Xuyên Thành Mẹ Ruột Nhân Vật Phản Diện Phật Hệ Hằng Ngày

Chương 14



Nhìn thấy bình luận của cư dân mạng, Weibo chính thức của đoàn phim trả lời một câu: “Ngày mai có thể thấy được diện mạo của Cẩm Đàm, xin mọi người kiên nhẫn chờ đợi.”

Ngày mai sẽ biết Cẩm Đàm là ai, mọi người thoáng yên tâm.

Tất cả mọi người chờ ngày mai đến, chờ lúc Cẩm Đàm tháo khăn che mặt.

Hôm nay « Ẩn núp bến Thượng Hải » sẽ phát ra tập phim Cẩm Đàm lộ mặt.

Chờ đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng có thể thấy được diện mạo của Cẩm Đàm nên tất cả mọi người đều rất hưng phấn.

Trên màn hình, người đẹp che mặt chậm rãi đi tới.

Dưới ánh đèn, bàn tay trắng noãn của Cẩm Đàm dừng trên khăn che mặt, khăn che mặt tuột xuống, khuôn mặt của cô hiện ra từng chút một.

Sống mũi thẳng tắp, đường cong cánh môi xinh đẹp, cằm thanh tú.

Mỗi một chỗ đều không thể bắt bẻ, vô cùng xinh đẹp.

Trong xinh đẹp mang theo thanh lãnh, khí chất đặc biệt.

Hoàn toàn xứng đáng là một người đẹp.

Ratings tập phim này không ngừng tăng lên, một lần nữa lập kỷ lục ratings cao nhất của bộ phim.

Chỉ trong vài giây bên trong, đã có rất nhiều bình luận dưới Weibo chính thức.

“A a a, cuối cùng Cẩm Đàm cũng lộ mặt, chị gái nhỏ diễn nhân vật vũ nữ quả nhiên là đại mỹ nhân, nhóm anti fan kia mặt đau không.”

“Tôi sớm biết Cẩm Đàm rất đẹp, nhưng vẻ đẹp của cô ấy vẫn khiến lòng tôi giật mình.”

“Đừng chỉ nhắc đến sự xinh đẹp của chị gái nhỏ, kỹ thuật diễn của chị gái nhỏ cũng hoàn toàn không thua bất cứ ai đó, cứ theo lẽ thổ lộ với chị gái nhỏ.”

Còn có một số người so sánh Đường Cẩm với Diệp Phạm.

“Chỉ có tôi cảm thấy Cẩm Đàm đẹp hơn Đường Cẩm sao, trong bộ phim cô ấy đẹp mắt nhất, không ai có thể đẹp hơn chị gái nhỏ Cẩm Đàm!”

“Mặc dù tôi là fan người qua đường của Đường Cẩm, nhưng nói thật, trong bộ phim này thì quả thật Đường Cẩm không đẹp bằng Cẩm Đàm.”

# Cẩm Đàm lộ mặt # thậm chí còn lọt vào top mười hot search.

Đoàn phim vốn không mua thuỷ quân, công ty đại diện của Diệp Phạm cũng không có hành động gì, hot search này đều chỉ do cư dân mạng.

Kỳ thật cư dân mạng chờ quá lâu nên đều biểu đạt cảm xúc phải chờ đợi dài dằng dặc ra vào ngày này.

Ngày hôm sau, đoàn phim đăng một bài viết lên Weibo: “Các bạn đều thích Cẩm Đàm, đây là ảnh tạo hình của cô ấy.”

Vốn dĩ nhân vật có ít suất diễn như Cẩm Đàm  sẽ không có ảnh tạo hình. Đoàn phim thấy mức độ thảo luận về Cẩm Đàm cao nên ngoại lệ để Diệp Phạm đến đoàn phim, chụp một tấm ảnh tạo hình.

Trong ảnh, Diệp Phạm mặc một bộ sườn xám, trong tay cầm một chiếc dù màu xanh nhạt.

