Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 411: - 414: Tiên Tôn thỉnh tự trọng (65 - Xong)



Editor: Tieen

Chương 411: Tiên Tôn thỉnh tự trọng (65)

Mặc Thần Dật đã đạt được truyền thừa, chống lại Thanh Diệp không chút sợ hãi.

Nhưng Thanh Diệp so với hắn tư lịch còn sâu hơn, Mặc Thần Dật sau khi bị đả thương trở lại Tiên giới.

Mà Lạc Nhan sau khi Uyên Hề Tiên Tôn qua đời nhiều ngày, phấn chấn lên, đưa ra một quyết định.

“Thanh Thiển tỷ, ta không tin hắn cứ đi như vậy, tam giới này nhất định còn có biện pháp có thể khiến hắn sống lại, ta đi tìm, tựa như lúc trước hắn mang theo hồn phách của ta đi khắp nơi tìm kiếm…”

“Ta vờ như mình mang theo hắn, từng tấc từng tấc tìm kiếm, nhất định có thể tìm được.”

Lạc Nhan thương tâm nhiều ngày, nước mắt đã sớm cạn, sau khi phấn chấn lại, kiên định muốn đi theo con đường gian nan này để hồi sinh Uyên Hề.

Chỉ là…

Nàng không biết, Uyên Hề không về được…

Tô Mộc đem túi không gian của nguyên chủ tặng cho Lạc Nhan, nhìn theo nàng rời đi.

Bóng lưng quật cường kia, đang kiên định đi về phía trước, mặc dù con đường phía trước dài dằng dặc, không biết khi nào là kết thúc.

Nhưng nàng vẫn có niềm tin.

Sau khi đưa mắt nhìn theo Lạc Nhan, trên đường Tô Mộc trở về phủ đệ Thanh Diệp, chính là trùng hợp như vậy, gặp phải Mặc Thần Dật cùng Trịnh Mạch Nhi.

Oan gia lộ hẹp, nhưng cuối cùng không có động thủ, bởi vì Tiên Đế đến.

“Thanh Diệp Tiên Tôn có ở trong phủ không?” Tiên Đế khách khí hỏi Tô Mộc.

Cả tiên giới đều biết, nàng chính là người lọt vào mắt Thanh Diệp Tiên Tôn.

Tiên Đế tới tìm Thanh Diệp Tiên Tôn, nếu có nàng ở đây, cũng có chút cảm giác an toàn.

Mặc Thần Dật cùng Trịnh Mạch Nhi thỉnh an Tiên Đế rồi rời đi.

Tiên Đế nhìn Mặc Thần Dật, đáy mắt tâm tình không rõ.

Hắn vừa mới từ trên người một tiểu tiên vừa mới thăng Tiên giới, cảm nhận được uy áp?

Thật kỳ lạ.

Từ trong miệng Tiên Đế nghe được Thanh Diệp Tiên Tôn, Mặc Thần Dật chỉ coi như Tô Mộc di tình biệt luyến, leo lên Thanh Diệp Tiên Tôn khá nổi danh Tiên giới.

Nhưng khi hắn ở trong bữa tiệc của Tiên giới, nhìn thấy cái người gọi là Thanh Diệp Tiên Tôn, hắn mới giật mình nhận ra, Ma quân Ma tộc kia, cùng Thanh Diệp Tiên Tôn Tiên giới là cùng một người!!!

Mặc Thần Dật tại chỗ chỉ ra một thân phận khác của Thanh Diệp, mà Thanh Diệp cũng không phủ nhận.

Thanh Diệp Tiên Tôn chính là Ma quân Ma tộc!?

Thế giới này điên rồi!

Chúng tiên Tiên giới khϊếp sợ.

Lúc này, Mặc Thần Dật tự treo cho mình một danh hào chính nghĩa, dẫn dắt Tiên giới muốn tiêu diệt Ma giới.

Mặc Thần Dật chính là truyền thừa thượng cổ thần, người Tiên giới đối với thần kính ngưỡng vượt qua hết thảy.

Tiên ma đại chiến.

