Người đại diện Lý đi vào nhà Đường Cẩm, chuẩn bị nói một việc với cô ta.
Do chuyện diễn viên đóng thế lộ ra, Đường Cẩm vì muốn tránh đầu sóng ngọn gió, đã rất lâu không tham gia hoạt động bên ngoài.
Từ khi xuất đạo đến nay, Đường Cẩm luôn thuận lợi, chưa từng có nan kham như vậy.
Người đại diện Lý nhìn Đường Cẩm, nói: “Có một chương trình thực tế tìm tới chúng ta, muốn cô tham gia.”
Đường Cẩm không suy nghĩ, trực tiếp từ chối: “Không đi.”
Đường Cẩm cười lạnh một tiếng: “Vừa mới xảy ra chuyện kia, tôi mà tham gia chương trình thực tế còn không phải để bọn họ cười nhạo tôi à.”
Mấy ngày này cô ta cũng không dám đọc bình luận trên mạng, cô ta sợ sau khi đọc thì sẽ bị tức chết.
Người đại diện Lý người nhìn sắc mặt Đường Cẩm rồi mới mở miệng: “Nghe nói Diệp Phạm cũng tham gia chương trình thực tế này.”
Đường Cẩm bỗng nhiên ngẩng đầu: “Cô ta cũng tham gia sao?”
Đường Cẩm nắm chặt tay, ánh mắt lập tức lạnh xuống.
Người đại diện Lý: “Tôi rất quen thuộc với đạo diễn chương trình này. Tôi đã thương lượng với đạo diễn, nếu cô tham gia chương trình thực tế này thì chúng ta sẽ tẩy trắng cô qua việc kéo Diệp Phạm xuống.”
“Như vậy không chỉ có thể hủy hoại ấn tượng của mọi người với Diệp Phạm ở mà còn có thể khôi phục địa vị của cô trong lòng fans.”
Tuy chương trình thực tế quay toàn bộ hành trình nhưng đều được cắt ghép chỉnh sửa trước khi phát sóng. Một người là tốt hay xấu, đều do tổ tiết mục khống chế.
Nghe được câu này, Đường Cẩm cười, sự tức giận chất chứa trong lòng cô ta nhiều ngày cuối cùng cũng được giải tỏa.
Đường Cẩm đắc ý: “Nói như vậy, chỉ cần Diệp Phạm tham gia chương trình thực tế này thì cô ta sẽ hoàn toàn trở thành vật làm nền cho tôi.”
Người đại diện Lý gật đầu, nhưng trong lòng anh ta vẫn không yên, dặn dò một câu: “Lúc ghi hình chương trình hình thực tế, cô nhớ chú ý tính tình của mình một chút.”
Chương trình quay toàn bộ hành trình, rất dễ phát hiện điểm sáng của một người, nhưng cũng dễ bại lộ khuyết điểm.
Lần này, Đường Cẩm không nói gì.
Cô ta biết nếu lần này có sai sót gì thì hình tượng cô ta sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Đường Cẩm đồng ý tham gia chương trình thực tế, người đại diện Lý trở về nói với đạo diễn.
Bên kia, Đái Cận Sơn gọi điện cho Diệp Phạm.
Diệp Phạm nhận điện thoại, giọng nói của Đái Cận Sơn vang lên: “Diệp Phạm, trong tay anh có một tài nguyên, nhưng muốn tham gia hay không thì tùy em quyết định.”
Diệp Phạm: “Anh nói đi.”
Đái Cận Sơn tiếp tục nói: “Chương trình này gọi là « Đi du lịch nào », mấy người cùng đi du lịch, tất cả đều là con gái, quay cuộc sống hằng ngày trong quá trình du lịch.”
“Đường Cẩm cũng tham gia chương trình này.”
Diệp Phạm suy nghĩ một lúc.
Tổ tiết mục mời cả cô và Đường Cẩm, rõ ràng do chuyện diễn viên đóng thế lộ ra ánh sáng gần đây, tổ tiết mục muốn lợi dụng sức hot chuyện này.
Nhưng đồng thời, Diệp Phạm nhanh chóng đã nghĩ đến một khả năng khác.
Đây có phải là cái bẫy do đoàn đội Đường Cẩm đào ra nhằm tẩy trắng cho cô ta không?
Diệp Phạm không trả lời mà hỏi ngược một câu: “Em không hiểu rõ giới giải trí, anh thấy em có nên tham gia chương trình thực tế này không?”
