Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Chương 57



Trợ lý của Phan Thần Hòa theo thói quen kiểm tra weibo mỗi sáng, vừa mở hot search ra thì thấy top mười tìm kiếm. Cô cũng lười, chỉ lướt sơ qua xem.

Ai ngờ được top đầu tiên lại có tên của Phan Thần Hòa, người trong tấm ảnh gif đó không phải là Phan Thần Hòa chứ là ai?

Biểu cảm cô thay đổi, không biết nên nói gì. Nếu mà để tên kia biết được thì chắc sẽ nổi một trận lôi đình…Nhưng mà cái gif và video nhìn mắc cười thật đó.

Trợ lý hít sâu một hơi bò lên giường dọn dẹp một chút rồi chạy tới chung cư của Phan Thần Hòa.

Phan Thần Hòa bị đánh thức sớm nên sắc mặt rất khó coi, tức giận nói: “Sáng nay không có việc gì, cô qua đây đánh thức tôi sớm vậy làm gì!”

“Anh Phan! Anh đã xem tin tức trên mạng chưa?” Trợ lý thấp thỏm hỏi.

Phan Thần Hòa nhận di động của cô, “Tin gì?”

Trên màn hình là ảnh gif, lướt xuống chút nữa là video biểu cảm lật nhanh như bánh tráng. Bình luận đã hơn hai mươi ngàn, lượt chia sẻ lên tới năm mươi ngàn, nghĩ bằng đầu gối cũng biết tin này đang hot như nào.

Phan Thần Hòa thiếu điều muốn ném cái điện thoại đi, “Cái này là do paparazzi đăng lên phải không?”

Trợ lý thấy hắn ta như vậy nên đoán là hắn đã sớm biết, không nói gì thêm.

Vừa khéo người đại diện cũng chạy tới chung cư, “Thần Hòa, trên mạng đang lưu truyền ảnh gif và video, bọn họ ra tay rồi.”

Phan Thần Hòa ngồi xuống ghế, “Có thể xã giao chút không?”

Hắn ta lướt bình luận, hết thảy đều ha ha cười nhạo hắn, không tính đến mấy bình luận khác thì có hơn mười ngàn cái đều cười hắn.

Người đại diện lắc đầu, “Trước đó đối phương yêu cầu mười ngàn, nếu chúng ta chủ động xã giao thì nó sẽ không dừng lại ở con số này.”

Paparazzi chính là như vậy.

Sắc mặt Phan Thần Hòa tối đi mấy phần, “Vậy thì kiện bọn họ làm tiền, choặc là ra văn bản nói đây chỉ là Photoshop, không phải sự thật.”

“Sao mà được chứ, có photoshop hay không người có chuyên môn sẽ nhìn ra được ngay, chúng ta chủ động ra tay có khi còn bị vặn ngược lại.” Người đại diện không đồng ý cách làm này, “Chi bằng chúng ta mượn gió đẩy thuyền.”

Nếu bị bắt được văn bản thông báo là giả thì ngược lại bị nắm được khuyết điểm, đến lúc đó toàn mạng xã hội này đều cười nhạo, tẩy không sạch vết nhơ này.

“Đẩy cái gì, không thấy tôi đang bị tất cả mọi người cười nhạo sao?”

“Vậy cậu có thấy có ai thẳng thừng mắng cậu chưa?” Người đại diện mỉm cười, “Độ nổi tiếng của cậu đang trên đà lên, trước kia cậu có từng lọt top 10 hot search chưa? Lần này mình chẳng cần phải mua cũng lên.”

Nói thì nói thế nhưng Phan Thần Hòa vẫn chưa thể chấp nhận được.

Nếu có thể nổi tiếng được thì ai mà chẳng muốn, nhưng nổi tiếng vì dẫm phải cứt chó thì cmn quá mất hình tượng, chuyện đúng là ngoài dự đoán.

“Cậu nhìn Trương Nguyên xem.” Người đại diện nhắc nhở.