Tiên Đế ở chỗ này vô cùng xấu hổ, hiện giờ chúng tiên ở trước mặt người thừa kế thượng cổ thần, đều đã quỳ gối đi theo, hắn bất quá chỉ là một Tiên Đế trên danh nghĩa mà thôi.

Tiên Đế chưa từng bị Mặc Thần Dật dẫn dắt, còn có Tư Mệnh cũng bảo trì lý trí của mình.

Chỉ là lực lượng hai người rất nhỏ, không thể phát huy tác dụng gì.

Ba vị Tiên Tôn Tiên giới, Uyên Hề Tiên Tôn đã tiên qua đời, Thanh Diệp Tiên Tôn…

Duy chỉ còn lại một Hồ Trúc Tiên Tôn còn đang độ kiếp ở Phàm giới.

Tiên Đế cùng Tư Mệnh bàn bạc một phen, quyết định để Tư Mệnh đưa Tiên Đế xuống Phàm giới tìm Hồ Trúc Tiên Tôn về.

Tiên ma đại chiến, Tô Mộc và Thất Thất bị Thanh Diệp cùng mang về Ma giới, Thanh Diệp dẫn theo chúng ma Ma tộc toàn lực ứng chiến.
Tô Mộc bởi vì thân thể còn chưa khỏi hẳn, Thanh Diệp không cho phép cô ra chiến trường, cô liền ở phía sau bày mưu tính kế.

Có Tô Mộc cùng Thanh Diệp cường cường liên hợp, Mặc Thần Dật liên tiếp bại lui.

Nhưng vào lúc này, Xích Tà thức tỉnh huyết mạch hoàn toàn, thành thần thú danh xứng với thực, Trịnh Mạch Nhi trở thành người đứng đầu thần thú, được lợi không nhỏ, đã sắp đạt tới cảnh giới của thần.

Hơn nữa Vân Linh Kiếm của Mặc Thần Dật cũng sinh ra kiếm hồn…

Ưu ái được trời ban cho như thế, Mặc Thần Dật là con cưng của trời hăng hái chiến đấu gần trăm năm, rốt cục tự tay đem Thanh Diệp đưa đến vực sâu vô tận.

Chương 412: Tiên Tôn thỉnh tự trọng (66)

Hào quang nam nữ chính quá mức cường đại, ngay cả Thiên Đạo cũng giúp bọn họ.
Thanh Diệp bị đưa vào vực sâu vô tận, cũng đem hủy Vân Linh Kiếm của Mặc Thần Dật, kiếm linh Vân Linh Kiếm bị Hắc Ma Đao nuốt.

Còn Xích Tà huyết mạch thượng cổ, bị Thanh Diệp cùng Hắc Ma Đao liên thủ rút ra, hiện giờ nó chỉ là một ma thú thành tiên bình thường mà thôi, Hắc Ma Đao và Thanh Diệp cùng nhau bị giam giữ ở vực sâu hắc ám.

Ma giới nhất thời vô chủ, nhưng Mặc Thần Dật cũng không chiếm được chút tiện nghi nào.

Bởi vì còn có một Tô Mộc ở Ma giới, kế hoạch bố cục tinh xảo, làm cho nam nữ chính trong lúc chúc mừng bị châm ngòi đến trong lòng sinh khúc mắc.

Mà người trợ giúp Tô Mộc, chính là Sở Y.

Sở Y người ái mộ Trịnh Mạch Nhi, trở thành một đại tướng dưới tay Trịnh Mạch Nhi, Sở Y tiến đến chất vấn, lại bị người mình yêu nói đã di tình biệt luyến.
Dưới tình huống đau đớn không muốn sống, Sở Y muốn cướp Mặc Thần Dật từ trên tay Trịnh Mạch Nhi.

Dưới thiết kế, Mặc Thần Dật tái phát bản tính phong lưu lãng tử, đối với Sở Y nhìn thoáng qua, nhưng Trịnh Mạch Nhi đúng lúc phát hiện, giáo huấn Sở Y, làm cho Sở Y thiếu chút nữa chết ở Tiên giới.

Sở Y hấp hối hắc hóa, nhập ma đạo.

Lúc tiên ma đại chiến, đứng ở doanh trận Ma giới.

