Sau khi quay xong《 Khiêu chiến bất khả tư nghị 》,Tư Vũ vội vàng thu dọn hành lý quay trở về đoàn phim bởi cô cảm thấy Lục Ngũ gia hôm nọ tự mình đưa cô về nhà rất không bình thường. Sợ người này lại làm gì khác người, sau khi Lục Ngũ gia lái xe đi, Tư Vũ lập tức đón xe ra sân bay.
Vừa bước vào đoàn phim liền có một đống người bước tới làm quen, vây quanh Tư Vũ hỏi bóng hỏi gió về chương trình, dù sao trong suy nghĩ của đa số mọi người chương trình ratings cao như《 Khiêu chiến bất khả tư nghị 》chỉ mời những minh tinh nổi tiếng. Tư Vũ mới tham gia một bộ điện ảnh, phim còn chưa được chiếu vậy mà nhận được lời mời quý giá này, thật sự có chỗ không bình thường.
Tư Vũ tất nhiên không thể nói nhờ phúc của Kỷ Lâm nên cô mới được mời, thế nên thống nhất:”Do chương trình sắp xếp, tôi không biết gì cả!” cực kì qua loa lấy lệ, vất vả ứng phó mọi người xong, Tư Vũ ra khỏi vòng vây liền thấy Hàn Điềm Điềm – người vào vai nữ chính là thanh mai trúc mã của tân đế đang hoảng hốt bước tới.
Cô ấy thất thần, không thèm nhìn đường, đi thẳng phía trước lập tức va trực diện Tư Vũ. Lúc này Hàn Điềm Điềm mới hoàn hồn, thấy Tư Vũ bị mình đẩy ra sau vài bước, vội vàng giữ chặt cô, hỏi: “Cô không sao chứ?”
Thật ra Hàn Điềm Điềm đi cũng không nhanh, chẳng qua thân thể Tư Vũ quá yếu – va chạm nhỏ cũng đủ khiến cô choáng váng một lúc. Tư Vũ xua tay ý bảo mình không có việc gì, ngẩng đầu lên liền thấy vận khí trên đầu Hàn Điềm Điềm đang chuyển dần sang màu xám.
Màu sắc này chứng tỏ người nọ sẽ gặp xui xẻo, màu càng đậm vận xui càng nhiều, nếu chuyển sang màu đen sẽ ảnh hưởng đến tính mạng… tất nhiên Lục Ngũ gia là một ngoại lệ, Tư Vũ đến bây giờ cũng không hiểu tại sao sát khí hắn nhiều như vậy mà vẫn sống an ổn đến giờ?
“Không có việc gì là được rồi.” Hàn Điềm Điềm nhẹ nhàng thở ra, cả đoàn phim đều biết thân thể Tư Vũ rất kém, đạo diễn còn cố ý dặn dò mọi người nên để ý một chút, chẳng may xảy ra chuyện gì liền không hay. Hàn Điềm Điềm thật sự xin lỗi:”Nãy tôi đang suy nghĩ vài chuyện, thật ngại quá, tôi sẽ nói trợ lý mang trà chiều “bồi tội”. Tôi vừa quay xong rồi, còn có chút việc gấp, đi trước nhé.”
Hàn Điềm Điềm người cũng như tên, khuôn mặt nõn nà ngọt ngào, rõ ràng hơn hai mươi tuổi nhưng nhìn qua chỉ mới 16,17, tính cách cũng hiền hoà đáng yêu rất khiến người ta thích. Cô tuy rằng nhận vai chính trong 《 Khuynh Quốc 》 nhưng thời lượng không nhiều. Motip thanh mai trúc mã cũng không thịnh hành như trước, Hàn Điềm Điềm vào vai biểu muội được đính hôn từ nhỏ của nam chính, trong cốt truyện vô cùng nhạt nhòa, so sánh với vai Vân Mộng của Hứa Thanh Uyển thật sự không bằng cả nữ 2.
