện cho nữ hoàng biết, nữ hoàng ra lệnh cho quản gia đi gọi cô gái đó vào phòng mình, cô hầu gái cúi đầu trước nữ hoàng, bà đưa mắt nhìn cô ta từ trên xuống dưới.
” Nói cho tôi biết ngày hôm đó có phải là cô đã nghe lén tôi nói chuyện có đúng không?”
Cô hầu gái liền chối bỏ.
” Không có tôi hoàn toàn không có thưa nữ hoàng chỉ tình cờ đi ngang qua phòng của người thôi.”
Nữ hoàng cười nhẹ đưa ra trước mặt cô ta một bước ảnh.
” Nhà cô vẫn còn một người mẹ già bệnh tật, và một đứa em đang cần vào đại học có đúng không, tôi không muốn dùng người thân của cô để đe doạ nhưng đó là cách duy nhất để tôi biết được những bí mật về cô, ai là người đứng sau sai khiến cô?”
Tất cả những thông tin mà bà biết đã được quản gia cho người đi điều tra rõ hoàn cảnh sống của cô hầu.
Cô hầu gái bắt đầu run rẩy khi bị lấy gia đình ra đe doạ, cô ta quỳ xuống lắp bắp nói.
” Tôi…xin nữ hoàng đừng làm gì gia đình của tôi, cũng chỉ vì bất đắc dĩ tôi mới làm như thế.”
Nữ hoàng bắt đầu dẫn dụ cô hầu đó bằng những vụ lời mà bà muốn cho cô.
” Vậy cô hãy thành thật nói cho tôi biết ai là người đứng đằng sau sai khiến cô, tôi hứa sẽ không làm gì gia đình của cô, ngược lại còn cho cô một khoảng tiền để chữa bệnh cho mẹ của mình, cô cũng đã biết rồi đấy không có một thế lực nào thắng nổi hoàng gia đâu.”
Cô hầu gái ấp úng một lúc cuối cùng cũng đã lên tiếng khai ra hết tất cả mọi chuyện.
” Tất cả là do…Lý Nhã Đan sai khiến tôi làm, nhiệm vụ của tôi là nghe ngóng thông tin và truyền đạt lại cho anh ta nghe, kể cả chuyện đi xét nghiệm ADN của đại hoàng tử cũng đã bị Lý Nhã Đan đánh tráo tất cả, đứa bé đó hoàn toàn không phải là con trai của đại hoàng tử.”
Nữ hoàng nghe cô hầu gái đó nói ra tất cả, nhưng tại sao bà lại không vui lên nổi vì sự thật đã được làm sáng tỏ, nhưng người bà đang để tâm đến là Lý Nhã Đan, không ngờ anh ta lại có thể toang tính lên gia đình, anh em của mình như thế.