Tại thời điểm này.

“Thanh Thiển, ngươi đoán xem, hôm qua đã xảy ra chuyện gì?” Sở Y khẽ cười, mặt mày đều là tàn nhẫn, một thân hắc y, làm cho cả người nàng thoạt nhìn vô cùng yêu dã thần bí.

“Mấy thứ này, cầm lấy.” Tô Mộc đưa cho nàng một túi không gian.

Sở Y nhìn túi không gian trên tay, bên môi đắc ý cười không còn, sửng sốt một chút.

Nhìn nữ tử trước mặt sắc mặt lãnh đạm, con ngươi lạnh lẽo, phảng phất như không có thứ gì có thể lọt vào mắt nàng.
Khi nào, nàng ấy thay đổi, chính mình cũng thay đổi?

Các nàng không còn là những người hái hoa quả và Địa Tiên quét rác trong vườn trái cây Tiên giới, các nàng cũng sẽ không lén cầm trái cây ăn trong vườn, cùng nhau âm thầm nguyền rủa Thổ Địa công công…

Cả nàng và nàng ấy đều rơi vào ma tộc, nàng bởi vì Trịnh Mạch Nhi trong lòng sinh hận mà nhập ma, mà Thanh Thiển, là bởi vì người thương.

Các nàng cùng đứng đối lập với Mặc Thần Dật và Trịnh Mạch Nhi.

Sở Y dựa vào lúc trước còn ở Tiên giới trong đáy lòng Mặc Thần Dật giành được một tia hảo cảm, giả bộ yêu hắn thành ma, từ Ma giới thu được đủ loại tin tức mang qua cho hắn.

Nàng cho tất nhiên đều là tin tức thật, cũng là Tô Mộc bày ra cạm bẫy.

Mặc Thần Dật ngay từ đầu không tín nhiệm đến tín nhiệm Sở Y, đều ở trong kế hoạch của Tô Mộc và Sở Y, mà Trịnh Mạch Nhi cho tới nay đều không tín nhiệm, bị Sở Y thiết kế làm cho Mặc Thần Dật đối với Trịnh Mạch Nhi trong lòng sinh hoài nghi.
Hạt giống hoài nghi một khi trồng xuống, Sở Y đương nhiên sẽ bắt được, làm cho nó mọc rễ nảy mầm, sau đó phát triển thành dây leo tập tễnh, cắn nuốt hai người!

Vì phòng ngừa hào quang nam nữ chính làm cho hai người cuối cùng vẫn ở cùng một chỗ, Tô Mộc cùng Sở Y làm một cái kế hoạch mài đi hào quang của hai người.

Hôm qua vừa mới đạt được hiệu quả sơ bộ, Mặc Thần Dật nhìn thấy Trịnh Mạch Nhi bị thiết kế đánh Sở Y, trong cơn tức giận tát Trịnh Mạch Nhi một cái.

Sở Y cao hứng, liền thừa dịp Mặc Thần Dật bận rộn, vụиɠ ŧяộʍ đến Tô Mộc bên này.

Vốn định cùng cô chia sẻ thành quả vui sướng của các nàng, lại khi nhìn thấy cô đưa cho mình đồ vật, đột nhiên phát giác ra cái gì đó.

“Ngươi…” Mặc Thần Dật cùng Trịnh Mạch Nhi bên kia đã rơi vào bẫy của các nàng, có nàng đang nhìn, dĩ nhiên sẽ không để cho bọn họ dễ chịu, cho nên…
“Ngươi muốn đi bồi hắn.” Không cần suy nghĩ nhiều, liền biết dụng ý của Tô Mộc.

Nàng ấy thấy thế cục ổn định, muốn buông bỏ tất cả đi tìm nam tử phong hoa tuyệt đại kia…

Chương 413: Tiên Tôn thỉnh tự trọng (67)

Sở Y đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại cười nói: “Đi đi, bên này có ta, Mặc Thần Dật cùng Trịnh Mạch Nhi, một người ta cũng sẽ không bỏ qua!”