Tương lai, công ty Hoa Thụy sẽ trở thành công ty đứng đầu giới giải trí, Đái Cận Sơn có kinh nghiệm phong phú dẫn dắt một đám người, anh ấy chắc chắn sẽ cho cô một lời khuyên tốt.
Đái Cận Sơn: “Em vừa bắt đầu. Dù em có chút danh khí nhưng bây giờ vẫn chưa thể nhận được kịch bản chế tác lớn.”
“Nếu em tham gia chương trình thực tế, có thể củng cố nền tảng trong quần chúng, khiến mọi người có ấn tượng sâu sắc với em. Sau đó em mới đi đóng phim, thì sẽ có nhiều kịch bản tốt hơn tìm đến em.”
Bọn họ muốn lợi dụng sức hot của Diệp Phạm, nhưng họ cũng có thể lợi dụng những người kia.
Ngoại hình Diệp Phạm đẹp, kỹ thuật diễn tốt, có thể thu hút sự chú ý của mọi người, cộng thêm tính cách cực tốt của Diệp Phạm, đó sẽ là điểm hút fan rất tốt.
Đái Cận Sơn đã ký hợp đồng với Diệp Phạm, tư chất Diệp Phạm rất tốt, anh ấy tin tưởng Diệp Phạm sẽ trở thành tiểu hoa tuyến đầu.
Đầu điện thoại bên kia im lặng một lúc, Đái Cận Sơn mở miệng: “Diệp Phạm, em chắc đã biết chuyện này.”
“Đoàn đội Đường Cẩm là đoàn đội tốt nhất trong các đoàn đội, bọn họ nhận chương trình thực tế này, chắc chắn vì để tẩy trắng cho cô ta.” Đái Cận Sơn nói, “Khả năng cao là Đường Cẩm sẽ thừa cơ kéo em xuống.”
Diệp Phạm cười khẽ một tiếng: “Em biết.”
Đái Cận Sơn do dự: “Em không sợ sao?”
Diệp Phạm lạnh nhạt nói: “Nếu em sợ mấy chuyện này thì cũng không thể tiến xa trong giới giải trí.”
Đái Cận Sơn cười: “Được.”
Sau khi tiếp xúc với Diệp Phạm, Đái Cận Sơn biết tính cách cô, cô ít nói, làm việc vô cùng nghilêm túc, chưa từng vì vẻ đẹp của mình mà tự cao.
Đây là một phẩm chất hiếm có trong giới giải trí. Diệp Phạm tham gia chương trình thực tế này, Đái Cận Sơn vô cùng yên tâm.
Huống chi, Đái Cận Sơn ở giới giải trí nhiều năm, đoàn đội của anh ấy cũng không phải để không.
Nếu Đường Cẩm kéo Diệp Phạm xuống, chẳng lẽ họ lại không thể kéo lại sao?
Diệp Phạm nghĩ, lại hỏi: “Chương trình này phải quay trong bao lâu?”
Tuy việc cô tham gia chương trình thực tế có rất nhiều ích lợi. Nhưng cũng mang ý nghĩa cô phải xa cách Đô Đô một khoảng thời gian, cô có chút lo lắng.
“Mất một tuần.” Đái Cận Sơn hiểu được lo lắng của Diệp Phạm, “Nếu em lo lắng con em, anh có thể nhờ người chăm sóc bé.”
“Nếu có chuyện gì, anh sẽ thông báo cho em ngay lập tức.”
Diệp Phạm trầm ngâm, dì Lý chăm sóc Đô Đô đã lâu, bà có nhiều kinh nghiệm, Đô Đô dưới sự chăm sóc của bà, Diệp Phạm rất yên tâm.
Bây giờ còn có lời hứa của Đái Cận Sơn, vậy tạm thời cô rời đi một tuần, chắc sẽ không có chuyện gì.
Diệp Phạm đáp: “Được.”
…
Chương trình thực tế « Đi du lịch nào » quảng cáo rất nhiều trên mạng.
Sau khi quảng cáo đầy đủ, tổ tiết mục mới công khai danh sách khách mời.
“Chỉ bằng một đôi mắt mà gây nên tranh luận sôi nổi, chỉ bằng một bộ phim đã được mọi người biết đến, cô ấy là Diệp Phạm.”
“Ba mươi năm trong ngành, nữ diễn viên được Hollywood công nhận, cô ấy là Lý Quỳnh.”
“Nữ thần cổ trang trong phim truyền hình, ánh trăng sáng của mọi người, cô ấy là Đinh Nhược Nghi.”
