Chờ đến khi Yến Thanh Trì trở lại đoàn phim, đã hơn 9 giờ, Giang Mặc Thần đang đối diễn với Kỷ Tư Hưng. Yến Thanh Trì đứng tại chỗ nhìn một lát, đã phát hiện kỹ thuật diễn của Kỷ Tư Hưng rõ ràng không theo kịp Giang Mặc Thần, thế nên lúc Chu Phóng đối mặt với Hạ Vũ, vốn là trạng thái thế lực ngang nhau, kết quả lại biến thành Chu Phóng hoàn toàn bị Hạ Vũ áp chế.
Vương đạo hô cắt, đi qua giảng diễn cho Kỷ Tư Hưnglần nữa, lại cường điệu cường điệu mấy cái sai lầm của gã, Kỷ Tư Hưng thuận theo gật đầu, lúc này Vương đạo mới vừa lòng rời đi, bắt đầu quaylần nữa.
Yến Thanh Trì đứng nhìn một lát, đột nhiên cảm giác phía sau có người đang chạy về phía mình, y phản xạ có điều kiện quay đầu chuẩn bị nhìn người chạy tới, thuận tiện nhường đường cho đối phương, kết quả vừa quay đầu lại đã ngây ngẩn cả người, hai chân thẳng tắp bị người ôm lấy.
Yến Thanh Trì nhìn nhóc con trước mặt, không thể tin được, “Kỳ Kỳ, sao con lại tới đây?”
Vốn dĩ Kỳ Kỳ muốn cho y một kinh hỉ, muốn chơi trò “Đoán xem con là ai” với y, nhưng cố tình y lại xoay đầu, thấy được bé. Kỳ Kỳ chuẩn bị kinh hỉ bây giờ như khí cầu bị chọc thủng, cái miệng nhỏ đều dẩu lên, ngửa đầu nhìn Yến Thanh Trì. Nhưng đã rất lâu bé không nhìn thấy Yến Thanh Trì, mấy cảm xúc nhỏ đó nhanh chóng được vui sướng khi nhìn thấy Yến Thanh Trì bao trùm, vì thế chậm rãi lại nở nụ cười.
Yến Thanh Trì bế bé lên tới, “Sao con lại tới đây?”
Kỳ Kỳ nhỏ giọng nói, “Cô cô mang con tới.” Bé vừa nói, vừa chỉ qua một bên.
Yến Thanh Trì theo hướng bé chỉ nhìn qua, chỉ thấy cách đó không xa một cô gái dáng người cao gầy đang đứng, cô gái kia lớn lên vô cùng xinh đẹp, mặt mày thanh lệ, môi như chu sa, cô mặc một cái áo gió màu nâu nhạt, giày bó qua đầu gối, tóc dài uốn lên, đang nói gì đó với người khác, vừa nói, vừa nhìn thoáng qua y bên này. Yến Thanh Trì gật gật đầu với cô, cô khẽ cười cười, tiếp tục quay đầu nói chuyện với người nọ.
Là chị gái Giang Mặc Thần, Giang Tinh Thần.
Cho nên đây là, tham ban?
Đúng là Giang Tinh Thần tới tham ban, cô mới từ nước ngoài trở về, bận rộn xong công việc của mình, lúc về nhà, thấy được Kỳ Kỳ. Kỳ Kỳ ở cùng Giang Mặc Thần và Yến Thanh Trì trở nên hoạt bát hơn trước một ít, nhưng cực hạn cũng chỉ là với hai người bọn họ, ở nhà cha mẹ Giang Mặc Thần vẫn có hơi câu thúc.
Giang Tinh Thần nhìn bé an tĩnh ngồi xếp gỗ, nghĩ vừa lúc cuối tuần, nên hỏi bé có muốn tới gặp Giang Mặc Thần không. Tất nhiên là Kỳ Kỳ muốn rồi, vì thế hai người đã tới nơi.
Giang Tinh Thần nói chuyện với người nọ xong, trực tiếp đi tới bên cạnh Yến Thanh Trì. Yến Thanh Trì thấp giọng kêu một tiếng “Chị”, Giang Tinh Thần “Ừ” một tiếng, ngẩng đầu nhìn về Giang Mặc Thần cách đó không xa.
Giang Mặc Thần đang đối diễn với Kỷ Tư Hưng, đột nhiên ngước cổ, đã thấy chị gái mình đứng cách đó không xa, thấy hắn nhìn qua, còn cười với hắn một chút. Giang Mặc Thần lập tức ngây ngẩn cả người, khó được xuất hiện sai lầm.