Khác hoàn toàn với hình tượng lười biếng và quyến rũ vũ nữ trong phim, lần này, khuôn mặt mộc, làn da trắng như tuyết, ánh mắt nhàn nhạt, khí chất lạnh lùng.

Giống như cơn gió sạch sẽ nhất trong bến Thượng Hải xa hoa lãng phí.

Phong cách khác biệt, nhưng vẫn xinh đẹp như cũ, ánh mắt mọi người vẫn không nhịn được dừng lại trên người cô.

Trên tấm ảnh còn viết một dòng chữ.

Diễn viên, Diệp Phạm.

Cái tên Diệp Phạm này chính thức xuất hiện trước mắt công chúng. 

Không ai có thể nghĩ đến, hóa ra người diễn Cẩm Đàm cũng chỉ là một người mới. Bộ phim đầu tiên cô đóng, thậm chí chỉ là một vai phụ nhưng lại đưa tới nhiều thảo luận như vậy.

Lúc trước đạo diễn cũng chỉ để Diệp Phạm thử một lần, ông cũng không nghĩ đến, Diệp Phạm sẽ phát triển đến mức này. 

Từ một người diễn thế sau màn lại được mọi người nhớ kỹ, Diệp Phạm thật sự làm được.

Ảnh chụp vừa đăng lên, dưới Weibo chính thức tự nhiên lại đầy các loại bình luận thổ lộ. Bởi vì đám fan hâm mộ không tìm thấy Weibo của Diệp Phạm nên chỉ có thể thông qua phương thức này cho cô biết.

Còn có người cắt video CP cho Hạ Hàn và Diệp Phạm trong phim.

Suất diễn của Cẩm Đàm vốn không nhiều, trong phim cũng không có tình cảm nam nữ với nam chính, nhưng vẫn có vài người nhìn ra một chút cảm giác CP.

Sau khi đoạn video này đăng lên, trong một ngày lượt xem đã vượt qua mấy triệu.

Ngược lại CP chính Đường Cẩm và Hạ Hàn thì không mấy ai quan tâm, lượt xem video CP của họ tương đối ảm đạm, không bằng một nửa bên video CP Diệp Phạm và Hạ Hàn.

Danh khí của Hạ Hàn tăng thêm độ hot cho Diệp Phạm, độ hot của bộ này từ đầu đến cuối chưa hề giảm.

Đường Cẩm ngồi trong phòng hóa trang, một lát nữa cô ta phải tham gia một tiết mục. Bởi vì thân phận Đường Cẩm cao nên cô ta có một phòng hóa trang riêng.

Lúc này, trong phòng hóa trang chỉ có Đường Cẩm và chuyên viên trang điểm.

Việc trang điểm cho Đường Cẩm đã hoàn thành, nên chuyên viên trang điểm lại làm tóc cho Đường Cẩm. Đường Cẩm cầm điện thoại, cúi đầu nhìn.

Đường Cẩm lướt xuống xem tiếp, sắc mặt càng xấu đi. Trước khi « Ẩn núp bến Thượng Hải » phát sóng, trên mạng đã có người để ý đến Diệp Phạm. Sau khi bộ phim phát sóng, thảo luận trên mạng hầu như đều liên quan đến Diệp Phạm.

Diệp Phạm xinh đẹp, kỹ thuật diễn của Diệp Phạm tốt, thậm chí còn có người nói Diệp Phạm đẹp hơn cô ta.

Hôm nay, Diệp Phạm lại lên hot search.

Đường Cẩm quay lại trang chủ, hầu hết trên mạng khen ngợi Diệp Phạm, bình luận đều nghiêng về một phía.

Đường Cẩm tức giận siết chặt điện thoại.

Sao chỗ nào cũng là Diệp Phạm, sao cô ta cứ âm hồn không tan vậy?

Đường Cẩm trầm mặt, cô ta rõ ràng mới là nữ chính của bộ phim, vốn trọng tâm để mọi người thảo luận cũng phải là cô ta, từ lúc nào, đối tượng thảo luận biến thành Diệp Phạm.

