Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Chương 134: Trao giải



Tác giả: Khương Chi Ngư

Editor: Thịt sườn nướng

Từ lúc đó cho đến khi trở về nhà cô cũng không mở miệng nói chuyện nữa.

Thẩm Nguyên Gia về tới chung cư rồi lên phòng, từ phòng khách cửa sổ nhìn thấy Lộc Nguyệt lái xe rời khỏi mới kéo rèm cửa lên.

Còn Lộc Nguyệt sau khi ra khỏi tiểu khu thì ngừng xe ở ven đường, lấy ra một chiếc điện thoại.

Ngay sau đó, đầu dây bên kia có người bắt máy.

Khuôn mặt Lộc Nguyệt vẫn thản nhiên như cũ, nói: “…… Tối nay Thẩm tiểu thư đột nhiên hỏi về chuyện trường lớp của tôi, có vẻ như cô ấy đang nghi ngờ tôi.”

Không biết bên kia nói cái gì, cô nhỏ giọng nói: “Không có, chắc là cô ấy đã điều tra tôi, nếu không cũng sẽ không hỏi về vấn đề này, lần sau tôi sẽ chú ý hơn.”

Sau khi ngắt điện thoại, không hiểu sao cô lại thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Lộc Nguyệt quay đầu lại nhìn thoáng qua tiểu khu kia, vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng người ta trong đó, về phần người sống bên trong nhìn ra lại không nhìn thấy một chút gì.

……

Sau khi Thẩm Nguyên Gia rửa mặt thì dời máy tính lên trên bàn, sau đó ngồi trên giường chơi, bật máy lạnh, ăn trái cây, thật là thoải mái.

Đang ngồi hưởng thụ, Tôn Ngải đột nhiên gọi điện thoại tới.

Dù cách nhau một đầu dây nhưng vẫn có thể cảm nhận được âm thanh phấn khích của cô ấy: “Nguyên Gia, thật may mắn khi đổi lại vé máy bay, cậu đoán xem tớ đã gặp ai trên máy bay?”

Thẩm Nguyên Gia biết tại sao cô ấy lại đổi vé máy bay.

Bởi vì trên đường đến sân bay, cô ấy đã gặp một ca sĩ đường phố đẹp trai, Tôn Ngải mê chết chất giọng hát này đi được nên nán lại nơi đó, định cưa đổ đối phương.

Cho nên lùi thời gian về nước lại trễ hơn, tách khỏi nhóm người Thẩm Nguyên Gia.

Thẩm Nguyên Gia thuận miệng hỏi: “Là ai?”

Cô ngồi đối diện máy tính xem Weibo của mình, có quá nhiều tin tức.

“Mị đã xem bản chưa cắt nối biên tập! Chị gái đi catwalk đẹp dữ thần trời! Mị thành fan luôn, tìm Weibo thì quả nhiên là một chị gái nhỏ dịu dàng mà hí hí!”

“Tui muốn hỏi là cái thực đơn ăn kia có tác dụng thiệt hong vậy bà con? Có ai cho tui câu trả lời với, tui coi tuần lễ thời trang thấy dáng người chủ blog mlem mlem quáaaa.”

“Nguyên Gia nhà mị đã ra quốc tế rồi đó, bước tiếp theo chính là đại ngôn quốc tế, mị là fan của chị ấy từ lúc người theo dõi mới có một con số đến bây giờ hơn triệu người, trong lòng thiệt là dzui mừng quá!”

“Tôi có thấy tin tức về chị đẹp này lúc ở nước ngoài, thiệt sự tuyệt cú mèo luôn các bác ạ, không hề có một chút gì gọi là lo lắng khi lần đầu tiên tham gia trình diễn quốc tế luôn!”

Tuần lễ thời trang đem lại kết quả hết sức rõ ràng, fan hâm mộ của cô tăng lên rất nhiều, lập tức lên tới 3 triệu người.

Đối với một người mẫu mà nói, đạt được kết quả như vậy đã rất tốt rồi.

Dù sao thì, không giống như ca sĩ hay diễn viên thường xuyên có thể thấy mặt, hơn nữa các fan theo đuổi ngôi sao căn bản cũng không hâm mộ người mẫu quá cuồng nhiệt, nhiều lắm cũng chỉ tính như fan qua đường.

Huống hồ bây giờ cô cũng không quá lo lắng cho tương lai của mình, hung thủ muốn giết cô đã sa lưới, lúc trước không thành công sau đó thì ngừng lại, điều này chứng minh hẳn là kẻ đứng sau đã hủy bỏ quyết định này.