Trương nguyên là một nghệ sỹ nhỏ cùng công ty, trước kia không có danh tiếng, chỉ diễn mấy bộ phim chiếu mạng, còn ít nổi hơn Phan Thần Hòa.

Nhưng sau khi bị một trang web giả tưởng chụp hình lại lúc hắn đang mặc quần áo hình con rồng, chế thành đủ các thể loại meme thì lập tức nổi trên khắp các mặt trận mạng xã hội.

Chỉ cần là người ưa dùng meme thì thể nào cũng sẽ có mặt của cậu ta.

Danh tiếng của cậu ta cũng nhờ vậy mà tăng lên, không những được sửa hợp đồng mà giờ đã có thể nhận được vai phụ.

Người đại diện khuyên nhủ, “Dù sao cũng không phải chuyện gì xấu, chỉ là dẫm phải thứ không nên giẫm mà thôi, người ta nhìn một hồi sẽ quên, chúng ta còn có thể lợi dụng chuyện này mà nữa.”

Phan Thần Hòa hít sâu một hơi, “Vậy cũng được.”

Không có chống lưng, hắn cũng chỉ là một người mẫu nhỏ nhưng tâm lý vẫn mong mình có thể nổi tiếng một chút.

Ở trong cái vòng này người ta nói chuyện với nhau bằng sự nổi tiếng.

Phan Thần Hòa muốn lợi dụng chuyện này để tặng danh tiếng cho mình nhưng nào biết chuyện đâu có dễ như vậy.

Hắn cho rằng cứ như vậy mà kết thúc nhưng nào ngờ chiều hôm đó lại có một đoạn gif khác được đăng lên.

Chuyện cũ còn ở trên hot search, nhân lúc đang còn nóng, Tiền Vinh và Tôn Hiên bắn phát đạn thứ hai, lại còn tag tên vào, rất dễ tìm.

Tấm ảnh gif này còn đặc sắc hơn tấm ban đầu rất nhiều, Phan Hòa Thần cọ xát giày gia dưới mặt đất tới lui nhìn rất khôi hài.

Chèn thêm hiệu ứng âm thanh cho sinh động, động tác ma sát giày lặp đi lặp lại gần 1 phút, giày da thiếu điều muốn hư luôn.

“Ha ha ha, tôi còn tưởng chỉ có một tấm ảnh thôi là xong rồi, không ngờ còn có phiên bản 2.0 nữa hả. Phan Thần Hòa làm tôi cười một tuần luôn ha ha ha!”

“Đây là dẫm phải phân sau đó đứng chà trên mặt đất sao…”

“Đột nhiên cảm thấy không có tố chất, khoan nói đến con chó, nhưng Phan Thần Hòa làm vậy thì phá hình tượng quá…”

“Bức ảnh này buồn cười ghê, chỉ cần đặt thêm cái bánh xe dưới giày của anh ta thì có thể trượt patin luôn rồi ha ha ha!”

“Giày trượt ván ma sát, Phan Thần Hòa tấu hài quá.”

Trên mạng lại hot thêm một trận.

Lúc Phan Thần Hòa nhìn thấy thì tức giận muốn chết nhưng bản thân lại không thể đăng weibo. Vì thế mà hắn mua mấy cái tài khoản nhỏ, battle với bọn chế nhạo, trả lời hết bình luận này đến bình luận khác.

Cứ như vậy chiến đấu cả một buổi tối.

Vốn dĩ tất cả mọi người đều đang xem náo nhiệt nhưng giữa đường nhảy ra một người làm rối, toàn đan phản công.

Có người đột nhiên nói: “Xem ông căm phẫn như vậy, chẳng lẻ là Phan Thần Hòa sao?”

Phan Thần Hòa không dám nói lại, vì càng nói càng vụn.

“Má nó!” Hắn ném di động xuống đất, phát ra âm thanh không hề nhỏ.