Trong lòng Đường Cẩm khủng hoảng.

Một ngày nào đó trong tương lai, Diệp Phạm sẽ đoạt sự nổi bật của cô ta, mà cô ta lại trở thành vật làm nền cho Diệp Phạm.

Lúc này, đầu Đường Cẩm có chút đau đớn, Đường Cẩm nhìn chuyên viên trang điểm, giọng điệu rất xấu: “Sao cô lại bất cẩn như vậy?”

Chuyên viên trang điểm vội vàng nói xin lỗi: “Xin lỗi, cô Đường.”

Vừa rồi cô ấy bất cẩn giựt phải tóc Đường Cẩm.

Đường Cẩm lạnh lùng nói: “Lần sau còn phạm lỗi thì cô trực tiếp ở nhà đi.”

Chuyên viên trang điểm này luôn đi theo Đường Cẩm, cho dù như thế, Đường Cẩm vẫn trút lửa giận lên người chuyên viên trang điểm, không hề nể mặt.

Chuyên viên trang điểm cúi đầu: “Vâng.”

Lúc này, cửa phòng hóa trang mở ra, tay trợ lý Tiểu Nghiêm cầm một ly cà phê đá.

Vừa rồi Đường Cẩm bảo cô ấy đi mua cà phê đá, cô ấy vừa mới mua được.

Tiểu Nghiêm đưa cà phê cho Đường Cẩm: “Cô Đường, cà phê của cô…”

Đường Cẩm nhíu mày, cô ta không cầm lấy mà trực tiếp mắng: “Tôi bảo cô đi mua cà phê đá, sao mất thời gian thế?”

Tiểu Nghiêm giải thích: “Hàng người chờ mua rất dài…”

“Tôi không uống.” Đường Cẩm cơ bản không nghe cô ấy giải thích, đột nhiên cô ta giơ tay hất đổ cà phê.

Cà phê toàn bộ đổ lên quần áo Tiểu Nghiêm, Tiểu Nghiêm cúi đầu, không dám nói lời nào.

Bầu không khí trong phòng hóa trang cứng ngắc, vô cùng yên tĩnh.

Người đại diện Lý thở dài, lớn lên trong sự nuông chiều của Đường gia khiến tính tình cô ta kiêu căng. Chỉ khi để duy trì hình tượng của mình thì tính tình cô ta mới tốt hơn.

Lúc cô ta không vui thì sẽ nổi giận với nhân viên công tác.

Chuyện này được thủy quân áp xuống, bọn họ làm quan hệ xã hội tốt nên công chúng mới có ấn tượng tốt với Đường Cẩm.

Người đại diện Lý: “Chuyện Cẩm Đàm lộ mặt, chỉ vừa hot thôi, chắc chắn qua một thời gian nữa thì sức nóng sẽ giảm xuống.”

Mặc dù người đại diện Lý ngoài ý muốn việc Diệp Phạm hot lên nhưng anh ta cũng không để trong lòng.

Một người mới thôi mà, phía sau cũng không có bối cảnh lớn mạnh, đến lúc đó thì Diệp Phạm cũng không thể tiến xa hơn được.

Bởi vì công ty Hoa Thụy tạm thời che giấu việc đã ký hợp đồng với Diệp Phạm, nên người ngoài cũng không biết, bây giờ Diệp Phạm là nghệ sĩ của Hoa Thụy.

Đường Cẩm hung hăng nói: “Cô ta chẳng qua là người diễn thế của tôi, sao có thể ngồi lên đầu tôi được?”

Đường Cẩm: “Anh đi xóa hot search này đi, tôi không muốn lại thấy người khác thảo luận về cô ta.”

Tốc độ phòng làm việc của Đường Cẩm rất nhanh, chỉ lát sau thì hot search của Diệp Phạm bị gỡ xuống.