“Hoa hậu giảng đường thanh thuần trong phim truyền hình, là mối tình đầu của các chàng trai, cô ấy là Cố Nhã Thần.”
Bốn nữ minh tinh hoàn toàn khác nhau sắp tham gia cùng một chương trình thực tế.
Còn khách mời cuối cùng vẫn chưa công khai, nhưng trong nháy mắt dưới Weibo của Diệp Phạm đã có mấy ngàn bình luận.
“A a a rất chờ mong Diệp Phạm tham gia chương trình thực tế, nghĩ đến sau này tuần nào cũng có thể thấy Diệp Phạm thì tâm trạng của tôi rất kích động.”
“Đại thần Hạ bên kia đang đóng phim, Diệp Phạm bên này tham gia chương trình thực tế. Phim truyền hình của chị gái nhỏ, tôi đã xem rất nhiều lần, sắp có tài liệu mới để cắt ghép rồi!”
“Lầu trên là biên tập viên lớn ở đài E, để lại bình luận đầu tiên, tôi xem rất nhiều video CP Hàn Dạ của cô!”
“Há há há, tôi cũng xem, cảnh giường chiếu phải cắt ghét thật tốt nhe.”
Qua nửa ngày, tổ tiết mục lại đăng một bài lên Weibo, cho biết còn một vị khách mời, nhưng tạm thời sẽ giữ bí mật với cư dân mạng.
Tổ tiết mục đăng lên một bóng hình màu đen.
Cô ta có mái tóc dài, mặc váy dài, ngước cổ, nhìn qua có hơi cao ngạo.
Tấm ảnh này không chỉ chế tác đẹp đẽ tinh xảo, mà còn có một hàng chữ dưới bóng hình màu đen.
“Cô ấy là một tiểu hoa tuyến đầu, lưu lượng ổn định, là một minh tinh có rất nhiều tác phẩm nổi tiếng. Mọi người đoán xem, cô ấy sẽ là ai?”
Tổ tết mục thần bí khiến cư dân mạng điên cuồng suy đoán khách mời cuối cùng.
“Tiểu hoa tuyến đầu và có rất nhiều tác phẩm, tôi đoán là Thẩm Lạc Lạc. Cuối cùng idol tôi muốn tham gia chương trình thực tế rồi sao?”
“Tấm ảnh này là ảnh thảm đỏ của Đường Cẩm trong giải Kim Tượng, hôm đó còn lên hot search nữa mà?”
“Trời ạ, quan hệ của Đường Cẩm và Diệp Phạm cứng nhắc như vậy, chương trình này cũng thật thú vị!”
“Khoảng thời gian trước Đường Cẩm có tin xấu mà. Có tin xấu thì cô ta phải cụp đuôi lại mà đối nhân xử thế mới phải, ai cho cô ta can đảm để xuất hiện trong chương trình thực tế này vậy.”
“Anti fan bên trên, cái miệng sạch sẽ cho tôi một chút.”
…
Thời gian ghi hình chương trình đã xác định, Diệp Phạm biết mình sẽ phải rời đi trong một tuần, và cô phải xa cách Đô Đô một khoảng thời gian.
“Dì Lý, phiền dì chăm sóc Đô Đô.” Diệp Phạm nói chuyện này cho dì Lý, để dì Lý chăm sóc Đô Đô thật tốt.
Dì Lý chăm sóc Đô Đô nhiều năm, bà là người rất tốt, Diệp Phạm vô cùng yên tâm.
Dì Lý gật đầu: “Dì sẽ chăm sóc Đô Đô thật tốt, cháu không cần lo lắng chuyện trong nhà.”
Diệp Phạm thở dài: “Cháu sẽ nói chuyện này với Đô Đô sau.”
Đô Đô đang ngủ trưa trong phòng, Diệp Phạm mới chọn thời điểm này nói với dì Lý.
Nói xong, động tác Diệp Phạm nhẹ đi, mở cửa phòng, đi vào.
Đô Đô dang hai tay bên mặt, đang ngủ say, bụng nhỏ lộ ra một chút, trắng mịn, theo hô hấp của bé nâng lên hạ xuống.
Một giây sau, Đô Đô trở mình, mặt áp vào gối, khuôn mặt trắng nõn bị ép tạo nên một dấu vết. Khuôn mặt nhỏ của bé đỏ lên, sau khi lật người vẫn ngủ say như cũ.
Diệp Phạm sợ đánh thức Đô Đô, động tác nhẹ hơn. Diệp Phạm xoay người, khép cửa phòng lại.