Lấy một chai rượu trong tủ ra, ngẩng đầu nốc rượu, càng nghĩ càng bực, càng uống càng hăng, đêm đến từ khi nào cũng chẳng hay.

Di động vẫn đang đăng nhập weibo, thỉnh thoảng có tin tag, còn có thêm bình luận, toàn bộ đều bàn tán về cái ảnh gif và video kia.
Phan Thần Hòa cầm chìa khóa xe ra khỏi chung cư.

Đêm đã khuya, gió bên ngoài thổi mạnh khiến hắn tỉnh táo đôi chút nhưng cũng không thổi bay được sự bực tức trong người hắn.

Hắn đi ra gara xe, mở khóa định chạy xe đi dạo.

Đêm khuya khoắt, Phan Thần Hòa lại vừa uống rượu nên tốc độ có nhanh hơn bình thường.

Trong lòng cũng sướng hơn một chút.

Nhưng mà đến giao lộ tiếp theo hắn liền choáng váng. Đằng trước có vài cảnh sát giao thông đang kiểm tra xe lai vãng. Hắn vội vàng nhìn ra sau, cũng may phía sau còn có mấy chiếc xe, hắn lắc lắc cái đầu, tính đổi làn đường.

Không ngờ cảnh sát lại chú ý đến, trực tiếp đuổi theo.

Chưa đến ba phút, Phan Thần Hòa đã bị ép xe vào lề đường, còn bị kiểm tra nồng độ cồn, “Tôi không có uống rượu.”

Cảnh sát giao thông cười lạnh: “Mùi rượu nồng nặc vậy mà còn nói không uống?”

Trước khi Phan Thần Hòa ra cửa chỉ uống khoảng nửa chai rượu nên nồng độ cồn không cao không thấp, nhưng cũng đã vi phạm luật lái xe.

Cuối cùng bị bắt.
(Truyện được đăng tải phi lợi nhuận duy nhất trên wattpad alaala00, nếu các cô đọc ở chỗ khác thì chính là copy công của người khác đó, mau về với Lã đi.)

Tiền Vinh và Tôn Hiên mấy nay nếm được mùi tiền trên người Phan Thần Hòa nên tinh thần hăng hái theo dõi định bụng chế them mấy cái gif, nhưng không ngờ lại bắt phải tin lớn này.

Bọn họ lập tức đăng video và ảnh chụp được lên weibo.

Tuy rằng đã qua 12h đêm nhưng cú đêm vẫn còn rất nhiều, mọi người vẫn chưa chấm dứt sự kiện đạp phân thì đã có tin nóng khác đi lên.

“Tôi biết ngay mà, nhìn hành vi của hắn là biết tố chất không cao rồi.”

“Say rượu mà còn lái xe, ác quá ác quá!”

“Bắt hay lắm, say rượu lái xe hại người hại mình. Hai ngày trước mới có một nghệ sỹ uống rượu lái xe đâm phải người khác, hắn biết rõ còn cố phạm.”

“May là không ai bị thương, bằng không thì có chạy đằng trời cũng không thoát tội.”

Phan Thần Hòa còn ở đồn cảnh sát, chuyện đã vỡ lỡ, trực tiếp chiếm một góc top hot search. Cho dù có là người thường hay là nghệ sỹ thì bị bắt vì say rượu lái xe là đã bị phá hoại hình tượng rồi.

Anna Sui là thương hiệu nổi tiếng, sẽ không cho phép người mẫu đại diện có bất kỳ tai tiếng nào, cho dù đó là khi đã qua chụp xong.

Vì thế sau khi thảo luận, bọn họ đăng weibo ra thông báo chính thức.

Anna Sui V: Sau khi kết thúc thảo luận, hình tượng của Phan Thần Hòa không phù hợp để đại diện cho rượu vang đỏ, hành vi này đã vi phạm hợp đồng, cho nên hủy bỏ toàn bộ những sản phẩm quay chụp trước đây, công việc kế tiếp đang trong quá trình thương thảo @Phan Thần Hòa.