Nhưng mà chỉ trong vòng nửa giờ, # Cẩm Đàm lộ mặt # một lần nữa lên top 50 trong hot search.

Càng đáng sợ hơn là, thứ tự còn đang leo lên từng chút một.

Top 40, top 30, top 25…

Sự nhiệt tình của cư dân mạng về việc tìm kiếm Cẩm Đàm không hề giảm xuống chút nào, cuối cùng # Cẩm Đàm lộ mặt # vẫn lên top 10 trong hot search.

Đường Cẩm không vừa lòng nhưng cô ta cũng không thể không thừa nhận.

Diệp Phạm thật sự hot lên.

Diệp Phạm biết nghị luận nóng hổi trên mạng, nhưng cô vẫn duy trì tâm tính bình thản.

Bởi vì cô hiểu rõ, giới giải trí thay đổi trong nháy mắt, độ hot đến nhanh, đi cũng nhanh, không ai là cây Thường Xanh(1).

(1)Cây Thường Xanh: cây rừng có lá tồn tại liên tục trong thời gian ít nhất là 12 tháng trên thân chính. Điều này khác biệt với các loài rụng lá hoặc là thân thảo (hàng năm hoặc lâu năm). Tuổi thọ của cây thường dưới 5 năm nhưng riêng ở Châu Phi thì tuổi thọ lại lên đến 20-40 năm. Ý của Diệp Phạm là trong giới giải trí không có thể mãi được yêu thích, có sức sống như cây thường xanh.

Diệp Phạm nhìn bình luận một chút, rất nhanh rồi lại bắt đầu làm chuyện của mình.

Cuộc sống của cô cũng không vì vậy mà thay đổi, lúc ở nhà, cô chỉ là mẹ của Đô Đô.

Cháu trai của dì Lý ngã bệnh, dì ấy xin Diệp Phạm nghỉ một ngày, Diệp Phạm cho dì ấy ở nhà thêm mấy ngày.

Bởi vì gần đây Diệp Phạm luôn ở nhà, một mình cô hoàn toàn có thể chăm sóc Đô Đô.

“Đô Đô, đến đây.” Diệp Phạm giang hai tay với Đô Đô.

Đô Đô chậm rãi đi tới, nghe thấy Diệp Phạm gọi tên bé, đôi chân nhỏ ngắn của bé lập tức chạy rất nhanh. Bé nhếch môi cười, lộ ra hàm răng trắng nhỏ.

Diệp Phạm nâng Đô Đô từ dưới nách, từng chút bế tiểu mập mạp lên, ôm bé lâu rồi, cô cảm thấy sức lực của mình trở nên lớn hơn.

Trước kia ôm Đô Đô một lúc thì tay sẽ tê cứng, bây giờ ôm một lúc lâu cũng không thở gấp nữa.

Ghế sô pha rất rộng, Diệp Phạm ngồi khoanh chân, Đô Đô ngồi trên đùi cô, cả một cơ thể mập mạp đều trong ngực cô, mềm nhũn, tùy lúc đều có thể sờ một phen.

Đô Đô không sửa được thói xấu ngậm ngón tay, bé đút ngón tay cái vào trong miệng.

Diệp Phạm không dạy quá nghiêm khắc với bé, cô kéo ngón tay Đô Đô xuống, thừa dịp bé chưa kịp phản ứng, bật TV, dời sự chú ý của bé.

Diệp Phạm chuyển kênh, quả nhiên Đô Đô vỗ tay nhỏ, không để ý đến chuyện vừa rồi.

“Nhìn mẹ, nhìn mẹ.” Mặt bé phấn khích hô hào.

Từ lúc bộ phim phát sóng đến nay, Diệp Phạm đã cùng xem mấy tập với Đô Đô trên TV. Vậy nên mỗi lần đến lúc phim phát sóng thì Đô Đô lập tức phản ứng kịp.

Chẳng qua, Diệp Phạm chỉ chọn mấy cảnh cho Đô Đô xem thôi, cảnh có liên quan đến Hạ Hàn thì cô đều tua nhanh toàn.