Vai diễn của Tư Vũ không chung cảnh với Hàn Điềm Điềm nên cô rất ít khi gặp được cô ấy trong đoàn phim, dù như vậy nhưng Tư Vũ nhớ rõ khí vận của Hàn Điềm Điềm không phải thế này. Tư Vũ làm bộ vô tình duỗi tay chạm vào làn sương mù màu xám trên đầu Hàn Điềm Điềm, trước mắt cô lập tức hiện lên một cảnh tượng: Hàn Điềm Điềm trong buổi tiệc uống một ly rượu do nữ minh tinh khác đưa tới, vài phút sau đã say bất tỉnh nhân sự, bị một người đàn ông trung niên ôm lấy đưa lên phòng khách sạn. Càng xui xẻo là có một đám phóng viên chạy tới ngay sau đó. Hàn Điềm Điềm sau khi tỉnh lại thấy mình cả người trần truồng nằm cạnh một người đàn ông xa lạ, xung quanh còn có không ít phóng viên chụp ảnh. Cô hết đường chối cãi, trong lúc hoảng loạn còn bị phóng viên xô đẩy đập đầu vào cạnh tủ……
Tư Vũ ở trong lòng ngẫm nghĩ, cô có thể thấy nguyên nhân sinh ra vận xui của mỗi người, mà hiển nhiên thứ khiến Hàn Điềm Điềm thân bại danh liệt chính là ly rượu kia.
Dù Tư Vũ không thân với Hàn Điềm Điềm nhưng có ấn tượng rất tốt với cô ấy. Cô gái này tính tình rất tốt, bản thân cũng chịu nỗ lực, nếu vì chuyện này mà hủy cả đời thì thật đáng tiếc.
Trực tiếp cảnh báo lại không ổn, chưa nói Hàn Điềm Điềm tin hay không, việc chính là Tư Vũ không biết phải giải thích thế nào, suy nghĩ một lúc cô mới hỏi: “Hàn Điềm Điềm, cô có quen ai mà cao hơn cô một chút, khóe mắt trái có một nốt ruồi……”
Tư Vũ miêu tả kỹ càng tỉ mỉ bộ dạng người đưa rượu cho Hàn Điềm Điềm, quả nhiên Hàn Điềm Điềm rất nhanh nhận ra: “Ý cô là nhóm trưởng Tô Mính Tuyết của chúng tôi?”
Nói đến người này trong giọng nói của Hàn Điềm Điềm có chút không vui.
Hàn Điềm Điềm xuất thân từ một nhóm nhạc nữ, nhóm của các cô có 7 người, nhóm trưởng Tô Mính Tuyết là người được đối xử tốt nhất. Tài nguyên của công ty hữu hạn, bọn họ đang thương lượng từ bỏ một trong hai người các cô để đem toàn bộ tài nguyên cung cấp cho người còn lại, mà người may mắn này không thể nghi ngờ là Tô Mính Tuyết.
Quan hệ của các cô vô cùng nhạt nhòa, bởi vì chuyện này mà xuống dưới đáy. Hàn Điềm Điềm không xinh đẹp hay tài giỏi như Tô Mính Tuyết nhưng rất liều mạng, cô điên cuồng nhận quảng cáo, dưới vòng sáng của Tô Mính Tuyết vậy mà tìm được một con đường riêng, trở thành người có số fans hâm mộ chỉ sau cô ta, nhưng công ty nói từ bỏ liền từ bỏ, đem cô trở thành đá kê chân lót đường giúp Tô Mính Tuyết cô làm sao có thể cam tâm?
“Cô muốn làm quen với Tô Mính Tuyết? Sợ là tôi không giúp được cô rồi, tôi không thân thiết với cô ấy nên không nói được gì đâu.” Hàn Điềm Điềm cho rằng Tư Vũ muốn cô làm cầu nối nên rất thành thật nói ra quan hệ của mình với Tô Mính Tuyết, không chút kiêng dè sợ người khác biết cô cùng Tô Mính Tuyết không hợp.
