Nhờ bạn thân khuyên nhủ nên Omega đến bệnh viện kiểm tra, mới phát hiện mình mang thai, cậu sờ chiếc bụng bằng phẳng cùng cơ bụng mờ mờ xinh đẹp của mình, hoàn toàn không dám tưởng tượng bên trong có thêm một sinh mệnh.
Trước khi gọi điện cho Alpha, cậu hít sâu một cái, giống như trở về thời điểm lấy hết can đảm quyết định theo đuổi Alpha năm xưa.
Nếu là nhắn tin thì cậu không hề do dự, cậu thích quấy rầy vị luật sư nghiêm túc này lắm, chỉ riêng gọi điện thoại thì không – Giọng nói của Alpha có sức mạnh kỳ lạ, nó có thể khiến cậu bủn rủn hơn nhiều pheromone, cậu không dám làm bậy.
Bạn thân thúc giục: “Sao vẫn chưa gọi?”
Omega: “Chờ tớ một lát.”
“Có phải sinh ngay bây giờ đâu, chờ cái gì mà chờ?”
Omega mỉm cười xua tay: “Ai da, cậu không hiểu đâu.”
Sau đó chạy đến cuối hành lang, một mình lặng lẽ quay số.
Alpha vẫn chưa muốn có con, ngày thường chẳng thấy anh thân thiết với trẻ con, Omega hơi buồn bực.
Kết hôn hai năm, bọn họ đều dùng bảo hộ, bởi vì Alpha chưa định có con nên còn cẩn thận hơn cả cậu.
Hiện tại phải đối mặt với đứa con bất thình lình nhảy ra, anh sẽ có phản ứng thế nào?
Omega hít sâu một hơi, cậu nghĩ kết quả tồi tệ nhất cùng lắm là không cần nữa, sự nghiệp của cậu đang trên đà phát triển, trung tâm thương mại ba vừa mới chuyển sang cho cậu quản lý, nếu mình đột nhiên muốn nghỉ sinh quả thật không tiện.
Vừa gạt số, tâm lý cậu mới xây dựng đã sụp đổ.
Tất cả đều là tự nói tự nghe, tự lừa mình dối người.
Cậu có thể càn quấy, lì lợm la liếm muốn Alpha giữa lại đứa nhỏ này, nếu không thì làm loạn với hai bên ba mẹ, nếu không nữa thì ôm bầu chạy, chẳng phải TV đều diễn như thế hay sao, đến lúc đó Alpha hối hận cũng không kịp…
Chỉ mười mấy giây ngắn ngủi mà trong đầu hiện lên biết bao kế sách.
Kết quả chờ Alpha nhận cuộc gọi, trong nháy mắt Omega khôi phục lại dáng vẻ ngoan ngoãn, ngọt ngào kêu tên Alpha sau đó hỏi: “Bây giờ anh có bận không?”
Alpha ra hiệu cho thực tập sinh bên cạnh tạm dừng thảo luận, ra khỏi phòng họp: “Không bận, em nói đi.”
Anh biết Omega không thích gọi điện thoại, cho nên đây nhất định là chuyện quan trọng.
“Ừm cái kia… Em có thai rồi.” Omega nói xong thì mím môi.
Đối diện im lặng chừng hai ba giây sau đó cậu nghe thấy Alpha bảo: “Ừ.”
Ừ là sao?
“Bây giờ em đang ở đâu?”
“Bệnh viện.”
“Giờ anh qua.”
Alpha trở lại phòng họp, lập tức hủy bỏ lịch trình buổi chiều, nói với thực tập sinh bữa trưa hôm nay anh mời mọi người, bao gồm cả bữa trà chiều, anh không ở đây, mọi người tùy ý gọi.
Bình thường ông chủ mời khách đều là vì chuyện tốt lành, nhưng nhìn dáng vẻ Alpha lại như lâm đại dịch, biểu cảm còn căng thẳng hơn thực tập sinh khi tham gia phiên tòa đầu tiên.
Mọi người rất ít khi thấy dáng vẻ vội vàng rời đi của ông chủ thế này, đều đang thảo luận xem anh gặp phải chuyện gì.
