Vào một buổi chiều nhàn nhã, ánh nắng ấm áp, Quan Mạt đang lướt Weibo, đột nhiên phát hiện trang chủ nhiều thêm một ID mà cô không quen thuộc——To Mr.Q & Mr.Y, Quan Mạt đơ người một hồi, nhìn tên Weibo này, lại nhìn nội dung admin mới tuyên bố: Sửa tên Weibo. Ảnh đính kèm là một bức tranh vẽ hai bé trai chibi đang chơi bập bênh, một trên một dưới, bé trai nhìn như lớn hơn cười khanh khách trên không, một bé trai nhìn là biết nhỏ hơn đang tức giận.
Quan Mạt click mở bình luận, phát hiện đã có fan hỏi: Sao đột nhiên đại đại đổi tên vậy, Mr.Y là ai á?
Còn có người đoán được: Có phải Mr.Q và Mr.Y là hai em bé trong bức tranh này hong? Bé lớn là Mr.Q, bé nhỏ là Mr.Y, thật ra tranh của đại đại là vẽ cho hai bé nhà mình nhỉ.
Quan Mạt cảm thấy cách nói này được quá chứ, To Mr.Q phiên dịch qua là Gửi Ngài Q, bởi vì ngài Q là một em nhỏ nên tranh của To Mr.Q đại đại đều là truyện tranh thích hợp với trẻ em, giờ lại có thêm ngài Y nên truyện tranh cũng thành truyện của hai bé, bởi vậy tên Weibo cũng thay đổi.
Rõ ràng fan dưới bình luận cũng có suy nghĩ như cô, a a a thét chói tai, hỏi: Hai bé này là hai bé nhà đại đại sao? Nên truyện của đại đại là vẽ cho hai bé nhà mình sao? Đại đại so sweet, làm bảo bảo của đại đại hạnh phúc quá!
“So sweet, tui chua, hâm mộ bảo bảo nhà đại đại quá đi.”
“Đại đại dịu dàng qué, quốc gia nợ em một bậc phụ huynh như đại đại, hít hít hít.”
“Mà nè, đại đại là chị gái hay anh trai he, dịu dàng tỉ mỉ, còn biết kể truyện cổ tích, chắc là một cu nhang nhề.”
“Gái hay trai gì cũng hâm mộ bảo bảo của đại đại.”
Quan Mạt nhìn mấy bình luận đó, lại nhìn ảnh đăng trên bài viết, mình cũng hâm mộ quá. Trước kia cô cũng từng đoán ý nghĩa của ID này, cũng từng đoán có phải tranh này là đặc biệt vẽ cho ngài Q không, chẳng qua, không ngờ ngài Q này vẫn còn là một đứa nhỏ. Có thể mở một acc Weibo, dành thời gian vẽ truyện cho bé cưng của mình, To Mr.Q đại đại dịu dàng thiệt, Quan Mạt thầm nghĩ, nhất định là một cô gái!
Cô lưu hình hai bạn nhỏ chibi chơi bập bênh vào máu, lúc bấm “lưu”, đột nhiên Quan Mạt cảm thấy hai bạn nhỏ này quen quen, hình như gặp qua ở đâu rồi, cô nghĩ một hồi nhưng nhất thời không nhớ ra.
Buổi tối lúc Yến Thanh Trì lướt diễn đàn, mới nhấn vào đã thấy tên mình《Bóc To Mr.Q, thân phận thần bí nổi lên rồi 》.
Yến Thanh Trì câm nín, mắc gì đào y nữa, gần đây y không làm gì hết được không! Sao bị treo lên nữa!
Y click mở bài viết, đã thấy nội dung bàn luận: Hôm nay To Mr.Q sửa tên Weibo lại, biến thành To Mr.Q & Mr.Y, còn đăng một bức tranh (bên dưới), có thấy hai đứa bé trong tranh quen lắm không, có giống Kỳ Kỳ và Nghiên Nghiên nhà Yến Thanh Trì và Giang Mặc Thần không, bắt cầu với tên Weibo này, Mr.Q & Mr.Y, Q là chữ cái đầu của Kỳ (Qí), Y là chữ cái đầu của Nghiên (Yàn), có trùng hợp quá hông dạ.
Hơn nữa! Không biết mọi người có nhớ không, trước đó Giang Mặc Thần và Yến Thanh Trì tham gia show thực tế, lúc vẽ tranh, Giang Mặc Thần và To Mr.Q bị đụng cùng kiểu vẽ chim yến, Yến Thanh Trì và To Mr.Q đụng phong cách. Từ đấy suy ra, dưới da To Mr.Q là ai, không cần nói cũng biết nhỉ.