Với lại bây giờ cô cũng coi như đang công tác ở cục cảnh sát, bên cạnh còn có Lộc Nguyệt – một cô gái không biết từ đâu ra võ nghệ đầy mình, coi như tương đối an toàn.

Giết người không đơn giản như vậy, đối phương chắc chắn cũng biết điều này.

Hiện tại hung thủ đã bị bắt, bọn họ cũng cần phải cân đo đong đếm cho kế hoạch tiếp theo, dù sao cũng không thể để lộ mình, nên căn bản sẽ không lộ ra dấu vết thêm lần nữa.

Thẩm Nguyên Gia thật nóng lòng muốn biết kết quả ngày mai.

“Lăng Lị Tư!”

Tiếng kêu của Tôn Ngải làm cho Thẩm Nguyên Gia phải đưa điện thoại ra xa một chút, nghe thấy cái tên này thật ra làm cho cô có chút giật mình: “Sao, nhìn thấy đại ảnh hậu có cảm giác gì?”

Học cùng Tôn Ngải mấy năm, đương nhiên cô biết thần tượng của cô ấy là Lăng Lị Tư.

Tuy rằng Tôn Ngải không phải fan cuồng nhiệt, nhưng cứ hễ Lăng Lị Tư ra phim cô ấy đều đi xem, sau đó giới thiệu cho bạn bè, mà cô chính là người bị cô ấy rù quến nhiều nhất.

Dần dà, những chuyện liên quan tới Lăng Lị Tư cô cũng biết không ít.

“Đương nhiên là vui muốn chết rồi chứ còn gì nữa, tớ còn định xin chữ ký với chụp ảnh chung, nhưng do Lăng Lị Tư nói đây là lịch trình cá nhân, không muốn fan và người ngoài biết, nói tớ đừng tiết lộ ra ngoài, nên tớ nói cho cậu nghe một chút thôi đó.” Tôn Ngải lại tiếp tục luyên thuyên không dứt.

Nhìn thấy người thật làm cô vui muốn xỉu lên xỉu xuống xỉu ngang xỉu dọc.

Tôn Ngải tiếp tục nói: “Nhìn Lăng Lị Tư dịu dàng muốn xỉu luôn á, mấy người trên mạng đúng là không có mắt mà, tớ được kí tặng hai bản, hai ngày nữa tớ mang cho cậu một cái.”

Bản thân Thẩm Nguyên Gia không phải tuýp người điên cuồng theo đuổi thần tượng, nhưng đối với ý tốt của bạn mình đương nhiên sẽ không từ chối, “Được rồi, ngày mốt đi, ngày mốt tớ rảnh.”

Tôn Ngải nói: “Ok chốt đơn, ngày mốt gặp lại.”

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Nguyên Gia không nhịn được cười.

Có được một cô bạn hoạt bát như vậy thật sự là phước của cô, vì lúc học đại học cô vẫn luôn là một người khá trầm lắng.

Từ lúc chơi cùng Tôn Ngải cô mới cười nói nhiều hơn.

Cho nên đây cũng là người bạn duy nhất sau khi tốt nghiệp cô vẫn còn liên lạc, bạn cùng phòng cũ hoặc là trở về quê nhà, hoặc là nói xấu, bôi nhọ cô, bị cô tố cáo.

Nói đến đây, Thẩm Nguyên Gia có chút sảng khoái.

Vụ việc của Lý Tâm Di chứng cứ vô cùng đầy đủ, toà án đã phán quyết, tuy rằng không đến mức ngồi tù, nhưng bị giam giữ cộng với tiền bồi thường như vậy đã đủ rồi.

Giết gà dọa khỉ, Thẩm Nguyên Gia vẫn biết chứ.

Ba cái nick ảo kia cũng thế, không thể dễ dàng buông tha, con giun xéo lắm cũng quằn, những tài khoản ảo đó chỉ cần người khác không đáp trả thì ngày càng làm tới.

Nhưng Thẩm Nguyên Gia không mong nhìn thấy những tin tức như vậy.

Cô là một người mẫu, trong đầu chỉ một lòng nghĩ tới chuyện sải bước trên sàn catwalk, không mong mình lên hot search Weibo, không chừng còn bị người ta nghi ngờ mình mua hot search, như thế mất nhiều hơn được.

Thẩm Nguyên Gia ăn trái cây xong, đang định đóng máy tính thì Weibo đột nhiên nhảy ra một thông báo.

Giải thưởng Bông Hồng Vàng sẽ bắt đầu lúc 8 giờ tối nay, tuy rằng không chỉ trao giải cho mỗi phim truyền hình, nhưng cũng xem như một mảng tương đối lớn, mà những năm gần đây Trần Minh Toàn tham gia đóng rất nhiều phim truyền hình, rất có thể sẽ giành được giải thưởng.

