Sáng hôm sau, giờ học Bay.
Tất cả học sinh năm nhất nhìn thấy bạn học cùng năm của họ – Scorpio cùng Taurus như hồn ma vất vưởn lượn lờ nhập bọn, vài giây sau lại thấy Leo trụ trên người Libra đi tới. Bọn họ đều có chung một điểm là mắt thâm quần và sắc mặt không mấy là tốt.
“Các cậu sao vậy?” Sagittarius chen qua vài đứa đứng trước nhập bọn bốn người, lo lắng hỏi.
“Bị hyunh trưởng bao hành!” Ba người Scorpio, Taurus và Leo đồng thanh yếu ớt đáp. Có ai biết rằng Libra hiện đang rất hạnh phúc và cảm thấy may mắn khi hyunh trưởng của cậu là Cancer – người nổi tiếng hiền lành và thương yêu hậu bối, không?
“Bạo hành???”
“Ừm” Libra gật gù tiếp “Leo cả đêm qua đã bị tiền bối Virgo phạt đứng kiểu đại bàng một chân, chỉ cần chân kia dám chạm đất lập tức bị roi da quất mạnh vào. Còn hai đứa này thì nhẹ hơn chút, chỉ có chép phạt 100 lần bản nội quy dài 1802 chữ thôi!”
“Nhẹ cái beep*!” Taurus bất bình, giơ hai tay đã sưng phù của mình lên “Nhìn đi, chép đến nổi xương sắp gãy luôn rồi!”
“Chứ cậu nghĩ tôi đứng một chân sướng lắm chắc!” Leo phản bác.
“Ta nghĩ ba đứa vẫn còn may mắn chán!”
Cả bọn đồng loạt quay lại. Là giáo sư Hooch. lớp học vài phút trước còn ồn ào bây giờ đã im phăng phắc, mấy đứa năm nhất ngoan ngoãn đứng thành hàng trước mặt vị giáo sư tên Hooch.
Giáo sư Hooch đảo mắt nhìn một loạt các gương mặt tươi tắng của đám năm nhất, thật khó tin khi chỉ năm sau thôi những gương mặt ngây thơ non nớt này sẽ bị đám tiền bối đi trước dạy hư và trở nên ranh mãnh. À không, ngay năm nay đã có rồi này!
Bà nhìn vào năm đứa đứng đầu hàng, đặc biệt là ba gương mặt khổ sở kia “Chỉ bị phạt chép nội quy và đứng một chân! Năm nay có vẻ Virgo và Aries nhân từ hơn rồi nhỉ! Tất cả học sinh trong trường đều biết Virgo là người nghiêm khắc chẳng nể nang ai ngoài các giáo sư đáng kính và là người luôn nghĩ ra các hình phạt khiến học sinh phải khóc thét. Còn Aries thì sẽ chẳng tha cho bất cứ đứa nào dám làm điểm nhà bị trừ dù con bé có là huynh trưởng hay không…”
“Tớ cảm thấy thật may mắn khi huynh trưởng của chúng ta là tiền bối Cancer!” Libra nghiêng người thì thầm vào tai Sagittarius và nhận được cái gật đầu đồng thuận dứt khoác từ cô “Đó là lý do tại sao nhà Gryffindor và nhà Slytherin luôn thay phiên nhau nhận cup nhà!”
Ở một chiếc ghế nào đó cạnh hồ Đen. Gemini bình lặng nhìn con nước gợn sóng lăng tăng rồi lại nhìn xuống bộ đồng phục đã được xếp lại gọn gàn mà không khỏi thở dài ảo não.
“Gem!”
Là tiếng Pisces. Con bé nhanh chóng ngồi xuống cạnh chị mình rồi nhìn một lượt xung quanh mới cẩn thận nhận lấy bộ đồng phục màu đỏ của mình.
Cô thở dài nhìn Gemini “Chị định như thế này đến bao giờ?”
“Không biết nữa!” Mi mắt cô cụp xuống “Đã có mấy lần chị quyết tâm sẽ nói hết sự thật nhưng cứ nhìn thấy nụ cười chân thành cùng ánh mắt đong đầy tình cảm của Capri thì chị lại không tài nào thốt nên lời…”
“Haizzz” Pisces thở dài choàng vai kéo người lớn hơn vào cái ôm không trọn vẹn “Đồ ngốc này! Chị định sẽ sống trong cái vỏ bọc là “Pisces” mãi sao? Chị phải là chính mình mới đúng chứ!”
“Nhưng người Capri thương là em. Capri là thương Pisces chứ không phải Gemini.”
Pisces tặt lưỡi, cô thật chẳng còn lời nào để nói với người chị ngốc nghếch này nữa. Nếu thời gian cho quay lại hai năm trước, cô nhất định sẽ không để Capricorn gặp Gemini và nhất định sẽ ngăn chặn cái sự nhầm lần tai hại kia.
Cô và Capricorn là bạn thân, cũng có thể xem là thanh mai trúc mã nhưng với cô đoạn quan hệ này cũng chỉ đơn giản là dừng lại ở đó. Thật không ngờ, với Capri thì không phải vậy.
Lần đó, Gem vì bị vài bạn học chơi xấu mà đồng phục bị bẩn, mắt kính cũng vỡ nát vì vậy mà phải mượn tạm bộ đồng phục Gryffindorn để trở về KTX Slytherin. Lại chẳng ngờ Capri nhân ngay hôm đó mà hành động lại nhầm ngay Gemini thành Pisces. Điều cô không ngờ nhất là Gemini – chị cô đã thương thầm Capri bạn cô từ lâu và hiển nhiên chị ấy liền tưởng rằng tấm lòng được chấp nhận liền lập tức đồng ý, sau mới cay đắng nhận ra người đó không phải là mình mà lại là em gái mình.
