“Tống Nhiễm thiếu gia cuối cùng người cũng đã trở về! Thời gian người không có ở đây đã xảy ra rất nhiều chuyện.
À người mau vào trong đi!”
Tống Nhiễm đi vào cũng chào hỏi với quản gia một cách lịch sự rồi đi thẳng vào vấn đề chính luôn.
Bởi vì tính cậu không có thích lòng vòng.
“Chào bác quản gia! Tư..
Bách Tư Nại có ở nhà không tôi có chuyện muốn nói với ngài ấy!”
“Ông chủ đang ở trong thư phòng xử lý công việc! Tôi còn có chút việc nên Tống Nhiễm thiếu gia tự tới thư phòng nha!”
Nói xong quản gia cười hiền với Tống Nhiễm rồi quay người trở mặt thành cái bộ dạng mặt lạnh như tiền ra lệnh cho người giúp việc mới kia đi theo mình.
Tống Nhiễm nhận được đáp án mình cần cũng không nán lại lâu mà nhanh chóng đi thẳng tới thư phòng của Bách Tư Nại.
Nhưng cánh cửa vừa mở ra thì khiếm cho Tống Nhiễm vô cùng bất ngờ bởi vì công việc của Bách Tư Nại rất nóng bỏng, còn lại là kiểu ngực tấn công mông phòng thủ.
Đập vào mắt của cậu chính là cảnh Mục Uyển Linh và anh đang ôm nhau.
Mắt của Tống Nhiễm đỏ hoe không thèm nói hai lời liền đau khổ nói với Bách Tư Nại, sau đó dứt khoát xoay người rời đi.
“Hóa ra trước giờ mọi thứ đều do tôi ảo tưởng.
Cho dù có phải chết thì Tống Nhiễm tôi không muốn gặp lại anh thêm một lần nào nữa!
Bách Tư Nại cũng nhanh chóng đẩy Mục Uyển Linh ra đuổi theo Tống Nhiễm.
Bởi vì Mục Uyển Linh cô ta bỗng dưng bỗng dưng nhân lúc Bách Tư Nại không để ý mà ôm lấy anh.
Đúng lúc anh đang định đẩy cô ta thì bị Tống Nhiễm mở cửa nhìn thấy và hiểu nhầm.
Tống Nhiễm đi thẳng một mạch không một lần ngoảnh đầu nhìn lại bằng một tốc độ nhanh nhất đi tới cửa chính.
Nhưng với ưu thế chân dài thì Bách Tư Nại đã nhanh chóng đuổi kịp và ôm chặt Tống Nhiễm vào lòng.
Mục Uyển Linh cũng chạy theo ngay phía sau Bách Tư Nại.
Cô ta lúc này hệt như một ả đàn bà điên liên tục hướng Bách Tư Nại và Tống Nhiễm quát lớn.
” Bách Tư Nại có phải anh đã bị cái tên trai bao này dụ dỗ cho uống bùa mê thuốc lú gì rồi phải không? Anh nên nhớ em mới là vị hôn thê của anh, vậy mà anh đang làm cái hành động thế này hả?”
Mục Uyển Linh lúc bấy giờ dường như đã nhập vai và ảo tưởng quá mức.
Cô muốn lao tới kéo Tống Nhiễm từ trong vòng tay của Bách Tư Nại ra ăn tươi nuốt sống cậu.
Nhưng Mục Uyển Linh cô ta đã quên mất rằng cái thân phận vị hôn thê kia là do cô ta tự mình bịa đặt ra với đám nhà báo mà thôi.
Ngay tại thời điểm cô ta chuẩn bị ra tay thì đã bị hai người vệ sĩ mà quản gia dẫn tới chế ngự và ném ra ngoài cửa của biệt thự.
Mặc kệ cho cô ta điên cuồng hết la hét chửi bới và dùng giọng điệu chủ nhân ra lệnh nhưng tất cả người làm trong biệt thư cùng với đám vệ sĩ cũng chẳng hề mảy may quan tâm.
Tuy mọi chuyện đã sáng tỏ nhưng Tống Nhiễm cũng chẳng thay đổi chán ghét khi nhìn Bách Tư Nại cả.
Cậu đánh mạnh vào ngực của anh muốn thoát ra nhưng tất cả đều vô dụng.
Nhưng vì vận động quá mạnh khiến cho Tống Nhiễm thấy chóng mặt sau đó trước mắt tối sầm đi.
Bách Tư Nại thấy Tống Nhiễm bỗng dưng ngừng lại có chút nghi hoặc cúi xuống nhìn cậu.
Bấy giờ Tống Nhiễm đã ngất lịm đi trên khóe mắt vẫn đọng vài giọt lệ khiến cho Bách Tư Nại hoảng hồn nhanh chóng lấy xe đưa cậu tới bệnh viện.
Trên đường tới bệnh viện thì chiếc xe vô tình bị tai nạn Bách Tư Nại liều mạng che chắn cho Tống Nhiễm, anh mặc kệ bản thân mình đầy thương tích mà ôm chặt cậu vào trong lòng che chở.
Bởi cho dù cả thế giới có sụp đổ thì anh sẽ liều mạng để bảo vệ cậu.
Mọi người nhanh chóng báo án và gọi xe cấp cứu, Bách Tư Nại được đưa vào phòng cấp cứu trong tình trạng nguy kịch.
Còn Tống Nhiễm chỉ bị ngất và sây sát một số chỗ và may mắn là vụ tai nạn không có làm ảnh hưởng tới đứa bé.
Người nhà Quân gia và Bách gia nhanh được bệnh viện gọi điện thoại thông báo tin Tống Nhiễm bị tai nạn liền hớt ha hớt hải chạy tới.
Oan gia ngõ hẹp thật sự khi Quân gia và Bách gia vẫn luôn là kẻ thù không đội trời chung của nhau bao đời nay bây giờ hậu nhân của gia tộc lại có tình cảm với nhau.
Hai gia tộc vừa đụng mặt đã giương cung bạt kiếm nhưng nhanh chóng ai đi đường nấy.
Bách Tư Nại sau khi cấp cứu tình hình đã không còn nguy hiểm tới tính mạng như có khả năng sẽ mất đi khả năng đi lại.
Vì Bách Tư Nại từ bé đã sống ở Bách gia nên trên giới ai nấy đều vô cùng cưng chiều anh.
Sau khi mọi người trong Bách gia biết chuyện liền muốn kéo tới phòng bệnh của Tống Nhiễm hỏi cho ra nhẽ.
Nhưng đã bị ông ngoại của Bách Tư Nại cũng là gia chủ của Bách gia ngăn lại.
“Các người đã làm loạn đủ chưa? Tai nạn là ngoài ý muốn các người đang định làm loạn cái gì? Hơn nữa đây là bệnh viện chứ không phải cái chợ mà mặc sức các người náo loạn!”
Đám người bị gia chủ mắng té tát tuy trong lòng đã từ bỏ ý định kéo tới chỗ Tống Nhiễm đòi câu trả lời.
Nhưng ngoài miệng vẫn không cam tâm phản bác lại lão gia chủ..