Hàn Tử Di tiến lại gần Hạo Thiên, đứng cạnh cậu nói nhỏ :
” Anh là chồng tương lai của em sao ? ”
Hạo Thiên nói :
” Có thể. ”
Phát biểu một lúc, và tới giờ nhập tiệc. Hạo Thiên cùng Tử Di đi xuống sân khấu trò chuyện tiếp.
Tử Di hỏi :
” Anh có tài lẻ gì không ? ”
Hạo Thiên đáp :
” Một chút ! ”
Tử Di tiếp tục nói :
” Anh kể một vài tài lẻ của mình cho em nghe đi ? ”
Thiên Hạo cười nói :
” Được ! Anh biết một chút về âm nhạc như hát, chơi một số nhạc cụ.. ”
Tử Di nói :
” Ngày mai, anh có thể dành một chút thời gian của mình cho em không ? ”
Thiên Hạo nói :
” Tất nhiên là được. Dù sao cuộc đời anh sau này cũng dành hết cho em.! ”
Tử Di lúc này thấy Hạo Thiên có một chút ngọt ngào làm cô nàng thích hơn.
Tử Di nhìn Thiên Hạo nói :
” Em nghe nói, anh là học trò số một của đầu bếp Havan nổi tiếng của Pháp hả ? ”
Thiên Hạo mỉm cười nói :
” Ùm. Ông ấy là thầy của anh ! Để ngày mai anh làm vài món cho em nhé. ”
Tử Di thích thú nói :
” Vâng ạ ! ”
Trong cuộc trò chuyện, bỗng dưng Hạ Vy gọi đến ..
” Sếp ơi, cuộc họp ngày mai, tôi sắp xếp xong rồi ạ .!. ”
Hạo Thiên đáp :
” Ngày mai tôi có chuyện quan trọng khác phải làm. Cô dời ngày gặp là được. ”
Nói rồi, Hạo Thiên tắt máy. Cuộc trò chuyện giữa Tử Di và Hạo Thiên được tiếp tục.. Bỗng dưng tất cả bóng đèn đều tắt hết.
Mọi người trong bữa tiệc hoang mang. Hạo Thiên nghi ngờ chuyện này chắc chắn có người phá hoại.
Quân Vương cho người bật công tắc đèn lên, trên sân khấu lúc này có một nhóm người cầm súng, từ khi nào Tử Di đã bị bọn họ bắt lên đó.
Một tên chĩa súng vào đầu Tử Di rồi nói :’
” Tống Hạo Thiên ! Ngươi mau bước ra đây cho ta !!! ”
Hạo Thiên nghe thế từ từ bước ra khỏi đám đông nói:
” Ngươi là ai ? Mau thả cô ấy ra. ”
Tên cầm súng bật cười nói :
” Ngươi nói thả là thả sao ? Đơn giản quá rồi. ”
Hạo Thiên nói :
” Ngươi muốn gì ? ”
Tên cầm súng nói :
” Tất nhiên là muốn mạng của ngươi. Chỉ cần ngươi bảo đám người của ngươi vứt hết súng đi, một mình ngươi bước lại đây, biết đâu ta sẽ suy nghĩ lại ”
Hạo Thiên sợ Tử Di gặp chuyện, cậu nghe thế liền bảo mọi người làm theo lời hắn nói vứt tất cả súng đi. Rồi một mình cậu bước lại gần tên đó, mặc cho mọi sự ngăn cản từ mọi người.
Tên đó thấy thế nói :
” Ngươi đúng là can đảm hahaha. Ta nói ngươi biết, ta đã gắn bom trong tòa nhà này rồi. Ta cho ngươi 15 phút để tìm quả bom đó đấy. Trò chơi bắt đầu ! ”
Mọi người nghe thấy hoảng loạn hết cả lên. Hạo Phong và Quân Vương cùng nhau chạy khắp tòa nhà tìm kiếm quả bom..
Trong sự hoảng loạn ấy, Hàn Tử Mình nói nhỏ với Tống Thiên Vương :
” Chuyện này là sao ? Ta nói ông biết, nó là đứa con ta thương nhất. Nó mà mất một sợi tóc, ta tuyệt đối không tha cho Tống gia các người. ”
Hạo Thiên lên tiếng :
” Thứ ngươi muốn là mạng của ta. Ta cho ngươi là được ngươi lập tức cho người tháo bom ngay. ”
Tên cầm súng ngạo mạng đáp :
” Như thế không phải ngươi lời sao ? Như thế này, ta cho ngươi chọn. Ta lấy mạng ngươi nhưng ngươi chỉ được chọn một, ngươi sẽ chọn đổi mạng cô ta hay đổi mạng tất cả những người trong tòa nhà này.”
Hạo Thiên nói :
” Ngươi.. ”
Cậu suy nghĩ một lát rồi nói tiếp :
” Ta đổi cô ấy.! ”
Mọi người ngạc nhiên, đám người bên dưới phản đối Hạo Thiên kịch liệt, cậu vẫn mặc kệ giữ nguyên quyết định của mình.
Tên cầm súng nói :
” Được ! Ngươi tiến lại đây. ”
Hạo Thiên bước tớ, tên đó từ từ đưa Tử Di cho Hạo Thiên rồi chậm rãi chĩa súng vào đầu cậu. Hạo Thiên vội rút trong người một cây dao găm ra, cậu xoay người ra sau lưng tên đó rồi.. Xoẹt, tên cầm súng bất lực ngã xuống chết. Lợi dụng cơ hội, Tống Triệu Nhi từ lúc nào đứng phía sau 3 tên còn lại rồi cô nhanh chóng đánh bọn chúng khiến bọn chúng rơi cả súng.
Một tên đứng lên liền giơ công tắc kích hoạt bom lên, nói lớn :
” Các ngươi đứng yên cho ta ! Ai còn động đậy ta lập tức bấm nút, cả tòa nhà này sẽ nổ tung ! ”
Hạo Thiên nắm tay Tử Di lùi lại ra sau..
. . .