Nhưng biết sao được, đã lỡ bước một chân lên thuyền rồi, chị cô cũng không muốn từ bỏ nên kể từ đó học sinh trong trường cứ đinh ninh rằng chàng hoàng tử nhà Ravenclaw đang hẹn hò với Thiền thần ngoại giao nhà Gryffindor và dĩ nhiên sẽ chẳng ai biết được người đó lại là kẻ giả mạo nhà Slytherin.
Điều khiến cô ân hận nhất là chuyện đó không những quá phức tạp chẳng biết điểm dừng mà còn kéo cả những người không liên quan vào cuộc…
Màn đêm lại bao trùm lấy Hogwarts và bốn con chuột hôm qua lại tiếp tục không sợ chết mà lẻn vào phòng dụng cụ lấy trộm bốn cây chổi bay. Sau khi đã hoàn thành phi vụ trộm cắp, chúng tập trung lại ở một góc tối và thì thầm rôm rã.
Danh hiệu học sinh can đảm của năm nên chia đều cho bốn đứa!
“Này, cậu có chắc hôm nay mấy vị hyunh trưởng đáng kính kia sẽ không đột ngột xuất hiện không?” Libra thì thầm, Cancer đã tha cho cậu một lần và cậu không muốn phật lòng vị hyunh trưởng này đâu.
“Yên tâm!” Scorpio liếc mắt sang Taurus ngụ ý bảo cậu tiếp. Taurus mắt vẫn dáng vào cây chổi của mình lên tiếng “Hyunh trưởng của tụi này hôm nay sẽ bế quan ở KTX để làm bài luận văn do giáo sư Snape vừa giao lúc sáng.”
“Còn hyunh trưởng nhà tôi sẽ ở lại thư viện nguyên đêm để dạy kèm cho đứa em họ nào đó!”
“Tốt!” Libra vui vẻ sau đó tiếp “Luật chơi như sau. Mỗi đội sẽ sử dụng chổi bay vừa trộm được để đột nhập vào KTX của đội đối thủ để lấy lại huy hiệu nhà vừa trao đổi lúc sáng. trường hợp không thể hoàn thành hay bị phát hiện liền lập tức đánh thua và đội thua sẽ phải thừa nhận đối phương mạnh hơn kèm theo làm tạp dịch không công cho đối thủ một tháng. Ok không?”
“Triển luôn! Bây giờ bắt đầu chứ?”
“Tất nhiên!”
Vậy là bốn đứa đứng vào vị trí, nhắm thẳng đến hướng tháp Gryffindor và hồ Đen mà lao tới.
“Let it…GOOO!!!!”
Vụt…
Vụt…
Vụt…
Vụt…
“Yahooo” Taurus thích thú lượn lờ trên bầu trời đen, vòng qua đỉnh tòa tháp cao nhất, đâm thẳng xuống rồi bẻ ngược lên trông thích thú vô cùng.
“Này! Yên một chút, cậu muốn bị phát hiện hả?” Scorpio thật cạn lời với thằng bạn, thi đấu là lén lút mà ổng làm như cả cái Hogwarts này là ổng mở vậy.
“À…quên!” Chốt một câu xanh rờn.
Scorpio “…” Cô xin thề là nếu không phải cô đang chật vật trên cây chổi bay không biết nghe lời này thì cô đã xông tới cho thằng bạn mất nết một trận ra trò.
Taurus biết đã chọc giận con hổ nhỏ liền biết điều mà tập trung chuyện chính “Thế này nhé! Bây giờ chúng ta chia ra, cậu phía bên kia còn tớ phía bên này! Gặp nhau ở chỗ cũ nhé!”
“Cẩn thận đó!”
“Tớ nghĩ người nói câu đó nên là cậu mới phải! Lúc sáng cậu đã mất gần nửa tiếng để khống chế được đường bay của chổi còn gì!”
Taurus cười ha ha bỏ lại câu châm chọc rồi chạy biến. Cô cũng chẳng buồn nổi giận làm gì, cậu vốn nói đâu có sai chỗ nào. Chuyện chính của cô hiện giờ là phải tập trung dùng cái tốc độ rùa bò của mình để đến được tháp Gryffindor.
“Chị nói cưng nghe nhé! Chúng ta là lần đầu gặp gỡ nên thông cảm nhau chút ha. Đừng có dở chứng mà phóng đi nếu không hai ta đều chết chắc biết không?” Có lẽ người có đủ độ tỉnh khi nói chuyện với chổi bay chỉ có Scorpio nổi danh là thiên tài môn số học nhà Slytherin thôi.
Nhưng có ai nói cho cô biết rằng đời đếch có như mơ không?
Chả là trong lúc hai mắt tập trung chăm chú nhìn về phía trước, người chồm lên muốn nằm lên trên cây chổi, mỏ chu chú tìm đường đi thì trời xui đất khiến làm sao mà tay lỡ cầm cán chổi kéo lên một chút, hậu quả là cây chổi lập tức phóng đi với tốc độ chóng mặt.
Scorpio trợn mắt tại mặt không ú ớ được gì mặc sức cho cây chổi hết lượn vài vòng quanh tháp hiệu trưởng, xông thẳng qua cây liễu roi, đâm đầu vào hai anh đào trụi lá và lao thẳng xuống thân ảnh phía dưới.
Đến lúc này cô mới hoàn hồn, vội la lớn thông báo người ung dung bên dưới “VÀNG VÀNG DƯỚI KIA!!! NẾU CÒN MUỐN TOÀN MẠNG RA TRƯỜNG THÌ TRÁNH RAAAAA!!!”