Hủy hoại Trịnh Mạch Nhi, là tâm nguyện của nàng, Mặc Thần Dật… A ~ một nam nhân bản tính khó sửa mà thôi…

Sở Y nhìn theo thân ảnh lẻ loi của Tô Mộc rời đi, nghiêng mặt bất giác ướŧ áŧ, đưa tay lau một cái…

Đó là nước mắt…

Thanh Thiển, mong ngươi và Thanh Diệp Tiên Tôn cuộc đời còn lại bình an.

“Chủ nhân…” Thất Thất từ một bên xuất hiện, hướng về phía bóng lưng Tô Mộc lẩm bẩm nói, ngữ khí tràn ngập không nỡ.
Ánh mắt cứ như vậy nhìn bóng lưng Tô Mộc, thật lâu không muốn dời đi.

“Thất Thất, sau này ngươi tính toán như thế nào?” Sở Y hỏi, nàng có thể hiểu được lựa chọn của Thanh Thiển.

“Ta sẽ canh giữ Ma giới…” Chờ chủ nhân sao?

Không, chủ nhân sẽ không trở về, cô nói với nó là sẽ không trở về, bảo nó chờ Lạc Nhan trở về, đi theo Lạc Nhan, hoặc là đi đến nơi nó muốn đi.

Nó nghe lời chủ nhân nhất, cho nên nó tin tưởng chủ nhân nói, nó cũng sẽ ngoan ngoãn ở chỗ này chờ Lạc Nhan trở về…

Sở Y khẽ thở dài một hơi, đưa tay sờ sờ đầu Thất Thất, không nói gì, xoay người rời đi.

Tiên giới.

Tiên Đế hạ phàm, trăm năm chưa về, Tư Mệnh lại không thoát thân, không biết Tiên Đế cùng Hồ Trúc Tiên Tôn kia đến tột cùng xảy ra vấn đề gì, lại lâu như vậy chưa trở về Tiên giới.
Mắt thấy Thanh Diệp Tiên Tôn bị nhốt ở vực sâu vô tận, lại nhìn chúng tiên phát hiện Tiên Đế không có ở đây, vây quanh Mặc Thần Dật thượng vị, Mặc Thần Dật đương nhiên trở thành Tiên Đế Tiên giới, Trịnh Mạch Nhi làm Tiên Hậu.

Chuyện này, quả thực làm Tư Mệnh ghê tởm.

Cho nên Tư Mệnh trong lúc vô tình phát hiện Sở Y cổ quái, phát hiện hai người các nàng cùng một mục tiêu.

Tư Mệnh nhìn không quen hai người đem Tiên giới biến thành chướng khí mù mịt, Sở Y báo thù, hai người không hẹn mà mưu, bắt đầu liên minh, muốn đem hai tai họa này đánh ngã.

Có Tư Mệnh hỗ trợ, chuyện kế tiếp Sở Y sẽ dễ dàng làm hơn nhiều.

Dựa theo kế hoạch, phải để cho Mặc Thần Dật cùng Trịnh Mạch Nhi triệt để trở mặt, tra tấn lẫn nhau.

Đầu tiên Sở Y hạ phàm giới, đem đám nữ nhân trước kia của Mặc Thần Dật, từng người một đưa lên Tiên giới.
Mặc Thần Dật gần đây có chút thoải mái, hắn cảm thấy nếu đã thành Tiên Đế, hẳn là hậu cung ba ngàn giai lệ, tức chết Trịnh Mạch Nhi.

Trịnh Mạch Nhi bởi vì tức giận, ngôn ngữ khắc nghiệt đối đãi Mặc Thần Dật.

Hai người bị một đám nữ nhân châm ngòi, dần dần đi xa.

Mặc Thần Dật trái ôm phải ấp, Trịnh Mạch Nhi thất vọng, quyết định rời xa hắn.

Nhưng Trịnh Mạch Nhi còn chưa chạy trốn, đã bị Mặc Thần Dật bắt được, mặt hắn âm trầm, đem nàng ta nhốt lại.

Coi như hắn không cần, cũng sẽ không tiện nghi người khác.