Lúc Diệp Phạm xoay người, cô phát hiện Đô Đô đột nhiên ngồi dậy từ nôi. Bé dụi mắt, ngáp một cái.
Ngón tay Đô Đô đặt lên cạnh nôi, vươn tay: “Mẹ, ôm.”
Diệp Phạm bế Đô Đô lên, ôm bé ra khỏi nôi. Đô Đô làm tổ trong lòng Diệp Phạm, ngáp không ngừng, khóe mắt còn vương nước mắt.
“Sao Đô Đô dậy nhanh vậy?” Diệp Phạm sửa soạn lại mái tóc rối do ngủ của bé.
Đô Đô ngước cổ, nhìn Diệp Phạm: “Mẹ, mẹ phải đi đâu?”
Mấy ngày nay, Diệp Phạm tự cho mình che giấu rất tốt nhưng trẻ con lại phát hiện rõ được sự thay đổi về cảm xúc của một người, đặc biệt là Đô Đô, bé còn nhạy cảm hơn các đứa bé khác.
Đô Đô cảm nhận được mẹ có chút không ổn, bé học dáng vẻ bình thường của Diệp Phạm, chọc chọc mặt Diệp Phạm.
Diệp Phạm không ngờ tâm trạng mình lại bị Đô Đô phát hiện, cô suy nghĩ, cố gắng dùng giọng điệu thật dịu dàng nói sự thật mình phải rời khỏi một khoảng thời gian.
“Mẹ phải ra ngoài làm việc, sẽ rời đi mấy ngày.”
Đô Đô nghịch cúc trên áo Diệp Phạm, bé nghịch từng cái một: “Mẹ không quay lại sao?”
Diệp Phạm nắm tay nhỏ Đô Đô: “Đương nhiên mẹ sẽ trở về.”
Diệp Phạm nói với Đô Đô: “Hơn nữa dì Lý sẽ bật ti vi, Đô Đô có thể nhìn thấy mẹ trên TV.”
“Đô Đô có thể nghe lời dì Lý và ngoan ngoãn đợi mẹ về không?”
Mặc dù Đô Đô không muốn Diệp Phạm rời đi, nhưng vẫn nghe lời gật đầu.
Diệp Phạm dỗ Đô Đô một lúc lâu, mới dỗ bé vui lên một chút. Diệp Phạm đặt Đô Đô lên giường, bắt đầu sắp xếp hành lý.
Nắp vali mở ra, đặt trên mặt đất, Diệp Phạm lấy quần áo ra, gấp lại rồi bỏ vào trong vali.
Diệp Phạm đi tới đi lui trong phòng tới, bỏ tất cả đồ dùng muốn mang theo.
Đô Đô đi theo sau Diệp Phạm, bé nhìn Diệp Phạm bỏ đồ dùng vào vali, học theo rất nhanh, bé nhón chân lên, vươn tay về phía Diệp Phạm.
“Mẹ, con giúp mẹ.”
Diệp Phạm giật mình, lập tức cười: “Được, vậy nhờ con nhé.”
Diệp Phạm đưa đồ muốn mang theo vào tay Đô Đô, Đô Đô cẩn thận nhận lấy, bé ôm vào ngực, sau đó bỏ vào vali.
Trong quá trình sắp xếp lại, Diệp Phạm không nhúc nhích, ngược lại thì chân nhỏ của Đô Đô chạy không ngừng, chạy từ phòng này sang phòng khác.
Bé thở gấp nhưng động tác lại không hề chậm lại.
Diệp Phạm đóng nắp vali lại: “Được rồi, nhờ con giúp đỡ hết.” Diệp Phạm đang muốn kéo khóa lên thì Đô Đô lập tức xông đến: “Để con, để con.”
Đô Đô học điệu bộ của Diệp Phạm, bé nằm lên nắp vali, kéo khóa từ đầu này sang đầu kia.
Diệp Phạm không ngăn bé, chỉ nhìn chằm chằm tay Đô Đô, phòng ngừa tay bé bị khóa kéo vào. Đô Đô vỗ vali, ngửa mặt nhìn Diệp Phạm: “Mẹ ơi, xong rồi.”
Đô Đô toét miệng cười, bé mong đợi nhìn Diệp Phạm, dáng vẻ như muốn tranh công.
Trái tim Diệp Phạm được sưởi ấm bởi động tác của Đô Đô, cô ôm Đô Đô từ dưới đất lên, nặng nề hôn một cái.
“Con rất tuyệt vời.”