Tư Vũ rất thích tính cách này của Hàn Điềm, càng kiên định muốn giúp cô tránh được một kiếp này: “Không, tôi chỉ muốn nói cho cô đừng tin tưởng vị nhóm trưởng này.”
Hàn Điềm Điềm sửng sốt: “Cái gì?”
Đúng lúc này có nhân viên công tác tới kêu Tư Vũ đi đóng phim, Tư Vũ dặn dò cô một câu cuối: “Cô đi đi, đến trễ tiệc rượu không tốt lắm đâu, nhớ rõ uống ít rượu thôi.”
Chờ Tư Vũ vội vàng bước đi, Hàn Điềm Điềm còn đứng tại chỗ nghi ngờ: Không đúng, Chu Tư Vũ làm sao biết cô chuẩn bị đi dự tiệc?
Cảnh diễn đầu tiên sau khi Tư Vũ trở về là diễn phối hợp với Hứa Thanh Uyển, trong kịch bản Hứa Thanh Uyển đóng vai Vân Mộng lúc vô ý phát hiện ra tỷ tỷ Vân Hòa bị tân đế cầm tù ở dưới địa cung, tỷ muội mất nước thất lạc nhiều năm gặp lại qua song sắt.
Tư Vũ thay xong trang phục, bản thân cô sớm đã tái nhợt suy nhược, không cần phải hóa trang thành “mỹ nhân bệnh”, chuyên viên trang điểm chỉ tùy tiện đánh chút son để khí sắc trông ổn hơn một chút.
So với sự đơn giản gọn lẹ của Tư Vũ, Hứa Thanh Uyển lại chiếm không ít thời gian, khuôn mặt cô chỉ tính là thanh lệ không chút nào liên quan đến vai diễn này, nhưng cô cố tình muốn cướp lấy vai nữ 2 của Tư Vũ kiếp trước, chuyên viên trang điểm tốn một đống thời gian mới khiến khuôn mặt cô phù hợp với vai diễn.
Tư Vũ còn phát hiện chỉ mấy ngày không thấy, Hứa Thanh Uyển không biết đã trải qua việc gì mà cả người tiều tụy trông thấy, quầng thâm mắt rất rõ ràng, trang điểm đậm một chút mới giấu đi được.
Tư Vũ có chút tò mò, ngày thường Hứa Thanh Uyển luôn gọn gàng sạch sẽ, tại sao chỉ mấy ngày cô lại trở nên như vậy?
Chuyên viên trang điểm đang làm tóc giúp Tư Vũ hình như nhìn ra được sự nghi hoặc của cô, nhìn Hứa Thanh Uyển nhỏ giọng nói: “Chị nghe một người bạn nói Hứa Thanh Uyển vốn dĩ đã bàn bạc xong nhận vai nữ chính trong một bộ phim khác, mắt thấy mọi chuyện đã ổn thỏa nhưng hình như nam chính nói với đạo diễn nếu có Hứa Thanh Uyển hắn sẽ không diễn, nên việc này liền thất bại.”
Tư Vũ chớp mắt: “Có chuyện này nữa ạ?”
“Cũng không phải!” Chuyên viên trang điểm rất thích cô gái nhỏ đáng yêu này, nhịn không được nhiều lời: “Tiểu Vũ, chị nói với mình em thôi đó, vai nam chính bộ phim kia chính là Kỷ ca! Hành động Hứa Thanh Uyển bưng trà rót nước cho Kỷ ca lúc trước còn tưởng rằng bọn họ quen nhau, xem ra chỉ là cô ta tự mình đa tình!”
Kỷ Lâm từ chối đóng chung một bộ phim với Hứa Thanh Uyển?
Nghe thấy tin tức này Tư Vũ không khỏi ngẩn người, nhưng không để cô nghĩ nhiều, Lương đạo đã hô bắt đầu, Tư Vũ lập tức vứt hết thứ khác ra sau đầu, điều chỉnh tốt trạng thái.