Vì vậy, Đô Đô chỉ xem lúc Diệp Phạm xuất hiện, căn bản bé không biết nội dung bộ phim bé đang xem.

Cảnh tối nay chiếu là cảnh Diệp Phạm giằng co với Đường Cẩm trong mưa.

Tiếng nhạc vang lên, cơn mưa to không ngừng, cả người Diệp Phạm ướt đẫm, đứng trước mặt Đường Cẩm, cô chất vấn Đường Cẩm.

Theo kịch bản thúc đẩy, Diệp Phạm luôn quan sát mỗi động tác của mình, cô muốn nhìn một chút mình làm không tốt những chỗ nào.

Lúc Diệp Phạm đặt hết chú ý lên TV, đột nhiên nghe thấy Đô Đô gọi một tiếng: “Mẹ ơi, mẹ.” Diệp Phạm vội vàng nhìn sang: “Sao vậy con?”

Đô Đô đưa ngón tay đầy thịt ra, chỉ vào Đường Cẩm trên màn hình TV: “Mẹ, có người xấu ở kia.”

Diệp Phạm giật mình, theo lý thuyết trong bộ phim này cô mới là người xấu, mà Đường Cẩm là nữ chính, tự nhiên sẽ là người chính nghĩa yêu nước.

Đô Đô chui thẳng vào ngực Diệp Phạm: “Người xấu khiến mẹ khóc, con không muốn mẹ khóc.”

Đô Đô là trẻ con, bé không hiểu những chuyện phức tạp kia, cũng không biết bé xem cái gì. Bé thấy Diệp Phạm rơi lệ, theo bản năng không thích Đường Cẩm.

Diệp Phạm nhìn Đô Đô không vui, lập tức tắt TV. Đô Đô luôn bĩu môi, rúc trong ngực Diệp Phạm. Diệp Phạm véo nhẹ cái miệng bĩu lên của bé rồi ôm bé vào phòng. 

Diệp Phạm ôm Đô Đô, đứng cạnh cửa sổ. Ánh đèn bên ngoài rất ít, sau khi màn đêm buông xuống, cả thành phố trở nên muôn màu muôn vẻ.

Mặc dù Diệp Phạm đã quen thuộc với Bảo Bảo, nhưng quả thực cô không có kinh nghiệm nuôi con. Cô chỉ có thể nhanh chóng dời sự chú ý của Bảo Bảo.

Diệp Phạm nhìn một vòng xung quanh, cô ngắm vào tờ quảng cáo trên tủ hàng: “Lần sau mẹ mua cho con một con robot được không?”

Diệp Phạm cảm thấy bé trai chắc đều thích chơi cái này.

Không nghĩ tới, Đô Đô cũng không bắt đầu vui vẻ, méo miệng lắc đầu: “Con thích mẹ hơn.”

Trái tim Diệp Phạm sụp xuống, vẻ mặt cô trịnh trọng nhìn Đô Đô: “Vậy mẹ đồng ý với con, mẹ sẽ không bao giờ khóc nữa được không?”

Lúc này Đô Đô mới nín khóc mỉm cười, ôm cổ Diệp Phạm không muốn xa rời.

Trước khi Diệp Phạm xuyên qua, nửa đêm nguyên chủ thường xuyên khóc, Đô Đô gặp phải nhiều lần, trong lòng bé lưu lại ấn tượng khắc sâu.

Cho nên Đô Đô không thích thấy mẹ khóc, bé sợ mẹ vừa khóc thì người mẹ luôn luôn nở nụ cười sẽ biến mất.

Diệp Phạm ôm chặt Đô Đô, dịu dàng nói: “Mẹ cũng chỉ cần Bảo Bảo, những thứ khác đều không quan trọng.”

Cô trịnh trọng hứa với Đô Đô.

Sau khi cô nói xong, Diệp Phạm cúi đầu hôn một cái trên khuôn mặt mập mạp của Đô Đô.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.