Yến Thanh Trì xem xong, không hiểu sao thấy chột dạ, nói có sách mách có chứng, làm người tin phục.
Fan To Mr.Q vào coi cũng phải ngốc, logic này, hình như không sai chỗ nào hết, nhất thời không biết nên bình luận thế nào.
Ngược lại là fan của Yến Thanh Trì lại rất khó chịu, “Giống Kỳ Kỳ và Nghiên Nghiên chỗ nào, bởi vì tên Weibo người ta có chữ Q và Y nên người người đó vẽ là Kỳ Kỳ và Nghiên Nghiên sao? Ép cho giống hả! Q và Y bị hoàng tử nhà chúng tôi đăng ký độc quyền rồi sao? Không là tên khác được hay gì? Kiều Kiều (QiaoQqao) Dịch Dịch (Yiyi), Khiêm Khiêm (Qianqian) Vân Vân (Yunyun) không được sao, nhất định phải Kỳ Kỳ và Nghiên Nghiên hả?”
“Tôi nhìn vài lần rồi cũng không thấy giống ở đâu, đăng hình Kỳ Kỳ và Nghiên Nghiên thì giống đó.”
“Khoé mắt của một trong hai nhân vật chibi có mục ruồi được không, Kỳ Kỳ và Nghiên Nghiên đều không có được không! Trước khi mở miệng cũng phải nghĩ đến trách nhiệm chứ, lúc chiếu chương trình cũng nói dưới da To Mr.Q là anh tôi, giờ nói nữa, To Mr.Q là lăng xê định kỳ à? Đưa tiền lên sân khấu cho anh tôi chưa!”
Yến Thanh Trì thấy fan mình nhanh chóng chiếm top comment bài viết, liên tục tìm được bug rồi mới thoáng an tâm. Thật ra tên Weibo này nên sửa lại từ lâu rồi, bởi vì sau này tranh của y, không chỉ là cho Kỳ Kỳ, Nghiên Nghiên cũng sẽ xem, nhưng y cũng không quản lý Weibo này bao nhiêu nên mới quên mất. Đúng lúc hai hôm nay rảnh rỗi, Yến Thanh Trì nhớ tới chuyện này, tiện tay sửa tên lại, cũng tiện tay đăng bức tranh mới vẽ xong lên.
Y sợ mình vẽ giống quá sẽ bị nhận ra, chỉnh sửa lại vẽ khác đi một xíu, nghĩ sau này có thể lấy hai nhân vật trong đó vẽ truyện tranh, xem như lấy hai bảo bảo làm bản mẫu, nhưng cũng không vẽ quá sát với hai đứa, nhưng nào ngờ, vừa mới đăng lên, thiếu chút nữa bị lột da.
Quá nhanh quá nguy hiểm.
Fan nhà Yến Thanh Trì chống đối không thừa nhận, fan To Mr.Q lâu chủ nói thêm gì nữa thì fan nhà Yến Thanh Trì sẽ chửi luôn đại đại nhà mình, nên lập tức tỏ thái độ: Ôm đại đại nhà tui đi, không giống cảm ơn.
Vì thế, dưới sự phủ nhận cật lực của hai nhà, người qua đường ăn dưa cảm thấy lâu chủ nói cũng có lý, nhưng cũng không có chứng cứ trực tiếp, nên đành phải thôi.
Lúc này Yến Thanh Trì mới an tâm. Thật ra y cũng không muốn ngã ngựa lắm, làm Yến Thanh Trì, nhất cử nhất động của y đều bị người khác chú ý, thậm chí còn bị người ta bổ não thêm, nhưng làm To Mr.Q, y chỉ cần vẽ theo sở thích của hai cục cưng là được rồi, không có quá nhiều người chú ý y, cũng không có người lý giải sâu xa mỗi bức tranh của y. Trong lĩnh vực này, y thoải mái không gò bó.
Nhưng ngày hôm sau, Yến Thanh Trì đã phát hiện cái gọi là không gò bó, căn bản là chuyện không tưởng.
“Con phải có bội kiếm,” Nghiên Nghiên chỉ vào tranh y vẽ nói, “Còn phải có xe.”
“Cục cưng, giả thiết thế giới này của con không có xe.” Yến Thanh Trì dịu dàng nói.
“Vậy con muốn cưỡi ngựa!” Nghiên Nghiên nói, “Con phải làm bạch mã hoàng tử.”
“Không phải hôm bữa con nói con phải làm anh hùng phiêu bạt sao?”