Cốt truyện lúc này đã đến đoạn Vân Mộng vào cung làm phi để báo thù, nhưng lại dần dần luân hãm vào sự ôn nhu của tân đế, yêu kẻ thù. Nàng phát hiện mỗi tháng có vài ngày tân đế sẽ mất tích vì thế trộm theo dõi, tìm được Vân Hòa bị cầm tù ở địa cung.
Lần nữa gặp lại, Vân Mộng kinh ngạc phát hiện ra trong lòng tân đế ẩn giấu một nốt chu sa, hơn nữa nó còn là người tỷ tỷ trước đây cô luôn khinh thường ốm yếu vô năng! Vân Hòa tuy rằng bị nhốt nhưng địa cung được bố trí xa hoa, cả phòng đều là kỳ trân dị bảo, không biết hoa lệ hơn bao nhiêu lần so với cung điện của nàng – có thể thấy tân đế dụng tâm với Vân Hòa như thế nào!
Vân Mộng lập tức ghen ghét, cô có thể chấp nhận tân đế không yêu cô nhưng không cách chấp nhận tân đế yêu người tỷ tỷ cô đã từng giẫm đạp dưới chân!
Cố tình Vân Hòa trải qua mấy năm bị cầm tù, tính tình càng thêm lãnh đạm, muội muội giận mắng cùng chửi rủa không thương tổn nàng chút nào, nàng qua song sắt lẳng lặng nhìn người muội muội đã từng không sợ trời không sợ đất, bây giờ lại bị tình yêu tra tấn đến đánh mất tôn nghiêm của một người công chúa, nhẹ giọng nói: “Ngươi tự mua dây buộc mình có liên quan gì đến ta đâu? Vân Mộng, ngày xưa ngươi nói ta không có tư cách là người hoàng gia, hiện tại ngươi soi gương nhìn bộ dáng của bản thân đi, vì một nam nhân mà muốn chết muốn sống,ngươi có nghĩ tới ngươi từng là một vị công chúa không?”
Vân Mộng đã không nghe được gì, nữ nhân trước mắt này vẫn thế vẫn ốm yếu dựa vào thành giường, nhưng khí độ ung dung, nhìn nàng như nhìn một tuồng kịch, Vân Mộng nắm chặt song sắt, căm hận nói: “Ngươi không xứng! Cuộc sống của ngươi chỉ có bị người khác dẫm đạp, lúc trước ngươi không chết chẳng qua là do may mắn, bây giờ ngươi nghĩ ngươi có thể sống sót ra khỏi lòng bàn tay ta?”
Không biết có phải ảo giác của Tư Vũ hay không, cô cảm thấy câu này Hứa Thanh Uyển rất chân thật, nỗi hận như từ trong lòng bày tỏ ra.
Cảnh này vẫn còn tiếp tục, tình tiết lúc sau là Vân Mộng bí mật mang một thùng dầu xuống địa cung, thừa dịp tân đế đi vùng ngoại ô săn thú, thu mua được thị vệ tẩm cung, lẻn vào địa cung, đổ dầu ra xung quanh rồi châm một ngọn lửa.
Vân Hòa bị nhốt ở đây căn bản không có đường nào để trốn, thân thể nàng lại suy yếu, muốn chạy cũng không thể, chỉ có thể chờ chết.
“Ngươi chậm rãi chờ bị thiêu thành tro tàn đi!” Hứa Thanh Uyển vui sướng nói ra câu này, cuối cùng còn cong môi.
Nguyên liệu đã được tổ đạo cụ chuẩn bị tốt, sau khi kiểm tra an toàn mới được diễn, tất cả đạo cụ đều không có nguy hiểm. Dầu mà Hứa Thanh Uyển đổ ra đều là dầu ăn, vô cùng an toàn, nhưng ai ngờ que diêm vừa ném vào thế nhưng bốc cháy, ngọn lửa hừng hực nổi lên!
Thùng dầu vừa rồi bị Hứa Thanh Uyển đổ đầy đất, còn chảy tới dưới chân Tư Vũ, ngọn lửa nhanh chóng cháy tới chỗ cô!
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!