Đại ngôn của Phan Thần Hòa, out.

Lúc Thẩm Nguyên Gia đọc được tin tức trên mạng, phải nói là sướng ơi là sướng. Weibo đoán trước quả nhiên không sai, Phan Thần Hòa đúng là xui tột đỉnh, cô hảo tâm nhắc nhở cũng không làm hắn sáng mắt ra.

Quấy rối tình dục là chuyện mà cô kinh tởm nhất, bây giờ có thể thở phào một hơi rồi.

Dù sao chuyện này không liên quan tới cô, người mẫu nam thay đổi nhưng người mẫu nữ vẫn là cô, chẳng qua là thêm một lần quay chụp lại mà thôi.

Lúc Lưu Lị đọc được tin tức này cảm thấy hài không thôi, “Thật không ngờ Phan Thần Hòa lại muốn tự tìm đường chết, một cái đại ngôn tốt thế mà tự mình đánh bay.”

Thẩm Nguyên Gia trả lời, “Anna Sui hẳn là sắp xác định người mới rồi.”

“Chắc sẽ trong tuần này, em không cần lo lắng.” Lưu Lị dặn dò nói: “Em phải cách xa Phan Thần Hòa một chút, mắc công dính lây sang em đó.”

Thẩm Nguyên Gia cười cười, “Em chỉ là một cô người mẫu nhỏ bé thôi mà.”

Có điều cô đã đoán đúng rồi, không ai đến phỏng vấn cô, cũng chả ai đá động gì tới cô trên weibo.

Kệ đi, mình Phan Thần Hòa xui xẻo là được.

So với những việc hắn đã từng làm thì chuyện này chỉ được xem là trừng phạt nho nhỏ, hơn nữa không phải Thẩm Nguyên Gia bày mưu hãm hại mà là định mệnh sắp đặt rồi.

***

Lúc Phan Thần Hòa được người đại diện bảo lãnh ra ngoài, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Hình tượng của cậu bị hủy rồi, phía Anna Sui đơn phương nói cậu vi phạm hợp đồng, đại ngôn không cánh mà bay.” Người đại diện nói tình huống hiện tại, “Video cậu say rượu lái xe hiện giờ đã tràn lan trên mạng, nộp tiền chỉ có thể bảo lãnh tạm thời.”

Phan Thần Hòa không nói chuyện nhưng đã biểu lộ hết thảy trên mặt.

Người đại diện thở dài, “Đang yên đang lành sao tự nhiên lại uống rượu rồi còn lái xe, cái này sẽ bị ghi vào lý lịch, bây giờ người ta rất là khó chấp nhận chuyện này.”

“Tôi không cẩn thận uống nhiều quá.”

Phan Thần Hòa lên xe, “Ai biết ngã tư đó sẽ xuất hiện cảnh sát chứ, trước giờ có đâu, tôi còn không kịp quay đầu xe.”

“Giờ nói cũng như không.” Người đại diện nói, “Chỉ có thể nộp tiền bảo lãnh một ngày, chuyện cậu say rượu lái xe nghiêm trọng nên phải bị tạm giam.”

Chính là phải ở đồn công an mấy ngày.

Không chỉ vậy mà còn bị tịch thu bằng lái 6 tháng, còn phải đóng tiền phạt.

Phan Thần Hòa lên tiếng, một đêm không ngủ, thần sắc trên mặt giảm sút, quầng mắt sẫm đậm, không có chút tinh thần.

Đều là do con đàn bà kia.

Hắn bực bội, đúng là miệng quạ.

Nói là nhiều chó, cẩn thận đạp cứt chó, há chẳng phải đang rủa anh đạp cứt sao?

Nguyền rủa thành thật rồi, giờ thì hay rồi, mình say rượu lái xe cũng chính là nguyên nhân đó, đại ngôn tốt như vậy cũng bay mất.

Sau khi về chung cư, hắn nghĩ kiểu gì cũng thấy khó chịu.