Hiển nhiên là Mặc Thần Dật bị Sở Y khiêu khích, cho rằng Trịnh Mạch Nhi rời đi hắn là muốn chạy về phía nam nhân khác.

Trịnh Mạch Nhi bị nhốt, Sở Y biết trong chốc lát không gϊếŧ chết nàng ta, cho nên chậm rãi tra tấn nàng ta, làm cho nàng ta cho rằng là Mặc Thần Dật phái nàng tới, không chỉ Sở Y tra tấn nàng ta, còn những người từng là nữ nhân của Mặc Thần Dật.
Đã từng bên cạnh Mặc Thần Dật bởi vì Trịnh Mạch Nhi, đem các nàng vứt bỏ, các nàng vốn đã tích góp được không ít oán khí.

Lần này bị Sở Y đưa đến Tiên giới, các nàng có cấp bậc tương đối thấp, có khả năng không thể thăng tiên, có người đã đạt tới ngưỡng cửa sắp thăng tiên, cho dù không thể ở Tiên giới bao lâu, các nàng đều phải vì sau này mở đường, đều muốn bắt lấy cơ hội này, bám lấy Mặc Thần Dật không buông.

Các nàng biết phân lượng của Trịnh Mạch Nhi ở đáy lòng Mặc Thần Dật, cho nên Trịnh Mạch Nhi mới là địch nhân lớn nhất của các nàng!

Mặc Thần Dật ở Tiên giới mở rộng hậu cung, Trịnh Mạch Nhi bị tra tấn đến chết đi sống lại…

Tiên giới chướng khí mù mịt.

Chương 414: Tiên Tôn thỉnh tự trọng (Xong)

Ba tháng sau.

Tiên Đế cùng Hồ Trúc Tiên Tôn trở về, liên thủ đả kích Mặc Thần Dật.
Mặc Thần Dật không có Vân Linh Kiếm giãy dụa cũng chẳng bao lâu, liền thúc thủ chịu trói, bị trục xuất xuống Phàm giới, một thân tu vi dĩ nhiên là bị áp chế, cùng nhóm “Hậu cung” của hắn trục xuất xuống Phàm giới, những nữ nhân “hút máu” ở Phàm giới tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua Mặc Thần Dật, bởi vì các nàng phát hiện, cùng hắn song tu, các nàng được hắn nuôi dưỡng, thực lực tăng lên nhanh hơn.

Mặc Thần Dật cứ như vậy từng chút từng chút bị ép khô, ở Phàm giới bất quá trăm năm liền chết.

Mà Trịnh Mạch Nhi cùng bị trục xuất trở về Phàm giới, tiếp tục bị những nữ nhân này tra tấn, tinh thần dần dần thất thường.

Chỉ là Xích Tà một ma thú bình thường bị lăn lộn mua bán, cuối cùng bị vây ở trường đấu thú, ngày này qua ngày khác…

Sở Y nhập ma không còn mục tiêu cừu hận, tung tích không rõ.
Tư Mệnh vẫn là Tư Mệnh như trước.

Tiên giới… Vẫn là Tiên giới như trước.

Tiên Đế một lần nữa tiếp nhận Tiên giới, do Hồ Trúc Tiên Tôn phụ trợ chỉnh đốn một phen, Tiên giới dần dần khôi phục như ngày xưa.

Chỉ là dường như mọi thứ luôn có chỗ nào thay đổi…

Ngày hôm nay.

Tư Mệnh từ chính điện của Tiên Đế đi ra, nhìn thấy Hồ Trúc Tiên Tôn ngồi ở trên mây, uống từng ngụm rượu, u buồn nhìn phương hướng nào đó.

Tư Mệnh đang muốn hỏi Hồ Trúc Tiên Tôn ở Phàm giới vốn trăm năm sau trở về Tiên giới, vì sao chậm trễ?