“Có thể làm anh hùng bạch mã hoàng tử phiêu bạt mà.” Nghiên Nghiên nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
Yến Thanh Trì không thể vẽ nổi nữa rồi, suy nghĩ ban đầu của y là vẽ cho hai đứa nhỏ, vẽ một quyển truyện tranh theo giả thiết nhân vật và cốt truyện hai đứa thích. Nhưng giờ, bạn nhỏ Giang Chi Nghiên dùng sự thật nói cho y biết, giả thiết nhân vật của bé con, chính là không có giả thiết nhân vật.
Yến Thanh Trì nghĩ nghĩ, cuối cùng nghĩ ra một biện pháp, vẽ truyện tranh thể loại xuyên nhanh, đến một thế giới mới có thể đổi một thân phận mới. Nghiên Nghiên rất vừa lòng, “Vậy là con sẽ vừa có xe vừa có ngựa!”
Yến Thanh Trì hỏi Kỳ Kỳ, “Kỳ Kỳ muốn sao đây?”
Kỳ Kỳ chống đầu nghĩ nghĩ, “Con phải làm hoạ sĩ, còn phải làm nhạc sĩ, còn phải làm thầy giáo.”
“Con cũng muốn, con cũng muốn.” Nghiên Nghiên giơ tay hô.
“Con?” Yến Thanh Trì nhìn bé con, “Con còn muốn làm họa sĩ? Vậy con phải cố gắng nha.”
Nghiên Nghiên gật đầu, “Dạ dạ.”
Yến Thanh Trì nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của nó, nhịn không được hôn bé con vài cái, ôm nó vào lòng.
Y hỏi Kỳ Kỳ, “Kỳ Kỳ muốn đi phiêu lưu không?”
“Anh hai cùng đi với con nha.” Nghiên Nghiên nói.
“Dạ được.” Kỳ Kỳ nghĩ nghĩ, “Nhưng con không cần ngựa, con muốn rồng, rồng lợi hại hơn, còn biết bay nữa.”
“Vậy con cũng muốn rồng.” Nghiên Nghiên lập tức thay đổi.
Lúc Giang Mặc Thần về nhà, chỉ thấy Yến Thanh Trì và Kỳ Kỳ còn có Nghiên Nghiên ba người tụm lại một chỗ thảo luận cái gì “Con có lửa, con có thể điều khiển ngọn lửa”, “Con biết bay, con có cánh”.
Hắn hỏi Yến Thanh Trì, “Mọi người đang làm gì đó?”
“Thu thập tư liệu sống.” Yến Thanh Trì nói, “Em chuẩn bị vẽ một quyển truyện tranh lấy hình mẫu là hai đứa nó, hỏi hai đứa muốn gì, kết quả hai đứa nó thả bay mình rồi.”
Giang Mặc Thần cười, “Vậy tập truyện của em còn vẽ được không?”
“Đương nhiên là được, nhưng có thể khác với những gì hai đứa nhỏ muốn một xíu.”
“Không sao, dù em có vẽ cái gì thì tụi nó cũng đánh call cho em.”
“Đúng.”
Yến Thanh Trì nhanh chóng bắt tay vào vẽ truyện theo yêu cầu của hai cục cưng, thỉnh thoảng Kỳ Kỳ sẽ xem y vẽ, muốn vẽ với y, y sẽ dùng tranh của Kỳ Kỳ như tranh trong tranh, Kỳ Kỳ rất vui vẻ, không chờ nổi phải kể cho Bác Nghiên nghe, làm Bác Nghiên hâm mộ một trận.
Nghiên Nghiên mang truyện đi nhà trẻ, cùng xem với các bạn của mình, tiểu đồng bọn thấy tuyệt quá, Nghiên Nghiên chỉ vào vai chính trong truyện hỏi các bé, “Các cậu đoán thử đây là ai?”
“Viết tên rồi mà, là anh hùng nhỏ.” Vương Tĩnh Tĩnh chỉ vào tên nói.
Nghiên Nghiên vỗ ngực nhỏ của mình, rất kiêu ngạo nói, “Anh hùng nhỏ là tớ đặt, đây là tớ.”
“Vậy sao cậu không để cậu ấy tên Nghiên Nghiên vậy?”
“Ba tớ nói không thể dùng tên tớ được, để tớ lấy một cái tên, nên tớ đặt là anh hùng nhỏ.”
“Vì sao tên là anh hùng nhỏ?” Vương Tĩnh Tĩnh khó hiểu.