Vương đạo nhìn thấy hắn ngây người, theo ánh mắt hắn nhìn qua, đã thấy được Giang Tinh Thần và Kỳ Kỳ, ông hơi nghi hoặc, nhà sản xuất đã tới gần ông, nói vài câu bên tai ông. Rõ ràng Vương đạo hơi kinh ngạc, lúc nhìn về phía Giang Tinh Thần, vẫn là cảm thấy khó có thể tin được.
Giang Tinh Thần thấy Giang Mặc Thần còn đang đóng phim, không muốn quấy rầy hắn, nên nói với Yến Thanh Trì: “Chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi trước đi, đừng đứng ở chỗ này.”
Yến Thanh Trì gật đầu đồng ý, theo cô đi về khách sạn.
Hà Phi vội vàng đi theo.
Những người khác trong đoàn phim liếc mắt nhìn nhau, trong lòng âm thầm suy đoán, này hai người là ai a? Bạn gái và con trai Yến Thanh Trì?
Ngay lúc mọi người không chú ý, Kỷ Tư Hưng trộm chụp một tấm, gã nhìn cô gái đứa nhỏ trên ảnh chụp, cười lạnh một tiếng, chuẩn bị gửi ảnh chụp cho một đại V account marketing công ty nuôi.
Kết quả còn chưa kịp gửi đi, đã bị người đại diện bên cạnh thấy được, “Cậu làm gì vậy?”
“Bạo liêu chút thôi.” Kỷ Tư Hưng nhìn hắn, “Yên tâm, tôi có chừng mực, sẽ không bạo trong thời gian này, chờ điện ảnh chiếu phim, cậu ta có mức độ nổi tiếng nhất định, lúc ấy, tôi mới cho bạo.”
Người đại diện nghe vậy, nhíu nhíu mày, hắn mơ hồ cảm thấy Giang Tinh Thần hơi quen mặt, nhưng nghĩ không ra, chỉ có thể nghiêm túc nói, “Xoá ảnh ngay.”
“Tại sao?” Kỷ Tư Hưng khó hiểu.
Người đại diện không nói gì, trực tiếp lấy di động gã xoá ảnh chụp.
“Đừng lăn lộn mù quáng, chuyện lúc trước, tôi không ở đây, tiểu Lý không quản được cậu, dù sao cũng làm rồi, nhưng sau này, việc có quan hệ với Yến Thanh Trì, cậu đừng trộn lẫn.”
“Những lời này của anh có ý gì?”
“Có ý gì? Yến Thanh Trì là nghệ sĩ của Nam Tranh, ký với Quản Mai, hiện tại còn là ân nhân cứu mạng của Giang Mặc Thần, này ý nghĩa gì, ý nghĩa chính là công ty xem trọng cậu ta, Giang Mặc Thần cũng sẽ dẫn y, cậu cảm thấy mình có mấy cân mấy lượng cứng đối cứng với Nam Tranh?”
Kỷ Tư Hưng không nói gì.
Người đại diện khuyên nhủ, “Cậu có thể có ngày hôm nay cũng không dễ dàng, đừng vì một lần đánh cuộc mà lãng phí vất vả lúc trước, dù sao Yến Thanh Trì cũng sắp đóng máy, sau này cậu cũng không gặp được cậu ta, cần gì phải so đo với cậu ta như vậy. Giang sơn lớn người tài nhiều, cậu còn có thể ngăn không cho tân nhân xuất đầu?” Hắn nhìn Kỷ Tư Hưng, ngữ điệu thản nhiên, “Cái vòng này như một khối bánh kem lớn, ai nhìn cũng thèm mắt, nhưng cũng không ai có khả năng một hơi ăn hết, cậu chỉ cần duy trì nhân khí như bây giờ, tôi luyện kỹ thuật diễn cho tốt, để mình vĩnh viễn có nơi dừng chân là được. Lần này cậu đóng phim với Giang Mặc Thần, cũng nên phát hiện, kỹ thuật diễn của mình còn có rất nhiều không gian tăng thêm, nỗ lực cho tốt đi.”
Kỷ Tư Hưng nghe người đại diện nói như vậy, lúc này mới bình tĩnh lại, bất đắc dĩ “Ừ” một tiếng.
Người đại diện thấy gã nghe vào, cũng không tốn thêm nhiều miệng lưỡi, nhưng trong lòng vẫn tính toán, cô gái vừa rồi rốt cuộc là ai đây?
– ———————