Hồ Trúc uống hơi say, hai mắt mông lung, ngước mắt nhìn Tư Mệnh, ngây ngốc cười nói: “Tư Mệnh a, bản tôn cũng muốn biết, bản tôn đã làm cái gì? Ngươi nói bản tôn đã làm cái gì a…”

“Tiên Tôn, ngài uống say rồi.” Tư Mệnh nghe Hồ Trúc Tiên Tôn nói, rõ ràng từ trong giọng nói kia nghe ra hối hận cùng đau đớn, còn có một tia rối rắm.
“Bản tôn say rồi sao?” Hồ Trúc Tiên Tôn hỏi ngược lại, lắc lắc chai rượu trong tay, “Nếu bản tôn say cũng tốt, cũng tốt…”

“Hồ Trúc Tiên Tôn, Tư Mệnh cáo từ.” Tư Mệnh kỳ quái nhìn Hồ Trúc Tiên Tôn, xoay người rời đi, không nhiều lời nữa.

“Ha ha ha ha…” Tiếng cười của Hồ Trúc Tiên Tôn truyền đến, mang theo nỗi buồn khó hiểu, Tư Mệnh nghe thấy không khỏi quay đầu lại nhìn thoáng qua.

Hồ Trúc Tiên Tôn ánh mắt bi thiết, còn mang theo một tia hoài niệm nhìn chỗ nào đó…

Tư Mệnh nhìn theo ánh mắt của hắn…

Đó là… Đó là tiên cung của Tiên Đế!?

Tư Mệnh chợt nhớ tới, vừa rồi lúc mình cùng Tiên Đế nói chuyện, thần sắc Tiên Đế hoảng hốt, trong lòng có chút niệm niệm.

Chẳng lẽ là…

Tựa hồ ý thức được cái gì đó Tư Mệnh đồng tử thu nhỏ lại.

Chung quy cũng không hỏi nhiều cái gì, khẽ thở dài một tiếng, rời đi.

Vực sâu vô tận.

Đây là một nơi đầy âm u và lệ khí.

Chỉ cần là vật sống, ở chỗ này, chỉ biết ngày đêm bị hắc ám gặm cắn, bất tử bất diệt…

Tô Mộc tìm cửa vào nhiều ngày, rốt cuộc cũng bước vào vực sâu vô tận.

Khí tức âm u trước mặt mà ập đến, không ngừng chui vào từ lỗ chân lông của cô, không bao lâu, liền cảm thụ được đau đớn như sâu mọt gặm cắn.

Cô nhíu mày, không hé răng đi về phía trước.

Ở chỗ này pháp thuật cũng không có tác dụng, bởi vì pháp thuật mang theo linh khí, hắc ám trong vực sâu vô tận ăn mòn pháp thuật chỉ trong chớp mắt.

Nhưng Tô Mộc vẫn sử dụng pháp thuật thấp sáng từng chút một, thắp sáng con đường phía trước.

Cô đang tìm hắn, vực sâu vô tận rộng lớn như vậy, cô không biết hắn bị nhốt ở chỗ nào, chỉ có thể từng chút từng chút tìm.
Càng đi vào trong, đau đớn truyền đến trên người càng rõ ràng, Tô Mộc nhẫn nại, trên trán mồ hôi lạnh chảy từng giọt.

“Leng keng ——” Trong vực sâu vô tận vẫn yên tĩnh giống như trống rỗng, đột nhiên truyền đến một tiếng xích sắt va chạm.

Tô Mộc theo âm thanh mà đi, nhưng sau một khắc, liền đụng vào một cái ôm quen thuộc, trong mắt hiện lên kinh hỉ.

“Nàng tới rồi…” Thanh âm trầm thấp khàn khàn của hắn tràn đầy suиɠ sướиɠ.

“Ừm, ta đã tới…” Tô Mộc nhẹ giọng trả lời.

“Chúng ta rời đi đi.” Ở vực sâu vô tận này, hắn vẫn luôn chờ nàng, chờ nàng bước ra một bước kia, chờ nàng đến tìm hắn, kết quả chứng minh, hắn không có chờ lâu, nàng đến…

“Ừm.” Tô Mộc hiểu rõ, khẽ gật đầu.

Bên trong vực sâu vô tận đột nhiên lao ra một đạo ánh sáng, nhưng biến mất trong tích tắc, vực sâu vô tận lần nữa khôi phục hoang vu vắng lặng như trước kia.
☆☆☆☆☆

10/10/2022


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.