Nghĩ một chút, hắn gọi điện thoại cho trợ lý, “Cô đi tra địa chỉ nhà Thẩm Nguyên Gia cho tôi.”

Trợ lý đương nhiên không dám không nghe, rất nhanh đã tra được địa chỉ, “Nếu không phải là người của tiểu khu thì sẽ khó đi vào được.”

Phan Thần Hòa chửi một tiếng.

Hắn cúp điện thoại, mặc quần áo đeo khẩu trang đi thẳng tới tiểu khu đó.

Không thể vào thì sao, hắn không tin Thẩm Nguyên không ra ngoài. Chỉ cần ra ngoài là hắn sẽ có biện pháp.

Ở đây chủ yếu là hộ gia đình nên cũng ít người qua lại. Phan Thần Hòa vào cửa hàng tiện lợi đợi, nguy trang thành người qua đường, ánh mắt tròng trọc nhìn phía đối diện.

Mãi đến 5 giờ chiều, hắn rốt cuộc cũng lấy lại tỉnh táo.

“Còn tưởng cô không ra.”

Dáng người cao gầy dần dần xuất hiện, dù ở xa nhưng vẫn thấy được gương mặt trắng nõn.

Hắn cười lạnh một tiếng, ra khỏi cửa hàng, nghênh ngang bước ra đường cái.

“Cậu đi chưa đấy?” Tôn Ngải thúc giục.

Thẩm Nguyên Gia vuốt lọn tóc bị gió thổi, “Đi rồi đi rồi, vừa ra đường cái, lát nữa đến rồi nói tiếp…”

Lời còn chưa dứt thì đột nhiên bên cạnh xuất hiện một bàn tay.

Cô căng thẳng, xoay đầu, ánh mắt âm u của Phan Thần Hòa đập vào mắt, cho dù hắn đeo khẩu trang nhưng cô vẫn có thể nhận ra.

Phan Thần Hòa nhẹ nhàng chạy tới bắt lấy cô.

Hô hấp Thẩm Nguyên Gia muốn dừng lại ngay lúc đó, nắm chặt di động, cầm lấy túi xách chạy hướng ngược lại nhưng bị đối phương giơ tay cản lại.

Phan Thần Hòa đã bắt được cổ tay cô, sức lực hơn người khiến cô đau đớn không nhịn được mà la lên.

Nhưng mà ngay sau đó gông cùm xiềng xích buông lỏng.

Tiếng la đau đớn của Phan Thần Hòa vang lên bên tai. Thẩm Nguyên Gia còn chưa kịp ngẩng đầu lên, vừa nãy tên khốn kia mới còn kiêu ngạo ép cô mà giờ đã ngã nhào trên mặt đất kêu rên mấy tiếng.

Cô vội vàng lùi về sau tránh xa hắn.

Thẩm Nguyên Gia nhìn lên, thân hình cao lớn quen thuộc đập vào mắt.

Giang Bạn không mặc cảnh phục mà mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, vóc dáng cao lớn, đường cong chân mày rõ ràng, đôi mắt sâu như mực.

Vừa nãy hẳn là anh cứu cô.

Phan Hòa Thần bò dậy, hung hung hổ hổ nhấc chân đá Giang Bạn nhưng lại bị giang Bạn đánh trúng cằm, trời đất quay cuồng.

Giang Bạn không hề hạ thủ lưu tình, trở tay chế trụ hắn, động tác như trong phim điện ảnh, Phan Thần Hòa mất đi năng lực chống cự, bị bắt lại.

Cổ tay áo săn lên, lịch sự như quý công tử, cánh tay thon dài chế trụ Phan Thần Hòa hoàn toàn đối lập với người chật vật nằm ở dưới.

Lúc Thẩm Nguyên Gia đang nhìn anh chằm chằm, Giang Bạn cũng nhìn qua.

Hai người cứ vậy mà nhìn nhau.

*

#09042021


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.