Nghiên Nghiên trả lời, “Bởi vì tớ chính là anh hùng nhỏ đó, tớ muốn làm anh hùng nhỏ.”
Bác Nghiên nghe Nghiên Nghiên nói tên của bé con là tự bé đặt, chỉ vào hoàng tử nhỏ trong truyện Kỳ Kỳ mở ra, hỏi bé, “Vậy đây là cậu đặt hả?”
“Không phải.” Kỳ Kỳ nói.
“Vậy vì sao tên hoàng tử bé?”
Kỳ Kỳ hơi ngại.
Bác Nghiên đụng đụng bé, Kỳ Kỳ nhìn nhóc, giọng hơi thẹn thùng, “Nghiên Nghiên đặt tên anh hùng nhỏ trước đó, cái ba ba tớ nói vậy tớ có thể tên là hoàng tử bé, Nghiên Nghiên cũng thấy tên này rất hay, nên tên tớ là vậy.”
Nghiên Nghiên còn nhỏ, ba bốn tuổi, còn chưa biết xấu hổ, bé con thấy mình muốn làm anh hùng nhỏ nên cứ đặt tên như thế, nhưng Kỳ Kỳ đã chín tuổi, sẽ thẹn thùng khi bị kêu như vậy, nên dù rất thích, cũng xấu hổ khi thừa nhận.
Hôm đặt tên, Yến Thanh Trì thấy bé thẹn thùng, ôm bé hỏi: “Không thích sao? Ba thấy hợp lắm mà, Kỳ Kỳ chính là hoàng tử nhỏ nhà chúng ta mà.”
Nghiên Nghiên ở bên cạnh cũng gật đầu, còn bẻ ngón tay đếm đếm, “Anh hùng nhỏ, hoàng tử bé đều có ba chữ.”
Tuy Kỳ Kỳ hơi thẹn thùng khi kêu mình như thế, nhưng vì Yến Thanh Trì luôn thích kêu bé như vậy, thêm nữa trong lòng rất thích cách gọi này, thấy bọn họ đều cảm thấy hợp nên đồng ý luôn.
Yến Thanh Trì cười nói, “Không sao, chờ quyển tiếp theo, con có thể đổi tên cho nó, giờ con còn nhỏ nên gọi mình như vậy vẫn được, đừng xấu hổ.”
Kỳ Kỳ bị y chọc thủng tâm tư, ôm Yến Thanh Trì dúi đầu vào lòng y, cong mắt cười.
Bác Nghiên nghe bé kể xong, cười cười, “Ba cậu nói rất đúng, thỉnh thoảng cậu giống hoàng tử nhỏ thật.”
Kỳ Kỳ hiếu kỳ nói, “Khi nào vậy?”
Bác Nghiên nghĩ nghĩ, cố ý nói: “Tớ không nói đâu.”
Kỳ Kỳ không ngờ nhóc sẽ như vậy, tò mò liên tiếp hỏi nhóc, cố tình làm sao thì Bác Nghiên cũng không chịu nói, hai nhóc con náo loạn cả một ngày, cuối cùng Kỳ Kỳ cũng chỉ có thể ghi tạc vấn đề này trong lòng, định chờ sau này Bác Nghiên có việc nhờ bé, bé sẽ hỏi lại.
Hệ liệt truyện tranh nhi đồng Anh hùng nhỏ và Hoàng tử bé của To Mr.Q vừa mới xuất bản, đã phải in thêm rất nhiều lần vì bán chạy. Có công ty chế tác phim hoạt hình tới tìm y hỏi có thể chuyển thể không, Yến Thanh Trì từ chối, y thấy không cần thích, càng liên quan đến lợi ích, càng dễ xuất hiện vấn đề y không thể khống chế, hệ liệt này là y, Kỳ Kỳ, Nghiên Nghiên cùng sáng tác, y rất quý trọng nên cũng không muốn thương nghiệp hóa quá.
Y đặt tất cả tranh mình vẽ vào một giá sách riêng, thỉnh thoảng sẽ lấy ra xem, thỉnh thoảng sẽ vẽ vài bức mới bỏ vào. Đối với Yến Thanh Trì, có lẽ ngày nào đó, y sẽ công bố To Mr.Q chính là Yến Thanh Trì trên Weibo, nhưng chưa phải bây giờ. Bây giờ, y chỉ muốn yên lặng, ở một nơi thoải mái không bị quấy rầy, giữ lại một mảnh đất thanh bình, để y có thể mang lại chút ấm áp và sáng kiến trên con đường khôn lớn của hai đứa bé nhà mình.
Đủ rồi.
– TOÀN VĂN HOÀN –