Thẩm Nguyên Gia vốn định bỏ qua tin này, nhưng nhìn thấy cái tên Trần Minh Toàn lại đột nhiên có chút hứng thú.

Weibo cung cấp đường link phát sóng trực tiếp, cô vào trang web chính thức của đài truyền hình, vừa kịp lúc đến phần các ngôi sao bắt đầu bước lên thảm đỏ của lễ trao giải.

Đập vào mắt chính là Trần Minh Toàn trong bộ lễ phục màu đen, kết hợp với nét mặt cao lãnh của cô ấy lại vô cùng phù hợp, đêm nay cô ấy trang điểm cực kỳ thu hút người khác.

Ít nhất theo mắt thẩm mỹ của Thẩm Nguyên Gia, tạo hình này hoàn toàn không thua kém gì so với người mẫu.

Đương nhiên cũng phải kể đến dáng người Trần Minh Toàn cùng nhan giá trị nhan sắc không thấp, so với các tiểu hoa khác mà nói, cô ấy càng thêm xuất sắc.

Thẩm Nguyên Gia cảm thấy hôm nay mình như được mở mang tầm mắt.

Nhưng quả thật tạo hình thảm đỏ của các tiểu hoa khác so ra kém xa cô ấy.

Trên thảm đỏ cũng có một vài nữ diễn viên vì muốn thu hút sự chú ý của người khác nên mặc lễ phục xuyên thấu, đứng trước ánh đèn flash nhấp nháy liên tục mà một chút cảm giác xấu hổ cũng không có.

Thẩm Nguyên Gia xem một lát cảm thấy hơi chán.

Cô vào Weibo, trả lời bình luận của một vài fan cũ, lúc quay trở lại vừa lúc đang phát video clip các đề cử cho giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.

Người đầu tiên là Trần Minh Toàn.

Bộ phim giúp cô ấy được đề cử là một bộ phim truyền hình, trong phim Trần Minh Toàn thủ vai một vị bác sĩ, bộ phim này nói về mối quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân, trước đây Thẩm Nguyên Gia đã nhìn thấy vài lần trên Weibo.

Bộ dáng Trần Minh Toàn mặc áo blouse trắng nhìn rất giống bác sĩ.

Kỹ năng diễn xuất của cô ấy cũng không tệ, đây là lý do tại sao bộ phim nhanh chóng nổi tiếng trong khoảng thời gian ngắn, chỉ một đoạn phim ngắn cũng đủ để hấp dẫn người khác.

Nương theo giọng đọc trên màn ảnh, máy quay cũng chuyển hướng sang Trần Minh Toàn.

Cô ấy ngồi đó, rất bình thàn, trên môi nở một nụ cười nhàn nhạt.

Sau khi chiếu xong các đề cử khác, người dẫn chương trình mời khách mời trao giải bước lên khán đài.

Sau khi khách mời từ phía sau đi ra, dưới khán đài bỗng trở nên ồn ào, lúc này Thẩm Nguyên Gia mới biết người trao giải cho giải thưởng này vậy mà lại là Lăng Lị Tư.

Lăng Lị Tư năm nay cũng chỉ mới 30 tuổi, gương mặt nhìn rất trẻ.

Tôn Ngải gặp được cô ấy vào buổi tối, cô ấy từ nước ngoài trở về chính là vì lần trao giải này ư?

Thẩm Nguyên Gia đánh giá tướng mạo của Lăng Lị Tư một chút, trực giác mách bảo có chút không tốt, nhưng nhìn kỹ lại không thể nói được, dù sao cô cũng chưa từng gặp mặt.

Lăng Lị Tư đọc ra cái tên được viết trên giấy —— Trần Minh Toàn.

Hoàn toàn không có gì hồi hộp.

Thẩm Nguyên Gia xem những đoạn clip ngắn kia xong thì cảm thấy, nếu lần này cô ấy không đoạt giải thì thật là cạn lời, lúc đó phải hỏi tội ban giám khảo.

Hai mỹ nữ đứng chung một chỗ thật là bổ mắt người xem.

Bài phát biểu cảm nghĩ đoạt giải của Trần Minh Toàn cũng rất đơn giản và phổ biến, cảm ơn vài người sau đó đi xuống khán đài.

Sau đó Lăng Lị Tư cũng rời khỏi.

Ảnh hậu và tân tiểu hoa đán đứng chung sân khấu chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý, quả nhiên, sau đó trên Weibo lập tức xuất hiện tiêu đề như vậy.

Thẩm Nguyên Gia đóng máy tính, trong lòng còn đang suy nghĩ chuyện của Lăng Lị Tư.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.