Mấy ngày sau lại mở họp, Alpha bảo thực tập sinh lấy tập văn kiện trên bàn làm việc tới, cậu ta bất ngờ thấy mấy trang web đang hiện trên laptop của anh:
Chứng nôn nghén của Omega chữa thế nào, đồ ăn thích hợp cho thời kỳ mang thai, đề cử những bản nhạc phù hợp trong thời kỳ mang thai…
Trong giờ làm việc sếp lại xem mấy thứ này á?
Thực tập sinh dường như đã khám phá ra bí mật nào đó, nhưng cậu ta rất có trách nhiệm, giữ kín như bưng.
Mãi đến khi Omega được ba tháng tiến vào trạng thái ổn định tự đến phát kẹo thì cả nhà mới biết ông chủ thất thố bởi vì có hỉ.
Lúc trước Omega theo đuổi Alpha, mọi người trong văn phòng đều là nhân chứng. Hiện tại ba tháng chưa hiện rõ lắm, vì vậy tất cả đều lặp bắp kinh hãi.
Lúc này thực tập sinh mới nói cho bọn họ bình thường ông chủ hay dùng laptop xem gì đó.
Hiện tại đã tiến tới giáo trình bảo vệ sức khỏe Omega trong thời kỳ mang thai rồi.
…
Omega về nhà tâm sự với Alpha chuyện này.
“Lúc đầu em còn nghĩ anh không cần.”
“Sao lại nghĩ thế?”
Alpha lộ vẻ kinh ngạc, sau đó mới ý thức được mỗi câu anh nói Omega đều để trong lòng.
Dù đôi khi hơi tùy hứng thật nhưng Omega luôn hiểu rõ anh cưng chiều cậu đến mức độ nào, cậu không hề ngu ngốc.
Niềm yêu thích và lý tưởng luôn có người tôn trọng, không có người bạn đời nào đáng giá hơn Omega của anh.
“Em đã chuẩn bị sẵn sàng phải phá bỏ, nào ngờ anh tiếp nhận còn nhanh hơn trong tưởng tượng của em.” Omega nhớ tới ý nghĩ lung tung rối loạn của mình lúc trước, kể cả cái gì mà ôm bầu chạy, khuôn mặt xinh đẹp tức khắc nhăn nhó, cố ý quay mặt đi không nhìn anh.
Alpha ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng ôm lấy Omega, sau đó đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu cậu: “Cảm ơn em. Chỉ là anh chưa chuẩn bị tốt, những thứ cần học còn rất nhiều, anh không chắc…”
“Em còn tưởng cái gì anh cũng biết cơ.”
Omega bằng lòng cười nói với anh, Alpha mới dần thả lỏng, kết quả chưa tới hai phút, Omega trẻ con lại bắt đầu lên mặt.
Cậu bảo: “Em đây là suy nghĩ cho anh đấy, tuy em còn trẻ trung xinh đẹp nhưng anh sắp ba lăm rồi, nếu còn chưa muốn bé con, chất lượng cái kia sẽ kém dần, em là muốn tốt cho anh thôi, gen hoàn hảo như thế không thể truyền lại thì thật đáng tiếc.”
Alpha bật cười, nhéo gương mặt đầy thịt của cậu.
Omega vội giơ tay đầu hàng: “Được rồi, được rồi, em nói sai rồi, anh mắng em đi.”
Mắng thì không bị mắng nhưng miệng thì bị dạy dỗ một hồi.
Sau đó giáo trình chăm sóc sức khỏe Omega trong thời kỳ mang thai cũng có chỗ dùng đến.
Bởi vì Omega ngu ngốc ngại ngùng quấn lấy Alpha nói muốn.
Có lẽ do mang thai, sau khi kết thúc, cậu lại xấu hổ vì chính mình vài phút trước.
Lén giải quyết bị Alpha phát hiện vì pheromone tràn ra.
“Không sao cả, anh hỏi bạn làm bác sĩ rồi, có thể làm, đây là hiện tượng bình thường.” Ngàn lần không tin được đây là lời một Alpha lãnh cảm có thể nói ra.
Omega ngơ ngác ôm bụng, nhìn Alpha cẩn thận vuốt ve mình, động tác thong thả kiên nhẫn chăm lo cho cậu.
Hết thảy chỉ phục vụ cậu.
Omega không biết nước mắt của mình bị cái gì kích thích mà chảy ướt gối từ bao giờ.